Huyết Mâu Dị Thế: Tử Thần Toàn Hệ
Chương 17
Nhìn thấy một tia sáng màu xanh lục từ Vô Kỹ bay ra sau đó chuyển động xoay quanh Kháp La Y Khung thì lúc đầu Kháp La Y Đông hơi hoảng nhưng sau khi nghe thấy La Thanh lão giả truyền âm nói rằng Vô Kỹ đã chấp nhận Kháp La Y Khung thì liền mừng rỡ.
Nguyên văn lời nói của La Thanh lão giả: “Ôi, các ngươi này đôi tỷ đệ rốt cuộc đạp phải gì vận mà như vậy may mắn a! Thế nhưng một tên là biến thái bẩm sinh, một tên còn lại cũng là tiểu biến thái. Thế mà có thể làm cho kia quái vật Vô Kỹ chấp nhận…”
Thật sự khi nghe La Thanh lão giả nói như thế, xém thì Kháp La Y Đông đã cười phụt ra. Nhưng nàng vẫn kiềm lại không cười, chỉ là khoé môi hơi giơ giơ lên.
Nói nhanh cũng chẳng nhanh, chậm cũng chẳng chậm, tia sáng lục sắc từ Vô Kỹ bay ra, sau khi bao quanh khắp cơ thể của Kháp La Y Khung thì giống như có linh trí, bắt đầu nhanh chóng len lỏi vào các tế bào thần kinh của hắn, sau đó hoà hợp với nhiều đoạn kinh mạch.
Theo những gì La Thanh lão nhân gia đã nói thì đây là lợi ích đầu tiên khi ký kết khế ước với Vô Kỹ, cải tạo kinh mạch. Cải tạo bằng cách dùng tia ma pháp này không giống với cải tạo kinh mạch bằng cách tẩy tuỷ, tẩy tuỷ là loại bỏ các độc chất, tạp chất trong cơ thể, tẩy kinh phạt tuỷ, thập phần đau đớn, song, cũng chả thể bằng được dùng ma pháp. Những tia ma pháp này vô cùng ôn hoà, vừa khiến cơ thể cảm thấy thoải mái, phơi phới như những ngọn gió thu êm dịu, nhưng đồng thời độ rắn chắc, dẻo dai của kinh mạch sẽ được nâng cao lên. Đối với việc tu luyện sau này vô cùng có lợi.
Mà phương pháp cải tạo bằng ma pháp như thế này đã thất lạc lâu đời, từ lúc “Thần” trong miệng La Thanh lão giả tử mạng thì chiều sâu trong giới ma pháp này như bị bịt kín bưng lại. Vĩnh viễn thất truyền, vĩnh viễn không có cách nào tái hiện. Chỉ trừ phi là “người kia” trong miệng lão nhân gia ngài chịu tái thế, bất quá theo những gì nghe được từ La Thanh lão giả, Kháp La Y Đông cũng được biết rõ, “người kia” là chờ đợi “Thần” trở về, vì vậy trừ khi “Thần” trở về thì đừng mong người kia xuất hiện.
Tuy nói là người này, người kia, người lọ, người chai. Thật chất, Kháp La Y Đông cũng chả biết “người kia” trong miệng La Thanh lão giả là thần thánh phương nào. Mà nàng cũng không có hứng thú với những chuyện này lắm. Mục tiêu của nàng khi xuyên đến dị thế này chỉ muốn yên yên ổn ổn, sống cùng nàng đệ đệ. Nhưng không có nghĩa là nàng sẽ yên yên ổn ổn chịu người khi dễ, nếu có tên thiểu năng nào ăn no rửng mỡ chạy đến chọc, nàng tất nhiên sẽ bồi hắn cùng đùa, vì vậy nên phải trở nên thật mạnh trước a…
…
Cảm giác thoải mái từ tận xương tuỷ khiến Kháp La Y Khung vô cùng hưởng thụ, hắn cũng cảm nhận được sự thay đổi trong cơ thể mình. Thậm chí hắn còn cảm giác được ma lực trong cơ thể giống như đang dần khuynh trướng, trong cơ thể như có nguồn hút giúp hấp thụ tinh hoa trời đất bất cứ lúc nào.
Không biết qua bao lâu, từ trên người Kháp La Y Khung phát ra vòng hào quang thăng cấp. Phong nguyên tố xoay quanh cơ thể nhỏ bé của tiểu nam hài một cách điên cuồng. Vòng hào quang cứ như vậy không ngừng thuyên giảm. Cứ càng ngày càng trở nên mạnh mẽ cùng sáng rực rỡ hơn.
Nhị cấp sơ giai…
Nhị cấp trung giai…
Nhị cấp cao giai…
Tam cấp sơ giai…
Tam cấp trung giai…
Tam cấp cao giai…
Tứ cấp sơ giai…
…
Thất cấp cao giai!
Dù biết là khi ký kết khế ước với Vô Kỹ sẽ tăng cấp tu vi thế nhưng một lần tăng tận bảy cấp bậc, hai mốt giai thế này thì chính là điều mà Kháp La Y Đông không thể lường tới. Nàng hơi nhướng mày lên, ánh mắt có chút thâm trầm nhìn lục sắc quyền trượng.
Thứ này, thật sự sẽ đơn thuần tốt như vậy sao…?
Nghĩ nghĩ, cuối cùng Kháp La Y Đông không nhịn được truyền âm: “La Thanh, ta hỏi ngươi, thứ này thật sự như vậy tốt?”
“Vì sao ngươi hỏi như vậy?”
Kháp La Y Đông cũng không chút giấu giếm, thật thà truyền âm trả lời: “Cảm giác.”
“Vô Kỹ cũng không thật sự tốt đẹp, nhưng nó tuyệt đối không có hại đối với nó tán thành nhân.”
Nhướng mày, giọng điệu nàng có chút khó hiểu: “Thế vì sao lúc trước chủ nhân của nó lại tiêu vẫn?”
Lần này La Thanh lão giả không còn trả lời cà lơ phất phơ. Hắn hơi yên lặng một lát, khi Kháp La Y Đông nghĩ lão sẽ không trả lời thì giọng nói thâm trầm mang theo một chút chán ghét của lão vang lên trong đầu.
“Là bị người mưu toán, thật ra cũng một phần là do Vô Kỹ vốn mang sát, vì thế…”
La Thanh lão giả nói đến đây thì im bật, dù sao Kháp La Y Đông cũng không phải thiểu năng không có đầu óc thế nên cũng đủ hiểu được ý của lão. Chỉ là nếu La Thanh lão giả đã không muốn nói thì nàng cũng không ép hỏi sâu, chẳng phải tò mò hại chết miêu đó sao? Nàng cũng không muốn làm con miêu đó.
Huống chi, Kháp La Y Đông vốn không có hứng thú gì với những chuyện đó. Nếu đã không dính dáng đến nàng thì tốt nhất cứ để nó đừng dính dáng đi, nàng thật sự ghét phiền toái…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!