Khi biết crush một người...
C5 : Mẫu thân đại nhân trở về
Lời ca đó sẽ trao đến cho riêng anh
Dịu dàng luôn lắng nghe và luôn sẻ chia cùng anh
Dù ngày mai có mưa hay ngày mai nắng lên ngập tràn
Một tình yêu nhỏ bé trao về anh
Mãi yêu mình anh
Một tình yêu duy nhất trao về anh, người yêu hỡi!
Dù gì sao em sẽ luôn ở đây
Trong trái tim của em
Một bài ca em viết trao tặng anh ,chỉ mỗi anh
Sát cánh tay đến đây, để em giữ anh thật chặt
Bờ môi khẽ nói 3 tiếng em yêu anh
Mình cùng tay nắm tay
Trời sinh chúng ta một đôi
Dù ngày mai gió mưa mình cũng sẽ mãi bên cạnh nhau
Một tình yêu nhỏ bé trao về anh
Mãi yêu mình anh
Một tình yêu duy nhất trao về anh, người yêu hỡi!
Dù gì sao em sẽ luôn ở đây
Trong trái tim của em
Một bài ca em viết trao tặng anh ,chỉ mỗi anh
Bởi vì em như một cơn gió
Mang theo yêu thương cho em đó
Yêu em anh không cần lo
Em sẽ cho anh tất cả những gì mà em có
Nên em thôi xin anh đó
Yêu em thôi xin anh đó
Em sẽ nắm chặt tay anh
Không cho anh thoát khỏi vòng tay em đâu, cưng à!
Một tình yêu nhỏ bé trao về anh
Mãi yêu mình anh
Một tình yêu duy nhất trao về anh, người yêu hỡi!
Dù gì sao em sẽ luôn ở đây
Trong trái tim của em
Một bài ca em viết trao tặng anh ,chỉ mỗi anh
Một tình yêu nhỏ bé trao về anh
Mãi yêu mình anh
Một bài ca em viết trao tặng anh, chỉ mỗi anh
( 123 em yêu anh )/
Cái con dế đáng ghét này, làm người ta mất hết cả hứng lảm nhảm…Nhưng mà thôi, xem ai gọi.
Nhìn vào cái dòng chữ, mắt tôi tròn xoe khi thấy cái chữ to lù lù bá đạo : \” MẪU THÂN \”
– Alo, mẹ gọi con làm gì vậy ?
\”- Không ra đón mẹ đi còn ở đấy mà hỏi!\”
– Dạ?
\”- Dạ dẫm gì, ra đón mẹ đi!\”
– Rồi rồi, mẹ sắp làm mẹ..à nhầm, làm bà nội của con rồi đấy!
Tôi vội kết thúc cuộc gọi, nhìn lại cái phòng khách. THời điểm này tôi mới nhận ra rằng mình còn bày kinh hơn cả tụi kia, và dạo này tôi lười hơn hẳn, cái phòng khách này sắp thành cái bãi rác rồi.
Tưởng tượng đến cảnh mẹ về, nhìn vào và lặng thinh đi lên phòng, tôi cảm thấy sống lưng lành lạnh. vôi lắc đầu, tôi gọi cho thằng Phong bảo nó đón mẹ tôi hộ, còn mình thì cuống cuồng dọn dẹp.
Hơn 20\’ sau, tôi mới dọn xong. Đúng lúc này thì mẹ tôi về.
Tôi vội chạy ra chào mẹ tíu tít, bày đặt xách đồ hộ mẹ, chỉ thấy bà bĩu môi
– Dạo này chăm nhỉ, Phong ơi con xem hộ bác thời tiết như thế nào với!
Mặt tôi đen lại. Hừ, mẹ lại đá đểu con
– Dạ vâng. Hôm nay có bão lớn đấy bác ạ!
Thằng Phong cười nhe nhởn hùa theo phong trào đá đểu của mẹ tôi.
Tôi cố rặn ra một nụ cười đểu giả nhất có thể. Nhưng bên trong tôi đang thầm chửi :\” Đệt mọe thằng chó, lần trước bà xử mày nhẹ lắm hay sao? Lát nữa bà sẽ cho mày sống không bằng chết!
Hôm sau……..
– Hoàng Nhi ơi, dậy đi con!
-…
– Nhi!!!!!!
-…
– VŨ TRƯƠNG HOÀNG NHI!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Lời ai mà kinh thiên động địa ghê zợ?
Tôi hé mắt nhìn….
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!