Khi Đồng Hồ Điểm 12 Giờ
Chương 31: Rực Cháy 1
Bốn tiểu thần chủ chính thức nói rõ tình hình cho các vị khách trong nhóm của mình. Phía trung tâm hòn đảo, ba vị công tước, Aneki và Allen cùng ngồi vào bàn tròn với Rei để nói chuyện. Nora cùng bốn tiểu thần chủ mới đang ở bên ngoài lâu đài.
Nhóm tiểu thần chủ mới này đang tạo các loại bẫy xung quanh lâu đài để chờ đợi những kẻ sống sót. Còn Nora, cô vừa phục hồi nhưng dù sao vẫn phải theo nhiệm vụ ban đầu để mắt tới cặp song sinh mặc dù cô vẫn chưa xác định được hai đứa trẻ này bị đẩy tới đâu rồi.
– Nhìn ánh sáng phía xa kìa, cuộc chiến đã diễn ra rồi.
Blue cười vui vẻ nhìn về ánh chớp phía Tây tộc. Bên đó có vẻ vô cùng hăng hái.
Bên trong lâu đài tại tầng 2, Rei đặt tay lên mặt bàn gõ nhẹ, cô nhìn về phía Duke.
– Công tước Duke, ngài có thể cho tôi biết năm đó khi ngài đưa Mary đi thì đã có chuyện gì xảy ra? Tôi cần phải xác định Mary còn sống hay đã chết vì điều này rất quan trọng đối với Kuro.
– Vậy ra cháu cũng là một phần của Maria sao Rei? Ta cũng rất vui vì Maria vẫn còn sống.
Duke mỉm cười nhìn Rei đang ngồi đó và hoàn toàn bình thường trở lại. Nói thật là khi chứng kiến một màn vừa rồi hắn đã rất ngạc nhiên và kinh hãi. Nhưng nhớ lại một chút những gì xảy ra trước đó thì…
– Lúc đó nghe Maria nói ta đã tới đó và đưa Mary đi. Ta đã để Mary ở lại biệt thự riêng của ta một thời gian để con bé bình phục trở lại. Mary luôn muốn ta tìm ra tung tích của Anthony nhưng ta cũng không tìm được gì cả. Rồi sau đó khi Mary hoàn toàn bình thường trở lại ta đã vội vã quay lại lâu đài nhưng nó đang bốc cháy và ta đã không còn….
– CHỊ TA CÒN SỐNG?
Rei đập bàn hét lên, dù cô đang hỏi nhưng ý trong đó hoàn toàn là khẳng định chắc chắn. Allen liếc nhìn về phía Rei.
– Hừ, chuyện này thú vị đây. Kuro lại bận tâm về người chị gái Mary vậy sao?
– Tốt nhất lúc này ngươi đừng có chọc tức ta phù thủy hắc ám. Sự tồn tại của Mary sẽ ảnh hưởng xấu tới suy nghĩ của Kuro, không là của Maria. Maria rất… lương thiện, trong suy nghĩ của cậu ta luôn muốn an ổn sống nhưng cậu ta lại có một mặt tối đó là về gia đình của mình. Chỉ như vậy thôi cũng đã gây hại lớn tới Kuro rồi. Mà nghĩ lại thì…
Rei đột nhiên giật mình chợt nhận ra điều gì đó. Rei quay sang nhìn Mr. Clock.
– Cậu còn nhớ chứ Ao? Thời điểm hơn 500 năm trước.
– Ý cô là…
Trong đầu Mr. Clock gần như trình chiếu lại toàn bộ khoảng thời gian mà Rei vừa nhắc tới. Các sự kiện chính của thời điểm đó thực sự rất quan trọng và đáng bận tâm vì nó bắt nguồn cho mọi vấn đề.
– Đúng vậy, đó là thời điểm duy nhất mà Kuro rời khỏi hòn đảo này. Cậu ấy đã nói nghe được tin tức về một phù thủy và nghi ngờ đó là Mary. Sau đó thì…
Rei nhìn chằm chằm vào Mr. Clock đang nói đột nhiên dừng lại, cô đứng bật dậy. Sao cô lại quên chuyện này chứ? Người đã nói cho Kuro biết về Mary còn sống, hắn ngay từ đầu đã tìm cách tiếp cận Kuro và hắn hoàn toàn biết Kuro là ai.
– Mọi chuyện ở đây giao cho cậu, tôi phải trở về phòng Tokei.
– Rei… đừng để Kuro nhớ lại thời điểm hơn 500 năm trước, Kuro sẽ lại như vậy một lần nữa.
Mr. Clock nhìn Rei, ánh mắt của anh ta hoàn toàn là đau thương. Ai ở đây cũng tò mò về chuyện hơn 500 năm trước. Bản thân Aneki lúc đó đã có mặt trên hòn đảo nhưng cô lại không biết về chuyện này. Rei nhìn Mr. Clock cô cúi đầu sau đó xoay người lập tức thật nhanh lên tầng 8.
– Hai vị cũng muốn tham gia game chứ?
Mr. Clock đột ngột thay đổi thái độ, giọng nói lạnh nhạt cất lên hướng hai vị công tước. Ba quản gia đứng phía sau bọn họ đều im lặng không nói gì. Vì Korona đã bị giết nên Pain đi theo Aneki.
– Nữ hoàng hai đứa song sinh đó…
Nora vừa lên tầng 2 cất tiếng muốn xin chỉ thị nhưng đã không thấy Rei đâu. Aneki nhìn vị tổng quan gia.
– Có chuyện gì sao Norayaki?
– Nữ hoàng đâu rồi?
– Ngài ấy đang ở trên tầng 8 nhưng nếu là chuyện đơn giản cô được phép tự mình quyết định mà Norayaki.
Aneki mỉm cười lên tiếng, ánh mắt hoàn toàn không có ý cười vì với cô người này vừa là tình địch lại vừa là người cạnh tranh quyền lực tuyệt đối của cô ở nơi này suốt vài trăm năm qua. Nora nhìn Aneki sau đó xoay người toan rời đi.
– Cô có thể nói với tôi cũng được Norayaki.
– Cặp song sinh đó mất kiểm soát rồi, tôi muốn xin chỉ thị của nữ hoàng. Dù sao bọn chúng cũng là hai tiểu thần chủ.
– Cô biết cả Kuro và Rei sẽ quyết định thế nào mà.
Mr. Clock nhàn nhạt đáp lời. Nora nắm chặt tay lại sau đó không nói gì lập tức xoay người đi ra phía cửa sổ của tầng 2. Bên ngoài lúc này Blue đang ngồi đó nhìn về phía bắc.
– Blue, bốn đứa hãy cẩn thận một chút. Arin Garden vẫn đang ở nhà kính.
– Đừng lo Nora, bọn này sẽ chấn thủ ở lâu đài bà chị cứ việc đi giải quyết cặp song sinh đó đi.
Blue mỉm cười dơ tay kiểu quân đội nói với Nora. Nghe được đáp án hài lòng, Nora cũng liền rời đi. Ngay sau đó họ thấy bốn chú Pegasus bay lượn xung quanh lâu đài, bốn nhóc này đã thực sự tỉnh giấc hoàn toàn theo các vị công tước rồi.
– Ao, cậu vẫn luôn đi theo Maria từ ngày đó sao?
Duke cất tiếng hỏi quay sang nhìn người quen ngày nào. Mr. Clock nhìn vị công tước ngồi bên cạnh, anh ta cũng chú ý tới vị công tước còn lại đang nhìn anh ta với ánh mắt không chút thiện ý nào kia.
– Tôi đã theo lời ngài ở lại bảo vệ cho tiểu thư Maria nhưng không làm tròn trách nhiệm lại để tiểu thư nhìn thấy tôi chết ngay trước mắt. Dù sao thì đến thời điểm hiện tại tiểu thư vẫn rất ổn.
– Ta đã không hề biết ba mẹ con bé lại như vậy. Maria đã luôn yêu quý gia đình.
– Ngài đừng nên nhắc tới cái tên Maria thì hơn công tước Duke. Ở nơi này Maria đã sớm không còn tồn tại.
Mr. Clock thiện ý nhắc nhở. Machino nghe vậy lại càng tức giận hơn, hắn quay sang nhìn Mr. Clock trực diện, sát khí không giấu diếm.
– Nếu không tại kẻ thấp kém như ngươi thì ta và Maria đã…
– Anh và Maria sẽ không thành đâu Machino. Anh có biết anh thật ra là anh trai của Maria?
Rei đứng ở chân cầu thang nhìn về phía bọn họ. Nghe được tin tức này những người ngồi đây khá kinh ngạc mà đặc biệt nhất lại là ba người thuộc “gia đình” của Maria.
– Cô… cô nói cái gì vậy? Ta mà lại là… anh trai của Maria? Nói dối, ta là con trai của ngài công tước, là hôn phu của Maria. Sao lại có thể?
Machino dường như không chấp nhận nổi việc này. Rei đi tới chỗ ngồi của cô lại đi tiếp đến ngay cạnh bên Allen sau đó dừng lại nhìn về phía Machino.
– Nếu như mẹ của Maria yêu đương cùng với Porcelain thì ba của Maria lại có mối tình vụng trộm với phu nhân công tước. Anh không nghĩ tên mình và Maria có cùng âm đầu sao? Về việc hôn ước đó chẳng qua là ngài công tước rất vui vẻ và phía ngài bá tước bên này cũng nghĩ cách tìm cơ hội hủy bỏ mà thôi.
– Maria đã biết từ trước phải không?
Cả Machino và Duke đều đồng thanh hỏi. Rei mỉm cười, cô nhìn họ.
– Maria đã sớm biết rồi, cậu ta đêm nào chẳng ra khỏi lâu đài, mà đi qua phòng của ngài bá tước và phu nhân bá tước đều có thể nghe vài chuyện bí mật không thể để ai biết. Mà hai người cũng tự hiểu rõ chuyện này đi.
Rei nói rồi lập tức xoay người lại, gương mặt đang mỉm cười lúc trước lập tức lạnh lùng, ánh mắt sáng lên sắc bén, cô túm lấy cổ áo của Allen.
– Ngươi đã đem Mary đi phải không? Ngươi giúp chị ta có được cuộc sống kéo dài như bọn ta phải không?
– Cô đang nói gì vậy?
Allen nhếch miệng cười đưa tay muốn gạt tay Rei ra nhưng Rei lại túm chặt quyết không buông. Rei gần như phát hỏa ngay lúc này.
– Ngươi còn giả bộ sao? Hắn ta đã nói với Kuro rằng Mary đang ở chỗ của các ngươi. Tin tức mà hắn đưa ra chưa bao giờ sai cả. Trên đời này hắn chưa bao giờ lừa dối Kuro. Cho nên hắn nói ở chỗ ngươi thì chính là ở chỗ ngươi.
– Hắn?
Allen nhíu mày. Lại nhân vật bí ẩn nào đây? Hơn nữa nhìn thái độ của Rei mỗi lần nhắc tới một chữ “hắn” là như hận không giết được người mà cô nhắc tới. Thù hận của những cô gái này phải chăng Allen nên xem xét lại chuyện gì đã xảy ra ở quá khứ của họ.
– Hơn nữa ngươi sẽ không có quan hệ gì với hắn chứ? Bởi vì hắn mà Kuro đã không thể lớn lên mà ngươi lại có năng lực giúp Kuro trở lại bình thường.
– Cô nói gì vậy? Kuro vốn không phải không lớn được sao?
Allen lần này hoàn toàn kinh ngạc. Aneki nhíu mày, cô không biết rằng nữ hoàng lại không lớn được vì nguyên nhân đó. Vốn Aneki luôn nghĩ nữ hoàng không lớn lên như mọi người vì từ trước giờ khi nữ hoàng xuất hiện thì cũng chỉ mang hình dạng một con nhóc không hơn không kém.
– Chuyện đó không quan trọng. Cái quan trọng ở đây là ngươi đã dấu chị ta ở đâu?
– Dù cô có biết cô ta ở đâu thì cô có chắc sẽ giết được cô ta chứ? Hiện nay hòn đảo này đang xảy ra việc người người đánh giết lẫn nhau, ROOM cũng được dựng lên. Cô nghĩ còn có khả năng trở ra khi Kuro luôn hi vọng thằng nhóc Simon đó đến được đích? Hơn nữa thằng nhóc đó…
Allen nói tới đây nhìn về phía Mr. Clock. Aneki ngồi bên cạnh nhìn như vậy lại không hiểu. Cô không bận tâm nữ hoàng đối xử đặc biệt với vị khách nhà Walker thế nào nhưng điều này liên quan gì tới công tước Mr. Clock chứ?
– Vậy thì phải chờ xem mọi chuyện diễn ra thế nào. Hai vị công tước, các ngài cũng nên nhập tiệc.
Rei rứt lời cô buông Allen ra về lại vị trí ban đầu của mình. Mr. Clock nhìn Rei thật lâu sau mới cất tiếng hỏi.
– Rei, cô ấy biết chuyện đó rồi sao?
– Phải.
– Thằng bé sẽ không chết cùng hòn đảo chứ?
– Floeg mà Kuro đưa cho cậu không phải loại Floeg bình thường. Đừng lo, dù có chuyện gì xảy ra với chúng ta thì đứa bé vẫn sống sót an ổn. Kuro ngay từ đầu đã không muốn đem đứa bé theo rồi.
Rei mỉm cười thật nhạt sau đó cô lại im lặng. Mọi người đều im lặng nhưng họ nghe rõ những tiếng nổ thật xa vọng lại. Những bông hoa đã bắt đầu cất lên tiếng nhạc. Âm thanh và cả sắc đỏ ở “chân trời” đang khiến hòn đảo trở nên đầy “sôi động”.
Dream Dream, đám khói hồng bồng bềnh, bỗng xuất hiện xung quanh Rei.
– Rei, người còn lại hình như có phản ứng. Việc chém giết này của các ngươi xem ra có tác dụng rồi.
– Vậy sao? Cậu ấy có phản ứng là bình thường vì bốn đứa nó vẫn đang ở bên ngoài rong chơi.
Rei rứt lời nhìn ra cửa sổ nơi Blue đang ngồi vắt vẻo. Mọi người đều ít nhiều chú ý tới Dream Dream nhưng không ai hỏi gì vì họ biết có vài chuyện họ không thể tò mò.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!