Huyền Thoại Tu Chân Việt Nam - An Gia Bảo Và Nỏ Thần
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
118


Huyền Thoại Tu Chân Việt Nam


An Gia Bảo Và Nỏ Thần



Hà Nội 20/01/2018, trong một buổi chiều hè mát mẻ, một tên thanh niên trẻ mười chín, hai mươi tuổi đang đi dạo trên phố đi bộ. Hắn nhìn qua xung quanh bên người mình người người nhộn nhịp, đủ thể loại. Người già có, trung niên có, trẻ tuổi như hắn cũng có. Thậm chí trẻ con ba bốn tuổi cũng lon ton chạy trên đường.

Không những vậy, ngay cả người ngoại quốc xuất hiện ở đây cũng không lạ lẫm gì.

Hắn cũng có thể thấy được các cặp đôi yêu nhau đang nắm tay nhau đi trên đường, ôm hôn thắm thiết tại một góc nào đó.

Nhưng điều làm hắn phiền miên đó chính là: Hôm này đúng là sinh nhật mười chín của hắn, nhưng đến hiện tại, hắn không có một mồi tình quấn thân nào.

An Gia Bảo càng nhìn càng cảm thấy chán, hắn nghĩ tốt hơn hết, ngày hôm nay mình nên ở nhà cho hết ngày. Hắn cũng không chạy đi xem mấy trò ảo thuật trên phố đi bộ như mọi hôm.

Thế là, hắn đi đến một địa điểm gọi Grab, một phương tiện khá phổ biến tại Hà Nội trong hai năm trở lại đây, sau đó, hắn thuận lợi trở về nhà của mình.

Về đến nhà, An Gia Bảo bật ti vi lên xem, nhưng sau năm phút đồng hồ, hắn thấy chẳng có gì hay hắn lại tắt ti vi, lôi máy tính laptop ra chơi 3Q Củ Hành. Hắn rất thích chọn nhân vật Biện Ngọc Nhi và Chân Mật, còn cả Hoàng Vũ Điệp, vì hắn thấy mấy nhân vật này khá hay, hợp với lối đánh của mình.

Hắn vừa cầm Biện Ngọc Nhi vừa thì thào lẩm bẩm:

– Nếu để ta gặp được Biện Ngọc Nhi bên ngoài, ta sẽ thu phục nàng về với đội của ta, tên Tào Tháo quá là tiện nghi cho hắn rồi.

An Gia Bảo cũng không chơi nhiều, hắn chơi tầm hai trận rồi lại vào FaceBook lướt Bảng Tin, sau một phút hắn lại vứt điện thoại qua một bên.

Hắn cảm thấy rất chán nản, đi dạo xung quanh nhà mình một phen cho khuây khỏa.

Chợt, hắn dừng lại tại dưới tầng hầm, nơi mà ông bà bố mẹ nói với hắn, tuyệt đối không được bước chân vào.

Hắn cảm thấy kì quái, vì cái gì nơi này lại bị cấm túc, đây là nhà mình, có nơi nào mà mình không thể đặt chân vào được.

Thế là, An Gia Bảo để ngoài tai lời của bề trên, hắn đi xuống tầng hầm của nhà mình. Hắn không xuống thì thôi, xuống mới biết nơi này quả thực rất rộng lớn, cứ như thế giới cổ đại vậy. Tường đá hầu hết đều là loại của hai ngàn năm trước, rất cổ xưa nhưng lại cứng cáp.

Chợt, xuất hiện trước mặt An Gia Bảo là một gian phòng cực kỳ xa hoa tráng lệ, nếu đặt ở các phim điện ảnh truyền hình, nó có thể sánh với ngự cung hoàng đế đang ở.

An Gia Bảo tiến lên mở cửa, nhưng tay hắn mới chạm vào, cánh cửa đã tự động mở ra rồi. Hắn liền rón ra rón rén đi vào trong căn phòng tại một nơi tối tăm này, sau đó bước đến nửa gian phòng, đột nhiên trước mắt hắn sáng lên một đạo kim quang chói mắt, đạo kim quang này chiếu sáng khắp cả gian phòng tối tăm này, nó khiến An Gia Bảo phải che hai mắt lại,không dám nhìn.

Lúc này, ánh sáng ổn định, An Gia Bảo bỏ tay ra, từ từ mở mắt. Xuất hiện trước mặt hắn là một chiếc Nỏ không tính là quá to, toàn thân nó phát sáng ra một đạo kim quang nồng đậm. Hiển hiên nó là thứ đã thắp sáng cả gian phòng này.

An Gia Bảo tiến lên, lấy tay sờ sờ vào chiếc Nỏ. Hắn hưng phấn kêu to:

– Con mẹ nó, đây không lẽ là Thần Khí trong mấy game online kia, nhìn đẹp thật.

Nhưng đột nhiên, trên đầu chiếc Nỏ phát sáng lên hai đạo ánh sáng màu đỏ, sau đó trong căn phòng truyền ra một đạo âm thanh máy móc:

– Ta đã đợi ngươi lâu lắm rồi. Cuối cùng ngươi cũng đã tới.

An Gia Bảo hoảng hốt, hắn ngã lăn quay ra đất, run giọng hỏi:

– Thằng nào đấy, giả thần giả quỷ đi ra cho tao.

Đạo thanh âm kia tiếp tục lên tiếng:

– Kẻ được chọn, cuối cùng ngươi đã tới, sứ mệnh cứu vớt Tu Tiên Văn Minh của Việt Nam đều dựa vào ngươi rồi.

An Gia Bảo hoảng loạn nói ra:

– Mày bị nghiện tiểu thuyết à. Tao không đùa với mày nữa đâu.

Nói xong, hắn đứng dậy chạy đi ra khỏi căn phòng. Nhưng không đợi hắn bước ra đến cửa, cả người hắn như bị điểm huyệt, không nhúc nhích được.

Thanh âm máy móc kia lại nói tiếp:

– Kia là Nỏ Thần khi trước An Dương Vương có được, nó là Thần Khí của An Gia các ngươi, giờ ta giao nó lại cho ngươi, khi ngươi về đó, hãy hoàn thành sứ mệnh.

Dứt lời, Nỏ Thần bay lên, hóa thành một đạo vệt quang, bay vào mi tâm An Gia Bảo.

Sau đó, cả người An Gia Bảo cũng biến mất, không còn thấy đâu.

Đạo thanh âm kia lúc này lại lên tiếng:

– Lạc Long Quân, Âu Cơ, Thánh Gióng… Các vị thần của Việt Nam đang đợi ngươi tới cứu họ, người được chọn, ngươi cũng đừng làm cả nước Việt Nam thất vọng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN