Huyết Thê Của Ma Cà Rồng Vương - Chương 32
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
82


Huyết Thê Của Ma Cà Rồng Vương


Chương 32


Cuộc chiến giữa băng và lửa.

Giữa thấp hèn và cao quý.

Ai ai cũng quá rõ Edana dù nhắm mắt cũng chắc chắn sẽ thắng nên cô ta đâu cần phải cố gắng nổ lực với mục đích chiến thắng làm gì, mà thay vào đó Edana giành sự cố gắng của mình vào Clionadh hơn.

Vừa vào trận đấu, Edana đã tặng ngay cho Lin vài quả cầu lửa chào hỏi. Ba phần ma lực dòng thuần thừa sức vượt hẳn một Vampire cận thuần tạo nên những quả cầu lửa có sức nóng cao tưởng chừng như Lin chỉ cần lơ là một chút là nó sẽ xuyên thẳng qua tấm khiên băng của nhỏ bất cứ lúc nào.

Luna và con rồng tên Peagasus của Edana vẫn bay vèo vèo trên không trung với tốc độ siêu thanh để đến đích. Trên lưng chúng hai hiệp sĩ vẫn không ngừng đấu với nhau.

Lin nghiến răng, bản đồ đường đến đích Lin thuộc nằm lòng, có đến tận 3 con đường dẫn đến đích, nhưng khi nhỏ rẽ qua lối khác thì Edana cũng rẽ theo, không ngừng ném lửa của mình về phía Lin. Rõ ràng cô ta vào đây là để mượn danh nghĩa trận chiến này để đường đường chính chính hành hạ Lin chứ không có gì khác.

Nếu Lin không cố gắng thì ngay cả cái mạng này cũng không giữ nổi chứ đừng nói là chiến thắng. Cô ta là thiếu nữ dòng thuần duy nhất, cô ta là kim cương quý báu, còn Nhỏ chỉ là hạt cát ngoài đường. Dù Lin có chết thì liệu có mấy ai quan tâm, cùng lắm nhà Kentaurous sẽ đứng ra nói rằng con gái cưng của họ lỡ tay là xong.

Hiện tại Edana đang đuổi theo sau Lin để tiện cho việc vừa quan sát đường đi ra lệnh cho rồng vừa tấn công Lin. Còn Lin thì quay ngược về phía sau để mặc cho Luna bay đi ra sao thì bay, thỉnh thoảng nếu có gì quan trọng thì nói vọng lên.

Cứ cái đà này Edana sẽ tấn công Lin cho đến khi kết thúc trận đấu mới thôi, nếu muốn chấm dứt thì phải đánh bại Edana ngay trên đường bay bằng cách cho cô ta rơi xuống đất. Một khi rồng và hiệp sĩ chạm đất sẽ lập tức bị xử thua.

Nhưng việc đó quá sức với Lin.

Chưa kể khả năng phục hồi ma lực và thể chất của Edana gấp đôi Lin, cô ta lại còn gian lận cái kiểu phong ấn hờ – 7 phần ma lực bị phong ấn sẽ thoát từ từ ra để bổ sung phần ma lực bị mất trước khi nó phục hồi. Lại còn sử dụng một con rồng Thunder tốt nhất chuyên dùng để đưa tin trong quân sự đầy đủ kinh nghiệm. Lin không biết cô ta còn mang thêm “món” nào trong người nữa không.

Rốt cục là Lin đã đắc tội gì với cô ta vậy chứ?

Một chút lợi thế Lin cũng không có. Không lẽ phải chấp nhận thua sao?

Không, Lin không thể thua, Emi đã quá đáng thương rồi, Lin sẽ không để Emi có thêm bất kì tổn thương nào nữa. Mà nếu bỏ cuộc, Edana chắc chắn sẽ kết thúc trận đấu bằng một cú đánh mạnh đến mức khiến Lin và Luna rơi từ độ cao 3000 mét này xuống mất. Rồng không có khả năng phục hồi nhanh như Vampire, Luna có thể sẽ chết. Và nếu để Emi lọt vào tay Edana, cô ta chắc chắn sẽ phát hiện ra Emi chính là….

Nghĩ đến đây hai bàn tay Lin siết chặt, nghĩ cái gì đi Lin, làm cái gì đó đi chứ. Nếu cứ tiếp tục thế này mày sẽ không còn đủ ma lực để trụ với cô ta nữa đâu. Làm ơn nghĩ đi, cái gì đó có thể đánh bại Edana mà tiết kiệm nhất sức lực có thể.

Bên kia Edana vừa ra lệnh cho con rồng bay nhanh hơn, khuôn mặt kiêu ngạo mĩm cười.

Ra lệnh? Kiêu ngạo? Có cách rồi.

– Luna, chuyển sang đi con đường số 3.

Lúc này bên ngoài ai nấy đều cười chế nhạo. Con đường số 3 tuy là con đường ngắn nhất để đến đích nhưng là con đường khó khăn nhất vì phải đi qua “rừng gai” – lãnh thổ của những dây gai khổng lồ và những tảng đá bay lơ lửng trên không, bây giờ Clionadh mà đổi hướng thì công chúa Edana cứ việc bay tiếp đường cũ chắc chắn chiến thắng sẽ nằm gọn trong tay, còn Clionadh thì có nước nát thân với những bụi gai khổng lồ.

Phía xa xa trên hàng ghế danh dự, Adalwen đang ngồi đó cùng một chàng trai khác.

– Ngài nghĩ sao về Clionadh và em gái ngài, Adalwen? – Chàng trai đó lên tiếng, cậu ta dường như có thể nói là độc nhất vô nhị một cách đúng nghĩa với cặp sừng mọc cao ương ngạnh trên mái tóc đỏ của mình.

Cậu ta là Helios, một con rồng có khả năng hoá thành dạng người. Một con rồng phải nói là duy nhất sống từ thời thuỷ tổ đến tận bây giờ. Không ai biết chính xác làm sao cậu ta lại có thể tồn tại được và cũng không ai dám hỏi về cuộc chiến thuỷ tổ từcậu ta, cũng không biết cậu ta có mối quan hệ gì với nhà Kentaurous nhưng có vẻ khá là thân thiết với Adalwen.

Cậu ta là một ẩn số, một người không can thiệp tương tác vào bất kì thứ gì trong thế giới này, mà cũng không gì từ thế giới này quấy nhiễu được cậu ta, bao gồm cả quyền lực hoàng gia.

Mục đích của cậu ta đến đây là để tìm chủ nhân của mình, chỉ vậy.

– Em gái ta vẫn quá trẻ con và nông nỗi,mà ta ngạc nhiên khi ngươi có thể nhớ được tên cô ấy đấy- Adalwen có chút thở dài, nhưng ánh mắt lại hết sức phấn khởi nhìn vào không gian bên dưới: – Một vampire cấp thấp đánh bại dòng thuần sao? Năm nay có nhiều chuyện điên rồ thật.

– Tôi có cảm giác cô gái đó rất đặc biệt, nếu không phải nghe thông tin từ ngài, tôi chắc chắn sẽ nghĩ rằng cô ấy là một Vampire thuần chủng. Tôi nhớ tên cô ấy là vì khuôn mặt cô ấy có vài nét giống đấng đã tạo ra tôi. Ngài biết không? Tôi đã tự hỏi rằng nếu chủ nhân của tôi là một cô gái, có phải cũng sẽ xinh đẹp giống như Clionadh?

– Đấng đã tạo ra cậu? Lần đầu nghe cậu nhắc đến.

– Thật sự quá diễm phúc cho kẻ nào sở hữu vẻ đẹp giống Người, dù chỉ là một nét nhỏ, nếu Clionadh trưởng thành hơn một chút chắc sẽ khá giống, cô ta có phúc thật.

– Mà, không phải chủ nhân của cậu là “vampire cao quý vượt trên mọi danh hiệu cao quý” sao? Clionadh đâu có thể đem đi so sánh được.

– Chúng ta nên tiếp tục theo dõi trận đấu thôi – Helios mĩm cười kết thúc cuộc trò chuyện đang dần đi theo chiều hướng moi móc thông tin này và hướng mắt về phía khán đài để tiếp tục theo dõi theo mái tóc vàng trên sân đấu.

“Tên của ngươi là Helios, ta ban cho ngươi sự bất tử cùng trí tuệ của một Vampire để ngươi có thể phụng sự cho chủ nhân mình mãi mãi”.

“Chủ nhân của thần là ai ạ?”.

“Đó là một vampire cao quý vượt trên mọi danh hiệu cao quý”.

Suốt 6 ngàn năm qua cậu đã lang bạt khắp nơi nhưng vẫn chưa tìm ra được chủ nhân. Helios khẽ thở dài, chủ nhân đang ở đâu vậy?

Trong không gian ảo, hai con rồng vẫn lao vun vút trên những cánh rừng bạc ngàn. Quả như Lin đoán, Edana vẫn bám theo nhỏ mặc dù nếu đi theo đường cũ sẽ về đích trước là cái chắc.

– Luna, bằng mọi giá chúng ta phải trụ được đến “Rừng gai”, tôi sẽ lo Edana ở phía sau, phần né chướng ngại vật bất ngờ phía trước giao cho cậu đó.

– Ta chống mắt ra coi ngươi còn có thể trụ được bao lâu – Edana bật cười thỏa mãn, đồng thời tăng thêm số cầu lửa về phía Lin.

Những tấm khiên băng cứ dần dần rút đi ma lực của Lin, nhỏ lại còn thua xa Edana về khoảng phục hồi ma lực nữa. Cảm giác mệt mỏi dần chiếm lấy cơ thể Lin, việc giữ thăng bằng trên lưng Luna lại càng khó khăn hơn.

Dường như Luna cũng cảm nhận được điều đó, nhưng không như những con rồng bình thường sẽ giảm tốc độ để đảm bảo hiệp sĩ của mình không bị rơi thì Luna lại bay nhanh hơn nữa. Nó tin Lin nhất định có thể chống đỡ nổi.

Phía trước chính là rừng gai. Nhìn từ xa đã thấy những sợi dây gai như xúc tua của con bạch tuột khổng lồ không ngừng ngoe nguẩy để cảnh cáo với những kẻ xâm nhập. Trên cao những hòn đá to hơn cả loài rồng Thunder lơ lửng trên không cũng có dây gai.

– Tiến lên Luna – Lin thét lớn lên để không bị tiếng gió lấn áp, lần này nhỏ không ngồi bẹp trên lưng Luna nữa mà đứng thẳng dậy, với một con rồng đang bay với tốc độ March 4 thì điều đó thật điên rồ. Một sợi dây băng xuất hiện trên eo Lin buộc với eo của Luna, như thế dù có rơi khỏi Luna nhỏ cũng sẽ không rơi xuống đất.

Bóng dáng nhỏ bé mong manh như tờ giấy nhưng lại quật cường đến đáo để. Siết chặt lấy thanh kiếm bằng băng vừa tạo ra trong tay, Lin chĩa thẳng nó về phía Edana, khuôn mặt mĩm cười thách thức:

– Đến đây nào.

Mà phía bên dưới và trên các tảng đá treo, những bụi gai đã có phản ứng với kẻ xâm nhập lãnh thổ của chúng. Những cái dây như xúc tua trên thân đầy gai nhọn dài đến cả mấy ngàn mét vươn thẳng lên trời để tóm lấy kẻ xâm nhập. Lin đã từng đọc qua kiến thức về loài gai này nên nhỏ cũng biết chút ít:

– Luna, cố gắng né chứ đừng động chạm gì đến chúng, làm tổn thương chỉ khiến chúng điên tiết lên thôi.

Hàng trăm sợi gai bắn thẳng lên trời, chúng ngoe nguẩy bốn phương tám hướng để bắt cho bằng được kẻ thù. Những sợi dây đó là ảo ảnh được thật hoá, bị nó đâm vào sẽ đau đớn như đạn bạc vậy, song chỉ cần không gian mô phỏng đóng lại thì sẽ không đau đớn nữa.

Trái ngược với Lin, Edana tạo thành một ngọn lửa cực kì lớn giáng xuống lũ gai, bọn chúng đau đớn kêu la thảm thiết. Nhưng đúng như Lin nghĩ, bọn chúng lập tức điên tiết dồn nhau lại tấn công về phía Edana.

Lửa của Edana tuy lớn nhưng với 3 phần ma lực còn lại thì nó không đủ sát thương, hơn nữa đây là một rừng gai, Edana không đủ sức đốt hết đi bọn chúng. Chỉ trong chốc lát, những sợi tua đã tạo thành một cái lưới vây lấ Edana.

Chính xác là Lin đã lợi dụng điểm yếu quá kiêu ngạo của Edana để hạ cô ta. Cái này gọi là gậy ông đập lưng ông.

Không cần Lin nhắc nhở, Luna cũng biết đây chính là cơ hội của mình, nó lấy lại tăng nhanh tốc độ hơn nữa.

Lúc Edana thoát khỏi được đám gai thì Lin đã bay xa một quãng đủ để tới đích trước khi Edana có thể đuổi theo kịp. Cô ta nghiến răng:

– Sao ngươi dám… – Hai bàn tay Edana siết chặt, khuôn mặt đầy vẻ tức giận song rất nhanh lấy lại vẻ bình tĩnh. Cánh môi đỏ nhếch lên:

– Peagasus, luồng qua đám gai bên kia đuổi theo.

Peagasus lập tức tuân lệnh bay theo, lúc luồng qua đám gai Edana lấy trong túi váy ra một cây kim rồi nhanh chóng tiêm vào cơ thể Peagasus rồi cũng nhanh chóng đốt đi tiêu huỷ chứng cứ. Tất cả mọi hoạt động của Edana không ai có thể chứng kiến được vì những sợi dây mà Edana luồng qua lúc đó như một bức màn che đi mọi camera giám sát.

Lập tức con Peagasus gào rú điên cuồng, cơ thể co giật mạnh, rồi như một viên đạn nó lao vút về phía Lin với tốc độ kinh khủng.

Mọi người trên sân đấu cổ vũ nhiệt tình hoan hô Edana biết cách huấn luyện thú. Còn bên giám khảo thì bàng hoàng thậm chí còn có cảm giác tức giận nhưng không dám lên tiếng vì camera nào có ghi được hình ảnh gì. Mà cho dù có thì đã làm gì được Hoả công chúa.

Vận tốc của con Peagasus tăng nhanh đến phi lí, giống như một chiếc oto tăng đột ngột vận tốc từ 5km/h lên 300km/h chỉ trong vòng 2-3 giây vậy. Peasagus bay nhanh đến mức Lin không kịp trở tay, mà chính xác hơn là Lin không hề nghĩ đến công chúa dòng thuần lại chơi bẩn đến thế, cô ta ngang nhiên tiêm thuốc tăng động cho rồng của mình, chỉ vì muốn trả thù Lin mà cô ta không từ thủ đoạn đến thế sao? Phải biết rằng sau khi tiêm liều thuốc đó thì Peagasus coi như thành một con rồng phế hoàn toàn.

Bộ móng của con Peagasus kết hợp với ngọn lửa của Edana phá banh tấm khiến băng của Lin, sợi dây roi lửa mà Edana được ban tặng – vật vốn không được phép sử dụng trong trận đấu với một Vampire thường như Lin xuất trận. Edana không chút thương tiếc quất mạnh về phía Lin.

Lin lao đến đỡ lấy sợi roi lửa đó thay cho Luna, cơ thể nhỏ bé hoàn toàn trở thành tấm khiên cho con rồng. Dây roi quất vào vai Lin rỉ máu, nhưng chỗ máu cũng nhanh chóng bị lửa từ roi hong khô. Lin tức sôi máu mà không thể làm gì được, rõ ràng một món vũ khí quá sức lợi hại như vậy mà được quyền mang đi đấu với một thường dân như Lin sao? Bọn giám khảo mù mắt hết rồi hả?

Lại một roi nữa quất vào bụng Lin, nhỏ lập tức phụt ra một ngụm máu. Thật may là đang bay với tốc độ kinh khủng trên không nên Edana không thể ngửi thấy.

Nói gì thì nói, cơ thể vampire vẫn hơn rồng rất nhiều. Nếu để Luna hứng chịu, e là không quá 3 roi sẽ chết mất.

Lin vẫn đứng đó hứng đòn, nhỏ không thể tránh đi vì sợ trúng Luna, cũng không thể tạo khiên băng vì sợi roi kia quá mạnh. Nhỏ chỉ có thể lực bất tòng tâm đứng đó chịu đòn. Những gì Lin có thể làm bây giờ là để dành ma lực và suy nghĩ. Làm ơn nghĩ gì đó đi Lin, làm ơn. Chóng mặt quá, không, đừng ngủ, mày phải tỉnh táo lên, mày còn nhiều thứ phải bảo vệ mà.

– Tại sao ngươi có thể lì lợm như vậy chứ? – Edana giận run người, Clionadh là cái thể loại trâu bò gì vậy, ăn mấy mươi roi lửa mà vẫn còn có thể đứng nổi sao?

Bộ giáp bị Edana đánh cho nát ươm nhưng Nhỏ vẫn đứng đó. Bàn tay trái đưa lên đón chiếc roi bây giờ dường như hoàn toàn mất cảm giác mà buông lỏng.

Đã thê thảm như thế còn không chịu thua. Edana càng nhìn càng tức. Lúc này cô ta ngưng đánh, sợi roi chuyển hướng, Edana quất nó về phía một tảng đá bay gần đó, cũng không hẳn là quất bởi sợi dây dưới bàn tay điêu luyện của Edana quấn quanh hòn đá, hòn đá trông phút chốc nằm gọn trong sự điều khiển của Edana. Và cô ta lập tức ném thẳng nó về phía Lin.

Ngoài sân đấu, Cedric đứng bật dậy, bàn tay cậu nắm chặt, đôi mắt đầy vẻ tức giận, ở đâu ra cái kiểu ăn gian đáng kinh tởm như thế được chấp nhận vậy.

– Nếu bây giờ cậu can thiệp, Lin sẽ bị xử thua – Zue gương mặt vẫn lạnh ngồi cạnh đó lên tiếng. Khuôn mặt quá đỗi bình thản ấy không khỏi khiến Cedric tức giận:

– Chị ấy sẽ chết mất.

– Cô ấy rất kiên cường – Zue đáp – Cô ấy sẽ làm được.

Cedric cố nuốt cơn giận dữ ngồi xuống. Theo Cedric biết thì Lin khá thân thiết với Zue, mà Zue dường như cũng coi trọng Lin. Nhưng bây giờ cái thái độ vô cảm vậy là sao chứ? Trong mắt nhà Kentaurous mạng sống của Lin chỉ như cây cỏ, Nhỏ chết ở đây cũng có ảnh hưởng gì đến họ, Edana quá rõ điều đó nên chắc chắn sẽ không nương tay với Lin đâu. Vậy mà bây giờ Zue lại không cho giúp là sao chứ? Không lẽ đối với Zue, Lin không hề có một vị trí nào ngoài trừ thuộc hạ à? Làm sao trái tim anh ta lại có thể lạnh lẽo đến như vậy.

Cedric nhìn qua Zue như để xác nhận rằng nếu Zue không làm gì nữa thì Cedric sẽ can thiệp. Cedric không thể để Lin chết, cô ấy là đầu mối duy nhất về anh trai của mà cậu có, cậu không thể để nó vụt đi, hơn nữa cậu phải bảo vệ người mà anh trai cậu yêu quý, cậu phải bảo vệ những thứ thuộc về anh trai cậu. Bất kể là ai hay cái gì, chỉ cần có liên quan đến Zebric thì cậu sẽ bảo vệ cho đến cùng, và cũng sẽ giết chết đến cùng nếu nó làm hại anh trai.

Lúc đó Cedric giật mình. Khuôn mặt Zue vẫn vô cảm lạnh lẽo, nhưng bàn tay ấy đang siết chặt, chặt đến mức những sợi gân xanh nổi lên trên làn da trắng không tì vết.

Rõ là Zue có lo lắng cho Lin thậm chí là tức giận không kém gì cậu, nhưng anh vẫn ngồi đó với một khuôn mặt băng lãnh. Zue tin Clionadh đến mức đó, họ hiểu nhau đến mức đó?

Hòn đá to lớn ném thẳng về phía Lin, ngay khi cả Lin và Luna đang tập trung hoàn toàn vào tảng đá thì Edana buông tảng đá ra và lái sợi roi sang, đánh mạnh vào hông của Luna.

Nếu là bình thường Lin chắc chắn có thể đấm nát tảng đá đó ra hàng chục mảnh. Nhưng với cơ thể bị ma lực dòng thuần sát thương mạnh thế này nhỏ đứng nổi đã là chuyện lạ rồi.

Hòn đá đập thẳng vào bàn tay phải của Lin đưa ra chắn phía trước. Lin có thể nghe được cả tiếng xương tay phải mình vỡ vụn.

Luna lẫn Lin đều kêu lên đau đớn rồi cả hai cùng rơi từ độ cao 1500 mét xuống.

Cánh tay phải chỉ cần khoảng mấy mươi giây sẽ lành, nhưng cơ thể và tay trái bị tổn thương bởi ma lực thì phải mất đến vài giờ đồng hồ.

Thua thế này sao? Thật sự phải thua thế này sao?

Chẳng lẽ “dòng thuần luôn chiến thắng” là cái chân lí bất di bất dịch đến vậy sao? Chẵng lẽ mãi mãi những vampire cấp thấp như Lin chỉ có thể cuối đầu làm nô lệ cho bọn chúng sao?

Còn Luna thì sao? Cả Emi nữa, không chừng Eric bên ngoài cũng đang lo lắng cho nhỏ lắm.

Hai bàn tay Lin siết chặt. Bại dưới tay một dòng thuần sao? Đối với người khác có kẽ đây là điều an ủi cho thất bại của họ. Nhưng sao đối với Lin lại cay đắng như thế.

Từ lúc đến thế giới này, Lin đã luôn chứng kiến những cuộc lộng quyền của bọn quý tộc dòng thuần. Không những Emi mà biết bao nhiêu học viên thường dân khác cũng bị bọn họ đối xử tàn tệ. Một vampire thường dân chết thì chỉ vứt cho gia đình vài đồng bạc lẻ an ủi là xong, còn một vampire quý tộc chỉ hoảng sợ một chút đã cử cả đội quân đến bảo vệ.

Các người cho rằng sinh ra thông minh, xinh đẹp, khoẻ mạnh vượt trội hơn thì có quyền đè đầu cưỡi cổ người khác chắc? Các người cho rằng được định mệnh và cha mẹ ưu ái thì được cái quyền mình hơn người khác chắc?

Lin cắn một cái mạnh vào môi đến rỉ máu để tỉnh táo lại. Lin sẽ không thua. Nhỏ sẽ chứng minh cho bọn chúng thấy, kẻ mạnh không phải luôn là kẻ chiến thắng. Lin thét lên trong lúc đang rơi xuống:

– Đúng, tôi là kẻ yếu, nhưng chính vì là kẻ yếu nên bắt buộc bản thân không ngừng phải cố gắng vươn lên. Tôi sẽ chứng minh cho các người thấy, kẻ mạnh không phải là kẻ thắng.

Issac Carley tròn mắt dõi theo dáng Lin. Bàn tay anh siết chặt. Đúng rồi Lin, hãy chứng minh cho lũ quý tộc ngạo mạn đó thấy rằng vampire cấp thấp cũng có quyền được bình đẳng, rằng thế giới này phải có sự công bằng giữa các cấp Vampire đi Lin.

Một tiếng “ẦM” lớn trong không gian mô phỏng. Ai nấy đều ngơ ngẩn trước câu nói đó. Nhìn thấy Lin rơi xuống dường như họ có chút thất vọng, bởi sâu trong tim họ cũng muốn cái gọi là công bằng như Lin nói, chỉ là họ không dám bộc lộ ra mà thôi.

Làn khói bụi bị gió thổi tản ra, bóng dáng nhỏ nhắn mập mờ xuất hiện, và ….

Đột nhiên tiếng hoan hô không ai hẹn ai vang lên khắp khán đài, ai nấy đều đứng chồm dậy cổ vũ cô gái mà họ vừa khinh rẻ.

Một trụ băng nhỏ mọc lên từ dưới đất, cô gái nhỏ bé đứng trên trụ băng, và hai tay cô đang khinh một con rồng.

Đến cả Edana cũng trợn mắt nhìn xuống dưới. Con nhỏ đó còn có thể “trâu bò” đến mức nào nữa vậy?

Lin nhìn thẳng về phía Edana đang nhìn xuống:

– Cơ thể tôi và Luna chưa chạm đất, chúng tôi chưa thua.

Dù cơ thể trầy trụa lấm lem máu, dù bộ váy bị rách tươm, nhưng dù có thê thảm hơn nữa, dù có tận cùng tăm tối có lẽ cũng không thể dập tắt được ánh sáng trong con mắt ấy. Lin dùng lực hất tung Luna bay thẳng lên trời:

– Lên đi Luna, chúng ta làm được mà.

Lập tức Luna tung mạnh đôi cánh như một mũi tên bay vút về phía Edana. Edana cũng đâu phải dạng vừa, cô ta nhanh chóng ném lửa và vun roi về phía Luna. Nhưng tất cả đều vô ích, Luna đang ở một tốc độ quá nhanh để Edana có thể kiểm soát được.

– Con rồng ngu kia mày còn đứng đó đến bao giờ? – Edana thét lên, cô ta bất chấp giậm mạnh vào lưng Peagasus.

Nhưng con rồng khốn khổ đó cũng không thể bay nhanh hơn được nữa, thuốc tăng động đang dần dần hết tác dụng và để lại hậu quả đau đớn trên Peagasus.

Luna húc mạnh cặp sừng của nó vào vai Peagasus, con rồng nhanh chóng xụi đi và rơi xuống cùng với Edana.

Nhưng Edana đâu có chịu thua, trước khi cô ta rơi xuống cũng vẫn muốn hành hạ Lin. Rất nhanh, Edana tạo một quả cầu lửa ném về phía Lin đang ở phía bên dưới nhằm mục đích báo lũ gai biết rằng Lin đang ở bên dưới.

Và đúng như ý nguyện của Edana, Lin phải tạo băng để đỡ chổ lữa đó, và việc này dẫn đến lũ gai kéo đến gần Lin. Những chiếc xúc tua gai nhanh như chớp ôm trọn lấy Lin khi nhỏ đang cố gắng đỡ lấy quả cầu lửa thứ hai của Edana.

Những cái xúc tua đầy gai nhọn ôm lấy Lin, siết chặt.

Tiếng la thảm thiết không thể nén vang lên đau xót lòng người, tựa một lưỡi dao rạch thẳng vào trái tim của những chàng trai đó.

Edana mĩm cười hả hê, trước lúc tiếp đất, cô ta dùng roi của mình quất chết một bụi gai, và bình yên đứng trên người nó mĩm cười:

– Ta chưa tiếp đất nhé.

Không giống Clionadh với lượng ma lực ít ỏi như vài giọt nước, ma lực của Edana dồi dào như một con sông, chưa kể khả năng hồi ma lực của cô rất nhanh lại thêm cái phong ấn hờ cho có lệ là phong ấn vốn chẳng thể giữ nổi 7 phần ma lực mang danh bị phong ấn kia.

Dù Edana có tuỳ tiện sử dụng ma lực thế nào thì thể chất và nguồn ma lực của Edana luôn ở mức 100% tuyệt đối.

Sợi gai vẫn quấn chặt lấy Lin, những chiếc gai đâm vào da thịt tuy không chảy máu nhưng đau như đang bị hàng chục cây đinh bạc đâm vào người. Mặt mũi Lin trắng bệt. Không biết là còn có thể trụ được bao lâu.

Lin sợ hãi nhìn Edana đang dần dần giết những bụi gai để làm đệm đi đến. Vết thương do roi gây ra vẫn chưa khép miệng, nếu cứ tiếp tục bước đến, cô ta sẽ ngửi thấy mùi máu của Lin mất.

Những bụi gai căm phẫn lần lượt kéo đến đầy bên Edana nhưng vẫn không thể gây khó khăn cho cô ta khi có chiếc roi đó trong tay.

Những dây gai đau đớn thét ra âm thanh chói tai như tiếng những cái micro hú.

Chói tai? Chói tai?

Mọi cảm giác đau đớn đều qua đi, Lin thét lên, giọng nói thanh thanh thanh vọng đến đôi tay nhạy bén của Luna:

– Luna xuống đây.

– Ngươi nghĩ sẽ thoát được à? – Edana càng tăng nhanh việc dẹp loạn, các dây gai lại kêu lên đau đớn.

Lin mặc kệ những dây gai đang quấn lấy mình, mặc kệ cảm giác đau như bị đóng đinh, nhỏ hít một hơi mạnh, đây là cơ hội cuối cùng của nhỏ.

Từ chỗ Lin, một căn phòng băng rộng đủ bao lấy Luna đang bay xuống, cả Edana và đám dây gai được Lin tạo ra.

Edana cười đểu:

– Sợ mọi người thấy cảnh ngươi thua nhục nhã nên che đi sao?

Lin đã đóng băng được cây gai đang quấn mình, giờ đây nhỏ đang ngồi trên mình nó, nhìn thẳng vào Luna, Lin dùng chút sức lực cuối cùng thét lên:

– Gào lên bằng tất cả sức lực của cậu đi, Luna.

Bằng niềm tin tưởng tuyệt đối của mình với Lin, Luna lập tức làm theo, đồng thời Lin cũng kết hợp đó mà hoá ra các mũi tên băng nhỏ đâm vào lũ gai, Nhỏ không giết chúng mà khiến chúng đau đớn.

Tiếp theo đó là tiếng la thét vang trời của Edana hoà lẫn với những âm thanh đó.

Cường độ âm lớn chính là một trong những loại tra tấn đối với loài có thính giác nhạy như vampire, đặc biệt là âm thanh như tiếng micro hú của lũ gai lại càng là một loại hình tra tấn đáng sợ.

Trong căn phòng băng kín với những vách tường song song thì âm thanh sẽ bị dội lại khiến nó lại càng to hơn vì không những phải nghe âm phát ra mà còn nghe cả âm phản xạ, cộng thêm năng lượng từ những âm thanh kia lại tăng lên nhờ quá trình công hưởng âm. Đã thế lũ gai cũng nhân cơ hội này siết lấy Edana, gây cho Edana không ít đau đớn.

Edana đau đớn ôm chặt lấy hai tay, cô ta muốn làm gì đó nhưng cảm giác đau nhức khủng khiếp khiến cô không thể làm nổi bất cứ thứ gì nữa, cô muốn khuỵ xuống nhưng lòng tự tôn lại không cho phép. Cô không ngừng bắt buộc mình phải tiêp tục trụ lại, bởi cô biết Clionadh sẽ không thể chịu đựng nổi nữa.

Khi những âm thanh này chạm đến tần số cộng hưởng của không khí bên trong căn phòng, năng lượng của âm thanh càng được tăng cường thêm do qúa trình cộng hưởng, đến một giới hạn nào đó, căn phòng sẽ không thể chịu đựng nổi áp lực này và vỡ tan tành. Giống như giọng hát của một nghệ sĩ Opera có thể làm vỡ kính vậy.

Với mức áp lực này căn phòng vốn chỉ có thể chịu được trong 8 giây nhưng bằng cách nào đó Lin đã trụ được đến bây giờ. Edana không khỏi cảm thấy kinh tởm, đúng là bọn dân đen thường rất “trâu”.

Lin vốn đã đến tận cùng của sức lực, nhỏ nằm bệt trên thân bụi gai đóng băng, lỗ tai nhỏ và Luna đã được nhéc băng nên không ảnh hưởng lắm – một điều mà Edana không thể làm được, bởi vì lửa vốn không phải ở dạng vật chất rắn như băng . Chỉ cực một nỗi Luna phải cố gắng gào, còn Lin phải trụ căn phòng và hành hạ lũ gai để chúng đau đớn mà kêu la.

– Peagasus, cứu ta, Peagasus, cứu ta – Edana khuỵ xuống.

Nhưng vô ích, Peagasus vốn đã gục ở ngoài từ lâu, mà cho dù có ổn thì chắc chắn nó cũng sẽ không làm gì khi chưa nghe lệnh được lệnh. Đó là điểm khác biệt giữa Luna và muôn vàn con rồng khác – những con rồng chỉ đợi chủ ra lệnh mới dám làm.

Lin chọn Luna cũng vì thế, nhỏ cần một người bạn đồng hành có thể tự quyết định, chứ không cần con robot đợi mình ra lệnh. Bởi biết đâu sẽ xuất hiện vài trường hợp mà bản thân không thể ra lệnh được như Edana bây giờ chẳng hạn.

Sáu mặt tường của căn phòng run run cho thấy nó đã đến giới hạn chịu đựng. Mà Lin dường như cũng vậy, nhỏ nằm gục xuống, mơ màng như muốn thiếp đi bất cứ lúc nào.

– Ngươi sắp không trụ được rồi, haha! – Dù đang rất đau đớn nhưng Edana vẫn cười điên dại – Ta sẽ thắng, ta sẽ thắng – Chỉ cần căn phòng bị vỡ âm thanh thoát ra thì lỗ tai Edana sẽ lành lại ngay lập tức.

Nhưng Edana đã hoàn toàn sai lầm khi nói điều đó. Bởi cô ta là một bông hồng trong lồng kính, từ nhỏ đến lớn thậm chí còn chưa biết cảm giác đau là gì thì sao có thể chịu đựng đau đớn lâu được. Trong khi Lin, một cây cỏ dại thường xuyên cuộc sống là cho tổn thương đã sớm hình thành ý chí thép từ lâu rồi.

Và đúng như thế, Edana hoàn toàn gục xuống, Luna nhanh chóng bay tới, chẳng nể nang gì một cước hất văng cô ta xuống đất.

Mặt đất với hệ thống cảm ứng tự động báo hiệu:

EDANA RIGIL KENTAUROUS ĐÃ CHẠM ĐẤT. XỬ THUA.

Rất nhanh lũ gai ảo ảnh được thật hoá biến mất, không gian mô phỏng được tắt đi.

Chỉ còn lại hai cô gái nằm trên sàn đấu.

Trên khán đài im thin thin, không ai dám nói tiếng nào, đến cả giám khảo cũng không dám tuyên bố chiến thắng.

– Ta thay mặt ban giám khảo tuyên bố, người chiến thắng là Clionadh Jocasta, đề nghị mọi người nhiệt liệt hoan nghênh – Adalwen đứng trên bục danh dự cầm micro thong dong tuyên bố.

Nhưng cả đấu trường ai nấy vẫn không dám vỗ tay.

BỐP BỐP.

Đó là tiếng vỗ tay của hoàng tử Zue và của Issac Carley.

Lập tức một tràng vỗ tay như pháo nổ vang lên khắp pháo đài, ai nấy đều tung hô cô gái tóc vàng ấy là một huyền thoại, cô ấy thật sự là một huyền thoại.

Lúc này Edana đã hoàn toàn bình phục, cô ta đứng dậy nghiến răng ken két:

– Rõ ràng là cô ta gian lận.

– Hệ thống không báo cáo điều đó – Adalwen nghiêm túc nhìn em gái mình.

Edana rùng mình. Cái gì đây? Anh trai cô đang bênh vực con nhỏ đó?

Phía bên Clionadh, vết thương đã khép miệng nên không còn phải sợ mùi máu nhưng Lin không có tốc độ bình phục như Edana vậy nên trông nhỏ khá thê thảm.

Vết thương đã lành nhưng do là ma lực của dòng thuần sát thương nên 43 vết roi vẫn bằm tím nằm chằng chịt trên cơ thể Lin, trong đó cánh tay trái do đỡ roi bị gãy từ nãy đến giờ vẫn chưa bình phục hẳn.

Eric thề rằng mình đã vô cùng kiềm nén mới không rút khẩu súng ra bắn chết Edana ngay tại chỗ. Nỗi đau đớn của Lin ngày hôm nay anh tuyệt đối sẽ trả hết cho nhà Kentaurous đầy đủ, không, là trả cho cả thế giới Vampire, chính bọn chúng Lin mới ra thê thảm thế này, một ngày nào đó không xa anh sẽ tận diệt cái lũ súc sinh vật đáng khinh rẻ này, anh thề.

Cedric vẫn thói ngạo mạn tiến đến giành Lin từ tay của Eric, nhưng lần này có vẻ cậu đã học được cách lịch sự hơn:

– Chỗ ta có nhiều thuốc tốt.

Eric chỉ biết siết chặt tay lui ra phía sau. Lại là lũ dòng thuần tự cao tự đại đáng chết.

Mà Adalwen từ khi nào đã bước đến chắn trước Edana, như thể nếu anh không làm vậy Cedric sẽ giết chết em gái anh bất cứ lúc nào vậy, ánh mắt đó quá đáng sợ, tựa như Zebric năm đó, ánh mắt mà Adalwen vẫn bị ám ảnh đến mức thỉnh thoảng trong giấc ngủ cũng mơ thấy.

– Ánh mắt đó là sao vậy công tước Cedric? – Adalwen cười, tỏ ý muốn nhắc nhở cho Cedric biết anh em nhà họ là ai.

– Đây là kiểu giáo dục công chúa của nhà Kentaurous? – Cedric khá thâm thuý khi đem cả dòng họ nhà Adalwen ra mắng, rõ ràng dựa theo hành động của Edana thì Cedric đang gián tiếp mắng nhà Kentaurous là lũ cuồng chiến, gian lận rẻ rách và có chút ngu học nữa.

Adalwen biết nói ra câu “Dù gì cũng chỉ là một vampire thường dân” trong trường hợp này là không khôn ngoan cho lắm nên đành hạ nước:

– Ta sẽ dạy bảo lại Edana.

Tất nhiên sẽ không có vụ xin lỗi gì ở đây bởi anh em nhà họ là dòng thuần mà. Mặc dù Adalwen cũng có chút gì đó xót xa thay cho Lin, nhưng trong mắt anh, mãi mãi vị trí số 1 là Cha và quyền lực, số 2 là em gái. Những thứ còn lại có cũng được, không có cũng không sao, cơ mà cũng nên tồn tại để anh có thứ làm trò tiêu khiển trong cái cuộc sống bất tận nhàm chán này.

Nhưng mà sau vụ hôm nay Adalwen nghĩ mình nên loại Clionadh ra khỏi danh sách “những thứ vô bổ” đó. Một cô gái xinh đẹp và thông minh như vậy, trở thành quân cờ trong tay anh thì sẽ tuyệt biết mấy, xét trên phương diện cả công lẫn tư đều tốt cả.

Cedric dường như cảm thấy bẩn mắt mình khi nhìn thấy họ nên nhanh chóng bế Lin bỏ đi.

Cedric đã định mang thẳng Lin về thẳng tư dinh nhưng Zue đã chặn lại và mang Nhỏ đi. Cũng không có gì quá lo lắng bởi với Zue thì Cedric tin tưởng tuyệt đối.

Cậu cũng không biết Zue có cảm giác gì khi ôm Lin vẫn đang mê mang từ tay cậu, chỉ thấy rằng đôi mắt ấy lạnh lẽo hơn bình thường. Lạnh thấu xương.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN