Khi Đồng Hồ Điểm 12 Giờ - Chương 19: Cô Dâu Quý Tộc
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
129


Khi Đồng Hồ Điểm 12 Giờ


Chương 19: Cô Dâu Quý Tộc


Trên con đường tối, khi Kurokku và Rei bước đi tới đâu thì những đốm sáng xuất hiện tới đó, một đám Cretara trắng đang phát sáng cả cơ thể chúng bay từng nhóm theo chân Kurokku và Rei đi về phía cuối đường hầm.

– Cậu nhận ra rồi phải không nữ hoàng?

– Hả? Ta chẳng nhận ra gì cả.

Kurokku mỉm cười nhìn Rei song tiếp tục đi về phía trước. Rei cúi đầu nhìn Kurokku suy nghĩ điều gì đó, Kurokku chắc chắn đã nhận ra nhưng nếu đã nói như vậy Rei cũng không nói thêm gì nữa. Xem ra họ đã đánh giá thấp hắn ta rồi.

– Simon… đừng tiếp xúc với cậu ta nhiều nếu không hắn sẽ… chú ý tới cậu ta.

– Sẽ không sao đâu. Simon là người có thiên phú, cậu nhóc sau này sẽ rất mạnh, rất đáng mong chờ.

Kurokku nhìn về cánh cửa phía trước bất chợt dừng lại. Cretara trắng phía sau nhanh chóng bay lên phía trước bám đầy lên cánh cửa bằng thực vật quấn chằng chịt mà chỉ trong vòng vài giây chúng biến cánh cửa thực vật trống rỗng chẳng còn gì cả.

Kurokku cùng Rei bước vào bên trong. Căn phòng này khá rộng thành một hình tròn với xung quanh tường toàn bộ như một thảm thực vật xanh. Có bốn cột trụ là những rễ cây to quấn đầy những dây leo nhỏ khác ở ngay giữa căn phòng. Ở chính giữa bốn cột trụ cũng là chính giữa căn phòng có một chiếc giường bằng gỗ đơn giản, nằm trên đó là một cô gái với ngoại hình y hệt như Rei chỉ có điều tóc cô gái đó màu bạc ánh sao lấp lánh rất đẹp. Cô gái đó đang chìm vào một giấc ngủ say, xung quanh cô gái là những làn khói đen mỏng, hắc ám vô cùng.

– Rei, nhìn xem cậu ấy ngủ ngon chưa kìa.

– Rin chưa từng có dấu hiệu tỉnh dậy, cứ tiếp tục như vậy không chỉ ảnh hưởng tới cậu ấy mà là cả chúng ta.

Rei tiến về phía cô gái đang ngủ tên Rin kia mà gạt tay sang ngang khiến cho đám khói đen kia bỗng chốc như bị cắt làm đôi cùng lúc lui về phía Kurokku đứng phía sau. Rei đưa tay chạm vào gương mặt của Rin mà mím môi lại.

– Nếu một ngày cả ba chúng ta cùng hợp lại trở về một thể thống nhất sẽ thế nào đây Kuro?

– Sẽ không thể nữa rồi Rei. Ba chúng ta tuy là một người nhưng từ lâu đã như ba thực thể độc lập. Cậu có suy nghĩ riêng của cậu, ta có cảm xúc riêng của ta, Rin cũng vậy dù cậu ấy đang ngủ. Nếu miễn cưỡng quay trở lại thì chỉ khiến Maria mất kiểm soát mà thôi.

Kurokku tiến tới bên cạnh Rei và Rin, cô bé đưa tay nắm lấy bàn tay của Rin mà cố gắng sưởi ấm cho bàn tay ấy. Rei nhìn Kurokku mà rụt tay lại.

– Vậy mà cậu còn có thể nói rằng muốn Simon giành chiến thắng để toàn bộ đồng hồ cùng chỉ 12 giờ sao? Bốn tiểu thần chủ đó thực ra là ai, chỉ hai người chúng ta biết, đừng có nói điều đó cho ai kể cả Ao cậu biết chứ Kurokku. Nếu cậu nói cả chuyện đó ra tôi sẽ không tha thứ cho cậu, nữ hoàng.

Rei nói rồi xoay người bước ra khỏi căn phòng đứng bên ngoài đợi. Đám cretara cũng bay theo Rei ra ngoài. Kurokku vẫn đứng đó nắm tay Rin, cô bé mím chặt môi lại để ngăn tiếng khóc được bật ra. Kurokku không thể kìm nén nước mắt của mình lại, đã bao lâu rồi cô mới thực sự khóc thế này?

– Rin, ta sẽ đem hết hận thù tích tụ trong cậu đi, cậu chỉ cần yên tâm ở đây ngủ một giấc thật say, khi tỉnh lại mọi thứ sẽ hoàn toàn tốt đẹp.

Phía căn nhà ở cánh đồng kẹo, Yurasa đang đứng ở bên ngoài chờ đợi thì Pain bỗng bước từ trong căn nhà ra.

– Cậu bình phục rồi sao?

Yurasa nhìn Pain quan tâm cất tiếng hỏi. Pain nhìn Yurasa đứng bên cạnh cậu ta nhìn về cánh đồng kẹo bạt ngàn này.

– Vẫn ổn. Nhưng tôi không thấy ai ở bên trong ngoại trừ công tước Porcelain.

– Nữ hoàng cùng Rei rời đi rồi. Tổng quản gia Norayaki có nói ngài công tước sẽ tỉnh lại trước tối nay, cậu chỉ cần chờ đợi là được.

Yurasa nhìn Pain truyền đạt lại mà nhìn vào trong căn nhà nhỏ. Ngài công tước lần này tỉnh lại sẽ như thế nào đây? Ngài ấy vốn đã chết rồi, thân xác này chỉ là một sự tái tạo lại từ các sinh vật huyền bí của nữ hoàng nhưng tại sao nữ hoàng lại phải cho tái tạo lại vị công tước mà nữ hoàng căm ghét để làm gì?

– Tối hôm qua, ngài công tước đã ngồi xem một cuộn phim về một đám cưới quý tộc. Sau khi xem xong ngài ấy đã rất kì lạ và tôi thì bị đánh cho gần chết. Chắc chắn trong đám cưới đó có điều gì bí ẩn gợi lại cho ngài ấy ký ức trước đây.

– Vậy cuộn phim đó còn chứ?

Yurasa nhìn Pain nhíu mày lên tiếng. Xem phim sao? Ở trên đảo này chẳng ai hứng thú với mấy cái phim ảnh bao giờ chỉ có ngài công tước Porcelain vẫn thường xuyên xem. Mà ngài ấy bình thường cũng là xem phim về mấy người đẹp nào có hứng thú với đám cưới bao giờ chứ?

– Lúc đó trong phòng còn có Elizabeth nên tôi nghĩ chắc cô ấy biết.

– Được, vậy cậu đợi ở đây tôi sẽ đi tìm Elizabeth.

Nói rồi Yurasa toan rời khỏi nhưng ngày lúc đó Pain đã túm cậu ta lại.

– Lấy về đây cũng không được gì, chúng ta trực tiếp tới đó luôn. Trên đảo này chỉ có chỗ ngài công tước Porcelain và nữ hoàng là có máy chạy phim.

– Cũng đúng nhưng còn ngài công tước thì ai trông nom?

Đây là vấn đề họ cần quan tâm lúc này. Ngay khi họ còn đang nghĩ cách thì thấy Korona đang đi về phía ngôi nhà. Gặp được Korona cả hai cùng nảy chung một ý nghĩ. Yurasa tiến về phía Korona nhìn cô nàng quản gia lên tiếng.

– Korona, cô có bận việc gì không?

– Tất nhiên là không, tôi chỉ đang tìm Rei.

Korona nhìn Yurasa rồi lại nhìn Pain phía sau lắc đầu. Pain cũng tiến về phía họ nhìn cô nàng quản gia của Nữ chủ Aneki.

– Tôi và Yurasa có việc phải xử lí gấp, cô giúp chúng tôi ở đây đợi nếu ngài công tước Porcelain tỉnh lại thì cho người đưa ngài ấy trở về biệt thự của ngài ấy được chứ?

– Được, dù sao tôi cũng đang rảnh.

Korona mỉm cười đồng ý. Hai anh chàng quản gia kia vui mừng lập tức cảm ơn Korona sau đó cùng rời khỏi cánh đồng kẹo.

Nhìn hai vị quản gia kia đi rồi, Korona rảo bước về phía căn nhà nhỏ cô độc giữa cánh đồng kẹo. Đưa tay mở cửa, Korona bước vào bên trong căn nhà nhỏ nhìn vị công tước đang nằm ngủ trên một chiếc giường nhỏ, cô tiến lại gần.

– Đã được tái tạo lại rồi sao?

Nói rồi Korona cúi xuống, cô đưa tay chạm vào trán của công tước Porcelain. Đúng là thật thú vị.

Biệt thự mang phong cách Châu Âu đầy vẻ sang trọng của công tước Porcelain, trong căn phòng ngủ hoàng gia, một cô gái tóc vàng rất dài được buông thả tự do, cô gái đó chỉ mặc bộ đồ lót có mặc thêm một áo sơ mi trắng nhưng không hề cài cúc, cô gái nằm trên chiếc giường đang mân mê chiếc nhẫn bạch kim trên tay mình mà suy nghĩ sâu xa điều gì đó.

