Khảo Cổ Sư - Tách nhóm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
151


Khảo Cổ Sư


Tách nhóm



Chương 19 Tách nhóm

Ngạc nhiên thì tuy có ngạc nhiên, nhưng trước hết Thế Vinh vẫn phải đưa ra chỉ lệnh giúp đám trẻ quần công con Giáp trư còn lại, hơn nữa nếu có bất cứ trường hợp ngoại lệ nào xảy ra ông cũng cần phải xông vào giúp đỡ bọn chúng ngay

Nếu như mà ở ngay tầng 1, Khu vực sụp đỗ này mà ông để cho các học viên của mình bị tổn thương, thậm chí là chết thì ông cũng không nên mang cái tên là Thế Vinh nữa làm gì cho nhục mặt

“ Những người sử dụng cự kiếm và khiên lên trước, khoái kiếm và tấn công tốc độ đứng hàng giữa, cung tiễn và đánh tầm xa thì đứng phía sau cùng

Mỗi người cách nhau tầm khoảng năm mét sao cho không ảnh hưởng đến việc ra chiêu và hoạt động của mình, con quái vật sẽ đánh về phía bên phải từ chỗ Hữu Hùng, mau chóng tách ra hai bên !”

Đội hình của các học viên nhanh chóng thay đổi từ một đám hỗn độn thành một dãi hình vòng cung ba lớp, việc phân tán này làm con Giáp trư không biết phải chọn hướng nào để tấn công

Nhìn thấy sự thay đổi này càng làm nó khó chịu, không thể một đòn húc chết hết đám nhân loại con non này, nó dồn hết tốc độ và bật tốc tăng lên, đâm thẳng vào phía trước như một quả bóng tròn thiết giáp bất khả xâm phạm

Đám nhóc bọn Tôn Hữu Hùng nhìn vậy có chút sợ hãi và một ít bất tập trung, tuy nhiên theo tiếng gào của lão sư, bọn nhóc cuối cũng đã thành công hoàn thành chỉ lệnh của Thế Vinh mà thành công trốn thoát

Tay cầm kiếm có hơi run, nhưng đã áp sát con quái vật thế này rồi chẳng lẽ lại phải từ bỏ, đây là suy nghĩ của rất nhiều học viên đứng gần con Giáp trư, nhìn thấy điểm yếu của nó lộ ra thật rõ rệt

“ Hàng đầu tấn công vào các khe của Giáp trư, đuôi và dưới bụng của nó

Hàng hai tấn công vào dưới đất lật ngữa con Giáp trư lên, cản đường đi chuyển của nó lại

Hàng thứ ba tấn công vào phía xa cách con trư mười mét hạn chế phạm vi di chuyển của nó, tấn công chính xác vào các điểm yếu lộ ra dưới lớp giáp cứng, nếu không thể thì hỗ trợ cho hai hàng đầu gây tổn thương chính”

Nếu như lúc nãy sắp xếp đội hình không thành công thì mọi chuyện mới thật sự tệ hại, nhưng nếu đám nhóc đã có thể nghe được mệnh lệnh của ông, vậy thì mọi chuyện sẽ trở nên rất đơn giản

Dù nói con Giáp trư tốc độ có nhanh đến mấy nhưng với thân hình khổng lồ và bộ giáp nặng nề trên thân, đám người bọn nhóc chỉ để ý đến sự khủng bố mà không thấy rằng, tốc độ của nó cũng rất chậm

Chỉ cần không để bản thân bị tông vào thì sẽ không có chuyện gì xảy ra cả, quả nhiên là con Giáp trư dần dần bị mài mòn cho đến cạn kiệt sinh lực

“ Phốc phốc phốc phốc …”

“ Phịch, phịch, phịch, phịch,…”

“ RỐNGGGGGGGGGGGGG”

Liên tiếp âm thanh sắt bén đâm vào, chém vào da thịt vang lên, con Giáp trư đau đớn gục ngã, động tác của nó dần dần trở nên hỗn loạn và vô lực

Đứng ở xa Thiên Tâm và Văn Nam nhìn một chút rồi tự mình rời đi, ở đây theo như lời của lão sư cũng không có những con quái nào cao hơn cấp 1, coi như có gặp phải thượng phẩm cấp 1 quái thú thì bọn anh vẫn có thể xử lí tốt

Xin được sự chấp thuận của lão sư, hai người bọn anh được quyền di chuyển trong phạm của tầng 1, miễn là không lên tầng hai thì có thể tự do hoạt động

Thế Vinh lão sư hẳn không muốn kìm chế sự phát triển của hai người nên cũng khá dễ dãi, đưa cho bọn họ một quả cầu màu bạch kim, Thế Vinh lão sư nói

“ Thầy còn phải huấn luyện thêm đám nhóc này một chút nữa, với trình độ của mấy đứa thì có thể dễ dàng săn những con quái thú cấp thấp ở tầng này

Tuy nhiên khi gặp quần công hoặc những đối thủ không thể đánh bại, hãy lập tức bóp nát quả cầu này, thầy sẽ lập tức tiến đến cứu hai đứa

Điều quan trọng nhất là nhất quyết không được đi lên những tầng tiếp theo, thứ hai là phải tập trung ở trước cổng tầng 1 sau bảy ngày, nghe rõ chưa ?”

Dặn dò một cách đầy đủ, rốt cuộc ổng là lão sư hay là ba mẹ của bọn này vậy, nhưng mà được sự quan tâm từ Thế Vinh, đây cũng coi như là một chuyện thú vị

Hai người Văn Nam và Thiên Tâm lập tức gật đầu cảm tạ, cầm lấy quả cầu màu bạch kim nhét vào trong túi, hai người bọn anh tách ra khỏi nhóm bắt đầu chuyến dã tập dành cho bọn mình

Dành hai ngày đầu tiên với Văn Nam để chém giết những con quái ở trong tầng một, ngoại trừ con quái thú Giáp trư ban đầu, cũng có một số quái thú khác như Cá sấu lòng đất, Chim lửa,…

Đẳng cấp của bọn chúng chỉ vỏn vẹn nằm trong phạm vi từ trung phẩm tới hạ phẩm quái thú cấp 1, đánh giết cũng khá dễ, hơn nữa với sự hợp tác của hai người ngày càng tiến bộ thì tần số bị thương cũng giảm lại

Trong đường đi Thiên Tâm đã hái được không ít dược thảo, nhưng phạm vi chỉ là cấp 1 và bị hỏa hệ ảnh hưởng rất nhiều, có khí tức bùng nổ cao

Nếu như không phải là được anh cầm lên tinh lọc, nhờ các nguyên tố hỏa dẫn đi sự bùng cháy và nguyên tố thủy tiến tới làm dịu hòa, để cho những cây thảo dược này mà rơi vào tay của người khác thì chỉ có thể vứt đi hoặc là chịu tác dụng phụ to lớn mà phục dụng.

Vừa đi vừa chữa trị, thu thập một lượng lớn thảo dược cho cả hai, bất cứ khi nào gặp vết thương hay khó khăn thì vẫn có dược phẩm để mà xài, còn khi nào mà đói thì cũng có thịt quái thú nướng mà ăn

“ Nè, Văn Nam, cậu có tiền không ?”

Đang ngồi tận hưởng một ngày dã tập dưới các lớp tảng đá lớn, như vậy thì bọn cậu có thể trốn được tầm nhìn của nhiều loại quái thú, hơn nữa hai người đã lắp sẵn một số cái bẫy nhỏ như chuông báo thức xung quanh, phòng cho trường hợp có con thú điên nào xông tới

Nhai nhai miếng thịt của mình, nói thật trình độ nấu ăn của Văn Nam phải kêu là dở tệ, muốn nuốt cũng nuốt không nổi, nhưng mà đói quá thì phải ăn đại thôi chứ biết sao bây giờ

“ Tiền ? À … đăng ký thẻ thông hành của Hắc Giáp tháp sao ?”

Tự nhận ra trình độ đồ ăn mình làm ra, Văn Nam thà chết đói chứ không làm hỏng dạ dày bằng thứ thịt này, anh cũng không có thể lọc được các thức ăn vào ngươi như tinh linh vậy nên anh không có dám

Suy nghĩ một chút là nhận ra ý muốn của Thiên Tâm, từ lúc mới tiến vào trong đây thì cậu ta đã có hứng thú với tấm thẻ thông hành rồi

Không chút ngần ngại nào từ trong chiếc nhẫn của mình lấy ra một túi tiền nặng trịch, đưa về phía trước cho Thiên Tâm

“ Đây”

“ Hả ? Tớ còn chưa nói là mượn bao nhiêu mà …?”

Ngạc nhiên trước hành động tự nhiên của Văn Nam, không ngờ cậu vừa mới hỏi đối phương có tiền không thì cậu ta đã lập tức móc thẳng một túi tiền đưa cho cậu

Hơn nữa đối phương cũng đoán ra mục đích mượn tiền của mình chỉ trong chớp mắt, sao tên này đột nhiên thấu hiểu lòng người thế

“ Vậy tớ mượn nó nhé, hết đợt dã tập đây sẽ trả lại”

“ À không cần đâu, dù sao thì tớ cũng phá nhiều nguyên liệu hiếm trên quái thú, nếu đem hết chúng đi bán thì cũng tầm từng đấy tiền, không cần quan tâm”

Thiên Tâm mượn tiền của Văn Nam để đi đăng ký, lúc nhập học ông cha cậu chả cho cậu một đồng bạc nào cả, gia đình tuy khá giả nhưng mà không có nghĩa là nhà bọn cậu sẵn sàng cưng chìu không giới hạn con mình tới hư

Đối phương cũng không để ý số tiền này, có lẽ đối với Văn Nam đây chỉ là một ít tiền lẻ, so sánh với một người bằng hữu thì đây không đáng là gì

“ Tớ sẽ trả, dù sao cũng là mượn”

“ Rồi rồi, sao cũng được, đi đi ..”

“ Cậu đánh quái một mình có được không ?”

“ Đừng có khinh thường tớ, dù cho lão sư có nói không được phép lên tầng hai, nhưng mà tớ dự tính vẫn sẽ lên, cậu biết mà, đây chưa từng sử dụng hết toàn bộ thực lực của mình”

Chào tạm biệt người bạn của mình, có hơi lo lắng hỏi thăm một chút nhưng đối phương đã quả quyết như vậy, Thiên Tâm liền lẫn theo những tảng đá rời đi

Lúc cậu chuẩn bị ra khỏi cánh cổng của tầng một, một luồng thần thức quan sát từ phía Thế Vinh lão sư xuất hiện suýt nữa là vây lấy cậu, đây là đề phòng cho việc có học viên bỏ trốn ra giữa chừng sao ?

“ Chết tiệt, đã vậy thì …”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN