Kết Hoạch Trở Thành Vợ Của Ba - Chương 3: Chữa bệnh cho con gái
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1860


Kết Hoạch Trở Thành Vợ Của Ba


Chương 3: Chữa bệnh cho con gái


Hôm nay là ngày Cao Minh đi công tác về, Đào Tuyết hưng phấn không thôi. Nghĩ tới hôm qua ba ba vì mình mê muội mà thủ dâm. Cô cảm thấy cuộc sống này thiệt lắm bất ngờ, mới hai hôm trước mình còn tuyệt vọng về mối tình này. Thế mà hôm nay có thể tiếp tục hi vọng rồi.

Quả nhiên kế hoạch đánh nhanh thắng nhanh này vô cùng hiệu quả, hôm nay cô cũng sẽ không buông tha cho ba ba đâu. Cô đã có kế hoạch trong đầu rồi. Nghĩ đến hình ảnh dâm mị tối nay khiến cô hứng quá chảy không biết bao nhiêu dịch.

“Nghĩ gì mà phóng tình ghê vậy má!”

Khánh Quỳnh nháy mắt nhìn nàng, cô nàng này ăn nói rất bạo.

Đào Tuyết cũng không ngại dãi bày.

“Tối nay nớ định quyến rũ người trong mộng kia.”

Khánh Quỳnh sốc đến ngu người. Thế nhưng Đào Tuyết định đem bản thân mình giao ra?

“Ngươi người…. định hiến dâng lần đầu tối nay!”

Thực ra Đào Tuyết cũng biết tối nay là bất khả thi, Cao Minh chắc chắn chưa dám bước một bước lớn như vậy đâu.Nhưng cô cũng không muốn giải thích nhiều với Khánh Quỳnh.

“Ai nha! Như thế Khánh Lâm phải như thế nào, Đào Tuyết cậu phải suy nghĩ thật kĩ nhá!”

“Khánh Lâm?”

Đó là cậu em trai song sinh của Khánh Quỳnh nhưng cậu ta có liên quan gì?

“Khánh Lâm nó thích cậu…”

Khánh Quỳnh chưa nói xong đã bị Khánh Lâm từ đằng sau chộp được. Cậu ta lạnh nhạt nhìn Đào Tuyết.

“Xin lỗi, đừng nghe chị ấy nói bậy.”

Đào Tuyết cười đáp lại, nhìn báng dáng bị lôi kéo đi xa. Hình như Khánh Quỳnh hiểu nhầm Khánh Lâm thích cô. Đúng là người trong cuộc lúc nào cũng hồ đồ, Khánh Lâm rõ ràng thích chị gái Khánh Quỳnh của hắn. Sao lại có thể nhảy sang thích cô?

Đột nhiên nghĩ tới Khánh Quỳnh và Khánh Lâm, cô và ba ba hai cặp đôi vượt qua rào cản của xa hội mà đến với nhau! Đó mới đẹp làm sao! Cô đột nhiên cực chờ mong Khánh Lâm thu nhập Khánh Quỳnh trở thành người của mình.

Thật vất vả đợi được đến tối, Đào Tuyết chân sáo bước về nha. Đúng lúc đó đụng mặt Cao Minh cũng đang trở về.

“Ba ba” Đào Tuyết cao hứng gọi to.

Cao Minh đờ người nhìn con gái chạy lại phía minh. A, con gái trong sáng làm sao đâu có nhìn ra hình ảnh dâm mị tối qua? Cao Minh cật lực lắc đâu, a sao hắn lại nghĩ đến tối qua. Cả ngày hôm nay hắn dành ra để trấn định bản thân không có chuyện gì đâu. Con gái trong sáng, chắc chắn cũng không nhận ra hành động trái luân thường của bọn họ. Sẽ không giận hắn đâu.

Đào Tuyết thân thiết kéo tay Cao Minh, ép khuôn ngực đầy đặn vào tay hắn, cổ áo cũng trùng xuống một đoạn lộ ra rảnh ngực mê người. Tại sao con gái hắn ngày càng quyến rũ như vậy? Cao Minh hung hăng mắng chửi mình, cũng đâu phải cái tiểu tử lần đầu thấy nữ nhân chứ.

“Ba ba về thôi, hôm nay ta muốn ăn xúc xích nha còn cả kem nữa.”

Cao Minh ậm ừ, hai cha con dắt díu nhau về nhà.

Về nhà, Đào Tuyết đi thay quần áo tắm rửa, Cao Minh đi gọi đồ ăn. Hôm nay con gái bảo muốn gọi đồ về, hắn cũng chiều theo.

Đào Tuyết mặc một xuyên váy hai dây trên đầu gối những 30cm, chỉ cần hơi đung đưa sẽ nhìn thấy đồ lót bên trong, ngực lớn cứ thả nhong nhong còn tinh tế thấy hai đầu vú hơi cứng. Cao Minh cảm thấy cứ tiếp tục thế này, có ngày mình hóa thú tính thì không ổn.

“Đào Tuyết mai con không nên mặc mấy bộ đồ hở hang này nữa.”

Đào Tuyết hí hứng, ba ba hẳn bị kích thích mới nghĩ đến chuyện thay đổi quần áo.

“Ai nha, tại sao vậy?”

Cao Minh hắng giọng.

“Nếu có khách đến thăm đột ngột thì thế nào?”

“Thì con chỉ cần trốn trong phòng thôi ma? Ba ba đừng cấm con mà, mặc đồ kia rất không thoải mái. Ngực con cứ bị đau suốt.”

Đào Tuyết như có như không xoa nắn hai ngực to tròn của mình. Cao Minh bị hình ảnh kích thích phải đầu hàng.

“Ha, được rồi. Không ép con. Con ở đây đợi người ta giao cơm, ba ba đi tắm chút đã.”

Đào Tuyết vâng dạ hai tiếng, cười thầm trong lòng. Chẳng mấy chốc có tiếng chuông cửa, Đào Tuyết đoán đó là người giao hàng. Cũng quên mất mình đang ở bộ dạng như thế nào, chạy ra nhận hàng. Giao hàng là một thanh niên, hắn thấy quần áo mỏng manh của Đào Tuyết thì ngỡ ngàng, mắt không dời khỏi bộ ngực với đôi chân dài kia.

“Sao vậy? Đồ ăn đâu?”

Người giao hàng lúc này mới lôi đồ ăn ra.

“Ừm… cô…”

Hắn ta ấp úng muốn nói gì. Ai ngờ Cao Minh từ phòng tắm đi ra thấy cảnh con gái không chút phòng bị mà gặp nam nhân lạ mắt! Còn không biết đã bị hắn ta nhìn hết rồi đi! Cao Minh tức giận vô cùng chỉ muốn móc hai đôi mắt đang nhìn con gái mình.

“Cậu kia! Giao hàng rồi thì về đi!”

Cao Minh không khách khí đuổi người, người thanh niên bị khí thế của Cao Minh dọa chạy biến mất. Đào Tuyết còn không hiểu gì thấy Cao Minh mặt hầm hầm không thèm để ý đến mình.

Cô nhẹ nhàng từ sau ôm lấy Cao Minh, đẩy ngực ma sát tấm lưng vững chãi.

“Ba ba đừng giận, Đào Tuyết hứa sẽ ngoan mà.”

Cao Minh cũng bị Đào Tuyết dỗ ngọt, tâm mềm không ít nhưng vẫn cố tỏ vẻ cứng rắn.

“Ba ba đã bảo con cẩn thận rồi lại không nghe! Còn dám mặc như vậy đi gặt người khác.”

“Vâng, sau này Đào Tuyết chỉ mặc vầy cho ba ba nhìn thôi.”

“Vậy còn được…” Cao Minh đang đắc ý dạt dào, mới biết mình bị vô tròng. Vội vàng sửa lại.

“Cũng chỉ có ta mới bảo vệ con nghe chưa? Đám nam nhân ngoài kia chẳng ai đáng tin cả.”

Đào Tuyết cười thầm.

“Không đâu, con thấy cũng có nhiều người tốt lắm!”

Cao Minh quýnh cả lên, con gái hắn bị kẻ nào lừa dối rồi! Còn dám phản kháng lời hắn nói.

“Ta bảo không có là không!”

“Ai nha, nhưng như vậy con gái sao cưới được chồng? Con gái muốn gả người như ba cơ.”

Đào Tuyết khẻ đẩy hai gò tuyết chậm rãi ma sát, tâm Cao Minh mềm như bún.

“Con gái ngoan, không thì ba ba nuôi con. Sợ gì chứ!”

Sau khi đôi cha con tình lữ một hồi cũng chịu kéo nhau đi ăn cơm. Đào Tuyết cầm chiếc xúc xích cho vào miệng cắn, nước chấm ngoét hết ra miệng.

“Xem kìa, ăn chậm thôi. Ai dành của con cứ!”

Cao Minh cưng chiều lau cho Đào Tuyết, hắn cẩn thận quan sát con gái ăn. Nhưng không hiểu sao càng quan sát người lại càng nóng khó chịu vô cùng, con gái ăn xúc xích rất giống như “ăn” dương vật. Miệng nhỏ ngậm lấy phần đầu vào mà ăn. Cao Minh nhìn hình này lại liên tưởng đến đêm qua mình nhìn tiểu huyệt con gái.

Đào Tuyết biết ba ba đã động tình nhưng nàng vẫn nhân nhịn giả vở ăn hết mấy cái xúc xích. Sau đó hai cha con dắt nhau ra sô pha xem truyền hình, Đào Tuyết nháo loạn đòi ăn kem. Cao Minh vốn không cho cũng đành khuất phục dưới sự làm nũng của con gái. Đào Tuyết chọn một chiếc kem que, cho vào miệng liếm từng miếng nhỏ một. Cao Minh nhìn thấy mà tâm tình ngứa ngáy.

“Sao con liếm như vậy, rất nhanh bị chảy nước.”

“Ai, nhưng nếu cắn luôn rất buốt miệng.”

Đào Tuyết phụng phịu nói. Đúng lúc này nước từ kem chảy xuống tay, Đào Tuyết thè lưỡi liếm lấy. Cao Minh nuốt ực một tiếng! Đứa con gái này của hắn sao lại vừa ngây thơ vừa quyến rũ như vậy.

Dương vật của hắn đã cứng ngắt lên rồi, giữa háng đã dựng lên hẳn một túp lều không giấu được. Cao Minh vội vàng đứng lên.

“Con ăn xong rồi đi học đi. Ba ba có việc phải về phòng xử lý trước.”

Đào Tuyết cười thầm, đừng tưởng nàng không biết bên dưới của ba ba đã dựng đứng. Cao Minh về phòng cũng nhanh chóng giải quyết như cầu của mình. Hai ngày này số lần hắn thủ dâm vượt qua cả tháng cộng lại rồi! Sao lại có thể sa đọa như vậy, nhưng nghĩ đến con gái xinh đẹp của mình thì dương vật của hắn lại không chịu thua kém đứng dậy.

Cao Minh cảm thấy vô cùng mệt mỏi liền cứ trần truồng như vậy đi ngủ. Nhưng nửa đêm tiếng cửa mở khiến hắn hơi thanh tỉnh.

“Ba ba”

Hắn hơi mở mắt ra thấy con gái ngoan ngoãn đứng đầu giường gọi mình, cả người thanh tỉnh mười phần.

“Sao con ở đây?”

“Con… con muốn ba chữa bệnh!” Đào Tuyết thẹn thùng che mặt, bộ dạng khiến hắn ngứa ngáy.

“Chữ bệnh? Con… bị làm sao!”

Hắn vội vàng lo lắng ôm cô vào lòng.

“Con… lại bị cái hôm qua… ba ba… rất ngứa.”

Con gái lại… động dục?

Lời nói này làm hắn liên tưởng đến hình ảnh tối qua, dương vật cũng dựng đứng lên. Vì hai người đang ôm nhau rất thân thiết, vậy kia xuyên qua lớp váy mà chọc vào phần non mềm của Đào Tuyết.

“Ba ba sao người lại đem gậy đi ngủ vậy?”

Cao Minh lúc này mới hoàn hồn, hóa ra hắn lại sớm cứng. Thận chí hắn giữ nguyên lúc thủ dâm, trên người không một mảnh vải. Dương vật của hắn cách một lớp váy mỏng manh ma sát tiểu huyệt nộn thịt của nộn thịt của con gái, thậm chí con gái còn không mặc quần lót, hai nơi mềm mại cách lớp váy mỏng manh chạm vào nhau. Cảm xúc mềm mọi truyền đến khiến cái đó của hắn còn to ra vài phần.

Cao Minh vội vàng đẩy con gái ra mặc quần vào. Lúc quay lại đã thấy con gái nằm thẳng trên giường, bên dưới không mặc quần lót mở rộng đợi hắn tới. Cao Minh nhẫn nhục cảm giác muốn đè lên con gái.

“Ngoan con gái, sao lại như vậy?”

“Thì… con lại thấy ngứa như hôm qua. Ba ba bảo rất nhanh sẽ qua, nhưng nó vẫn ngứa lắm. Ba ba bảo không được động linh tinh, con sợ bệnh tình càng nặng nên không dám động. Ba ba mau chữa bệnh đi.”

Cao Minh cười khổ lắc đầu! Quả nhiên là gậy ông đập lưng ông. Hắn phải nói như thế nào với con gái đây? Sao có chuyện cha xem cho con gái chỗ đó chứ!

Đào Tuyết thấy Cao Minh đang phân vân, vội vàng tỏ vẻ ủy khuất.

“Ba ba có phải con sắp chết rồi không? Ba ba cứ nói thật đi.”

Cao Minh ôn nhu xoa đầu nàng.

“Con nói linh tinh gì vậy. Đây chỉ là triệu chứng bình thường thôi chứng tỏ con đã trưởng thành!”

Đào Tuyết bán tính bán nghi.

“Vậy sao lại ngứa như vậy? Ba ba xem một chút đi.”

Dưới sự kiên trì của Đào Tuyết, Cao Minh cũng phải chiều theo cúi đầu xuống xem xét. Nơi đó của con gái đẹp vô cùng, màu hồng phấn đáng yêu, một ít lông xoăn xoăn phía trên cửa huyệt còn chảy nước không ngừng, các mép thịt cứ nhấp nhấp từng cái như đang cầu khát được lấp đầy. Cao Minh xem đến xuất thần.

“Ba ba mau chạm vào đi.”

Cao Minh bị hình ảnh kia hớp hồn sao còn suy nghĩ được gì. Liền thực sự đưa tay ra chạm lấy tiểu huyệt của con gái. Cảm giác non mềm kia khiến hắn xúc động vô cùng, ngón tay tự ý chui vào cửa động.

“A… thích quá. Ba ba mau gãi tiếp đi, ngứa chết con mất.”

Cao Minh được khuyến khích lại càng không kiêng dè vươn tay ra, một ngón tay vào trong bị kẹp chặt vô cùng. Bên trong chật chội như vậy, sao mà chứa được dung thân cực lớn của hắn đây? Cao Minh giờ cũng không quản được đầu óc mình mà suy nghĩ đi xa.

Bình thường Đào Tuyết chỉ nghĩ đến cảnh này thôi đã chảy ra dâm thủy, bây giờ thực sự xảy ra làm sao mà chịu nổi? Nước mật như thác tuân trào, dưới ngọn đèn ngủ óng vàng như mật ong. Hoạt động trên tay Cao Minh hơi ngừng lại liền cô ngứa ngáy, cảm thận được hơi thở nặng nề của ba ba trên hoa môi của mình. Liền chủ động đưa tới, đẩy hông về đằng trước gần mặt của hắn hơn.

“Ba ba mau chạm vào con gái. Con gái thấy ngứa quá.”

Cao Minh tự dụ dỗ mình, đây chẳng qua là giúp đỡ con gái thôi! Có gì to tát!

Thế là hắn đút hai ngón tay vào tiểu huyệt rồi kéo ra hai bên, lỗ nhỏ cứ thế lồ lộ ra ngoài. Cao Minh lập tức úp mặt vào u cốc liếm lát hết mật dịch, liếm cả nên hạt đậu nhỏ bên trên khiến cả người Đào Tuyết run rẩy. Cô mới chỉ nghĩ ba ba dùng tay giúp mình ra, không ngờ lại đến cả miệng. Nhất thời không chịu nổi kích thích, bên trong co bóp dữ dội rồi phun dịch mật. Toàn bộ dịch mật đều bắn lên mặt Cao Minh.

“Ba ba… thực thích. Nếu bị bệnh mà sướng như vầy con muốn ngày nào cũng muốn.”

Cao Minh hoàn hồn lại, rút tay ra khỏi u cốc xinh đẹp chết người kia. Cố gắng điều chỉnh lại hơi thở bình thường.

“Nói linh tinh, ai lại muốn bị bệnh chứ!”

Đào Tuyết cười hì hì: “Nhưng nó thực sự sướng quá! Con còn tưởng mình sắp chết vì sung sướng đó!”

“Ba ba lần sau con còn ngứa như vậy sẽ nhờ ba giúp con được không?”

Cao Minh thầm loạn, lần nào cũng giúp như vầy. Hắn cũng không phải thánh nhân!

“Con gái, cái này con phải tự học thôi. Đâu phải này nào ba ba cũng bên cạnh giúp con được.”

Đào Tuyết thấy ba ba muốn thoái thác trách nhiệm, hừ, đâu có dễ như vậy!

“Vậy ba ba nhìn xem con một chút. Làm như vầy đã đúng chưa!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN