Khảo Cổ Sư - Thù oán
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
27


Khảo Cổ Sư


Thù oán



Chương 59 Thù oán

Giao ước được thành công khế ước cũng là lúc mà tầm nhìn của hai người trở về thực tại, tiếng lục đ-c lộn xộn của đoàn hành quân kỷ luật khu tân thủ đang bước tới kiếm tra

Thấy như vậy kể cả Mẫn Mẫn và Thiên Tâm đều bật cười thú vị, không ngờ đám ngốc ở bên ngoài lại lắm chuyện đến vậy, bất quá yêu cầu của hai người bọn anh đã xong rồi, như vậy thì dọn tiệm ở đây cũng chả là vấn đề gì cả

“ Chạy ra ngoài trước đi, ta sẽ xuất hiện sau, có giao kèo bắt buộc, ngươi cũng không cần phải sợ ta không tuân thủ đúng không ?”

Cơ thể bắt đầu lơ lững, với sức mạnh của một Pháp vương thì làm chuyện này vẫn là rất khó , bất quá với sự yêu mến từ các nguyên tố thì Thiên Tâm đã làm được chuyện này từ rất lâu về trước rồi

Các món đồ trong cửa tiệm lập tức bay theo động tác của Thiên Tâm, chúng di chuyển và chui vào trong túi trữ vật của cậu một cách nhanh chóng

Mẫn Mẫn thấy mọi thứ được thu xếp như vậy cũng hiểu rằng bản thân chỉ làm vướng chân, anh nhanh chóng gật đầu rồi quay người bỏ đi

Trước khi đội quân kiểm tra kỹ luật khu tân binh đi tới, mọi thứ đã biến mất tất cả trước mắt mọi người, khả năng điều khiển kỳ dị của Thiên Tâm làm cho những rạp bên ngoài trợn mắt lên, nhưng không một ai dám làm gì loạn cả, bởi vì bọn họ đang sợ hãi

Một lần nữa xuất hiện ở tít bên ngoài khu vực quản lý Hắc Giáp Tháp, Mẫn Mẫn mệt mỏi chống hai đầu gối thở từng hơi ngắn gấp rút, cơ thể thấm đẩm mồ hôi, dù cho từ lớn đến bé cậu đã gặp qua nhiều chuyện, nhưng bỏ chạy như có tội thế này thì đây đúng là lần đầu tiên a

“ Yo, đợi đã lâu rồi, của cậu này”

“ U qua, xuất hiện từ đâu vậy ?”

Từ đằng sau hiện hình, Thiên Tâm lơ lửng đứng ở trên không trung móc lấy một bình đan dược trong suốt ném cho Mẫn Mẫn, đan dược cấp bốn anh cũng có luyện một chút kể từ khi lên tới Pháp vương

Tuy còn một vài khó khăn bất quá cũng không phải là không thể, hơn nữa nếu mà đã qua tay anh thì mọi chuyện còn đơn giản hơn, một viên tứ tinh đan dược hoàn hảo có thể sánh ngang với ngũ tinh đan dược, chỉ cách nhau một bậc nhưng lại xa nhau tận một chân trời a

Ngã bệch xuống đất vì giật mình, tuy nhiên khi bình đan dược của Thiên Tâm được ném ra một cách tùy ý, Mẫn Mẫn liền vội vàng bỏ luôn hình tượng của mình mà cố gắng chụp lấy

Hành động của anh lúc này rất là khờ khạo, bởi vì dù sao nếu đã là bình đựng đan dược thì nó chắc chắn là thủy tinh siêu bền, thứ mà mọi thợ rèn đều biết, coi như có ném từ độ cao hơn hai ba lần nó cũng không bể chứ nói gì ném gần như vậy

“ Thế chúng ta tới chỗ ba ngươi được chưa ? Mẫn Mẫn ?”

“ Vâng, ngài theo ta”

Nhìn viên đan dược trong bình đang lấp la lấp lánh tỏa ra linh lực, đây chính xác là đan dược mà anh từng nhìn thấy trong Đan dược các, bất quá trông viên đan dược mà Thiên Tâm ném ra lại tinh thuần hơn và mạnh mẽ hơn

Đây là sự chênh lệch trình độ hay sao ? Đối phương là tinh linh tộc, không quá khó hiểu nếu mà cậu ta có thiên phú trong luyện đan, thật là tài ba a

Hai người dọc theo con đường dài đi tới một khu phố đổ nát, đây chắc là nơi cho người nghèo sinh sống, dù ở bất cứ nơi đâu thì một chỗ như thế này cũng có

Bọn họ là những người cùng cực hoặc là không có khả năng chiến đấu và làm việc, ở tầng thứ mười này nếu không thể cầm lấy vũ khí thì chỉ có thể bị nhốt ở đây là đúng rồi

Chứ còn nếu như hai người bọn họ mà ở lục địa bên ngoài Hắc Giáp tháp thì làm gì có chuyện này, coi như khả năng rèn kiếm của Mẫn Mẫn cũng đã có thể giúp cho hai người bọn họ có thể ăn sung mặc sướng rồi

“ Khu vực này khá là bẩn thỉu, chắc là tinh linh tộc như ngài …”

Mẫn Mẫn sau khi nhận được đan dược, thái độ của anh đối với Thiên Tâm hoàn toàn khác hẳn, bây giờ cậu ta giống như một con cún đang lo lắng cho chủ nhân mình hết cái này đến cái khác

Mà khoan,.. không phải biểu tình này có hơi giống biểu tình của tên Tần Dương khi hắn đang lo lắng cho Lâm Vũ không nhỉ ?

“ Không sao, ta tuy là tinh linh tộc, nhưng lại sinh ra với huyết mạch của con người, được con người mang nặng đẻ đau, coi như có tệ hơn nữa ta vẫn có thể chịu được”

Lắc lắc đầu đáp xuống đất đi bộ với Mẫn Mẫn, mỗi bước chân mà anh đi lập tức thanh tẩy đi những vệt ô uế trên đường, để lại bầu không khí tươi mát hơn hẳn khiến cho Mẫn Mẫn phải trầm trồ ngạc nhiên

Không phải là anh chưa từng nhìn thấy tinh linh tộc , nhưng mà hầu như bọn họ không muốn tiếp xúc với người ngoài, coi như có thì thái độ cũng rất cao ngạo và không ngại bẩn, nhưng mà những lời của Thiên Tâm vừa mới nói

“ Được con người sinh ra ? ngài là bán tinh linh sao ?”

“ Hử ? à không, ta là một con người thuần huyết, mà cũng là một tinh linh thuần huyết, đến chính lúc này ta cũng không biết bản thân là gì nữa

Đúng rồi, ngươi không cần phải gọi tên ta một cách trống rỗng vậy đâu, ta có tên của chính mình, Thiên Tâm, ngươi có thể gọi ta như vậy”

Lắc lắc đầu, được Mẫn Mẫn nhắc anh mới bắt đầu để ý về thân phận của chính mình, là tinh linh nguyên thủy mà lại được con người mang nặng đẻ đau, đây là trường hợp chưa bao giờ có của tinh linh giới cũng như nhân giới

Anh cười nói một cách hiền hòa mà không có chút nào phân biệt, điều này làm cho Mẫn Mẫn cảm thấy thoải mái

Bước tới một căn phòng đổ nát chật chội, bụi bặm khắp nơi, Thiên Tâm hơi đổ mồ hôi với trình độ rách nát của nơi này, cũng may là tiệm rèn ở bên cạnh cũng khá là ổn, mặc dù là đã cũ

Nếu không thì anh cũng phải suy nghĩ lại về trình độ của tộc người lùn lúc này đấy, đưa tay lên triệu hồi Thủy thuật và Mộc thuật biến nơi này trở nên trong xanh và tinh khiết hơn

“ Được rồi, vào thôi”

Đi qua cánh cửa được làm bằng gỗ, một người đàn ông với khuôn mặt già nưa khoảng chừng được bốn mươi tuổi hơn tầm đấy, bất quá chiều cao thì đúng là vẫn khiêm tốn thật, không cao hơn anh hiện tại bao nhiêu

Khác với thái độ thờ ơ của Thiên Tâm, Mẫn Mẫn lập tức nhanh chóng tiến vào chăm sóc cho ba mình, rồi sau đó cậu lại bắt đầu pha một ít trà và đưa lên một vài món đồ không rõ là gì đưa cho Thiên Tâm ăn

“ Cái này … là gì … vậy … ăn được không thế ?”

Thái độ rõ ràng cực kỳ nghi ngờ và không hề muốn chạm đũa vào trong đống đồ ăn trên bàn, kể cả trà cũng có mùi … hơi khá là lạ

“ Tiểu Mẫn, hôm nay con dẫn ai đến vậy ? khách sao ? thật là thất lễ quá, ta là chủ nhà mà không thể chào đón khách tới, nơi ở của chúng ta khá …

Ủa cơ mà, hình như bầu không khí cảm thấy dễ thở hơn nhiều rồi nhỉ ?”

“ Không cần đâu, ngài là cha của Mẫn Mẫn đúng không, ta chỉ tới để thực hiện giao kèo với đứa con trai của ngài thôi, cơ thể của ngài hiện tại không di chuyển được đâu, không cần phải cố”

Nhìn vào thân thể đã mất đi gần hết sức sống của người đàn ông lớn tuổi, cơ thể và các khối cơ bắp không biết đã khô héo từ khi nào

Rõ ràng đây không phải là một hiện tượng tự nhiên, xung quanh cơ thể đối phương có một lượng lớn độc tố đang gây tàn phá, là một loại độc hỗn hợp cấp cũng khá cao, muốn chữa cũng không khó nhưng mà phải hiểu thành phần

Hèn gì mà đối phương lại cần một loại đan dược cấp cao đến vậy, nếu mà là vài tháng trước thì Chữa độc đan cấp bốn thì có thể, nhưng bây giờ mà cho hắn ta uống vào thì chỉ thể gây đến một trường hợp

“ Người các ngươi gây thù chuốc oán hẳn là Đan dược các đi ?”

“ Tại sao … tại sao tiểu bằng hữu đây lại biết … Tiểu Mẫn, con kể với người ta rồi sao ?”

Ba của Mẫn Mẫn lập tức quở trách với ánh mắt nhăn nheo, tuy nhiên nhìn cũng kiểu gì cũng ra một khuôn mặt ốm yếu nói không ra lời

“ Không có … ba .. con không có …”

Mẫn Mẫn cũng vô cùng ngạc nhiên và hoảng hốt, rõ ràng là chưa từng kể, nhưng mà tại sao Thiên Tâm thiếu gia lại biết chuyện này ?

“ Cậu ta không có kể đâu, chỉ là ta tính toán một chút thôi, thân thể ngươi đã bị tổn thương quá lâu rồi, vậy mà lại đột ngột vào ngày cuối cùng Đan dược các lại bán đi một viên Chữa độc đan cấp bốn

Mua không được thì thôi, nếu như mà con ngươi thành công mua đan dược trở về cho ngươi uống thì ngươi cũng sẽ bạo thể mà chết thôi, cơ thể ngươi đã quá yếu rồi, nếu không cải thiện mà uống vào chết sẽ không ai chịu trách nhiệm đâu”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN