Khảo Cổ Sư
Hai tháng trôi qua
Chương 4 Hai tháng trôi qua
Bước vào lớp học với tình trạng sảng khoái nhất khiến cho Thế Vinh cũng phải ngạc nhiên, các học viên khác nhìn Thiên Tâm với ánh mắt nhìn một tên điên, một con quỷ đúng nghĩa
Sau một khoảng thời gian dài chỉ chú ý tập trung tu luyện linh lực, đột ngột bắt các học viên luyện tập thể lực để hiểu rõ hơn và có được cơ sở học tập bộ pháp, điều này không ít thì nhiều khiến cho đám trẻ không kịp làm quen
Có thể coi này như là một cơn shock chấn động, ai nấy hôm nay đi học đều bưng nguyên một bảng mặt thật sự không dám nhìn đến lớp, thế mà hai tên điên này lại có thể nhởn nhơ đến lớp mà không hề có dấu hiệu mệt mỏi
“ K … Khoan , Tâm ca à, không phải hôm qua cậu mới bị vắt kiệt lực hay sao ? hôm nay thế nào mà …”
Tôn Hữu Hùng là người đầu tiên đứng lên bất ngờ hỏi, nhìn vào cái thế đứng cà queo của đối phương thật là không dám nhìn
Bất quá sự bất ngờ này cũng là chuyện thường tình thôi, đến cả Văn Nam cùng Thế Vinh còn bất ngờ thì đám nhóc chưa trải sự đời này ngạc nhiên cũng không có gì là lạ
Sau một đợt huấn luyện tàn khốc thì không ít hay nhiều, người trải qua sẽ phải đau đớn và vất vả, ngạc nhiên thay hôm qua Thế Vinh lão sư có rình qua khu ký tú xá học viên nhưng lại không nghe thấy tiếng gào của Thiên Tâm
Thằng nhóc này cứ như là ngủ một giấc là hoàn toàn bình thường trở lại ấy, mọi chuyện cứ như đang đùa, ôi đậu mợ.
“ Haha, mình không sao, mọi người chuẩn bị bài huấn luyện hàng ngày chưa ?”
Cười thật tươi tắn như vả vào sự sỉ nhục của đám khỉ đột dám cười nhạo anh vào ngày bắt đầu này, giờ thì thấy sự chênh lệch chưa, đây gọi là [ Cười người hôm trước hôm sau người cười]
Nghiêng đầu một góc ba mươi độ đón lấy ánh mặt trời chiếu vào mặt, toàn bộ ánh sáng phả vào mặt Thiên Tâm theo định luật phản xạ phả lại mặt đám học viên một cách trực diện bộc lộ nét đẹp thần thánh ếu thể chối từ
“ Chói .. chói quá …”
Cả đám không dám nhìn thẳng vào vị thần phía trước mà gục ngã trước dâm uy của Thiên Tâm, không nói lời nào sỉ vả mà cứ như tạt vào mặt người ta mấy vả rồi đâm mấy nhát dao không thương tình
Ngồi vào trong hàng ghế lắng nghe Thế Vinh bắt đầu giảng dạy sơ qua ngày hôm nay, hoàn thành xong buổi giao tiếp thì huấn luyện mới diễn ra, ông thầy này cũng không có dùng biện pháp cưỡng ép gì với đám học sinh
Những ai không có động lực để tiếp tục học trong lớp hoặc trải qua huấn luyện thế này thì sẽ không trở nên mạnh hơn, từ từ thì cả lớp sẽ được phân hóa ra mà thôi, đúng như lời nói đầu tiên mà Thế Vinh phát biểu trước lớp
“ Có vô số lựa chọn vụt qua cuộc đời của các em, mọi thứ chỉ đơn giản chỉ là việc em trả lời cho câu hỏi hai đáp án mà thôi,… nhỉ ?”
Lướt mắt nhìn về sự phân tách của cả lớp, Thiên Tâm cười khẩy trong lòng rồi quay sang nhìn Văn Nam, một số đứa ngốc kia không hề nhận ra bản thân đã bị loại ra khỏi vòng tròn của lớp học
Văn Nam nhìn vào anh có chút kỳ dị rồi nhìn về đám ngốc trong lớp, ngoại trừ một số thành viên tiêu biểu như Tôn Hữu Hùng có chút hưng phấn rèn luyện, một số khác thì làm theo kiểu ta còn đủ sức, ta không muốn tụt hậu, …
Sự phân hóa đang bắt đầu tăng dần lên, điều này không có nghĩa là Thế Vinh đang từ bỏ những người khác, ông chỉ đơn giản đang phân tách lớp ra thành những bậc riêng để mà giảng dạy mà thôi
“ Câu nói của thầy cũng khá đúng đấy”
“ Phải chứ ! À nè, tớ nhờ một tý !”
“ Có chuyện gì ?”
Đột ngột áp sát lại mặt của Văn Nam kéo tai của cậu ta lại thì thầm, cuộc nói chuyện bí ẩn giữa hai đứa nhóc lập tức bị Thế Vinh phát hiện nhưng ông không mấy để ý, dù sao thì bọn chúng cũng khác biệt
Ngạc nhiên khi thấy Thiên Tâm lại đột ngột thân cận đến vậy, anh bắt đầu lắng nghe đối phương nói chuyện
“ Lát nữa ấy, sau buổi huấn luyện tớ mà có lăn đùng ra ngủ thì nhớ vác tớ về như hôm bữa nhé, từ giờ trở đi tớ sẽ gục ngã khá nhiều đấy !”
“ Hả ? Cái gì ?”
Đứng bật dậy bất ngờ khiến cả lớp chú ý, Văn Nam hoàn toàn không hiểu được điều mà Thiên Tâm đang nói
“ Ouch”
Một đá thật mạnh vào cẳng chân của đối phương, đưa tay kéo thằng ngu này lại chỗ ngồi, ánh nhìn của mọi người bắt đầu tập trung vào phía bọn anh cực kỳ nghiêm túc quan sát, bất quá sau tiếng “ À hèm !” ho khan của Thế Vinh
Tất cả mọi người lại quay lại giờ học nghiêm túc, Văn Nam lúc này mới dám hó hé nhìn sang cậu như đang muốn hỏi tại sao
“ Kệ đi, cứ làm là được, rõ chưa ! Sau buổi huấn luyện tớ sẽ đấu với cậu một trận toàn lực ”
Lấy việc đấu tập làm mồi dụ nhử đối phương cắn câu, quả nhiên khi nghe được chiến đấu hết mình thì cậu ta lập tức đồng ý ngay
Từ giờ cho đến khi hoàn thành buổi huấn luyện bộ pháp sẽ mất vài tháng, thậm chí là hết học kỳ để dạy cho bọn họ hiểu rõ thêm về bộ pháp và cách ứng dụng nó, điều này sẽ giúp cho anh kiếm đủ thời gian để đột phá Kiếm linh
Anh cũng rất muốn được chiến đấu với một thứ gì đó có suy nghĩ cao chứ không phải là quái thú đơn thuần nữa, Văn Nam ở bên cạnh chính xác là đối tượng để huấn luyện một cách tốt nhất
Hai người sau khi xác định xong nhiệm vụ của mình liền lập tức chú ý tới những gì Thế Vinh nói, cũng may là cả hai chưa bỏ sót bất cứ điều gì quan trọng
“ Hiện tại tôi sẽ bắt những người chưa mang đủ 30 kg phụ trọng mang thêm 5kg mỗi ngày cho đến khi đạt tới mức độ 30kg thì thôi
Chúng ta sẽ huấn luyện trong vòng hai tháng, cứ mỗi một tuần thì toàn bộ các học viên sẽ gia tăng thêm 5kg vào phụ trọng của mình, trong vòng hai tháng có nghĩa là tám tuần, mọi người phải mang được 70kg và chạy được mười vòng quanh trường
Sau hai tháng huấn luyện này, mỗi người sẽ có một tuần để làm quen với thể lực của mình sau khi tháo vòng, tới lúc này chúng ta mới bắt đầu thực tập về cách sử dụng bộ pháp
Mọi người, rõ chưa !!!!”
Vỗ vỗ tay nói bằng những lời hùng hồn, trông thì có vẻ làm biếng nhưng đến lúc cần nghiêm túc thì đối phương cũng nghiêm túc phết, không biết khi chính thức vào dạy thì sẽ ra sao nhỉ ?
“ Vâng …..”
Khác hoàn toàn với ngày đầu, những ai mà hưng phấn lúc đầu tiên thì cảm thấy uể oải vào ngày thứ hai, còn những tên quái thai như Thiên Tâm thì lại hưng phấn đến mức khó tưởng
Cậu ta cứ như đang cười vào nỗi đau của người khác vậy, tất cả mọi người nhanh chóng tập trung tại quãng trường mang theo phụ trọng của mỗi người, tính từ vạch xuất phát tất cả lập tức bắt đầu chạy
Thế Vinh đang cầm một cuốn sổ gì đó, ông ta đang ghi chép lại những thành viên ngày hôm nay cũng như số lượng phụ trọng sao ? chắc là để tính toán giữa việc cho và không cho học viên lắng nghe bài giảng
Bắt đầu lại chuỗi huấn luyện dài dằng dặc của mình, dồn hết tất cả nỗi đau đớn và khó chịu, mệt nhọc về sang một bên, liên tục chạy và đối mặt với giới hạn của bản thân, giữ cho mọi thứ không lệch quá đà
Phải mang theo 5kg phụ trọng nhưng Thiên Tâm so với ngày hôm qua càng thêm tươi tắn khỏe mạnh, anh chạy với tốc độ khá nhanh so với đại đa số, giữ vững được tốc độ của mình trong thời gian lâu và bắt ngang hàng với Văn Nam dù đối phương mang phụ trọng nặng hơn
Cuối mỗi buổi học thì Thiên Tâm lúc nào cũng ngất xỉu với tình trạng ngủ li bì, giống như bài huấn luyện đã vắt kiệt sức của anh, nhưng ít ra thì thằng ngốc này không la hét om sòm đau đớn
Mỗi một ngày tiến bộ của Thiên Tâm càng lớn đến không tưởng, qua hai tuần đầu tiên cậu đã bắt kịp với Văn Nam về khối lượng phụ trọng, sau đó theo bốn tuần tiếp theo cả hai liên tục tranh đấu với nhau
Đến tuần thứ bảy thì anh không còn phải ngủ hay ngất xỉu để tránh thoát cơn đau cả, từ tuần này thì Thiên Tâm đã có thể sử dụng Linh nguyên đan để tu luyện và bổ sung linh lực dồi dào nhất cho cơ thể
Tại tuần cuối cùng thì cả lớp bắt đầu phân chia ra thành ba nhóm riêng biệt, mỗi một nhóm sẽ có một cách luyện tập khác nhau, trong suốt quá trình rèn luyện này thì bình cảnh của Thiên Tâm cuối cùng đã tới
“ Ngày mai, ta sẽ đột phá !”
Nắm chặt bàn tay lại và tự nhủ với bản thân, khi các học viên bạn học đang cố gắng hấp thu kiến thức của Thế Vinh, bản thân Thiên Tâm thì lại lo lắng sắp xếp cho lần đột phá gần tới
“ Tuần cuối rồi sao, Tiểu Tâm, hết tuần này chúng ta sẽ có một trận đấu tập a !”
Văn Nam cũng không hề rảnh rỗi, ngoại trừ tu luyện và cạnh tranh với anh thì cậu ta còn có một công việc hàng ngày đều làm, đó chính là bốc lịch
Đợi cho đến khi ngày cả hai được chiến đấu với nhau một cách hết mình, bản thân Văn Nam cảm thấy hưng phấn a, chưa kể đến việc bản thân đã đột phá tới tứ tinh Kiếm linh rồi, anh không biết bản thân phải chuẩn bị hành hạ đối phương ra sao nữa !
“ Biết rồi, biết rồi, xùy xùy, né chỗ khác đi !”
Thiên Tâm nhìn về phía bạn cùng phòng của mình, ánh mắt nheo lại xua tay đuổi cậu ta, Thăng Linh đan anh đã chuẩn bị từ hồi dã tập tham quan, giờ thì chỉ cần chuẩn bị mọi thứ thì bản thân sẽ đột phá tới tầng thứ mới
Giác quan, độ nhạy cảm, tốc độ, sức bền, tất cả các yếu tố quan trọng khi thực hiện bộ pháp của anh cũng đã tăng cao, thể chất thuần túy thay đổi càng góp phần khiến anh trở nên tự tin hơn vào việc đột phá của mình
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!