Kết Hôn Âm Dương - Chương 208: Tại sao tôi luôn là người đau
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
41


Kết Hôn Âm Dương


Chương 208: Tại sao tôi luôn là người đau


Là kiếm của Âm Thao.

Mặc dù không thể tưởng tượng nổi, nhưng, đúng là Âm Thao cầm kiếm đâm xuyên qua tay của tôi, mũi kiếm tiếp đến lại chỉ trên trán của tôi.

Máu, còn từ trên trán tôi trượt xuống.

Mặc dù, có thể lý giải Âm Thao không nhận ra tôi mới bị thương, nhưng mỗi lần gặp mặt đều muốn đánh tôi như vậy, tôi không phục màn, tôi có nhầm không……? Tôi tự nhéo cổ tay tôi một cái!

“ Thao……” Tôi đau khổ – kêu nửa tiếng, trường kiếm của Âm Thao liền hướng trước một phát, muốn đâm rách đầu của tôi, tôi lập tức không còn chút bình tĩnh dịu dàng: “Ca ca ca ca! Kiếm hạ lưu tình! Ta chỉ là đi ngang qua!”

Động tình quả nhiên không bằng cầu xin tha thứ, Âm Thao xem như ngừng hành động tiếp tục đâm kiếm, nhưng là kiếm kẹt tại trong lòng bàn tay, tôi cũng vô cùng đau đớn.

“Nhìn dung nhan của ngươi, xác nhận quỷ cổ xưa, Những con ma già như ngươi bây giờ rất hiếm., ngươi làm sao lại theo tới nhà ta?” Âm thao lạnh lùng hỏi.

Ta đau đớn rên rỉ:” Đại ca, ngươi ngươi ngươi trước tiên thả bỏ ta ra đã! Ta từ từ cùng ngươi nói rõ!”

Âm thao rút kiếm, trong chốc lát, tay của tôi máu chảy ồ ạt.

Một cái hư thể còn có thể chảy máu, thật không hợp với lẽ thường, xem ra, kiếm kia của Âm Thao là cái pháp bảo lợi hại, tôi vẫn là cẩn thận một chút đừng chết oan thêm lần nữa.

“ Oa, mẹ thật là lợi hại nha, cầm hạt châu vừa chiếu, liền lập tức biến ra một cái tỷ tỷ xinh đẹp, thật là lợi hại, mẹ ngươi là thần tiên sao?” Tiểu La bốc ngạc nhiên hỏi, sau đó câu nói tiếp theo là nói với Âm Thao:

“Ba ba, vũ khí của ngươi làm sao lập tức có, rồi lại không có? Ngươi là đem vũ khí giấu ở trong tay áo sao? Người là pháp sư sao?”

Ta yếu ớt lầm bẩm: “Nếu mẹ là thần tiên, ba ba chính là pháp sư, thi cái khác biệt này cũng quá lớn đi……”

“Vậy tỷ tỷ, ngươi là cái gì? Vì cái gì ngươi có thể lập tức từ trên tường đụng tới nữa nha? Tiểu La bốc tò mò hỏi.

Tôi nhanh chóng nở một nụ cười dịu dàng: “Ngươi nhìn tỷ tỷ đẹp như vậy, còn có thể bỗng nhiên xuất hiện, khẳng định cũng là tiên nữ rồi!”

Củ Cải nói: “Không, Là ảo thuật, nhà trẻ dạy em điều đó!”

Tôi: “…”

Ngay cả khi mọi thứ có vè như ổn hơn, Mạnh Mộng mặt không thay đổi giơ Xá Lợi lên, tư thế kia, giống như lại muốn đánh tôi một trận nữa.

Tôi biết cái nàylà một sợi oán niệm có sát tâm cực nặng, nàng ta muốn động thủ, vậy liền nhất định là muốn giết tôi, thế là tôi tranh thủ thời gian hướng sau lưng Âm Thao mà trốn: Thập Nhị gia, cứu ta!

Thanh âm này!

Da đầu tôi tê dại.

Âm thao nhìn tôi một chút, ánh mắt lại lần nữa quay lại “La Hy, có chuyện gì với em vậy? Tại sao em lại trở nên mạnh mẽ như vậy? hạt châu Trong tay em rốt cục là cái gì? Vì sao ta ta cảm thấy hạt châu kia bên trên lệ khí cực nặng? Là ai đưa cho hạt châu đó?”

Mạnh mộng y nguyên giữ lấy Xá Lợi, tay nắm quyết, nhưng là rất kỳ quái chính là, nàng ta vậy mà không có động thủ……?

Một sợi oán niệm, cũng sẽ hiếp yếu sợ mạnh à?

Không không không, Âm Thao không có ma nhãn, kia sức chiến đấu kia là Cổ Thần vạn năm trước, đúng là cặn bã mà? Cho nên sẽ không có khả năng là lấn yếu sợ mạnh nàng ta vì cái gì mà trước mặt Âm Thao liền dừng tay?

Gặp Mạnh Mộng cũng chỉ là giằng co bất động, cũng không trả lời, vậy là Âm Thao đành phải đem nàng qua một bên trước, trở tay nắm cổ tay của tôi, đem tôi mang vào trong phòng hỏi: “ Ngươi mới gọi ta là Thập Nhị gia, ngươi là người bên kia âm giới?”

Tôi nháy mắt mấy cái, nghĩ thầm biện pháp tốt nhất để rút ngắn quan hệ chỉ có thể giả mạo, không phải Âm Thao vẫn là tùy thời sẽ cầm kiếm đâm tôi đó thôi.

Nên tôi gật đầu nói: Đúng, ta là người bên kia âm giới, ta là người của ngũ điện Diêm Quân phái đến.”

Quả nhiên, Âm Thao trên mặt xuất hiện hòa khí: “Diêm Quân phái ngươi đến, ngươi cứ quang minh chính đại đến, vì sao muốn len lén,lẻn vào nhà ta? Lén lén lút lút, chỉ sợ, cô có lẽ đã phạm tội gì?”

Không phải…… Tôi đột nhiên cảm giác được trong lòng thắt lại, giống như trong lòng có dự cảm, loại dự cảm không ổn, tôi không để ý tới việc đóng kịch trước mặt Âm Thao nữa, nhảy dựng lên liền hướng trong phòng khách chạy!

Quả nhiên!

Vừa ra phòng khách, liền trông thấy Mạnh Mộng từ phía sau lưng ôm lấy tiểu La Bạch, hai ngón thành móc câu, đang từ từ hướng đên hai mắt tiểu La Bạch câu …

“Súc sinh! Buông con bé ra! Tôi mất khống chế kêu to, dùng hết khí lực toàn thân Hướng Mạnh Mộng đánh tới!

Bịch!

Tôi ném cô ấy đi.

Thế nhưng, Mạnh Mộng đối với tôi không có chút khách khí nào, cầm lấy hạt châu liền hướng trên người tôi đánh xuống, hạt châu kia nho nhỏ một, nện vào trên người tôi tựa như là chùy ngàn cân, nện đến hai tôi mắt biến thành màu đen, nội thương không ngớt!

Lúc tôi ngã trên mặt đất, vừa hay nhìn thấy tiểu ô quy nhìn tôi, thế là tôi liền ủy khuất hỏi: “Vì sao là Mạnh bà, nàng ta lại đánh ta đau như vậy, ta thì một chút xíu lực lượng cũng không có?”

Tiểu ô quy thở dài nói: “ tàn niệm Mạnh bà vốn là không có sức mạnh gì, tất cả sức mạnh đều ngưng tụ ở bên trong Xá Lợi. Ngươi nếu có được Xá Lợi kia, ngươi cũng có thể đánh nàng ta như đánh một tênđệ mà thôi.

Ta: ……

Tôi còn muốn ói, nhưng mạnh mộng lại cầm lấy hạt châu hướng ta đánh tới!

Lần này bà nương ra tay rất nặng, lần này tôi chết chắc!

Đúng lúc này, tiểu ô quy đột nhiên bay lên, biến thành một con rùa lớn, giúp tôi ngăn cản một chút.

Bang.. một tiếng.

Tôi nghe đều đau!

Còn không mau lên đi? Đại ô quy nói với tôi.

A a! Tôi nhanh chóng từ phía dưới leo lên rùa đen, lúc đầu nghĩ cứ như vậy mà chạy trốn đi, thế nhưng khóe mắt liếc qua thoáng gặp tiểu La Bạch, tôi lại không đành lòng!

Cho dù có là tiểu qoái vật thì cũng là một mình tôi mười tháng hoài thai mà sinh ra! Tôi làm sao độc ác mà có thể đang tâm đem con bé lưu tại nơi này, một mình đối mặt Mạnh Mộng là quá nguy hiểm?

Thế là tôi ôm lấy Củ Cải nhỏ mà chạy.

Đại ô quy tức giận đến thổ huyết: “Đều lúc này, ngươi còn làm chuyện dư thừa?!”

“ Cái gì!chuyện dư thừa!”

“ Đây là cốt nhục ta sinh ra đó!”

Tôi không kịp cãi lại, liền thấy sự chú ý của Mạnh Mộng đã từ bên trên đại ô quy chuyển đến trên người của tôi, không ổn!

Quả nhiên.

Một chùm sáng hướng tôi chiếu đến.

Đây là muốn đánh chết tôi à!

Nhưng mà lúc này, người đàn ông đẹp trai nhất thế giới đã lên sân khấu và Âm Thao lóe lên từ đâu đó, giúp tôi chặn đòn chí mạng.

Tôi thấy anh ta quay lưng lại với tôi, tôi không có thời gian để giải thích cho anh ta nhiều, vội vàng nói “cảm ơn”, và chạy trốn ra ngoài cùng với Củ Cải nhỏ của anh ta.

……

Ta ôm con bé, chạy ra khỏi cao ốc.

Chạy rất mệt mỏi, đến khi không có nhìn thấy mạnh mộng truy sát đến, tôi lúc này mới buông lỏng xuống.

“ Tỷ tỷ, ngươi đang chảy máu kia. Tiểu La bốc lấy tay chỉ vào người của tôi hỏi.

“ Không có việc gì. Còn tốt đây là hư thể, chỉ cần pháp khí rời thân, sẽ không có đau đớn như vậy.”

Tiểu La Bạch: “Tỷ tỷ, mẹ ta tại sao muốn đánh người vậy?”

“ Bởi vì……” Tôi lời nói còn chưa nói xong, liền phát hiện tay của mình bắt đầu biến thành trong suốt, loại cảm giác này…… hư Cái gì! Ta cũng chỉ có thể hiện thân một lúc thôi ư?!

Mặc dù không cam lòng, nhưng tôi cũng không thể không tiếp nhận biến đổi.trên thân thể.

Ngay tại thời điểm sắp biến mất, tôi dùng hết khí lực la to cho tiểu La Bạch: Mẹ con muốn giết con, mau trốn đi!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN