[Jungkook] Này, cô bé...yêu anh ko? (BTS version) - Chương 3 -Tập nhảy
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
107


[Jungkook] Này, cô bé...yêu anh ko? (BTS version)


Chương 3 -Tập nhảy


Chiều đến, nó, anh nó, Jin, Jimin, Rm, J- Hope, suga, Jungkook, đi tới phòng tập nhảy của cả nhóm chơi, nhìn, nó cảm thán
-Oa, phòng nhảy của siêu sao có khác, đẹp vậy?
-Nào, Bông Gòn, ngồi yên một chỗ đi (vì hồi nhỏ, trông nó cứ tròn tròn như cục kẹo bông nên anh gọi nó là bông gòn, cái tên đáng yêu đấy chứ -_-)
-Này, muốn sống yên ổn thì câm miệng lại nha, anh tin là anh bay thẳng về Việt Nam nghe \”Bản tình ca mùa đông\” phiên bản Ấn Độ của mẹ ko?_ nó dọa nạt anh nó
-Dạ, em ko dám thưa chị…._ nó cầm điện thoại, đeo tai nghe vào, một lúc lâu, nó quay ra, nói
-Tae Tae, đi mua cho em cái bánh pizza với một chai 7 up đi
– Em có đầy đủ tay chân ko thiếu khúc nào nên tự đi mà mua đi, ko thấy anh đang nhảy à? Với lại tên của anh là Taehyung, ko phải Tae Tae_ nó nhấc máy lên
-Alô…. mẹ à_ anh nó vội vàng
-Ấy…anh đi, anh đi_ cả nhóm cười lớn
-Em thông minh thật đấy_ nó giơ điện thoại ra trước mặt cả nhóm, thì ra, nó mới ấn vào danh bạ thôi chứ chưa ấn gọi
-Anh ấy sợ mẹ lắm…._ anh nó vội vàng quay lại
-Của em đây, ăn đi để im cho anh tập
-Anh cứ yên tâm, em ko làm phiền (mới lạ) anh nữa đâu_ nó vui vẻ ăn, vừa ăn vừa nghịch điện thoại, ko may, điện thoại nó hết pin, mà nó lại ko mang sạc theo, nó quay lại hỏi các anh
-Teahyung,anh có mang sạc Iphone đi không? Cho em mượn
– Không, anh có mang đâu_ Jungkook lên tiếng
-Anh có mang, để anh lấy cho em_ mở tủ phòng ra, anh đưa nó cái sạc, nó nhận lấy
-Cảm ơn anh_ anh đơ người, nó trông xinh thật đấy, khuôn mặt kiều diễm ko vướng chút bụi trần.
-Jungkook, nhanh lên đi…._ RM gọi anh lại, anh vội vàng khóa tủ lại, lại tiếp tục nhảy, nó cắm sạc pin điện thoại rồi ngồi im xem, thật ra, nó cũng từng học nhảt ở việt nam, cái bài \”DNA\” của nhóm anh nó ấy, nó nhảy được mà
– Muốn thử ko? Lại đây đi_ J-Hope gọi nó
– Được ko ạ?_ nó có vẻ hơi ngại ngần
– Được chứ, em lại đây đi_ nó lại gần
-Nhưng em nhảy kém lắm!_ anh nó động viên
-Sai chỗ nào thì sửa chỗ ấy, thử đi nào! Em nhảy bài gì?
-DNA!_ nó bắt đầu nhảy,từ từ di chuyển từng động tác, mọi người phải ngạc nhiên vì bài này mơia ra mà, như vậy gọi là siêu việt rồi
-Oa, em nhảy được đấy, giỏi thật_ cả nhóm trầm trồ khen ngợi nó
-Em mới chỉ học thôi! Các anh nói vậy em vui rồi
–ta là dải phân cách đáng yêu–
Chuyện chỉ là hư cấu do ta nghĩ ra thôi, nếu có sai sót gì ta mọi người có bao nhiêu gạch sỏi cứ ném vào đi, có bao nhiêu ta hứng hết😂😂😂😂
CHÚC CẢ NHÀ ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ!!!
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN