Huyết Chỉ Đoạt Hồn
Chương 35: Sát tinh hắc Diêm Vương
Hoa Sơn chưởng môn giận như điên, lập tức thét nghiêm lệnh:
– Bát Kiếm Tàn Sát …
Tám đạo sĩ kiếm thủ khác phóng vút vào cục tràng thay thế, chia làm hai phía tấn công Lục Siêu Quang như thác đổ.
Lục Siêu Quang thét rợn người:
– Bọn bay sẽ chết.
“Bình bình …”.
Tiếng nổ chuyển động một vùng …
Mười luồng chỉ phong của Lục Siêu Quang phóng ra hai phía, với những tia
chớp đỏ rùng rợn, bắn thẳng vào đối phương thật hãi hùng.
Bao
tiếng rú kinh khiếp vang lên, những thân người ngã gục, đầu ngực dập
nát, bảo kiếm vuột khỏi tay văng đi xa lắc trong bãi lau.
Chỉ lực của Lục Siêu Quang thật kinh hồn.
– Ngươi phải chết …
Hàn Cộng Lực gầm lên, thanh trường kiếm trên tay lão chém xả vào.
Lục Siêu Quang nhanh như chớp giật.
Chàng đã phá được Bát Quái Tuyệt Kiếm Trận thì còn sợ gì song đấu với lão chưởng môn.
Chưởng lực của chàng lại bung ra ầm ầm, đánh bật Hàn Cộng Lực ra khỏi bãi lau, thân lão dội mạnh vào một gốc cây, miệng phun máu như mạch suối.
Nhờ khí công luyện đã lâu năm, nội lực thâm hậu, Hàn Cộng Lực chưa chết, nhưng cũng ngất ngư.
Lão dựa vào gốc cây vận khí chữa thương, cặp mắt lim dim như mắt rắn.
Bốn kiếm thủ còn sống sót phóng tới bao quanh chưởng môn, gương mặt hoang mang tái mét.
Lục Siêu Quang búng mình vòng cầu, chớp mắt đã đến sát Hàn Cộng Lực và bốn đệ tử.
Mã Giáng Kiều cũng theo kịp chàng trai như cái bóng.
Lục Siêu Quang cất tiếng sang sảng:
– Hoa Sơn chưởng môn, ta với lão không thù oán. Kẻ nào giết con trai lão, để lại vết chỉ phong là cố ý trút tội cho ta. Nhưng thật sự ta chẳng
thèm làm việc mờ ám ấy. Song bọn lão đã cố ý sát hại ta bằng tuyệt trận. Nay muốn ta tha thứ, thì phải trả lời một câu hỏi của ta.
Hàn Cộng Lực trố mắt nhìn chàng trai, giọng lão khản đặc:
– Ngươi muốn hỏi điều gì?
Lục Siêu Quang nói ngay:
– Tứ Độc Quái Lão hiện nay đang ở nơi nào?
Lão già lặng im, chỉ lắc đầu, khiến chàng trai nổi nóng:
– Lão nói ra, hay chịu tan xác?
Hàn Cộng Lực phều phào qua hơi thở:
– Làm sao ta biết được những lão ấy ở đâu.
Lục Siêu Quang cười gằn:
– Phái Hoa Sơn của lão đã liên kết với ma giáo để cầu được yên thân. Bọn
Bạch Ma giam giữ Tứ Độc Quái Lão ở nơi nào làm gì ngươi chẳng biết. Nếu
ngươi cố tình giấu ta, thì ngươi sẽ đem bí mật ấy xuống mồ luôn.
Hàn Cộng Lực vẫn nói:
– Ta đã bảo, những điều ấy chỉ riêng bọn Ma Giáo biết với nhau. Ta không biết.
Giương song thủ lên, Lục Siêu Quang thét:
– Ngươi không biết, thì ai biết?
Lão đáp ngay:
– Ngọc Diện Hồ Ly biết …
Chàng trai nhíu mày:
– Tìm Ngọc Diện Hồ Ly ở đâu?
– Bãi Sinh Tử.
– Lão nói láo, ta đã ra nghiêm lệnh, còn kẻ nào dám đến Bãi Sinh Tử và vực Ma Phong nữa.
Mấy phút vừa qua, Hàn Cộng Lực đã vận khí, điều tức, phục hồi công lực, bây giờ có thể bật cười:
– Nghiêm lệnh của ngươi đối với anh em Bá Giả công tử đâu nhằm nhò gì. Ta nói thật đấy.
Trong lúc chàng trai phân tâm suy nghĩ, Hàn Cộng Lực lại đưa mắt ra hiệu cho
bốn kiếm thủ đệ tử của lão. Bốn tân này liền áp sát, vây quanh Lục Siêu
Quang.
Mã Gián Kiều đứng ngoài chợt thét to:
Đại huynh, coi chừng bọn chúng đấy.
“Vụt …”.
Hàn Cộng Lực để bốn đệ tử cản Lục Siêu Quang, còn lão phóng tới vươn năm móng nhọn chộp vào ngực Mã Giáng Kiều.
Cô gái hoảng hốt vì bất ngờ, còn Hàn Cộng Lực tính chộp bắt Mã Giáng Kiều để khống chế Lục Siêu Quang.
Mã Giáng Kiều rú lên, lùi luôn mấy bước và nhắm mắt lại trước thế cầm nã bằng năm móng thép của lão già.
“Bình bình …”.
Những tiếng nổ khiến Mã Giáng Kiều bàng hoàng mở lớn mắt. Bàn tay Hàn Cộng
Lực không chộp được vào ngực nàng, mà lão ta đang ôm đầu chao đảo, miệng phun ra một búng máu tươi. Trước mặt lão là một tên kiếm thủ đang giãy
đành đạch trên vũng máu, giữa trán còn hằn sâu một lỗ, máu và óc phọt
ra.
– Huyết Chỉ Điểm Tinh!
Trong lúc bốn tay kiếm thủ áp sát, Lục Siêu Quang vẫn nhìn về phía cô gái, nên thấy ngay hành động của Hàn Cộng Lực.
Và … trong chớp mắt … sử dụng một Hồng Ảnh Chiêu và một ngón Huyết Chỉ Điểm Tinh, Lục Siêu Quang đã đánh văng Hàn Cộng Lực, đồng thời điểm
chết tên kiếm thủ phía trước.
Kinh hoàng, khủng khiếp, Hàn Cộng
Lực phát điên. Lão vung kiếm lao vào Lục Siêu Quang như một mũi tên,
trong lúc chàng chưa nỡ giết một chưởng môn phái.
Chàng thét lớn:
– Dừng lại kẻo chết.
Lời cảnh cáo của Lục Siêu Quang như không lọt vào tai lão già đã cuồng trí. Lão cứ phóng tới như bay.
Lục Siêu Quang lập tức bốc mình lên cao, tả chưởng và hữu chưởng cùng điều động.
Kể như tử thần đã điểm danh Hàn Cộng Lực rồi.
Mã Giáng Kiều vội quay mặt đi. Nàng không muốn chứng kiến thêm một hình ảnh máu đổ thịt rơi kinh khiếp.
Nhưng … đúng lúc chỉ phong của Lục Siêu Quang sắp phóng xuống, thì sau rặng cây vang lên tiếng thét rợn người:
– Tiểu tử, dừng tay lại.
Vút một cái, bóng tà áo xám phóng xẹt vào giữa cục tràng. Người bịt mặt
xuất hiện, tia nhìn sáng rực từ đôi mắt chiếu thẳng vào Lục Siêu Quang.
Người bí mật này đã đứng chặn giữa chàng trai và Hoa Sơn chưởng môn Hàn Cộng Lực.
Lục Siêu Quang vội vòng tay thủ lễ:
– Kính chào tiền bối Ẩn Diện Khách …
Tia nhãn quang quét ngang, Ẩn Diện Khách trầm giọng:
– Tiểu tử, ta vừa được biết ở phái Thiếu Lâm, Nga Mi, Côn Luân, nơi đâu
cũng có người chết vì một tên hành thủ tàn độc, dấu vết để lại là lỗ
tròn giữa trán do Huyết Chỉ Điểm Tinh.
Các đại phái đều lên án Hắc Diêm Vương tanh máu. Bây giờ ngươi còn định hành quyết Hoa Sơn chưởng môn nữa sao?
Lục Siêu Quang giật mình, quay nhìn Mã Giáng Kiều. Nàng cũng đưa mắt qua chàng với tia nhìn lo ngại.
Bỗng chàng thét lên:
– Có kẻ giả danh vãn bối để hành thủ tàn độc. Cũng bởi nguyên nhân ấy vãn bối buộc lòng phải giao đấu với phái Hoa Sơn.
Ẩn Diện Khách nói nhanh:
– Việc này ngươi phải đối chất với quần hùng trong ngày rằm tháng tư này ở Bãi Sinh Tử. Ta biết ngươi đang theo đuổi mối gia thù. Nhưng dù ngươi
tài giỏi hung hiểm tới bậc nào, ngươi cũng phải coi chừng “luật nhân
quả”.
Lục Siêu Quang bàng hoàng rung động.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!