Khi Đồng Hồ Điểm 12 Giờ - Chương 11: Tham Quan Đảo Thiên Đường 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
131


Khi Đồng Hồ Điểm 12 Giờ


Chương 11: Tham Quan Đảo Thiên Đường 2


Phía bắc hòn đảo.

– Chào mừng mọi người đến với phương bắc. Đây là biệt thự của tôi, mọi người có thể tham quan thỏa thích duy chỉ có điều không nên đi vào căn nhà bên hồ đằng kia, đó là nhà thuộc sở hữu của công tước. Chúc mọi người có chuyến tham quan vui vẻ.

Norin nở nụ cười rạng rỡ mà giới thiệu thì những vị khách lần lượt đi theo nhóm của mình mà tham quan khắp phương bắc này. Phương bắc này quả thực quá là đẹp với những cánh đồng hoa bạt ngàn mà còn có rất nhiều loài bướm với đủ màu sặc sỡ bay khắp nơi. Simon đã chú ý tới căn nhà bên hồ kia. Cọn nước bằng gỗ hình tròn kia cứ liên tục chuyển động mà trong đó hình như có khá nhiều đồng hồ tạo lên âm thanh thật hỗn tạp. Hòn đảo này đúng là đâu đâu cũng có đồng hồ thì phải.

– Andy nhìn kìa là bướm thôi miên.

Annie mỉm cười vui vẻ chỉ chỉ những chú bướm với đôi cánh rất lớn bay đến đâu rắc phấn đến đó. Andy kéo Annie đang chạy nhảy lăng quăng lại mà ánh mắt đầy sự cảnh giác. 

– Cẩn thận.

– Haha nhiều hoa quá đi, đẹp quá.

Annie đi giữa vùng hoa bạt ngàn thích thú ra mặt. Mọi người cũng chia từng tốp từng tốp đi men theo những con đường nhỏ ngắm nhìn từng loại hoa một. Phía bắc này chính là đặc trưng cho các loài hoa.

– Đừng đi vào đó Simon.

Norin đứng phía sau anh em nhà Walker đầy thành ý nhắc nhở khi Simon đang tính mở cửa căn nhà gỗ bên bờ hồ kia. Nụ cười của cô bé vẫn còn hiện hữu nhưng ánh mắt hoàn toàn là sự lạnh lẽo và cảnh cáo. Tom nhìn cô bé nhíu mày.

– Bên trong có gì sao?

– Căn nhà gỗ đó là nơi ở của bọn thú nuôi, chúng rất hung dữ. Ở phương bắc bạt ngàn hoa này chỉ có chúng là thứ duy nhất xấu xí nhưng đáng sợ. Sau này em sẽ nói rõ hơn cho mọi người biết.

– Được rồi, vậy thì không cần vào nữa.

Jerry mỉm cười lên tiếng sau đó kéo tay anh chị mình tránh xa căn nhà ra. Noir đứng phía sau Norin nhìn theo bóng dáng bốn chị em nhà Walker sau đó hơi cúi đầu xuống.

– Tốt nhất là ngài nên đặt kết giới lên căn nhà đó tiểu thần chủ. Nơi đó không chỉ nguy hiểm bình thường.

– Ta biết chứ Noir, đừng lo lắng quá. Dù sao thì cuộc chơi cũng chỉ vừa mới bắt đầu thôi, chúng ta sẽ từ từ cho bọn họ biết.

Norin đã nói vậy Noir không nói gì nữa im lặng đi theo Norin cùng đoàn tham quan.

Ở lại tham quan chút nữa đoàn người lại tiếp tục di chuyển đi về phía đông, nơi ở của Tiểu Thần chủ Đông tộc Easton. Phía đông này có những loài thực vật lớn hơn bình thường, một bầu không khí trong lành của tự nhiên, hơn nữa ở nơi này có tới hai biệt thự lớn nằm khá gần nhau.

– Đó là nơi ở của ngài Công tước, mọi người đừng tới làm phiền ngài ấy.

Aneki nhắc nhở mọi người trước khi ai đó tò mò đi lạc. Ngài công tước vẫn chưa tỉnh giấc từ giấc ngủ này, ngài ấy ngủ thật lâu.

Baron nhìn về phía biệt thự của công tước Duke, quản gia của ngài ấy đang đứng bên cửa sổ nhìn về phía họ. Sự chờ đợi này cũng thật sự quá lâu.

Sau khi dừng chân tại phía đông này, họ tiếp tục xuống phía nam dùng bữa trưa, khu vực phía nam của Tiểu Thần Chủ Nam tộc Baron là thiên đường của các loài hoa trái, nơi này quanh năm luôn có hoa quả để ăn thậm chí là nơi cung ứng hoa quả trọng yếu của cả hòn đảo này.

Jerry và Tom cùng nhau đi vặt rất nhiều thứ quả, hai anh em vô cùng vui vẻ không để ý tới bất kì ai cả.

Marry đứng cùng với đồng đội của mình nhìn vườn dâu tây với những quả dâu chín mọng thật ngon lành lại có hương thơm hấp dẫn kia. Sau này họ sẽ được ở lại đây sao?

– Chuyến tham quan này thôi thì tận dụng để nghỉ ngơi vậy.

Yuri cầm điếu thuốc lá thở ra làn khói trắng lại có mùi rất thơm nhìn ba cô gái kia nhiệt tình nhắc nhở. Ruzu vặt lấy một quả dâu lau lau ở áo của mình sau đó bỏ vào miệng ăn ngon lành.

– Quả thực trò chơi này rất đáng mong đợi, em chưa từng đặt cược cái gì lớn như vậy. Xem ra lần này phải đặt cược cả tính mạng vào rồi.

– Em nói đáng sợ quá đấy Ruzu.

Nana cầm vài quả dâu mỉm cười lên tiếng. Cả bốn người nhìn nhau đều hiểu ý nhưng không ai nói thêm câu gì nữa.

Phía bên kia vườn nho đường, Jack vừa cầm một chùm nho vừa ăn vừa quay sang nhìn Helena.

– Cô nghĩ cặp vợ chồng kia sẽ làm nên chuyện chứ?

– Còn phải chờ xem sao, dù gì phía kia cũng là các con của họ.

Helena mỉm cười vặt một quả nho trong chùm của Jack bỏ vào miệng. Cô nàng liếc nhìn những người khác.

– Nho này thật ngon.

– Nếu thích cô có thể mang theo cô Sulivans.

Louis xuất hiện phía sau hai người lúc này từ tốn lên tiếng. Helena liếc nhìn vị quản gia này mỉm cười gật đầu tiện tay vặt lấy một chùm sau đó cùng Jack rời đi.

Khi hai người cùng khuất bóng thì Baron đi từ đầu bên kia vòng tới bên Louis, cậu ta vặt lấy một quả nho bỏ vào miệng.

– Các vị khách quả thực rất thích hoa quả nơi này.

– Chúng ta có một thợ làm vườn rất giỏi.

Louis đưa một tay lên trước ngực khẽ cúi đầu lên tiếng. Đi theo Baron ngay từ đầu nên Louis hiểu hàm ý trong câu nói của chủ nhân mình, đâu phải ngài ấy đang nói tới vấn đề hoa quả chứ. Xem ra lần này cạnh tranh giữa các Tiểu Thần Chủ là không tránh khỏi.

Sau giờ ăn trưa, mọi người nghỉ ngơi thật khỏe họ mới tiếp tục đi tới khu phía tây, nơi ở của Tiểu Thần Chủ Tây tộc – Wendy. Khu vực phía tây này có hệ thống sông nước rất hiện đại hơn nữa còn có cả một cánh đồng bạt ngàn lúc nào cũng có bong bóng nổi lên, đây là một trong những điểm đặc biệt của Tây tộc.

– Nhìn kìa, như có phép thuật vậy, thật đẹp.

Jerry hét lên với anh chị em mình nhìn về phía cánh đồng lớn nổi đầy bong bóng kia. Những quả bong bóng nước này hoàn toàn bay lơ lửng trong không gian cánh đồng với độ cao tối đa là 2m và nếu vượt qua độ cao đó sẽ bị nổ ngay lập tức.

– Nơi này luôn hấp dẫn người ta nhất.

Norin mỉm cười ngọt ngào nhìn Wendy vẫn luôn hờ hững từ đầu tới giờ kia. Quả thật Norin đã từng ghanh tị với nơi này bởi đây là một khu vực thư giãn rất tốt. Tuy nhiên ở phía bắc của Norin cũng chẳng phải tệ chút nào, thôi thì được cái nọ mất cái kia.

– Làm sao hấp dận được với khu vực đặc biệt chứ? Đó mới là nơi hội tụ đầy đủ mọi thứ, mọi sinh vật sống của Heaven.

Wendy liếc nhìn Norin lạnh nhạt lên tiếng. Andy và Annie đứng gần đó nghe được đều nở nụ cười thích thú. Khu vực đặc biệt sao? Nói như vậy chẳng lẽ là nơi dành riêng cho nữ hoàng? Như vậy thật khó để tới tham quan rồi.

Chuyến tham quan ngày hôm đó quả thực để lại trong lòng các vị khách rất nhiều ấn tượng sâu sắc và họ cũng dần phát hiện ra, tại hòn đảo này rất nhiều thứ kì dị mà ngay cả khoa học cũng không chứng minh được. Chẳng lẽ Heaven, nơi này có… dị năng sao? Đó là câu hỏi lớn dành cho họ mà họ cần lời giải đáp cho vấn đề này.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN