Khảo Cổ Sư
Chỉ huy
Chương 64 Chỉ huy
Cách nói chuyện dễ bị ăn đấm của Bạch Lan làm cho Thiên Tâm có hơi nổi cáu, bất quá anh cũng thật sự rất là bất ngờ trước sự áp đảo tuyệt đối của loại thần thể huyền thoại này, ngoại trừ Bạch Lan ra thì Lâm Vũ cũng có
Bất quá sức mạnh của Lâm Vũ hoàn toàn nằm ở thế đối đầu với Bạch Lan, và anh ta cũng thuộc dạng sức mạnh đã phát triển tới mức trưởng thành rồi, không thể so đo giữa hai người này được
“ Vậy sao ? thế cậu chắc có nhiều thứ muốn hỏi lắm đúng không ?”
Nhìn vào cặp mắt đầy hiếu kỳ của đối phương, chỉ cần không phải là kẻ ngu cũng biết cô ta đang suy nghĩ về điều gì, năng lực và khả năng chiến đấu của anh tuyệt đối không phải là người thường có thể có được
Khả năng giới hạn của một chiến binh chính thức chỉ tầm khoảng 50, nhưng sức mạnh của con rết lúc nãy phải ở tầm 400 đến 500 rồi, nếu để cho một chiến binh chính thức khác không phải anh ra chiến đấu, đến 99.99 % là đối phương sẽ chết mà không kịp ngáp
Năng lực phán đoán và tính toán không hợp lẽ thường, sự dứt khoát tự tin như thể mọi thứ đều đang nằm trong lòng bàn tay của bản thân, Thiên Tâm đã được Bạch Lan nhận định rằng cậu là đồng loại
“ Chà, nói thế nào nhỉ, thật sự thì bản thân có rất nhiều điều muốn hỏi, giả dụ như là tại sao cậu lại biết con rết sẽ dừng phần đuôi lại vài giây trong khi lúc đầu chiến đấu nó di chuyển rất là hỗn loạn, đừng nói với mình là cậu quan sát bằng mắt, nếu như vậy thì cậu đã sở hữu một cặp thần nhãn rồi
Điều thứ hai mà nói, cách di chuyển của cậu quá không hợp lẽ thường, bộ pháp đó không phải là cách di chuyển mà một con người có thể đạt tới, hoặc là nói, suy nghĩ tới, có hai trường hợp có thể xảy ra
Một là, cậu không phải là nhân loại mà là một chủng tộc khác, bất quá điều này không có khả năng, tôi có thể cảm nhận được khí tức con người trên người cậu, đồng thời Lâm Vũ ca cũng xác nhận cậu được sinh ra bởi một con người
Vậy khả năng thứ hai là, cậu đạt được một loại truyền thừa hoặc học được thứ bộ pháp này từ người khác, nhưng học được nó cũng đã là một chuyện rất phi lý rồi, phán đoán thứ hai này cũng không chính xác
Nếu cậu muốn , tớ có thể đặt ra cả trăm câu hỏi cho phần thể hiện của cậu, bất quá, mỗi người đều có một bí mật, và tớ sẽ không đào móc nó ra, chắc chắn là vậy rồi, bởi vì …”
Nghiêng cái đầu cười một nét dễ thương, vẻ hoạt bát lúc ban đầu và sự thông minh sắc sảo này của đối phương có phần không hợp a
Chắc chắn thứ mà cô ấy biểu hiện là không giả, nhưng có thể dễ dàng phân tích ra một loạt các thông tin gần đúng với năng lực hiện có của anh, điều này khiến Thiên Tâm phải rùng mình và đưa Bạch Lan vào đội ngũ người nguy hiểm
“ Hửm ? Bởi vì bản thôi tớ cũng có rất nhiều điều muốn hỏi cậu, phải không, tiểu Lan ?”
Mồ hôi ngoài mặt chảy một giọt chứ mồ hôi trong lòng thì đang chảy ào ào, bị nhìn thấu nhiều thứ như vậy làm cho Thiên Tâm nhận ra rằng bản thân anh còn quá non nớt, thử hỏi một đứa bé như Bạch Lan còn biết, vậy thì tại sao những người lớn như Lâm Vũ và Tần Dương lại không biết ?
Cũng may là anh chưa sử dụng loại bộ pháp này trước mặt bọn họ, xem ra lần tới chiến đấu thì anh cần phải kiềm chế hơn rồi, còn việc nhờ nguyên tố trợ giúp thì không cần phải lo lắng, đừng nói là Bạch Lan, coi như là ông tổ của Bạch Lan đào mộ sống dậy cũng sẽ không nhận ra
“ Hắc hắc, chính xác, vậy nên chúng ta tiếp tục đi săn thôi, nhanh nhanh chứ tớ đói quá”
Quay lại khuôn mặt tươi cười hoạt bát hồn nhiên của Bạch Lan, cái bụng của đối phương vang lên mấy tiếng “ rọt rọt” nghe không còn chút nữ tính nào hết
Ánh mắt của Thiên Tâm chú ý tới bàn tay Bạch Lan vừa nhặt lên viên Thú hạch cấp bốn bị độc hóa hồi nãy, cô ấy có vẻ không bị độc của mình tổn thương nhỉ ? miễn nhiễm sao ? thú hạch bị độc hóa thông thường sẽ bị vứt bỏ, chẳng lẽ nó có tác dụng với cô ta ?
Cả hai giữ một khoảng cách nhất định rồi bắt đầu quan sát một nhóm mạo hiểm giả cuối cùng đang chiến đấu với con Nham Ngưu, vì thuộc tính của con quái là thuộc dòng hỏa nguyên tố vậy nên Băng phương kiếm pháp anh sở hữu gần như bị phế đi một nữa
“ Có khá nhiều xác chết rồi đấy, dường như hơi quá sức đối với bọn họ cũng như chúng ta , có nên đổi mục tiêu không ?”
Hỏi thăm ý kiến đến từ bạn đồng hành ở kế bên, Thiên Tâm rất là lịch sự quan tâm đến suy nghĩ của Bạch Lan
Không phải ai cũng muốn chiến đấu với một con trâu điên được bảo vệ toàn thân bằng sắt thép, từ lúc chiến đấu lúc nãy, anh đã có một số nhận định đối với khả năng chí độc hiện tại của Bạch Lan là
Thứ nhất, chỉ gây độc tới da thịt và vết thương
Thứ hai, chạm vào vết thương càng hở và càng gần vùng quan trọng thì chết càng nhanh
Thứ ba, không thể truyền độc qua một lớp cản dày
Thứ tư, năng lực ăn mòn tạm thời của Bạch Lan vẫn còn rất yếu
Nói cách khác, khả năng độc tố của Bạch Lan gần như là tử thần với con người nhưng lại khá là vô dụng đối với những con quái thú được bảo vệ chặt chẽ, chỉ cần không để cho đối phương gây ra một vết thương vào phần thịt của mình thì gần như một trăm phần trăm là nó sẽ an toàn
Lý do tại sao mà người nhiều hơn Bạch Lan vài đại đẳng cấp thì không sao là vì khả năng kháng độc và chống thấm của những người này theo tu vi lên cao cũng đã được cải thiện, độc tố chỉ có thể hủy hoại làn da mà chưa kịp phá hủy nội bào bên trong, hoặc là nói, chưa kịp tấn công vào trong
Nếu không nhận ra mà ngay lập tức cắt bỏ lớp da thịt bị độc thì với năng lực của Bạch Lan thậm chí có thể giết chết một Kiếm thần hoặc là Kiếm chúa cũng có khi.
“ Không nhất thiết, một con Nham Ngưu đã bị hơn ba phần tư người mạo hiểm giả dẫn rời đi, con còn lại chỉ là quái thú cấp ba, hơn nữa với năng lực chỉ huy của cậu thì hoàn toàn có thể chặn đứng đòn đánh của đối phương
Bọn họ có khoảng mười hai người, sức mạnh của mỗi người đều thuộc về chiến binh chính thức và pháp sư chính thức trở lên, theo lý thuyết thì bọn họ không nên thua cuộc, hẳn là bị ám ảnh bởi con quái cấp bốn lúc nãy
Kèm theo tâm lý thua cuộc lẫn tâm lý sợ hãi, mọi đòn tấn công của nhóm mạo hiểm giả gần như là vô nghĩa và chỉ có thể gãi ngứa cho đối phương, hay nói một cách thực tế hơn, bọn chúng chỉ là một * đám rác rưởi * ”
“ Ôi, Tiểu Lan, có cần phải nhấn mạnh mấy chữ cuối như vậy không ? rốt cuộc thì cậu có còn muốn giữ hình tượng gái ngoan không vậy ?
Hơn nữa cũng đừng tin tưởng vào tớ quá, lúc cần thì hãy tự mình quyết định xem bản thân cậu cần phải làm gì, hơn nữa, chưa chắc gì đám ngốc đó đã nghe lời một đứa bé đâu, vậy nên …”
Cả hai bắt đầu nhìn nhau một chút rồi mỉm cười di chuyển, một bước, hai bước, ba bước, và rồi, ĐỘT TỐC
“ Bịch bịch bịch bịch”
“ Phốc phốc phốc phốc”
Một người di chuyển theo đường vòng cung, một người khác di chuyển theo hình zích zắc áp sát lấy con Nham Ngưu đang nổi điên, cơ thể nó đã vấy máu của khá là nhiều người, hơn nữa nó vẫn còn đang thèm khát
Hỏa nguyên tố nóng một cách phừng phừng, không cẩn thận mà chạm vào thì sẽ lập tức bị bỏng ngay, tiếp cận nó quả thật là rất khó, nhưng mà so với con rết hồi nãy thì trình độ lại khác xa nhau, hơn nữa còn có người khác đang làm phiền con quái thú ngu ngốc này
“ Tiểu Lan, bên trái, đừng có mà dùng tay của cậu chạm vào, nếu không là không có thịt ăn đâu, thu hút sự chú ý của nó bằng phi tiêu”
“ Đã rõ, đây sẽ cho cậu thấy tài phóng dao siêu cấp của mình”
Mỉm cười di chuyển thật nhanh, nhanh đến độ mà nếu không cẩn thận nhìn sẽ phải bị tốc độ và cách di chuyển của đối phương làm cho hoa mắt và xuất hiện các bóng mờ ảo phía sau
Tốc độ không phải là điểm mấu chốt, làm tới được điều này chính là nhờ bộ pháp riêng của Bạch Lan
“ Ẩn Dật bộ pháp, hình bóng luân phiên”
Di chuyển cực nhanh nhưng tấn công cũng cực chuẩn, canh vào những đòn hở ra chỗ miệng vết thương, đầu gối, các khe hở giữa bộ giáp, cứ chỗ nào lộ ra là cô sẽ tấn công ngay lập tức
Điều này làm con quái thú chuyển sự thù hằn của mình qua Bạch Lan, làm giảm bớt đi áp lực đối với nhóm mạo hiểm giả còn lại, giúp cho những tên ngốc này có thời gian phục hồi và bình tĩnh sau một hồi chiến đấu cường độ cao
Nhưng mà để bọn họ bình tĩnh hết thì kế hoạch của anh sẽ không thành, thứ anh cần là một cái gì đó chớp nhoáng và đánh cái ầm vào trong não bộ bọn họ, không cho bọn họ nghĩ ngợi nhiều mà nghe theo chỉ huy của anh, nếu thế thì
“ Trượt dưới người nó thật nhanh, đừng có mà chết đấy”
“ Đã rõ thưa đội trưởng tiểu Tâm, cũng đừng để thương ngu ngốc đấy, hắc hắc”
Đến lúc này vẫn còn cười được, Bạch Lan lợi dụng việc thân thể con quái vật to lớn và độ nhanh nhạy thua cô nhiều, để tầm nhìn của nó vừa chạm tới thân hình mình liền lập tức trượt xuống dưới thân nó, vụt cái vèo một phát bay thẳng qua
Tầm nhìn không kịp theo sát, theo bản năng nó lập tức ngồi sập xuống để đè chết Bạch Lan, bất quá động tác của nó vẫn quá chậm
“ ẦMMMMMMMMMMMMMMMM”
Bụi đất bay lên, lớp cỏ xanh cũng bị thổi tung và đốt thành tro từng mảng lớn, những mạo hiểm giả khác bị đòn đánh sập bất ngờ này làm cho thần kinh tê liệt một chút
Lợi dụng đúng điểm này anh lao vào đâm cho con quái một phát thật mạnh, bọc cơ thể bằng băng rồi đâm thật mạnh vào mắt trái đối phương, thuân lực kéo thêm một đường thật dài vào lớp kim loại sắc bén
“ RỐNGGGGGGGGGGGGGGG”
“ KÉTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTT”
Một đợt sóng choáng tai khác làm cho các mạo hiểm giả trở nên mơ hồ và không còn kịp định hình điều gì, kết hợp với các nguyên tố và sự thuyết phục của một người thượng vị giả, anh lên tiếng
“ Mọi người, nghe theo lệnh ta, pháp sư lùi lại ba trăm mét nhắm vào phía mặt đất dưới chân con quái, chiến sĩ thì đánh giáp hai bên, không cần thiết phải gây sát thương, khóa di chuyển của nó là được, những người tiên phong dùng khiên thì đề phòng cặp răng và hỏa cầu của nó, xạ thủ đánh tầm xa nhắm vào các vết thương đã hở
Nhanh chóng phân bố đội hình, theo thứ tự phân thành A B C D, thời gian tác chiến bắt đầu, TẤN CÔNG”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!