Kết Hôn Rồi Dụ Dỗ Em - Chương 27
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
126


Kết Hôn Rồi Dụ Dỗ Em


Chương 27


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Xu

Beta: Sue

Đem bánh kép trứng hành vàng óng ánh bày lên đĩa*, Khương Ngâm hết sức hài lòng với năng lực nấu ăn của mình, lâu rồi không nấu ăn còn có thể làm tốt như vậy, cô quả thực là một thiên tài!

*Bánh kép trứng hành: tụi mình sửa lại từ “bánh rán” ở chương trước thành “bánh kép trứng hành” nha!!!

Ba phần khoe khoang bảy phần ân cần, cô bưng bánh kép đến thư phòng tìm Doãn Toại tranh công.

Đứng trước cửa thư phòng, bước chân cô dừng lại, do dự một hồi rồi quyết định vẫn nên gõ cửa trước.

“Vào đi.” Bên trong truyền đến giọng nói Doãn Toại, lúc này Khương Ngâm mới đẩy cửa đi vào.

Anh ngồi đang trước bàn làm việc, lăn chuột xuống xem email, lúc Khương Ngâm đi qua, đem bánh kép mình làm nâng lên trước mắt anh, giống như bảo vật quý hiếm, trên mặt lộ ra vẻ muốn được khen ngợi: “Ông xã, nhìn xem kiệt tác của em!”

Doãn Toại thả con chuột trên tay xuống, hướng mắt nhìn sang.

Bánh kép màu hoàng kim phía trên có một chút chút màu xanh lục của hành, nhìn qua rất ngon*, còn đang bốc hơi nóng.

*Ngoại tiêu lý nộn (外焦里嫩): Bên ngoài vàng giòn, bên trong mềm mại/ Gặp một việc rất ngạc nhiên, vô cùng kinh ngạc, dâng trào cảm xúc.

Khương Ngâm liền đem đũa đưa qua: “Làm cho anh hai cái, anh nếm thử xem có ngon hay không.”

Sau khi Doãn Toại nhận lấy, Khương Ngâm liền đứng bên cạnh anh không nhúc nhích, có chút cúi người vịn đầu gối, xích lại gần, tràn ngập mong chờ lại có chút thấp thỏm chờ đợi, nhìn anh cắn một cái, liền không chờ kịp mà hỏi lại lần nữa: “Ăn ngon không?”

Doãn Toại ngẩng đầu nhìn cô một chút, đáp một tiếng: “Ừm.”

Lúc anh ăn gì đó đều trông rất nhã nhặn, rất thanh thản, nhưng tốc độ lại không chậm.

Khương Ngâm nhìn một chút liền đột nhiên cảm thấy cũng muốn ăn.

Lúc đầu cô không hề đói, vừa mới nấu xong cũng không có ý nghĩ muốn ăn, nhưng bây giờ nhìn Doãn Toại ăn như thế, cô lại cảm thấy cái bánh kép này tựa như mỹ vị nhân gian.

Cô liếm môi một cái, rất chân thành đề nghị: “Tôi cảm thấy anh hẳn nên đi làm mukbang, cũng không cần ăn nhiều, chỉ cần nhìn anh ăn cũng là một loại hưởng thụ, có thể khơi dậy khẩu vị của người khác. Nếu làm mukbang, đoán chừng anh có thể kiếm được không ít tiền.”

Doãn Toại tựa hồ nghe được cái gì đó buồn cười, lông mày giương lên mấy phần: “Thế có thể kiếm được nhiều tiền hơn so với hiện tại không?”

“…”

Hình như không thể!

Bánh kép rất nhanh đã bị anh ăn hết một nửa, Khương Ngâm nhịn không được, nuốt xuống một ngụm nước bọt, tự hỏi, bằng không cô lại xuống làm cho mình một cái?

Không được, đã đến giờ nên đi ngủ, sẽ béo.

Doãn Toại nhìn đôi mắt sáng rực của cô, lại thỉnh thoảng nhìn chằm chằm bánh kép trong đĩa của anh, ánh mắt mang theo sự tham lam không thể che giấu, trên mặt còn viết rõ ràng hai chữ: “Muốn ăn”. Anh dừng lại hai giây, dùng đũa tách một miếng bánh kép ở nơi mà anh chưa cắn qua, đưa đến trước môi cô: “Há miệng.”

Khương Ngâm không kịp phản ứng, vì đồ ăn đưa đến trước miệng cùng với khẩu lệnh mà Doãn Toại đồng thời phát ra, cô rất tự giác đem miệng há ra.

Lúc bánh được vào trong miệng còn mang theo mùi hương độc đáo, đặc trưng của hành.

Khương Ngâm hạnh phúc híp híp mắt, cô vẫn duy trì tư thế cũ, hai tay đỡ đầu gối, ngẩng đầu, ngồi xổm trước mặt Doãn Toại.

Đem bánh kép trong miệng nuốt xuống, cô bỗng nhiên ý thức được có chỗ nào đó là lạ, nhìn Doãn Toại đang ngồi nghiêm túc ở đấy rồi nhìn lại mình một chút, đột nhiên liền không vui: “Anh đang cho cún con ăn?”

Lưng Doãn Toại tự nhiên dựa vào thành ghế, bả vai có chút rung động mấy lần, cặp mắt đào hoa híp lại, không trả lời mà hỏi lại: “Tôi cho ăn sai rồi?”

Khương Ngâm phủi đất đứng lên, thẳng eo: “Anh mới là cún con! Cả nhà anh đều là cún con!”

“Ừm, vợ tôi cũng thế.”

“…”

Đồ không có lương tâm, có ý tốt làm cho anh ăn vậy mà lúc ăn xong lại khi dễ người.

Quả nhiên là đồ không có lương tâm!

Nếu không phải vì quần áo, túi xách và máy chụp ảnh, cô nhất định sẽ cùng anh so đo thật kĩ, phân tích rõ ràng!

Doãn Toại đưa tay liếc nhìn đồng hồ, đã hơn mười hai giờ, thu hồi tư thái đùa giỡn: “Không còn sớm nữa, mau đi ngủ.”

Nói đến đi ngủ, cả người Khương Ngâm cũng bắt đầu có chút không thoải mái.

Tối nay cô và Doãn Toại sẽ ngủ chung như thế nào đây?

Khương Ngâm chưa từng tiếp xúc thân mật với người khác giới, lúc trước hẹn hò với Tạ Thiệu Viễn, cũng bởi vì bận rộn công việc, nên chỉ vội vàng ăn với nhau vài bữa cơm.

Nếu nói mức độ tiếp xúc thân mật với người khác giới, lớn nhất có lẽ là lần kia, hồi đại học, nhào vào cưỡng hôn Doãn Toại ngã trên mặt đất.

A đúng rồi, còn có vừa rồi ở dưới tầng hầm để xe, anh ôm cô kiểu công chúa cũng tính là một loại rất thân mật.

Nhưng mà ngủ chung, mức độ có phải hơi lớn quá không?

Nếu hai người nằm trên một cái giường, thì có phải sẽ đắp chung một cái chăn?

Tướng ngủ của cô không tốt lắm, còn có thói quen đạp chăn, có thể đạp anh xuống dưới không?

Mặt khác, tối nay, hai người bọn họ có cần sinh hoạt vợ chồng chân chính hay không?

Trước lúc hợp đồng được ký, đến cùng là chuyện làm vợ chồng thật hay là vợ chồng mặt ngoài, anh cũng không có nói rõ cụ thể.

Một loạt câu nghi vấn nhảy vọt ra, lặp đi lặp lại trong đầu, Khương Ngâm đứng ở đằng kia như muốn hỏi thứ gì đó, há hốc mồm, nhưng lại không biết làm sao để nói thành lời, nhẫn nhịn nửa ngày, cuối cùng bật thốt lên một câu: “Vậy anh không ngủ sao?”

Nói xong, Khương Ngâm cảm giác có chút ngạt thở.

—— “Không còn sớm, mau đi ngủ.”

—— “Vậy anh không ngủ sao?”

Lời này sao lại nghe cực kỳ giống như một kiểu đặc biệt… Mời gọi?

“!”

Khương Ngâm cố nén xúc động muốn che mặt chạy đi, mười phần bình tĩnh giữ thể diện cho mình: “Tôi vừa mới nhìn thấy rất nhiều quần áo và túi xách anh chuẩn bị cho tôi ở phòng để quần áo, anh làm ông xã quá là phù hợp tiêu chuẩn, tôi cũng có qua có lại, quan tâm anh một chút, dù sao thức đêm đối với thân thể không tốt, cho nên anh cũng nghỉ ngơi sớm một chút.”

Lời nói vừa dứt, thư phòng liền trở nên yên tĩnh.

Khương Ngâm nghĩ lại lời vừa nói, luôn cảm thấy hình như càng nói càng lộ.

Tuy nhiên, Doãn Toại ngược lại thoạt nhìn không có phản ứng gì, đem đĩa đặt lên bàn, nói: “Lát nữa, bên Châu Âu có hội nghị trực tuyến, em đi nghỉ trước đi.”

Lần này, Khương Ngâm quyết định cái gì cũng không hỏi, trực tiếp quay người rời đi.

Vừa đến cửa, phía sau truyền đến thanh âm của Doãn Toại: “Khương Ngâm.”

Cô vô thức quay đầu.

Doãn Toại ngồi trước bàn máy tính, giương mắt nhìn qua: “Theo lý thuyết, tuần này hẳn là nên đưa em về nhà một chuyến, nhưng ở nước ngoài có mấy hạng mục thu mua, tôi muốn đích thân theo dõi, thời gian đi công tác sẽ khá lâu, cuối tuần có lẽ sẽ không kịp trở về, cho nên tuần sau mới có thể đưa em về nhà.”

“Mấy ngày tôi không ở đây, dì giúp việc sẽ tới quét dọn và nấu cơm, sáng mai, em thêm phương thức liên lạc của dì ấy, về sau muốn ăn cái gì, trước khi tan làm nói sớm cho dì giúp việc, không được đặt thức ăn ngoài.”

Anh muốn đi công tác, tin tức này khá đột ngột.

Khương Ngâm gật gật đầu, lại hỏi: “Chừng nào anh đi?”

“Sáng sớm ngày mai.” Anh nói, lại dừng một lát: “Đêm nay tôi ngủ ở thư phòng, nếu như em có thói quen khóa cửa phòng vào buổi tối, thì khóa lại đi, tôi sẽ không đi vào.”

Sau khi Doãn Toại nói lời này, Khương Ngâm ngoài ý muốn chớp mắt một cái, cuối cùng tự mình về lại phòng ngủ.

Cô vốn dĩ đang bổ não một chút, nếu khuôn mặt như thế thật sự nằm bên cạnh cô thì cô đến cùng có nhịn được không, kết quả, bây giờ phát hiện ra đều chỉ là mình nghĩ nhiều.

Người ta căn bản không ngủ với cô!

Nhưng mà thật ra hôm nay cô rất mệt mỏi vì bận rộn đến tối muộn như vậy, nếu Doãn Toại cùng cô nằm trên một chiếc giường, đoán chừng sẽ ảnh hưởng đến chất lượng giấc ngủ của cô.

Hoặc là nói, đêm nay có thể ngủ hay không, có thể nghỉ ngơi tốt hay không cũng là vấn đề.

Quên đi, cô vừa mới chuyển vào, sau này hẳn nói.

Cô nghĩ đến bản thân mình, nghe theo đề nghị của Doãn Toại, khóa cửa phòng lại, cầm quần áo để thay đi vào phòng tắm, tắm rửa đi ngủ.

Bình thường cô tùy tiện nên cũng không bị lạ giường, lại thêm cả người không còn chút sức lực nào, cho dù đang ở hoàn cảnh lạ lẫm, cũng dính vào giường không bao lâu liền ngủ say.

Cô không đặt chuông báo thức.

Ngày kế tiếp tỉnh lại, mơ mơ màng màng sờ điện thoại nhìn thời gian, đã hơn chín giờ sáng.

Dương Thư sáng sớm đã gửi tin nhắn Wechat cho cô:【 Thế nào rồi, sinh hoạt vợ chồng hài hòa không? 】 Nhìn chằm chằm câu nói này, ngu ngơ hai giây, Khương Ngâm nhìn quanh hoàn cảnh và vị trí bây giờ của mình, lại nhìn khoảng trống bên cạnh, đánh chữ: 【 Không hài hòa [/ suy sụp ] 】 Cô để điện thoại di động xuống, ngáp một cái, chân trần giẫm trên sàn nhà đi kéo màn cửa sổ ra.

Tia sáng chói mắt chiếu qua cửa sổ, rơi xuống dưới sàn, Khương Ngâm đưa tay che một chút, thích ứng một hồi mới trở lại giường một lần nữa, mang lấy dép lê đi vào phòng tắm rửa mặt.

Sau khi dưỡng da, cô chỉ trang điểm đơn giản, nhẹ nhàng, lúc xuống lầu nhìn thấy một dì giúp việc hoà ái, dễ gần đang cầm khăn lau tay vịn cầu thang.

Nghe thấy động tĩnh, dì ngẩng đầu lên, cười chào hỏi: “Phu nhân đã tỉnh.”

Xưng hô này Khương Ngâm thật không quen, cô cười cười: “Dì gọi cháu là Khương Khương đi ạ, bạn bè của cháu đều gọi như vậy.”

Dì giúp việc đáp một tiếng rồi đi xuống dưới lầu: “Vậy Khương Khương, cô đi đến phòng ăn ngồi trước, tôi múc cháo cho cô.”

Khương Ngâm nhìn xung quanh một chút, không tìm được bóng dáng Doãn Toại, lại nghĩ đến lời tối hôm qua anh nói, hỏi: “Doãn Toại đi công tác rồi ạ?”

Dì giúp việc bưng đồ ăn sáng từ phòng bếp ra: “Tiên sinh sáng sớm đã đi công tác, nói để cô ngủ thêm một lúc, không cần quấy rầy cô.”

Bữa sáng phong phú đến không ngờ, có cháo gạo lứt đậu đỏ, bánh bao nhân trứng sữa, bánh bao chiên nước, sủi cảo hấp nhân tôm, còn có một đĩa dưa muối củ cải nhỏ.

*Xu: Về tên các món ăn, có thể mình edit không đúng cho lắm. Nên mình sẽ để ảnh cho các bạn dễ hình dung nha.

Cháo gạo lứt đậu đỏ:

Bánh bao nhân trứng sữa:

Bánh bao chiên nước: Bánh này chiên bằng nước chứ không phải bằng dầu.

Sủi cảo hấp nhân tôm:

Khương Ngâm do dự, kẹp củ cải nếm thử một miếng, sảng khoái và ngon miệng, còn mang theo vị ngọt nhàn nhạt.

Bình thường, cô không quá ưa thích củ cải, nhưng đĩa dưa muối nhỏ này lại đổi mới nhận thức của cô, đôi mắt bất giác híp lại: “Món này thật ngon, dì tự mình muối ạ?”

Thấy Khương Ngâm thích, dì cũng cười: “Là tôi làm, đoạn thời gian trước vừa ướp, hôm nay mới mở ra ăn, tiên sinh bình thường rất thích ăn cái này, nói để cô cũng nếm thử.”

Dì giúp việc tiếp tục quét dọn vệ sinh, Khương Ngâm thích ý hưởng thụ mỹ thực.

Cô đột nhiên cảm thấy, lúc trước ký hợp đồng gả cho Doãn Toại, thật lại là một quyết định sáng suốt.

Vốn dĩ cô cân nhắc qua nếu Doãn Toại đi công tác, cô liền trở về chỗ ở chính mình, tự do tự tại.

Nhưng bây giờ cô đã đổi ý.

Nơi này đồ ăn vô cùng ngon.

Không đi nữa!

Cô ấn mở điện thoại muốn gửi tin nhắn Wechat cho Doãn Toại tìm một chút cảm giác tồn tại, thuận tiện khen tay nghề của dì, kết quả liên tiếp không ngừng có tin nhắn gửi tới.

Dương Thư: 【 ĐM! 】

Dương Thư: 【 Cậu thế mà nhanh như vậy, đã đem người ngủ sao? 】

Dương Thư: 【 Chị em, đừng có dữ dội như vậy chứ? 】

Dương Thư: 【 Anh ta chủ động hay là cậu chủ động? 】

Dương Thư: 【 Hai ngươi vì sao không hài hòa a, Doãn Toại nhìn qua cũng không phải phương diện kia không được a? 】 Dương Thư: 【 Một người đẹp trai như thế, trông thì ngon mà không ăn được? Chủ nghĩa hình thức? 】 Dương Thư: 【 Tớ vẫn là không thể tin được… 】

Khương Ngâm: “…”

Cô rất bất đắc dĩ gõ chữ qua: 【 Không phải cái loại không hài hòa kia. 】

Hôm nay, Dương Thư cũng không có công việc quay chụp gì, buổi chiều cùng Khương Ngâm ngồi ở văn phòng, lại gần nhỏ giọng bát quái về vấn đề liên quan tới việc sinh hoạt vợ chồng “Không hài hoà.”

“Tối hôm qua, anh ta ngủ thư phòng hả, vì sao?”

Khương Ngâm đụng đụng cây xương rồng đặt trước bàn máy tính, lắc đầu: “Không biết.”

Nghĩ đến đây, cô lại nghĩ ra một lý do: “Hai chúng tớ lúc đầu không phải là hợp đồng kết hôn sao, chỉ là ứng phó người trong nhà, anh ta khả năng cảm thấy còn chưa tới mức phải cùng giường chung gối?”

“Vậy cậu một lòng muốn đem người ta ăn sạch, bây giờ người ta trực tiếp ngủ thư phòng, cậu có phải rất thất vọng hay không?”

Thần sắc Khương Ngâm hơi ngừng lại, cân nhắc lời nói của Dương Thư, gật đầu: “Đúng là có một chút.”

Vốn dĩ tối hôm qua cô nghĩ có thể sẽ ngủ cùng Doãn Toại, nội tâm của cô vùng vẫy một hồi, có chút ít khó chịu.

Nhưng cuối cùng anh không có vào phòng, cô lại càng khó chịu.

Có một loại cảm giác như con vịt đã đến miệng rồi đột nhiên bay, không nói đến ăn thịt, ngay cả mùi vị cô cũng chưa ngửi thấy.

Cô nâng má, có chút buồn bực: “Anh ta trực tiếp nói ngủ thư phòng, không hề có một chút suy nghĩ cùng tớ chung phòng, điều đó nghĩa là đối với anh ta, tớ không có sức hấp dẫn phải không?”

Khương Ngâm cảm thấy rất có khả năng này, dù sao lúc trước cô không theo đuổi được anh, anh hẳn là không thích kiểu như cô.

Dương Thư đánh giá gương mặt này của Khương Ngâm, tướng mạo cô xinh đẹp, khóe mắt câu hồn, dáng người lại trước sau lồi lõm, là loại hình trời sinh dễ dàng câu dẫn hồn phách đàn ông, làm sao có thể không dùng được với Doãn Toại?

Một đại mỹ nhân ở chung một chỗ với anh ta, hơn nữa còn được chứng nhận vợ chồng hợp pháp, Doãn Toại lại có thể nhịn được.

Cũng quá quân tử a?

Dương Thư nghĩ nghĩ, suy đoán: “Khả năng chồng cậu là kiểu người lãnh cảm, cái kiểu cấm dục đến cực hạn.”

Nghe Dương Thư nói, Khương Ngâm cẩn thận hồi tưởng đến cử chỉ và hành động của Doãn Toại.