– Nếu tính ra cô gái đó có vài nét giống Rei-san nhưng nhìn lại thì Rei lại như phiên bản lớn của nữ hoàng. Cũng thật khó…

– Elizabeth…

Yurasa vừa đẩy cửa vào đã thấy Elizabeth đang nằm trên giường liền quay mặt đi. Elizabeth nhìn về phía cửa thấy vị quản gia của công tước Mr. Clock liền ngồi dậy mỉm cười.

– Ngài quản gia đây có chuyện gì mà đến biệt thự của công tước Porcelain vậy?

– Cô có biết ngài công tước để cuộn phim mà tối hôm qua ngài ấy đã xem ở đâu chứ?

Yurasa vẫn không nhìn Elizabeth mà cất tiếng hỏi. Elizabeth thấy vậy mỉm cười ma quái hơn nữa, cô bước xuống giường đi về phía Yurasa liền đó đưa tay đóng cửa lại sau đó dán người vào vị quản gia “nhát gan” này.

– Nếu tôi biết thì sao mà không biết thì sao?

– Cô… mau tránh ra, thật vô lễ.

Yurasa xoay người lại, vội đưa tay muốn đẩy Elizabeth ra khỏi người mình liền không may chạm vào nơi mềm mại nào đó khiến cậu ta lập tức đỏ mặt muốn thu tay về nhưng lại bị người nào đó túm tay lại không cho phép thu tay.

– Tôi không biết ngài quản gia đây cũng thích thú như vậy, mềm mại phải không?

Nghe Elizebeth ghé tai thì thầm như vậy làm Yurasa bỗng cảm giác là lạ, vừa ngưa ngứa lại như có gì đó đang diễn ra trong cơ thể mình. Ngay lúc đó Elizabeth nhón chân hôn lên đôi môi của Yurasa, cả hai người như cùng lúc chìm đắm trong nụ hôn của đối phương.

Yurasa ôm lấy cơ thể của Elizabeth hôn ngấu nghiến đôi môi ấy mà không còn nhận biết được gì cả. Lúc này cậu ta chỉ biết phải có được cô gái trước mặt này. Cả hai cùng nhau ngã lên giường, Elizabeth tạo cơ hội cho Yurasa tiến tới.

Cả hai còn đang chìm đắm thì cánh cửa bị đạp tung ra, Pain nhìn hai người đang nằm trên giường kia mà đưa tay bịt mũi lại.

– Không ngờ ngài công tước lại dùng cái này lên cô Elizabeth.

Pain nói rồi đi về phía chiếc bàn trong phòng gạt bình hoa hồng xuống khiến bình hoa vỡ tan tành cùng lúc những bông hoa đang bốc cháy chỉ để lại tro tàn đen trên sàn hoa cương.

Yurasa đang hôn khắp cơ thể Elizabeth liền đó ngừng lại hoảng hốt đứng bật dậy còn Elizabeth thì mơ mơ màng màng nhìn về phía Yurasa vẫn chưa định hướng được.

– Cậu bị trúng hương quyến rũ của ngài công tước, kể cả cô Elizabeth.

Pain tiến về phía họ kéo chăn mỏng chùm lên người Elizabeth. Xem ra đây là nguyên nhân nhiều hầu gái không thoát khỏi ngài công tước là vì vậy. Nữ chủ Aneki đúng là thật tỉnh táo khi hít phải hương quyến rũ mà vẫn bình thường.

5 phút sau, cả ba người cùng ngồi lại trong phòng khách, lúc này Elizabeth đã mặc trang phục lolita hầu gái, cô nhìn hai vị quản gia.

– Cuộn phim đó vẫn còn ở trong phòng phim của ngài công tước. Nhưng cô dâu trong cuộn phim đó…

– Đến đó trước đã.

Pain nói rồi dẫn đầu. Yurasa nhìn Elizabeth rồi đi theo Pain, Elizabeth cúi đầu theo sau hai người họ. Khi thoát khỏi hương quyến rũ rồi, cơ thể sẽ không ham muốn tình dục nữa nhưng kí ức thì vẫn còn.

Ở trong phòng phim, ba người rất nhanh tìm được cuộn phim sau đó cho vào máy cùng ngồi xem. Giữa căn phòng tối, trên màn hình chiếu phim, cả ba người cùng im lặng quan sát từ đầu tới cuối. Đây chính là một đám cưới tử thần vô cùng khó quên trong đời. Nhưng cô gái kia, cô dâu của đám cưới này lại vô cùng quen mặt, hơn nữa trong đám đông đó Pain và Yurasa đã tinh mắt nhận ra được… bóng dáng của những người quen.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN