Kết Hôn Nhanh Chóng - Ông Xã Yêu Hết Lòng
Chương 18.1: Ông xã tôi uống say rồi
Chương 18.1: Ông xã tôi uống say rồi Lâm Triệt nhìn Tần Khanh, đại khái bởi vì đã uống khá nhiều rượu rồi, lúc này cả người cũng xúc động hơn rất nhiều: “Nếu như chọc vào.”
Vẻ mặt Tần Khanh hơi ngưng trọng, thở dài một tiếng nói: “Cố Tĩnh Dư có lẽ còn tốt, anh ta có người anh cả, chính là Cố Tĩnh Minh hiện đang đảm nhiệm chức vị Tổng thống, anh hai, là Cố Tĩnh Trạch là tài phiệt thần bí khó lường, thủ đoạn của những người này hay làm, cũng không phải là chuyện anh và em có thể nghĩ đến, cho nên, ở nước C, tốt nhất là cách xa nhà họ Cố một chút, hiểu không?”
Lâm Triệt chỉ cảm thấy đầu óc càng ngày càng hỗn độn.
“Sao mà em quen biết bọn họ được, được rồi, anh để cho em đi thôi, anh trở về chăm sóc cho Lâm Lị đi, không cần phải để ý đến em.”
“Nhưng mà…”
Tần Khanh nhìn cô, bàn tay mảnh khảnh của cô đẩy tay anh ra, lòng bàn tay mềm mại, khiến cho anh có chút thất thần.
Mà lúc này, Lâm Lị đã chạy tới từ phía sau.
Cuối cùng Lâm Triệt nhìn Lâm Lị, cười lạnh một tiếng, vội vội vàng vàng chạy ra ngoài.
Tần Khanh nhìn cô bỏ đi, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng, nhưng Lâm Lị đã kéo anh lại hỏi: “Mới vừa rồi anh nói là sự thật sao? Cố Tĩnh Dư lại có gia thế như vậy?”
Tần Khanh vẫn đang nhìn về hướng Lâm Triệt chạy đi: “Đúng vậy, nhưng, Lâm Triệt nhìn thật sự là trưởng thành rồi, không phải tiểu cô nương trước kia nữa.”
Lâm Lị nghe vậy chân mày nhíu lại, không muốn nghe thấy anh nói tới Lâm Triệt.
Nghĩ đến mới vừa rồi Lâm Triệt lại có thể ngồi chung với Cố Tĩnh Dư mà bình thường vẫn luôn lạnh nhạt kia, trong lòng cô ta lại cảm thấy buồn rầu.
Bây giờ lại biết, Cố Tĩnh Dư ngoại trừ là một ngôi sao sáng giá, thì gia thế sau lưng lại lợi hại đến như vậy, trong lòng càng thêm ghen tỵ.
Sao Lâm Triệt lại được Cố Tĩnh Dư chú ý vậy chứ.
*
Lâm Triệt mới ra tới lối đi, đã có người chặn lại.
Ngẩng đầu lên, cô nhìn thấy người tới lại là Hồ quản gia, không khỏi cười một tiếng.
“Hồ quản gia, ông tới làm gì vậy?”
“Mợ chủ, cô uống say rồi, tôi tới để đón cô về.”
Nghe người khác kêu mình là mợ chủ, cô càng cảm cười rộ lên.
Cô coi là mợ chủ cái gì?
Mơ mơ màng màng, đã bị người ta đưa về nhà.
Cố Tĩnh Trạch thấy nghe giọng nói ở bên ngoài, chân dài vội bước ra, đi tới cửa.
Nhưng mà mới vừa đến cửa nhà, một thân thể mềm nhũn đã ngã thẳng vào lòng anh.
Chờ Cố Tĩnh Trạch phản ứng lại, ngực của cô đã đụng vào trước ngực của anh, tâm thần rung động, sau đó lại thấy, trên mặt cô là hai mảnh đỏ ửng, lông mi nhẹ nhàng run rẩy, môi đỏ mọng như cánh hoa kiều diễm ướt át, vành tai cọ lên cổ anh, khiến cho cả người anh đều cảm thấy ngứa ngáy.
Anh sửng sốt, chăm chú nhìn nhìn cô.
“Chuyện gì xảy ra vậy?”
Mùi rượu đập vào mặt, người phụ nữ này thật giống như mới chui từ trong hũ rượu ra vậy.
“Ha ha…” Cô nhìn anh, Cố Tĩnh Trạch đang cau mày, con ngươi như bầu trời sao vậy, sâu không thấy đáy: “Ông xã, tôi trở về rồi.”
“…” Cố Tĩnh Trạch chỉ có thể tùy thời đỡ cô, nếu như vừa thả tay xuống, cô nhất định sẽ ngã thẳng xuống đất.
Người xung quanh chỉ cảm thấy trong lòng rét lạnh, rất sợ trong cơn tức giận Cố Tĩnh Trạch sẽ muốn đả thương mợ chủ.
“Tại sao cô lại uống nhiều rượu như vậy?” Anh không vui hỏi, sau đó cho những người xung quanh một ánh mắt, lúc này những người bên cạnh đã lặng lẽ lui ra ngoài, để lại không gian cho hai người.
“A, hôm nay là yến hội khai máy, ông xã.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!