Kế Hoạch Dụ Dỗ Tiểu Ngốc
Chương 29: Phiên ngoại 3 : Nghiêm Phong x Tống Bạch
Chuyện vị thiếu gia Nghiêm Phong đi mê luyến vị thư kí Tống Bạch của chúng ta, cả một tập đoàn lớn từ đến bé, không ai là không biết. Trong lòng ai cũng gật đầu cảm thán mà nhận xét một câu
– Bạn của boss thì cũng đều cùng một ruột với boss, tất cả đều là một lũ thê nô !Chậc chậc
Nhưng thật ra, ban đầu thiếu gia Nghiêm Phong của chúng ta chỉ thấy Tống Bạch thú vị, khác với những tiểu tình nhân ngoan ngoãn trở lên giường của hắn, cảm thấy có hứng thú nên muốn chơi đùa với cậu ấy một chút.
Cớ sự nào có hay, Tống Bạch là một kẻ thông minh, nghiêm túc, con người lại sắc xảo đến tuyệt đỉnh, vừa nhìn những hành động cà lơ phất phơ của Nghiêm Phong bên người mình không những động tâm mà ngược lại còn rất chán ghét đến vô cùng, nhưng hắn ta là bạn thân của chủ tịch, cũng là một cổ đông trong công ty, nếu không cậu đã sút tên này văng ra xa tám thước rồi!
Nghiêm Phong mỗi lần muốn giờ trò tán tỉnh Tống Bạch đều bị cậu vác những trò ngu ngốc đó ra sau lưng, còn hung hăng nghiến răng nghiến lợi mà cảnh cáo hắn
– Đừng chọc tôi nổi điên lên, nếu không tôi cho đại thiếu gia nhà anh liệt dương! Cút
Kể từ những hành động cứng rắn đó của vị thư kí non mềm, mông cong. Nghiêm Phong từ chơi đùa chuyển thành một tên trung khuyển cực kỳ
Sáng sớm hắn sẽ sức lên mình một mùi nước hoa thơm ngát, tóc tai gọn gàng, khoác lên bộ vest đen đắt tiền, ôm một đó hoa hồng thật lớn mà bước vào đại sảnh công ty Tĩnh Lâm, khiến bao nhân viên đổ gục đến không thể tỉnh lại
Hắn tiêu sái bước đến phòng thư kí, nhẹ nhàng gõ cửa phòng thư kí , Tống Bạch vừa sắp xếp chỉ tiêu tháng này vừa nói
– Mời vào
– Tiểu Bạch Bạch của anh. Mau xem anh mang hoa đến tặng em nè
Tống Bạch ngước mắt lên nhìn vị thiếu gia của chúng ta đang cười đến vô cùng biến thái mà cảm thấy ghét bỏ đến không chịu được, cậu bình tĩnh đáp
– Nếu thiếu gia rãnh rỗi, có thể tìm Tiểu Mặc nói chuyện, em ấy đang ở phòng kế bên
– Ấy! Ai thèm đụng đến bảo bối của tên mặt than kia chứ. Anh chỉ thích nói chuyện với em thôi
– Tôi lại chỉ thích nói chuyện về chứng khoáng mà thôi
– Tiểu Bạch anh thích em lắm nha •﹏•
– Thiếu Gia tôi thích sự im lặng lắm nha
Tống Bạch cũng không vừa mà đáp lại. Nhưng đã nói bạn của Tĩnh Ưng Mạnh thì chắc chắn cũng sẽ mặt dày như hắn, Nghiêm Phong cũng vậy tuy bị cậu phũ phàng như vậy, nhưng hắn vẫn không bỏ cuộc mà nói
– Tiểu Bạch, chỉ cần em muốn, điều gì anh cũng có thể làm được
– Chỉ cần tôi muốn ?
– Đúng vậy
– Vậy – Tôi – Muốn – Anh- Biến – Khỏi – Đây
Thấy Tống Bạch đã giận đến đỏ mặt, Nghiêm Phong đành buồn buồn cáo lui ra về
Vừa đóng cửa phòng lại, Nghiêm Phong liền bắt gặp cảnh ngọt ngào khi Tĩnh Ưng Mạnh đang bế Tình Mặc đi ra ngoài, trong giọng nói đầy vẻ cưng chiều
– Tình Mặc em muốn ăn cái gì?Anh liền đưa em đi ăn
– Đại Ưng! Em cái gì cũng ăn được
Tĩnh Ưng Mạnh bật cười, cuối đầu xuống hôn lên mái tóc của cậu mà chọc ghẹo
– Vậy anh sẽ dắt em đi ăn thật nhiều món ngon, cho em thành con heo nhỏ đầy thịt
– Như vậy em sẽ xấu lắm
– Không sao! Chỉ cần anh thích thì cho dù em có thành cái dạng gì, anh cũng đều thấy dễ thương. Thịt nhiều ôm mới sướng nha ~^O^~
Tình Mặc vì bị anh chọc ghẹo mà rúc sâu trong lòng ngực anh cọ cọ. Nghiêm Phong thấy hình ảnh này mà đỏ mắt ganh tị
Tĩnh Ưng Mạnh thấy tên bạn thân đang nhìn về phía mình, giọng nói châm chọc mà hỏi.
– Sao vậy! Cậu lại bị Tống Bạch đuổi ra khỏi phòng hả??
– Cũng không đến phiên cậu lo
– Ha ha! Ngày xưa ai nổi tiếng phong lưu, thay người yêu còn nhanh hơn thay áo, thế mà bây giờ lại có thể gặp được cao thủ trị được cậu. Tháng này tôi sẽ tăng lương cho Tống Bạch vì sự tài giỏi của cậu ấy
– Cậu ….cậu
– Tôi không nhiều lời với cậu nữa, bảo bối của tôi đói rồi, tôi đi trước. Chúc cậu may mắn
Nói rồi, Tĩnh Ưng Mạnh bế Tình Mặc đi rất nhanh, để lại cho Nghiêm Phong một bụng đầy oán khí
———****———
Những ngày sau, mỗi lần anh đến phòng Tống Bạch thì chưa tới mười phút sau khuôn mặt đầy bi thương mà bước ra
Ngày thứ hai
– Tống Bạch anh mua áo quần cho em nè
– Bảo vệ! Kéo tên điên này xuống dùm tôi
Ngày thứ ba
– Tống Bạch anh làm bữa trưa tình yêu cho em đó
10p sau Nghiêm Phong một thân đầy mùi cơm, vài cọng rau còn vướng trên tóc, thê thảm bước ra
Cứ thế ngày qua ngày, cho dù có bị Tống Bạch nói ra sao, Nghiêm Phong của chúng ta đều không bỏ cuộc mà xông trận
Xem ra, công cuộc cưa đổ vợ của thiếu gia Nghiêm Phong vẫn còn gian nan không thể tưởng được. Thiếu gia hãy cố lên, đừng bỏ cuộc
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!