Khảo Cổ Sư
Tứ tinh kiếm sĩ tập sự
Chương 10 Tứ tinh kiếm sĩ tập sự
“ Được rồi, mọi người hãy trở về chỗ, lúc nãy toàn bộ cả lớp 31 người đều đã thực hiện một lần luyện đan, tuy thất bại nhưng mọi người đã có kinh nghiệm của riêng minh
Vậy bây giờ cô sẽ nhắc lại một lần nữa về quá trình luyện đan, sau đó từ những kiến thức cô đưa ra, so sánh ngược lại với lúc các em đang luyện chế trực quan, có điều gì khó hiểu thì hãy lập tức giơ tay lên hỏi”
Thái độ của Kim Lân hoàn toàn thả rơi đám người bọn anh, rõ ràng là bọn họ đều luyện qua, nhưng căn bản ngay cả thành công đều không với tới, có người thậm chí còn chưa tinh chế được thảo dược
Nói như vậy không phải là chỉ để dành cho những người đã thành công luyện chế hoặc gần bắt tới việc luyện chế thành công thôi sao ?
Quả nhiên là sau lời nói của bà, không một ai trong nhóm bọn anh có thể đứng lên đặt câu hỏi cũng như muốn hiểu hơn về việc luyện chế, ngay từ cái căn bản còn không chịu giải thích cho học sinh mà muốn bọn chúng tự nói cho mình
“ Ực”
Đưa một viên Linh Nguyên Đan vào trong miệng mình để hấp thu, mà … dù sao thì việc luyện tập và lên lớp đối với anh không còn là vấn đề gì lớn nữa, anh vào trong lớp dược sĩ cũng chỉ để thu thập thông tin thôi mà
Năng lượng theo Linh Nguyên Đan vào trong miệng lập tức tan ra, cảm giác như vừa nhai một viên kẹo ngọt, toàn bộ cơ thể của Thiên Tâm được tẩy rữa và làm sạch, năng lượng thông thuận chạy khắp mọi nơi và cải thiện thể chất của anh
“ Ô, phá được một cảnh giới rồi, lên được tam tinh kiếm sĩ thực tập, không tệ đấy chứ !”
Cảm giác sức mạnh tăng lên một đoạn lớn, Thiên Tâm bình tĩnh mặc kệ hết mọi thứ lật sách ra đọc chờ thời gian bắt đầu trôi, dù sao thì lão sư cũng đâu có quan tâm đến bọn anh làm hay không làm gì đâu
Giờ nghĩ lại mà nói, cách luyện chế thông qua lò luyện đan đúng là nhanh thật, nhưng xét về độ tinh khiết và thuần túy thì nó không quá ổn, với mấy loại đan dược cấp thấp thì anh có thể làm được hoàn hảo, nhưng với đan dược cấp cao thì không có đơn giản như vậy
Dưới ánh mắt của những người khác, Thiên Tâm chỉ đơn giản là vứt hết một đống dược liệu mình mới nhận được ném toàn bộ vào trong lò, thiêu lửa lên và đốt trong vòng năm phút rồi cháy hết
Nhưng thực chất không ai biết rằng anh đã sử dụng Mộc nguyên tố phân tách các thành phần trong thảo dược ra, đại đa số mọi người đều nghĩ muốn tinh chế thì phải thông qua đốt cháy và nung chảy chúng
Tuy nhiên lại có một cách khác có hiệu quả cao hơn nếu như pháp thuật và sự tương tác đủ mạnh, đó là trực tiếp giao tiếp với thảo dược, điều khiển nó tự mình phân giải ra, như vậy vừa mất đi khả năng làm thảo dược biến tính
Sau đó lại thực hiện một quá trình tái tổng hợp sự tinh túy thông qua liên kết ma lực, đây là một sự khống chế tinh vi mà chỉ những pháp sư bậc cao mới có thể làm được, và người sở hữu ma lực và là con cưng của tự nhiên, Thiên Tâm hoàn toàn có thể điều khiển chúng như ý muốn
“ Nhảy múa nào, hỡi những ngọn cỏ của tự nhiên”
“ Bay theo mùi hương của mẹ, tìm tới dòng năng lượng cội nguồn của mình, chạy tới những chân trời xa hơn”
Chỉ trong vòng khoảng năm phút, ở trong mức nhiệt độ nóng chảy, dưới sự khống chế hoàn mỹ của Thiên Tâm, mười viên đan dược không hề có một chút độc tố được luyện ra thành công
Khai lò thu đan trong bí mật, anh đã nhờ cơn bạo tạc nhỏ và canh đúng thời điểm mà những người xung quanh luyện thất bại mà thu hồi đan dược vào tay, bí mật đem về chỗ ngồi
Giờ là lúc anh tận hưởng loại đan dược mình vừa luyện ra, thông qua quá trình huấn luyện của gia đình, thực chất Thiên Tâm đã ở rất gần kề với tam tinh kiếm sĩ tập sự, nhưng bởi vì thể lực thiếu thốn nên không thể thành công đột phá
Chỉ cần một nguồn năng lượng đủ mạnh xông vào trong cơ thể thì Thiên Tâm đã thành công đột phá, cơ thể của tinh linh vốn dĩ rất là thanh khiết, không có một chút tạp chất nào được thải ra trong quá trình này
Thứ mà đẳng cấp tu vi kiếm sĩ mang lại cho Thiên Tâm là sự cường hóa, mạnh hơn về thể lực, năng lượng, và độ bộc phát, người ta có nói, kiếm thuật duy nhanh không phá, hướng chiến đấu của anh cũng đi theo châm ngôn này, thiên về việc sử dụng khoái kiếm hơn là sử dụng cự kiếm
Đây là loại kiếm thuật anh nghĩ là phù hợp với mình nhất, bởi vì pháp thuật anh không cần nhất thiết tu luyện vẫn có thể lên cấp ùn ùn, thay vì lười biếng để thân thể chịu một thiếu sót chết người, anh sẽ cải thiện luôn về mọi mặt của mình
Dùng ma lực như một chất kích thích, bồi lên trên kiếm thuật anh có thể cải thiện khả năng tấn công tầm gần, hơn nữa khả năng sử dụng ma thuật thuấn phát ngay lập tức có thể thổi bay đối phương, càn quét tất cả.
Nếu mọi chuyện thật sự thành công, Thiên Tâm tin chắc rằng mình sẽ là một tinh linh mạnh nhất trong lịch sử, hơn nữa riêng bản thân đã là một tinh linh nguyên thủy, khác xa với tinh linh tộc còn lại đang sống, đó là ưu thế tiên thiên mà không một ai có thể với tới anh
“ Vậy thì tiêu hóa hết chín viên còn lại xem nào !”
Một lúc ném cả ba viên đan dược vào trong mồm, Thiên Tâm gãi gãi lỗ tai vì cảm thấy lời giảng của Kim Lân quá là sai lầm, nhưng anh không tốt bụng đứng lên giải thích cho bọn họ
Bởi vì sao ? Bời vì anh không muốn chọc phiền phức a
Hơn nữa bản thân cũng đang phải điều khiển con đường vận chuyển năng lượng trong cơ thể, linh lực đột ngột bị dồn vào cấp tốc, so với lúc nuốt một viên thì mạnh hơn nhiều, tuy nhiên như vậy không là vấn đề
Lưu lượng linh lực dồi dào đang thấm vào từng tế bào, từng cơ bắp một, cải thiện thể lực thiếu sót, sung sướng đến mức Thiên Tâm phải nằm gục xuống bàn để mình không rên ra thành tiếng
Tu vi tăng lên một đoạn lớn, nhưng như vậy vẫn chưa đủ, người ta e ngại dụng thuốc là vì sợ độc tố, nhưng đan dược của anh thì không hề có những thứ này, thứ mà anh cần phải e ngại là tu vi tăng lên mà nhận thức chưa thay đổi
Để cải thiện được vấn đề này, anh sẽ tận dụng thằng cùng phòng khốn nạn Văn Nam làm nạn nhân để anh luyện tập là xong, tiếp tục nuốt thêm sáu viên còn lại
Dồn lực một lần đánh vào cảnh cổng ở bên trong cơ thể, một cái “ ẦM”
Đầu óc của Thiên Tâm có một chút choáng váng, anh gục ngã xuống dưới bàn thật sự ngủ gục đi, nhờ các nguyên tố xung quanh hộ vệ cho mình, cặp mắt lim dim ngái ngủ khiến mọi người không khỏi tránh xa một chút
“ Ôi, tên ngu này đã bị ghim rồi mà vẫn còn thể hiện thái độ lười biếng kìa”
“ Mau tránh xa tên này ra nếu như không muốn bị Kim Lân lão sư ghét”
….
Những âm thanh xì xầm nhỏ vang lên, sau đó dưới ánh mắt lườm lạnh lẽo của của lão sư, mọi người nhanh chóng im đi, nhưng vị trí lại không tiếng động di chuyển sang chỗ khác
Thiên Tâm không hề để ý tới việc bản thân vừa làm đã khiến cả lớp dược sĩ xa lánh anh, cho dù anh không quá muốn kết bạn nhưng bị cô lập thế này cũng không phải là vấn đề tốt đẹp gì
Ngoại trừ việc, anh thành công trở thành một tứ tinh kiếm sĩ tập sự trong vòng 1 ngày, thế mà đột phá 2 đẳng cấp một lúc, thật là sảng khoái
Lúc này Thiên Tâm muốn tiếp tục uống thuốc lên tu vi, nhưng cậu hiểu rõ rằng nếu bản thân không trải qua một hồi huấn luyện làm quen với tu vi, cậu sẽ bị sự tăng lên quá độ này gây hại cho bản thân
“ Hửm ? Đám học viên bên cạnh, cô lập mình ?”
Tỉnh dậy lúc cuối giờ, xung quanh anh không còn bất cứ ai dám ngồi gần, hoặc là nói bọn họ muốn tránh xa việc tiếp xúc với một ngôi sao chổi như Thiên Tâm
“ Mà kệ đi, ta cũng đâu có cần phải kết bạn với tất cả”
Cảm thấy không sao cả, đứng dậy duỗi người thoải mái, cười cười rời khỏi phòng học dược sĩ, Thiên Tâm lập tức chạy tới khu B phòng huấn luyện, thằng cùng phòng đang chờ đợi anh ở đây.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!