Khảo Cổ Sư
Xử lý thủ tục
Chương 67 Xử lý thủ tục
Nhóm của bọn anh không tính đi huấn luyện lâu dài ở tầng mười một trở lên cho lắm, dù sao thì hai đứa nhóc cũng chỉ mới được gần tám tuổi, dù cho bọn chúng có thể hiện ra sự trưởng thành và chửng chạc đến đâu thì từ tầng 11 trở đi vẫn là hơi quá sức
Các con quái thú từ tầng này coi như có yếu nhất cũng là thượng phẩm quái thú cấp ba, lâu lâu gặp may thì mới tìm thấy mấy con thú non có thực lực thấp để mà săn giết
Nếu hai đứa mà gặp nguy hiểm quá lớn không kịp làm phản ứng đúng lúc thì nguy cơ gặp nguy hiểm là rất cao, bọn anh cũng không phải là thần mà có thể đảm bảo cho hai đứa sẽ luôn an toàn được
Để có thể tiến vào các tầng sâu hơn, bọn nhóc cần phải tích thêm kinh nghiệm và khả năng hoạt động nhóm, từ ngay mai bọn anh sẽ để tụi nhóc hỗ trợ một tay trong việc đánh quái cấp cao và hỗ trợ bọn nó
“ Nè, Tiểu Tâm, ngày mai sẽ đi một thời gian dài đấy, vậy nên chuẩn bị để phải chiến đấu trong tình cảnh nguy hiểm luôn đến gần đi”
Nhắc nhở đứa em họ của mình một tý, để cho thằng bé chuẩn bị tinh thần trước khi phải đối mặt với những con quái thú cấp cao hơn mình nhiều
Nhưng mà có vẻ như Lâm Vũ không hề biết, mới trong ngày vừa qua, hai đứa trẻ đã đơn thân độc mã giết chết một con trung phẩm quái thú cấp bốn, hơn nữa ngay sau đó đã lãnh đạo một nhóm mạo hiểm giả giết chết một con thượng phẩm quái thú cấp ba
Liên tục phải đối mặt với nguy hiểm nhưng Thiên Tâm không hề có thái độ sợ sệt hay e ngại cả, cậu bình tĩnh mỉm cười gật đầu đáp lại lời của Lâm Vũ
“ Lâm ca sẽ dẫn bọn em đi trong bao lâu nữa, nếu em nhớ không lầm một thành viên trong tiền tuyến sẽ không được phép nghỉ ngơi quá lâu đâu, đây cũng không phải là dịp lễ gì
Anh không tính quay trở lại tầng sáu mươi sao ? Sức khỏe của anh cũng không có ổn định đâu, đặc biệt là thể chất của anh, tầng này sẽ không có báu vật giúp anh sống qua cơn đau mà anh đang chịu đựng”
“ Chắc là vậy quá, cơ mà em có vẻ đã đoán gần ra thân thể của anh rồi nhỉ ? anh cũng chỉ dẫn bọn em đi thêm khoảng bốn năm ngày nữa rồi sẽ lập tức rời đi
Bọn anh cần phải quay về tiền tuyến, lúc trước là do thân thể anh có vấn đề nên mới có thể xin nghỉ phép, nhưng mà tiến vào tầng mười và gặp lại Bạch Hạ thì tin tức về anh cũng đã sớm được truyền đi
Không thể dành thời gian rãnh rổi tại đây quá lâu được, phía trên cao còn rất nhiều công việc anh phải giải quyết”
Đáp lại với câu hỏi thăm của Thiên Tâm, anh có chút ngạc nhiên trước việc đối phương nhận ra tình trạng sức khỏe của anh
Dù là rất nhỏ, nhưng anh vẫn còn có thể cảm thấy những ngọn thánh hỏa bắt đầu có dấu hiệu phản nghịch, dù là rất nhỏ và còn một khoảng thời gian lâu trước khi nó bén lửa và bùng cháy
Nhưng sự thật về sự tồn tại của nó là không thể phủ nhận, anh cần phải nhanh chóng tìm ra biện pháp để giải quyết thân thể của bản thân
“ Vậy sao ? xem ra người của quân đội không hề rãnh rỗi nhỉ ? mà anh có tham gia vào hiệp hội không ?”
Cảm thấy hơi chút thán phục trước người anh họ của mình, đối phương gần như đều rất bình tĩnh trước mọi tình huống, hơn nữa khi nói việc trở lại tầng sáu mươi tràn đầy nguy hiểm cũng không có bất cứ xung động chần chừ nào
“ Hiệp hội chiến binh ? không , anh là người của đại gia tộc vậy nên không tham gia vào trong đó, thế nào, em tính tham gia sao ? anh nghĩ rằng quân đội hợp với em hơn đấy”
“ Không đời nào, anh chỉ tính dụ em vào thôi đúng không ? cơ mà Tần Dương ca đi đâu mà lâu thế ?
“ Đừng có tổ lái, mà thôi kệ vậy, thời gian còn dài, cũng không ai biết trước được, tên Tần Dương đó hẳn là đang đi kiếm thêm thông tin về một hang động nhỏ tầng mười ba
Đó cũng là mục tiêu của chúng ta vào ngày mai, sau đó anh sẽ cùng với Tần Dương và Bạch Hà sẽ trở về tiền tuyến , em nghĩ sao ? sợ không ?”
“ Không hề, vậy cho tới lúc Tần Dương ca trở về, em muốn đi dạo một chút, trước khi trời chuyển đêm thì em sẽ trở lại”
“ Ồ, đi đâu vậy, cần anh đi theo không ? dù sao thì anh cũng đang rảnh”
“ Dạ khỏi, anh cứ ở nhà nghỉ ngơi đi, em muốn được đi một mình”
Lắc lắc đầu từ chối ý tốt của Lâm Vũ, Thiên Tâm nhanh chóng rời đi khỏi căn phòng trọ mà ba người cùng thuê, anh có dừng lại quan sát một tý , cảm nhận thấy nguyên tố đáp trả lại không tìm ra người theo đuôi thì anh mới bình tĩnh khoác áo choàng và di chuyển ẩn nấp
Đi tới khu vực Hắc Giáp Tháp phân khu thu mua và giới thiệu, anh đưa ra một loạt năm chục bình đan dược cấp một, năm chục bình đan dược cấp hai và hai chục bình đan dược cấp ba
Đan dược cấp bốn ở khu vực này rất hiếm nên anh không tính đem ra bán, khu vực bán đấu giá cũng có, tuy nhiên nếu muốn lấy tiền gấp thì ở đấy không tiện
Anh chỉ muốn mua cho hai cha con Minh Dục và Mẫn Mẫn một tiệm rèn nhỏ thuận tiện ở tầng mười này để bọn họ thoải mái rèn đúc, năng lực của bọn họ cũng khá ổn rồi, anh sẽ đưa cho bọn họ thêm một chi phí nữa
Đợi đến sau khi nhóm Lâm Vũ rời đi anh sẽ săn giết quái vật từ tầng cao này thu thập kim loại về cho bọn họ, giải quyết nốt một số vấn đề ở đây rồi trở lại học viện Minh Đô
“ Tổng cộng một trăm hai mười bình đan dược, mỗi bình năm viên, tất cả đều là thượng phẩm đan dược, hơn nữa gần như không thể tìm thấy cặn phẩm ở trong những viên đan dược này
Thế này … thế này là quá quý hiếm rồi, Thăng linh đan cấp một 25 bình, Thăng ma đan cấp một 25 bình, Chữa độc đan cấp hai 25 bình, Hồi sức đan cấp hai 25 bình, hai mươi bình An thần đan cấp ba
Tổng giá trị định lượng có thể lên đến …. 1300000 đồng vàng, một con số khổng lồ, ngài có chắc là muốn bán đi số lượng đan dược này không ?”
“ Vâng, bán nó đi”
Nhìn vào thái độ cực kỳ thèm khát của những nhân viên tầng này, bọn họ không biết rằng đây chính là những viên đan dược mà lúc luyện chế anh lỡ tay luyện thành phế phẩm, tuy cặn độc ở bên trong là rất ít, tuy nhiên quá trình thải độc thật sự là rất phiền phức nên anh không sử dụng
Để dành đấy một ngày nào đó vứt đi, không ngờ hôm nay lại có thể tận dụng vào trong việc này, kiếm lấy một số tiền lớn, anh đi quan sát các địa khu mà Bạch Hạ từng nhắc qua
Đến tận nơi thì tốt hơn, nhưng mà trời cũng đã rất tối, anh muốn thu xếp cho hai cha con tộc người lùn cho đàng hoàng nên liền thông qua màn hình ma thuật lựa chọn một mảnh đất thích hợp nhất
Cách xa khu vực trung tâm khoảng 20 cây số, nói xa thì không xa nhưng nói gần thì cũng chẳng gần cho lắm, được cái là yên tĩnh và khí hậu quanh năm ôn hòa, là nơi thích hợp để sống và ẩn cư
“ Cho tôi mua mảnh đất và ngôi nhà được bán ở Camelot , ký danh dưới cái tên này, Emily, mọi dụng cụ trong nhà hãy để lại tất cả, có thể làm thủ tục giấy tờ trong ngày hôm nay không ?”
Vừa mới ra khỏi khu vực mua bán của Hắc Giáp tháp không bao lâu thì anh lại đến khu vực quản lý đất đai, lựa chọn mảnh đất mà mình muốn rồi sau đó hỏi thăm
“ Vâng, nếu ngài có tiền mặt có thể thanh toán ngay lập tức thì cũng được, bất quá mua một mảnh đất cách khu vực trung tâm cả đoạn dài như vậy, ngài chắc chứ ?”
“ Không vấn đề, chúng ta nên làm giấy tờ thôi”
Quan sát vào tờ hợp đồng có ấn dấu của quốc gia và hiệp hội, xác nhận rằng các điều khoản là an toàn, gửi nộp lại 1000000 đồng vàng để mua trọn toàn bộ khu vực đất đai này
Nhận lấy giấy tờ mình cần, anh điền vào danh tính cũng như thân phận của hai người lùn Mẫn Mẫn và Minh Dục vào trong hồ sơ đất đai của anh với tư cách là một thành viên bên trong đấy
Có nghĩa là hai người bọn họ cũng có quyền hạn ngang bằng với anh trong căn nhà, Thiên Tâm muốn mọi người có thể hòa hợp với nhau như bạn bè
Rời đi khỏi khu vực trung tâm, đi ngược lại hướng của Camelot, nơi mà anh vừa mới mua một ngôi nhà và mảnh đất bên đó, anh tiến về phía khu đổ nát mà Mẫn Mẫn đang sinh sống
Tìm tới ngôi nhà nhỏ của bọn họ, anh gõ cửa tiến vào, tuy đồ đạc đã được chuẩn bị sẵn sàng nhưng không có một ai ở bên trong, đột ngột âm thanh Keng keng từ phía tiệm rèn của bọn họ lại vang lên không ngừng bên cạnh
Hai cha con bọn họ có vẻ như đang trong quá trình chuẩn bị lấy một thành phẩm từ trong lò rèn ra, mọi công đoạn đều vừa được làm xong, anh tiến tới phía đằng đấy
“ Chào hai người, đang rèn vũ khí gì sao ?”
“ Ồ, thiếu gia, ngài đến rồi, hai cha con thần đang rèn lấy thanh kiếm từ những kim loại ngài cho, gần đến lúc xuất lò rồi, ngài có muốn xem luôn không ?”
Minh Dục mừng rỡ đón chào anh quay trở lại, ông hoàn toàn thừa nhận người thiếu gia này như chủ nhân của mình, tuy vui mừng nhưng hai tay của ông không hề rời nữa bước khỏi tiệm rèn
Điều này cũng không có làm Thiên Tâm cảm thấy phản cảm, ngược lại anh vô cùng cảm thấy hài lòng với thái độ chuyên tâm của bọn họ, tiến lại gần quan sát thành phẩm chuẩn bị xuất hiện giống như lúc luyện đan của mình
“ Hi vọng sẽ là một thanh kiếm tốt”
“ Vâng, thần cũng hi vọng vậy, đây chính là tâm huyết và nổ lực hết mình của thần và phụ thân, đồng thời cũng là thành quả mà thần muốn cho thiếu gia xem !”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!