Hình như, rất có khả năng này!

Loại người này, có phải rất khó công lược hay không?

“Vậy có phải tớ không có cơ hội được ăn thịt không?” Khương Ngâm than thở một tiếng: “Đáng tiếc cho gương mặt đẹp trai cùng dáng người tốt như vậy, cứ tưởng là ông xã thân yêu của tớ, kết quả hiện tại ăn không được, sờ không tới, đến nhìn cũng không nhìn được, ngay cả ngửi cũng không ngửi được mùi vị, tớ quá khổ a!”

“Là cậu quá mê trai!”

“Có sao?”

“Có!”

“A, vậy thì có một chút đi.”

“…”

Dương Thư gục xuống bàn tưởng tượng một chút, lại thấp giọng nói: “Tuy nhiên tớ cảm thấy, đàn ông quá cấm dục nếu như ngày nào đó phá cấm, hẳn là sẽ gợi cảm hơn gấp trăm lần so với đàn ông bình thường.”

Hai người nói chuyện chủ đề “trong sáng” không quá lớn tiếng vì cả hai đều xích lại gần nhau. Khương Ngâm cũng gục xuống bàn như Dương Thư, cẩn thận bổ não một chút cảnh tượng kia theo lời Dương Thư.

Doãn Toại phá cấm, hình ảnh kia, có lẽ là một loại dụ hoặc cực hạn.

Nếu là vì cô mà phá cấm, vậy thì càng mỹ mãn, cô đoán chừng thật sẽ ngăn cản không nổi, cam tâm tình nguyện, triệt để luân hãm vào…

Cô chợt lấy hai tay che mặt, đem đầu chôn ở trên mặt bàn: “Dương Thư, cậu làm sao lại như vậy?!”

Dương Thư: “…”

Chị ơi, tớ chỉ là thử trần thuật khách quan một chút, chính cậu lại tự bổ não cái gì vậy?

Buổi tối Khương Ngâm tan tầm sớm, dì giúp việc đã sớm làm xong đồ ăn.

Sau bữa ăn, cô như thường lệ tắm rửa một cái rồi nằm trên giường, trong đầu cô lại nghĩ tới câu nói của Dương Thư.

Doãn Toại hệ cấm dục nếu như phá cấm

Mẹ ơi, con muốn!

Kỳ thật suy nghĩ kỹ một chút, trong nửa năm cô và Doãn Toại kết hôn này, nếu như cô không đem người ăn sạch, tương lai khi ly hôn với anh, sẽ tiện nghi cho người khác, chính cô cũng sẽ có chút thua thiệt.

Về sau cũng không biết có thể tìm được người đàn ông cực phẩm khiến cô không còn chút sức đề kháng như thế hay không.

Bằng không cô cố gắng một chút, đem người bắt lấy.

Lúc nghĩ như vậy, cô tìm Wechat Dương Thư, lôi kéo Dương Thư cùng mình nghĩ đối sách công lược Doãn Toại.

Cách một hồi lâu, Dương Thư gửi Wechat tới, nói với ngữ khí tương đối ngay thẳng: 【 Không ngủ quả thật có chút thua thiệt. 】

【 Bằng không cậu từ từ tiến tới, trước tiên bồi dưỡng tình cảm với anh ta một chút cảm tình, tiến hành từng bước một, nước ấm nấu ếch xanh. 】 【 Bình thường nắm tay, ôm một chút, khi cần thiết thì thêm một nụ hôn, nếu từ đầu đến cuối anh ta không bài xích, tớ cảm thấy vậy liền có thể ngủ. 】 【 Đương nhiên, nói không chừng, đến lúc đó cậu không cần làm gì cả, anh ta sẽ rất vui lòng, chủ động ngủ với cậu. 】 “…”

Khương Ngâm cũng không biết làm thế nào mà Dương Thư có thể đem từ “ngủ” dễ dàng treo ở bên miệng được.

Bất quá lời này, quả thực có mấy phần đạo lý.

Vì muốn tiến hành kế hoạch đối với Doãn Toại, Khương Ngâm do dự một chút, quyết định gửi Wechat, gợi cho anh một chút cảm giác tồn tại.

Khương Ngâm: 【 Ông xã[/ đáng yêu ]  】

Đối phương chắc đang bận, không có kịp trả lời, Khương Ngâm buồn bực, ngán ngẩm lướt Douyin*.

*Douyin: một app như Tiktok.

Mất năm phút, mới được trả lời.

Tuế Tuế tiểu đáng yêu:【? 】

Khương Ngâm: 【 Không có việc gì nha, tôi chỉ gọi anh thôi[/ đáng yêu ]  】

Tuế Tuế tiểu đáng yêu: 【 … 】

Khương Ngâm: 【 Tôi đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, bây giờ anh là người có gia đình, ở bên ngoài có phải nên giữ mình trong sạch một chút hay không? 】 Gương mặt này của Doãn Toại vẫn khá rêu rao, còn có tiền như vậy, rất dễ dàng trêu chọc mấy tiểu yêu tinh.

Cô còn chưa có tiến hành kế hoạch thành công đâu, cũng không thể để người khác chui vào chỗ trống.

Tuy nhiên sau khi gửi Wechat qua, Doãn Toại bên kia đột nhiên không có phản ứng.

Đợi một hồi, Khương Ngâm có chút nghi ngờ nghĩ: Không trả lời là có ý gì, sẽ không phải chê cô quản nhiều chứ?

Khương Ngâm liền không thể nhịn: 【 Tôi hiện tại là vợ chồng hợp pháp với ạn, tôi có chứng nhận! 】 Khương Ngâm: 【 Tôi là thiện ý nhắc nhở, nếu như anh ở bên ngoài nuôi tiểu tam, đối với công ty của anh và gia đình anh cũng không phải việc vinh quang gì 】 Khương Ngâm: 【 Tôi cảm thấy, ông bà nội khẳng định cũng sẽ không tha cho anh! 】 Khương Ngâm: 【 Ba mẹ tôi cũng sẽ không! 】

Khương Ngâm: 【 Anh tôi cũng sẽ không! 】

Khương Ngâm: 【 Anh tôi là luật sư! 】

Khương Ngâm: 【 Đại luật sư!  】

Khương Ngâm còn chuẩn bị nói thêm chút gì đó, Doãn Toại gửi tới một tấm ảnh, là kế hoạch sắp xếp mấy ngày kế tiếp của anh, cụ thể đến từng ngày từng giờ.

Từ tấm ảnh anh gửi tới, Khương Ngâm chỉ đọc ra ba chữ: Tôi rất bận!

Được thôi, có bảng kế hoạch này Khương Ngâm cũng yên lòng.

Với lịch trình sắp xếp dày đặc như vậy, đoán chừng Doãn Toại cũng không có sức lực để nghĩ đến chuyện khác.

Quấy rầy công việc của anh nữa cũng không tốt, Khương Ngâm đang chuẩn bị thoát ra khỏi giao diện, tự mình chơi, đối phương lại gửi tin nhắn tới.

Tiểu đáng yêu Tuế Tuế: 【 Trên máy bay, bị người khác phái lạ lẫm bắt chuyện, thư kí Lâm đỡ giúp tôi. 】 Tiểu đáng yêu Tuế Tuế: 【 Trong bữa tiệc chỉ có một người phụ nữ, đã kết hôn, có con, ngồi đối diện với tôi, chỉ nói chuyện công việc. 】 Tiểu đáng yêu Tuế Tuế: 【 Hôm nay còn cùng một người khác phái nói qua hai câu: “Không cần” và “Cám ơn”, đối phương là nhân viên phục vụ khách sạn. 】

Thật là, không cần cặn kẽ như vậy.

Khương Ngâm đắc ý trong lòng, ngón tay nhanh chóng lướt trên màn hình: 【 Ông xã em thật là một tiểu đáng yêu! 】 Tiểu đáng yêu Tuế Tuế: 【 … 】

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN