Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm
Chương 42
Chương 42: Phủng sát Mặc Vũ Nhu
Đại BOSS cũng quá bênh vực người của mình rồi thì phải? Chị Long không dám nói gì nữa, nhưng Đường Ninh lại khẽ cười, sự săn sóc của Mặc Đình làm trong lòng ấm áp như ánh mặt trời xuất hiện vào mùa đông.
Về kết quả của cuộc họp ở Secret, Đường Ninh đưa hợp đồng bổ sung mà cô lấy được cho Mặc Đình xem, Mặc Đình ngồi ở trên sô pha rồi thỉnh thoảng lại vuốt ve mái tóc đen của Đường Ninh. Hình ảnh đó có vẻ vô cùng tự nhiên và ấm áp, làm người ta cảm thấy đó là bức tranh đẹp nhất trên đời.
“Giới giải trí thay đổi bất ngờ, mỗi ngày đều có người mới trở nên nỗi tiếng, ngày mai là tình cảnh gì thì không ai có thể đoán trước. Có lẽ Hàn Nhược Tuyết còn mơ là có thể làm cho Mặc Vũ Nhu xoay người, cho nên mới dễ dàng đồng ý rồi dùng hợp đồng bỏ sung để coi như điều kiện trao đổi, bởi vì cô ta hiểu rất rõ, chỉ cần Mặc Vũ Nhu xoay người, lúc đó muốn dẫm lên em thì quả thực là dễ như trở bàn tay.”
“Đúng vậy đúng vậy, vừa nãy tôi mới lướt tin tức, lúc tìm kiếm Mặc Vũ Nhu, kết quả hiện ra đều là lần PK chuyên nghiệp này với Đường Ninh. Những người được gọi là chuyên gia trong giới người mẫu cũng bắt đầu so sánh tác phẩm lúc trước của hai người, hơn nữa có người gọi là nhân sĩ trong giới còn cho rằng, Đường Ninh của chúng ta từng làm thế thân cho Mặc Vũ Nhu. Nói cái gì mà nếu như hai người cùng sân khấu thì Đường Ninh có vẻ cũng chỉ sẽ giống như Mặc Vũ Nhu thứ 2, nói cô là người mẫu phương đông xinh đẹp nhất, nói cô ta có thể nhấc lên một làn sóng phương đông…”
“Còn so sánh các bộ phận trên cơ thể của hai người, cái gì mà Đường Ninh trừ đôi chân ra thì không có bất cứ ưu thế gì so với Mặc Vũ Nhu.”
“Cái gì Mặc Vũ Nhu trời sinh phong tình, Đường Ninh cứng nhắc, đùa cái gì vậy chứ? Chỉ với tiêu chuẩn kia của Mặc Vũ Nhu sao?” Chị Long nghĩ lại liền tức.
“Đây là cách lăng xê quen dùng, không có gì đáng tức giận, để cho Mặc Vũ Nhu đè hết xuống.” Đường Ninh trấn an chị Long.
Mặc Đình cũng không nói gì, trong mắt phát ra ánh sáng giống như đá Obsidian, mang theo sự nghiền ngẫm và giễu cợt, Đường Ninh chỉ nhìn một cái rồi liền lay lay đầu gối Mặc Đình, nói: “Anh có nghĩ giống em không?”
“Phủng sát.” Mặc Đình chỉ trả lời Đường Ninh bằng hai chữ.
Quả nhiên, Đường Ninh nắm chặt bàn tay to của Mặc Đình, người có thể hiểu cô, không cần cô phải mất công sức và thời gian để giải thích thì chỉ có Mặc Đình.
Nếu Hàn Nhược Tuyết đã phát tin ra, tất cả đều nâng một người dẫm một người, hoàn toàn để Mặc Vũ Nhu gây áp lực với cô về mọi mặt, như vậy sao cô không thành toàn cho Hàn Nhược Tuyết chứ? Để Mặc Vũ Nhu đi bành trướng, để tất cả mọi người gửi gắm kỳ vọng cao vào cô ta, biến cô ta thành một ngôi sao đang lên trong giới người mẫu và khiến cô ta thu hút sự chú ý của những người mẫu nỗi tiếng. Chỉ có như vậy, Mặc Vũ Nhu leo càng cao, đến lúc đó, mọi người nhìn thấy trình độ chuyên nghiệp của cô ta thì mới có thể làm cho cô ta rơi xuống càng thảm.
“Lúc này, chúng ta không cần lên tiếng, không cần tăng nhiệt cho người khác… em chỉ cần dùng sự chuyên nghiệp của mình, đó chính là đòn phản kích không chê vào đâu được.”
Lâm Vi nghe Mặc Đình nói, rồi lại nhìn Đường Ninh. Ở trước mặt Hàn Vũ Phàm, Đường Ninh bén nhọn giống như một con nhím, không ai có thể chiếm được lợi ích từ trên người cô.
Nhưng ở trước mặt Mặc Đình, Đường Ninh lại giống như một người con gái cần có chồng bảo vệ, cô không dựa dẫm vào Mặc Đình, nhưng cô sẽ nghiêm túc nghe ý kiến của Mặc Đình.
Có lẽ ở trong lòng cô, cô cũng chỉ nghe lời mỗi Mặc Đình thôi nhỉ?
Đường Ninh mạnh mẽ kiên định ở trước mặt mọi người, chỉ ở trước mặt Mặc Đình mới thể hiện sự mềm mỏng của mình, dường như cô chỉ đối xử đặc biệt với một mình anh.
Hai vợ chồng họ…
Thật sự thực xứng đôi a…
Lâm Vi nghĩ như vậy, hơn nữa, tổ hợp có chỉ số thông minh cao như vậy, trong lòng cô ấy đã bắt đầu mong chờ, Đường Ninh sẽ sáng tạo cho Secret một kỳ tích như nào. Thâm chí cả Mặc Vũ Nhu, cô cũng rất tò mò, Hàn Nhược Tuyết “Phủng” Mặc Vũ Nhu lên cao như vậy, mà Đường Ninh phải dùng cách nào để “Sát đây?
Trong phòng bếp, Mặc Đình xắn ống tay áo rồi bắt đầu bận rộn, còn Đường Ninh sau khi tắm rửa xong, lại mặc áo sơ mi của Mặc Đình, ôm lấy anh từ phía sau: “Đình…”
“Mùi khói nặng như vậy, ra ngoài chờ nhé.” Mặc Đình tập trung xử lý con cá trong tay mình.
“Làm sao bây giờ? Anh tốt với em như vậy, em bắt đầu sợ hãi rồi.” Đường Ninh vùi đầu ở phía sau lưng Mặc Đình, nói: “Anh biết không, em không có cảm giác an toàn, em rất sợ, có một ngày anh cũng sẽ bỏ em mà đi…”
“Vậy em liền trơ mắt nhìn anh đi sao? Nếu thật sự có một ngày như vậy, Đường Ninh có tham vọng với sự nghiệp như vậy, chẳng lẽ lại không có dũng khí nhất định phải có được anh sao? Anh cũng cần phải được dỗ dành…”
Nghe thấy câu cuối cùng của Mặc Đình, Đường Ninh cười cười, kéo một bàn tay của Mặc Đình ra, mạnh mẽ chui vào giữa hai tay anh, lại chậm rãi cởi bỏ hai cúc áo áo sơ mi của anh, chờ sau khi cơ ngực của anh mơ hồ lộ ra, cô chui đầu mình vào trong áo sơ mi của Mặc Đình, chỉ lộ ra một đôi mắt từ trong vạt áo của anh…
“Em thật sự gây cản trở việc nấu cơm của anh đấy.” Mặc Đình bật cười.
Vốn dĩ Đường Ninh đang đưa lưng về phía ngực Mặc Đình, nhưng nghe được những lời này của anh, Đường Ninh bỗng nhiên xoay người, đôi môi lạnh lẽo nháy mắt dán ở trên ngực anh: “Anh nói là… như này sao?”
Mặc Đình yên lặng rửa sạch mùi tanh ở trên tay trong bồn rửa, sau đó dùng sức ôm lấy Đường Ninh: “Em định trước lúc ăn cơm, cho anh một phần điểm tâm ngọt sao?”
Ngón tay của Đường Ninh vẽ một vòng ở trên áo sơ mi của Mặc Đình: “Cái đó… Anh cảm thấy ngọt à?”
Hơi thở của Mặc Đình dần trở nên không đều, kéo Đường Ninh từ trong áo sơ mi ra, nâng cằm cô lên rồi hung hăng hôn lên: “Ăn xong thì sẽ biết ngọt đến mức nào…”
Mặc Đình vô cùng yêu thích sự thay đổi về dáng vẻ của Đường Ninh trong phương diện này, cô lúc này không giống với vẻ ngoan dịu thường ngày, khi thì quyến rũ, khi thì dịu dàng, khi thì phóng túng, khi thì buông thả, tất cả đều khiến anh phát điên và A lổ z muôn ăn sạch cô.
Đầu lưỡi khiêu vũ với nhau xen lẫn với hơi thỏ ái muội làm cho bữa tối này càng trở nên phong phú, đặc biệt là khi Mặc Đình chạm vào chân Đường Ninh…
Anh nghĩ, đã chuẩn bị xong mấy hôm nay rồi, đã đến lúc đưa một sự kinh ngạc và vui mừng đến trước mặt cô…
Làm xong bữa tối thì đã là hai tiếng sau, khi chị Long nhìn bữa tiệc lớn phong phú trước mặt, cô đã không thể dùng từ khiếp sợ để hình dung, bởi vì..cô chưa bao giờ nghĩ tới, đường đường là chủ tịch Hải Thụy, ông chủ của giới giải trí khi nấu ăn lại không hề mơ hồ, chẳng trách Đường Ninh lại bị anh thu phục đến mức ngoãn ngoãn như vậy.
“Tạ ơn đại BOSS ban thưởng!”
“Thu lại cái vẻ mặt xúc động muốn đưa mâm đồ ăn này đi bán đấu giá đi.” Đường Ninh không nhịn được cười khẽ.
“Làm sao em biết? Đường Ninh, chị thật sự quá hạnh phúc…”
Chị Long cọ cọ lên cánh tay Đường Ninh, “Nhưng mà, em với đại BOSS ở trong phòng bếp hai tiếng đồng hồ, hai người làm cái gì vậy?”
“Nhanh chóng ăn đi, sau khi ăn xong, buổồi tối còn có một việc phải làm.” Mặc Đình nhanh chóng dời lực chú ý của mọi người.
“Còn có việc gì vậy?” Đường Ninh cũng tỏ vẻ nghỉ ngờ.
“Đến lúc đó em sẽ biết…” Mặc Đình sờ tóc cô, cái kiểu cưng chiều này quả thật là làm chị Long và Lâm Vi quả thực là dịu dàng đến tận xương tủy, bởi vậy theo quan điểm của họ, trên đời này trừ Mặc Đình ra thì không có ai có thể làm Đường Ninh nghe lời và sùng bái như vậy.
Nhưng mà, sự ngạc nhiên và vui mừng càng làm cho các cô không nghĩ tới vẫn còn ở phía sau.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!