Khảo Cổ Sư - Hợp tác tác chiến
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
22


Khảo Cổ Sư


Hợp tác tác chiến



Chương 82 Hợp tác tác chiến

Nhẹ nhàng tiễn một mạng sống về nơi âm phủ, Thiên Tâm không chút bị ảnh hưởng mà lạnh lùng tiến tới quan sát xung quanh

“ Hắc Lam, phía trước có khá là nhiều quái thú đấy, hai con hổ, một con trăn, một con cự hùng, một con rết, tạm thời là số lượng quái đang hoạt động, quanh đây tạm thời không có những loài khác

Nếu có thể thì hãy tận lực cản trở hoạt động của con trăn, Nivinca, hãy cẩn thận, con rết sẽ ngắm lấy cô làm mục tiêu, bởi vì thực lực của cô là yếu nhất vậy nên nó sẽ không buông tha, nếu thấy có tiếng động dưới đất hãy bật về phía bọn này để có được hỗ trợ

Tân Lôi, Mẫn Mẫn, hai người là Thuẫn sư, phụ trách giữ phạm vi hoạt động của đối phương, tốt nhất là phải học được một vài kinh nghiệm từ người có tu vi cao hơn mình, không rút ra được điều gì thì tối không có cơm ăn đâu nghe chưa Tiểu Mẫn

Hạt Hạt, năng lực khống chế của cô bằng nguyền rủa thuật khá tốt, bất quá đối với những con quái thú đang tập trung thì rất khó có tác dụng, cố gắng hết sức tránh tầm nhìn của bọn chúng, căn xem những con nào bị thương hoặc đang bị tấn công thì mới kích hoạt nguyển rủa thuật !

Những người còn lại, tự do phối hợp, tiến lên !”

Đối mặt với những con quái còn lại, bọn họ biết rõ tình hình bây giờ là thế nào, chỉ huy của một người có tầm nhìn thật rộng luôn luôn thật chính xác, nếu như muốn sống sót qua tất cả mà không phải chịu thiệt hại lớn

Bọn họ cần phải hành động theo những thông tin mà mình được phân công, dù không thích lắm nhưng rõ ràng cái nào hiệu quả hơn, bọn họ tự bản thân nhận thức được

“ Đã rõ !”

“ Vâng”

Có người gật đầu, có người trả lời, tất cả bọn họ đều lập tức tiến lên, muốn giành chiến thắng với bầy quái thú hoang dã này thì trước tiên, thế chủ động phải thuộc về bên bọn họ cái đã

“ RỐNGGGGGGGGGGGGGG”

“ Ầm .. ầm .. Ầm ầm …”

Tiếng di chuyển mạnh mẽ như rung chuyển mặt đất, hai con hổ lao tới cực kỳ nhanh, theo sát sau đó chính là con trăn bí ẩn chuyển động thật im lặng, tĩnh như một giọt nước rơi nhưng lại nguy hiểm như ngọn lửa bùng cháy

Bọn chúng hoạt động theo nhóm sao ? quả thật là bọn quái thú chết tiệt, đẳng cấp càng cao thì trí tuệ cũng càng ranh mãnh mà, thật là khó chịu

“ KÉTTTTTTTTT KÉTTTTTTTTTTTT”

Hai Thuẫn sư dẫn đầu đưa tấm khiên to lớn của mình ra trước để chặn lại đường công của đối thủ, hàm răng sắc bén thật là kiên cường và khó ưa đang cố nhai lấy tấm kim loại cứng ngắc này

Bọn chúng biết rằng đằng sau những tấm khiên to lớn chính là miếng thịt ngon miệng, là mồi thơm mà bọn chúng vẫn luôn khao khát, có thể nhai hết bọn họ, vậy thì chúng nó sẽ mạnh hơn rất nhiều

“ Đừng có dồn quá nhiều sức vào tay, tập trung cả vào chân nữa”

Tân Lôi nhận thấy phía bên cạnh Mẫn Mẫn đang bị đẩy lùi khá xa, đối với một người mới chiến đấu thông thường, bọn họ sẽ bị áp lực mà dồn một lượng lớn lực vào tay mình hơn là chân

Như vậy là một hành động sai lầm, bởi vì nếu làm như vậy thì sẽ không mượn được lực từ mặt đất, đơn thân độc mã chống đỡ một con quái vật to hơn mình đã là chuyện điên rồ rồi, nếu mà chỉ dùng mỗi sức mạnh của bản thân, kẻ cầm khiên tuyệt đối sẽ bị thổi bay một cách dễ dàng

“ Hạ thấp trọng tâm thân thể xuống, đừng có ngồi xuống, đừng nghiêng người ra trước, cẩn thân bị vồ ngã xuống đất …”

Vừa phải đỡ lấy đòn công của bọn hổ, vừa phải nhắc nhở xem Mẫn Mẫn phải làm gì, hàng phòng thủ một khi bị chọc thủng, nguy hiểm không phải chỉ là mười, mà sẽ là một trăm, một ngàn lần

Bị đẩy lùi về phía sau vài mét, nhưng cuối cùng thế công lao tới mãnh liệt cũng bị cản lại, đòn tấn công khá uy lực một khi bị chặn cũng là lúc mà ….

“ Băng phương kiếm pháp : Đông tâm”

Với Thiên Băng, thanh kiếm mới của bản thân với thuộc tính băng giá thân thuộc, mọi kỹ năng kiếm kỹ đều có mang theo một chút băng thuộc tính, anh đạp lấy không khí di chuyển sang phía bên trái của Mẫn Mẫn

Trong lần đón đỡ lúc nãy, trọng tâm của Tiểu Mẫn không mấy vững chắc, tấm khiên đã có dấu hiệu lệch đi, đối với một sơ hở lộ rõ như vậy, con trăn ở phía sau tuyệt đối sẽ không để lớ mất cơ hội này

“ XÀAAAAAAAAAAAAAAAA”

Há cái miệng to đùng có nó ra tính nuốt luôn cơ thể Mẫn Mẫn vào trong, động tác cực kỳ nhanh, chỉ mới cái chớp mắt mà đã xuất hiện ở ngang bên cạnh thân thể cậu người lùn này

Con mắt yêu dị trơn bóng đang di chuyển, chớp mắt một cái, nó nhìn vào Mẫn Mẫn một cách đầy tập trung, cứ như bị muôn vàn sợi dây xích khóa chặt lại, tim của anh dừng lại trong vài giây, suy nghĩ trong đầu anh lúc này chỉ là …

Mình – sẽ chết sao ?

“ XOẸTTTTTT”

Một kiếm đâm ra đánh thật mạnh vào phía sau của con trăn, bởi vì là loại động vật bò xác và không có chân, đối phương hẳn cũng dính một loại đặc tính, đó chính là không nghe được

Mọi thứ mà nó cảm thấy và nghe thấy hết tất cả đều là dựa vào cảm nhận của nó, và khi mà con trăn đang tập trung vào con mồi, đây chính là lúc mà Thiên Tâm có thể ra đòn chuẩn nhất

Đâm xuyên qua cái đầu của nó, tụ hết băng nguyên tố vào một điểm, máu đang chảy trong đầu con trăn lập tức đông lại, từ đầu, thân, đến tận cuối phần đuôi của nó, tất cả đang đông lại

“ Phẹt phẹt phọt phọt phọt ….”

Hóa thành những cây gai nhọn hoắc làm bằng băng, với màu đỏ thuần khiết, chúng lan truyền và xé tan lớp da siêu dày của con trăn rồi thoát ra

Những đóa hoa đơm bông và nở rộ, màu đỏ thuần khiết khiến chúng trở nên càng thêm yêu dị, như đóa hoa hồng thơm ngát hương đầy dụ dỗ

“ Nguyền rủa thuật, Tê liệt”

Đứng ở phía sau Hạt Hạt rất là kịp thời bắt lấy thời cơ, xoay chuyển cây gậy trượng của bản thân rồi kích hoạt phép thuật, con mắt đỏ ngầu của một trong hai con hổ lập tức trở nên có phần đen thui

Tranh thủ ngay lúc này, Thiên Tâm không lập tức tấn công mà nhanh chóng lùi lại, với tốc độ của bản thân anh còn chưa tự tin có thể kết liễu con quái này rồi lập tức bỏ trốn khỏi con hổ bên cạnh được

Việc này cần phải có sự phối hợp từ nhiều phía, nhưng trước hết thì

“ TIỂU MẪN !”

“ Đã rõ !”

Đưa tay đẩy lưng của Mẫn Mẫn về phía Tân Dục, anh nhanh chóng lùi về phía sau, tiếp cận lấy bên cạnh Nivinca để đề phòng việc con rết chui lên, là pháp sư, năng lực xa chiến của cô rất là đáng xem trọng

Tiểu Mẫn hiểu được ý đồ của Thiên Tâm muốn nói tới đây là gì, dồn hết sự tập trung của bản thân vào bên phía con hổ còn tính táo, cả hai Thuẫn sư dùng lực lao tới một lúc

“ KENGGGGGGGG”

Âm thanh to lớn vang lên gây ra cơn choáng cho cả hai phía, bất quá như vậy là đủ để cho người khác dứt điểm rồi

“ Chết đi ….”

Từ phía trên cao, Minh Dục bật người nhảy xuống, dùng cây búa to đúng của mình mà giộng một giộng thật mạnh vào đầu con hổ, nhưng mà ngay lúc ông có thể tấn công, một con rết lao tới …

Không phải là nhắm về phía Nivinca sao ? tại sao nó lại nhắm về phía Minh Dục, nó e sợ rằng nếu có thêm đồng bạn của mình chết thì mọi thứ sẽ đổi hướng sao ?

Nhưng mà như vậy không phải là nó cũng lộ thân mình ra trước mặt những người khác sao ? muốn tấn công đồng bạn của bọn anh mà chơi lộ liễu như vậy thì không tốt đâu, bọn anh hoàn toàn khác với nhóm còn lại a ~

“ Nivinca, tấn công bằng pháp thuật tầm xa”

“ Khắc Vân, Khắc Minh, Khắc Cường, cố gắng hạn chế hoạt động của con gấu, nó mà vùng ra là chết cả lũ, cẩn thận lực tay và độ nhạy của nó, không cần phải tấn công, kéo thời gian đi !!”

Vừa nói vừa chạy, một lần nữa rút kiếm ra, anh nhắm tới phần đuôi của con rết mà tấn công, những cánh hoa từ không trung nở rộ như cơn gió mùa xuân, Tinh linh bộ pháp : Cánh hoa dạo bước

“ Hỏa cầu !”

“ Hỏa tiễn !”

” Hỏa thương !”

Không biết có phải cố tình hay không, những pháp thuật của Nivinca lại là hỏa thuật, đúng loại thuộc tính mà con rết này sợ hãi nhất, lựa chọn nguyên tố tốt đấy

Những đòn tấn công như cơn mưa dữ đội đập về sau lưng làm cho con rết hoảng sợ, bất quá nó vẫn khá tự tin vào lớp giáp của mình mà vồ lấy người Minh Dục nhằm giết chết ông

“ Chậc, khinh thường một Chiến Vương như ta quá rồi !”

Cười gian manh một cách khoái chí, mục tiêu ban đầu của Minh Dục hóa ra không phải là con hổ đang bị tê liệt ở phía dưới, với một khoảng thời gian ngắn như vậy, nó đã đủ để làm cho con hổ đấy thức tĩnh rồi

Xoay người lại, tặng nguyên cho con rết đòn tấn công đang đánh giữa chừng của mình, một giộng thật sự rất mạnh làm cho con rết không kịp phản kháng, bất quá nó vẫn có thể phóng ra một lượng lớn độc tố …

“ Phù, vẫn kịp”

“ Đa tạ a, Emily”

“ Không có gì ~”

Chụp lấy thân thể của Minh Dục từ trên cao, Thiên Tâm bật nhảy lên trên cao rồi đáp xuống quăng ông tiến về phía con hổ bằng một góc chết của nó

Không dừng lại tại đấy, Thiên Tâm dồn sự tập trung của mình vào con gấu phía bên phải, đối diện với phía của Nivinca, đây có lẽ là con quái thú mạnh nhất trong bầy, hạn chế chuyển động nó lại

“ Dục ca, tôi dẫn đầu anh kết liễu, được chứ !”

“ Tốt thôi nhóc !”

Hắc Lam rất là kịp thời nhập tiệc, hướng về phía con hổ vừa mới thoát ra khỏi nguyền rủa thuật, cả hai người hợp tác tấn công, quyết tâm giết chết con hổ này, bất quá con hổ còn lại đúng là một rắc rối không nhỏ

“ Ầm .. ầm ầm ầm ầm !”

Con rết trên cao chính là quái thú thứ hai phải tử vong dưới hợp tác của cả nhóm, nhận lấy nguyên một đòn của Minh Dục lại còn phải nhận pháp thuật liên tiếp của Nivinca, không chết thì đúng là lạ

Nhanh chóng vào trong đội hình giúp đỡ, Nivinca không ngừng thi triển pháp thuật, còn Hạt Hạt thì lẫn trốn chờ thời cơ ra đòn thuận lợi nhất, thế công mạnh mẽ bất ngờ !

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN