Khảo Cổ Sư - Tìm hiểu bạn cùng phòng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
125


Khảo Cổ Sư


Tìm hiểu bạn cùng phòng



Chương 7 Tìm hiểu bạn cùng phòng

“ Nè Thiên Tâm, cậu tu vi kiếm sĩ là bao nhiêu ?”

Ngồi im lặng chuyện ai nấy lo cả một buổi, bây giờ thì đến phiên Văn Nam mở miệng bắt chuyện trước, thật ra thì cậu cũng không phải là một người quá trầm tính và lạnh lùng, đó chỉ là đối với những người cậu không quen biết hoặc không được cậu công nhận mà thôi

Thông qua trận đấu ngày hôm qua, Thiên Tâm đã hoàn toàn lọt vào trong phạm vi người có thể kết bạn của anh, vậy nên Văn Nam đã hạ mình mở miệng bắt chuyện

Anh biết rằng đối phương cũng là một người dễ tính, thái độ của cậu ta khó chịu như vậy hẳn là vì ấn tượng lần đầu tiên gặp mặt anh

“ Tu vi kiếm sĩ của tớ ? nhị tinh kiếm sĩ thực tập !”

Từ trên giường ngồi xuống, gấp lại cuốn sách đang đọc giữa chừng của bản thân, tháo hai cục bông ở trong tai ra, Thiên Tâm bắt đầu nói chuyện với đối phương

Anh cũng không tính để tình trạng chiến tranh lạnh quá lâu, đối phương cũng chỉ đơn giản là không muốn nói chuyện với những người mà cậu ta không quen, tuy không thật sự bỏ qua nhưng cũng không trách, dù sao cũng sống với nhau trong cùng một căn phong trong ba năm tới, nhường nhịn mau một chút vậy

“ Cái gì ? nhị tinh kiếm sĩ thực tập ? thế thì tại sao cậu lại đỡ được đòn đánh của tớ, rõ ràng là quá kỳ lạ mà phải không ?”

Bất ngờ trước đáp án của Thiên Tâm, Văn Nam giống như vừa nghe một trò đùa kỳ lạ nhất trên đời, làm thế quái nào mà một nhị tinh kiếm sĩ thực tập có thể đấu ngang sức với anh chứ ?

Điều này là không thể nào a !

“ Có cần ngạc nhiên vậy không, thế cậu có tu vi là gì ?”

Cảm giác như bị sĩ nhục, làm gì mà nhấn mạnh tu vi thấp kém của anh dữ thế, nhị tinh kiếm sĩ thực tập đấy, có vấn đề à, trong lớp không phải vẫn còn có người chưa đạt tới nhất tinh a, anh còn bình thường chán

Thế nhưng rõ ràng Văn Nam vẫn còn chưa tin tưởng, cậu ta nhanh chóng trả lời lại câu hỏi của anh

“ Tám tinh kiếm sĩ thực tập, nếu như theo lời của cậu thì mọi chuyện không phải là quá kỳ lạ sao ? làm thế nào mà một kiếm toàn lực của tám tinh kiếm sĩ lại không thể phá tan phòng ngự của nhị tinh kiếm sĩ được cơ chứ ?”

“ Cái quái gì, tám tinh kiếm sĩ thực tập, bộ cậu đùa tớ đấy à ?”

Lần này thì đến phiên Thiên Tâm bùng nổ, tên khốn này tu vi cao hơn anh cả một đoạn lớn, đã vậy hắn còn ra đòn toàn lực nữa cơ chứ, rõ ràng là đấu giao hữu thôi mà

Cả hai đang ở trong tình trạng tôi nghi cậu vấn, không một ai tin vấn đề của ai, Thiên Tâm và Văn Nam đành phải đứng dậy ra khỏi phòng kiếm một nơi rộng rãi chứng minh điều mình nói là sự thật

“ Được rồi, vậy thì để tớ chứng minh cho cậu thấy tu vi của bản thân, nhìn đi”

Vấn đề của Văn Nam đơn giản hơn vấn đề của Thiên Tâm nhiều, nếu chỉ đơn giản là bộc phát tu vi thì chỉ cần giải phóng nguồn năng lượng trong người ra là xong

Một cơn sóng áp lực từ trong cơ thể cậu bé phóng ra đập vào mặt của Thiên Tâm, cảm giác áp lực từ người có tu vi cao hơn mình này rất rõ rệt, đây chính là sóng áp lực của một bát tinh kiếm sĩ thực tập, không thể sai vào đâu được

Thật đáng kinh ngạc, một cậu nhóc con người bình thường lại có thể đạt được tu vi cao tới vậy, hơn nữa còn rất thuần khiết, đây không phải là khí tức của một người dùng dược vật đắp lên mà có

“ Vấn đề của tớ đã xong, bây giờ đến phiên cậu đấy !”

Thu hồi lại cơn sóng áp lực từ người mình, Văn Nam bình tĩnh nhìn ngược lại phía Thiên Tâm, chờ đợi cậu ta giải thích cho mình lý do vì sao một nhị tinh kiếm sĩ thực tập lại có thể đỡ được đòn đánh của cậu mà thậm chí kiếm cũng không hề gãy

Lúc này Thiên Tâm rơi vào trong thế tiến không được lùi không xong, cậu cũng không thể nói rằng mình đã dùng pháp thuật trong trận chiến lúc đó, như vậy không phải là cậu đã chơi đểu sao ?

“ Vậy được, cậu thử sử dụng nữa lực đòn chưởng kiếm của cậu vào người tớ đi”

Thở ra một hơi, anh nhanh chóng đưa tầm mắt ra phía xung quanh, kiếm lấy một cây gỗ khô ném về chỗ Văn Nam rồi nói

Bắt lấy cây gỗ vừa rồi, Văn Nam có chút khó hiểu nhìn về Thiên Tâm, đối phương đang suy nghĩ điều gì, đưa cho anh một cây gỗ còn bản thân lại không dùng bất cứ vũ khí nào ?

Muốn trực tiếp dùng thực tế để giải thích sao ? tốt thôi !

“ Xoẹt”

“ Rắc, Uỵch”

Lao tới như một tia chớp, mái tóc màu đen ngắn của anh lơ lững trong gió, một đòn đánh đầy uy lực, tuy bị giảm bớt vì không có vũ khí thích hợp, nhưng nếu như đấm vào một người tu vi cấp thấp thì vẫn có thể gây ra tổn thương nghiêm trọng, thậm chí là gây chết

Thế nhưng mà cây gỗ vừa mới chạm vào trong bàn tay của Thiên Tâm, một lực đẩy cuồng bạo đã đánh bật tung người Văn Nam ra xa ngã bệch xuống đất, điều này khiến anh cảm thấy khó hiểu điên cuồng

Làm thế nào mà …

“ Làm thế nào mà lại có thể đánh bật cậu ra khỏi mà không cần phải dùng vũ khí đúng không ?

Như được đọc đối phương đang suy nghĩ gì, Thiên Tâm mở miệng nói trước

“ Đây là một loại kỹ thuật mở rộng của Trảm Vân, mượn gió không chỉ đơn giản là trở thành bạn với gió, mà còn là khống chế gió, mượn ở đây có rất nhiều ý nghĩa, mà trong chiêu thức này, cậu có thể hiểu rằng tớ đang mượn những cơn gió hỗn loạn đi”

“ Mượn những cơn gió hỗn loạn … ?”

Không biết là cơn gió hiền dịu hay hỗn loạn gì, chứ bây giờ đầu của anh nó hỗn loạn lộn xộn hết đây nè chứ cơn gió quái gì

“ Giống với nguyên lý tụ lại một điểm, bộc phá và tạo lực đẩy vậy thôi”

Nhìn khuôn mặt đang nhăn nhó của đối phương, Thiên Tâm đành phải dùng từ ngữ đơn giản và dễ hiểu hơn mà nói, đây là cách mà các pháp thuật hỗ trợ được thi triển tăng cường , bỏ đi lợi thế là phạm vi rộng mà dồn năng lượng vào một chỗ

“ Hửm ? ra là vậy, hiểu được chừng nào rồi, cơ mà có thể vận dụng thì cậu đúng là ghê thiệt đấy, tốt rồi ha, giờ chúng ta sẽ là bạn tốt”

Đưa tay vỗ một cái, giống như đã ngộ ra một chân lý mới, Văn Nam bỗng nhiên bật cười chạy tới khoác vai anh như những người bạn thân quen

Thật sự rất muốn đá đối phương ra ngoài, nhưng cảm thấy làm bạn với tên ngốc này cũng không phải là không được, vậy nên Thiên Tâm nhẫn nhịn đi với cậu ta trở về phòng, dù thực lực cách xa nhau, nhưng đối phương không khinh thường anh, vậy là tốt rồi

Hai người bắt đầu tâm sự với nhau buổi tối hôm đó, nhưng bọn họ hiểu rõ nội quy của học viện nên không một ai nhắc tới gia thế của mình, tuy vậy mặc định trong đầu của cả Thiên Tâm và Văn Nam là, đối phương không phải là con nhà bình thường

“ Được rồi, đi ngủ đi, mai tớ còn có lịch học ?”

“ Lịch học ? môn gì cơ ?”

“ Dược sĩ !”

“ Dược sĩ ? cậu muốn trở thành một dược sĩ sao ?”

“ Ừm, có vấn đề sao ? đi ngủ đi”

“ Vậy mai học xong đấu với tớ một trận ?”

“ Rồi rồi, chiều mai gặp nhau ở khu huấn luyện , đánh thì đánh”

“ Tốt, tớ đi ngủ đây”

Mỗi người nằm trên một chiếc giường, Thiên Tâm bị làm phiền tới tận 12 giờ đêm vẫn còn phải thức để trả lời cậu ta, một khi bỏ đi sự lạnh lẽo bên ngoài, tuy giọng điệu vẫn khá là lạnh nhưng lại nói không ngừng

Cuối cùng dỗ được đối phương đi ngủ, anh mới bắt đầu cảm thấy thiu thiu, trong quá trình ngủ say của bản thân, anh bắt đầu thúc dục các nguyên tố tới chữa lại những vết thương có trên người mình, chuẩn bị cho một ngày mới học tập dược thuật hết sức

Nói vậy chứ anh chỉ muốn nhanh chóng được luyện dược để tăng lên tu vi kiếm sĩ của mình, dược vật tuy có độc, nhưng qua bàn tay tinh linh của anh thì nó chỉ có thuần bổ chứ độc thì đào chẳng ra đâu, chưa kể bản thân còn có khả năng thải độc và lọc độc cực cao nữa chứ, dùng dược vật tăng lên tu vi đối với người khác là không thể, chứ riêng với anh thì đơn giản như cơm bữa mà thôi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN