Kế Thê - Chương 298: Chương 298
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
5


Kế Thê


Chương 298: Chương 298



Edit: Bộ Yến Tử

Đợi một lát, vẫn thấy hình như Nguyên Vũ đế không có dấu hiệu tỉnh lại.

Là muốn tiếp tục nghe bà ta nói ít chuyện tầm thường ít nghe?

Quý phi nghĩ vậy, nên mở miệng nói tiếp: “Theo nô tì thấy, chính là bình thường ngài rất sủng Thận quận vương, nên mới khiến hắn quen được cưng chiều đến mức vô pháp vô thiên. Tính tình của hắn, mặc dù tương lai an ổn đăng cơ, phỏng chừng cũng làm không xong chiến tích gì, chẳng phải đạp hư một mảnh khổ tâm của ngài, ngài nói có đúng không?”

Quý phi tự nói tự cười: “Xem nô tì, ngài ngủ rồi còn cùng ngài nói cái này làm gì.”

Quý phi nhẹ nhàng bóp chân thư giản gân cốt cho Nguyên Vũ đế, nói: “Mặc kệ người bên cạnh nói gì, tóm lại hiện tại nô tì đã có con trai dựa vào lúc về già. Có chút mong chờ trong lòng cũng không kỳ quái, chờ ngài thả Cửu hoàng tử ra ngoài, cũng nhường nô tì có thể sống cuộc sống ngậm kẹo đùa cháu. Nô tì hâm mộ Đức phi nhiều năm, bây giờ có con trai, còn hâm mộ làm gì nữa.”

Ngón tay Nguyên Vũ đế giật giật, Quý phi coi như không thấy, đứng dậy khẽ gọi: “Gì tổng quản.”

“Nương nương.” Gì Sáng thấy quý phi nháy mắt với ông ta, ngầm hiểu: “Nương nương có gì căn dặn?”

“Gì tổng quản, bình thường thời gian bệ hạ ở chung với ngươi dài nhất, bệ hạ có nói qua, khi nào thì thả Cửu hoàng tử ra không?”

“Này…” Gì Sáng chần chờ nói: “Hồi nương nương, bệ hạ chưa nói.”

“Phải không…” Quý phi than nhẹ, bất đắc dĩ nói: “Bệ hạ nha, giận dỗi như trẻ con. Cửu hoàng tử có sai cái gì đâu, bạch bạch bị đóng cửa.”

Gì Sáng cười nói: “Nương nương cũng quen bệ hạ.”

“Không quen ông ấy thì làm sao đây? Ông ấy là bệ hạ của ta.”

Quý phi cười cười: “Thôi, bệ hạ nói sai, vậy thì sai.”

Quý phi đứng lên: “Chắc là bệ hạ đã ngủ sâu rồi, để ông ấy ngủ nhiều thêm lát nữa. Trong khoảng thời gian này bệ hạ gầy đi, ta thấy cũng khó chịu.”

“Nương nương nên thả lỏng, bệ hạ còn cần nương nương trấn an nhiều.”

Gì Sáng vừa nói, vừa tiễn chân Quý phi ra ngoài. Tiếng nói chuyện của hai người xa dần, Nguyên Vũ đế nằm ở trên giường chậm rãi mở mắt.

Ở cửa có tiểu thái giám canh chừng, Nguyên Vũ đế không có lên tiếng gọi người, tự mình nhìn chằm chằm phía trên xuất thần.

Quý phi muốn ông ta thả Tiểu Cửu ra…

Nguyên Vũ đế bắt đầu suy tư trong lòng.

Thả hắn, hay là không thả hắn?

Thụy vương bí mật hồi kinh, ngày hôm đó Thái Tử đang nói với ông ta việc xử trí tướng quân Yến Bắc. Mới nói được một nữa thì thấy Thụy vương sải bước đi vào, Thái Tử bật thốt lên: “Thụy vương? Không phải ngươi đã chết sao?! Rõ ràng ta đã cho người…”

Nói chưa hết, ý lại rất rõ ràng.

Thụy vương trên đường hồi kinh gặp chuyện không may là do Thái Tử gây ra.

Thụy vương bắt Thái Tử, xu thế tất yếu, ông ta không thể không phế Thái Tử, lấy việc

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN