Khi Em Mỉm Cười
Chương 187: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 32
Edit: Tiểu Vũ
Với việc vào được chung kết sau 3 năm, ZGDX đã khiến người hâm mộ của khu vực LPL trở nên cực kì có mặt mũi– Ngày 30 tháng 10, họ sẽ gặp G4 tại Los Angeles, mở ra một trận đại chiến thế giới!
Mà trước lúc đó, giờ này phút này, các kênh truyền thông lớn trong nước đều giương cờ vui mừng như đang đón Tết sớm vậy!
[Mấy năm rồi? LPL cuối cùng cũng tiến vào chung kết S6 một lần nữa– Câu này tôi nói nhiều phát nhàm ra rồi nhưng hãy để tôi được nói thêm lần nữa, năm nay là năm có hy vọng nhất của LPL!]
[Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha trận chung kết gặp G4, thật khó tin, hình như từ khi chung kết thế giới xuất hiện tới giờ, đây là lần đầu tiên khu vực LCK toàn quân bị diệt tại bán kết đúng không? Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ để tôi làm fan đội Viễn Thông cả đời này!!!!]
[Nói thật có lẽ đây là suất chung kết có hàm lượng vàng cao nhất từ trước tới nay đấy, đầu tiên là giết OP, sau đó thì chém TAT, tôi cứ có cảm giác như mình đã xem tới hai trận chung kết rồi vậy…]
[Nói thật là sau nhà chính đối phương bị phá, trông thấy Đồng Dao nhào vào lòng Lục Tư Thành tôi cũng muốn khóc theo luôn– Một nửa là kích động; nửa còn lại là người ta 19 tuổi vinh dự đứng trên đỉnh thế giới không quên show ân ái với đồng đội kề vai sát cánh của mình, còn tôi 19 tuổi, chỉ có thể lặng lẽ ăn cẩu lương trước màn hình iPad.]3(Dao Dao 20 rồi, bên Trung tính tuổi kiểu đủ tháng á, kiểu sinh tháng 10 năng 2000 thì tháng 9 năm 2020 vẫn là 19 tuổi, chứ không như bên mình và bên Hàn.)
[… … … … Có ai vào được diễn đàn bên Hàn Quốc không, tôi muốn xem xem tâm trạng của bọn họ lúc này!] (TQ quản ngặt lắm, nên kiểu phải vượt tưởng lửa mới xem được các trang của nước ngoài)
[Tôi đến xem trực tiếp, cảnh tượng khi ấy quả thật là cực kỳ bùng cháy, lúc quân mình tiến lên phá nhà chính, bọn tôi ở phía trước đã đứng hết dậy hò hét rồi– Thật sự là kích động phát khóc, giờ chuẩn bị cùng bạn đi mua lá cờ tổ quốc siêu to khổng lồ để phất đây: Mả mẹ mấy ông bảo rằng đây chỉ là đại diện cho CLB chứ không phải cho đất nước nhé, đây là một đội toàn người Trung đấy!!!!!]
…
Trên đây là các bình luận có nhiều lượt like.
Trên đường về khách sạn, Đồng Dao thấy được sự vui mừng hoan hỉ trên Tieba, cũng theo đó mà vui cười không khép được miệng– Từ lúc xuất hiện tại giải đấu chung kết thế giới này, LPL giống như bị trúng tà vậy, cứ luôn lỡ hẹn với chức vô địch, 6 năm rồi, đã 6 năm rồi, cái mũ “vạn năm đứng thứ hai” trên đầu lôi mãi cũng không ra đó…
LPL quá cần một chiếc cúp chung kết thế giới để chứng minh bản thân mình!
Mà trận chung kết lần này gặp G4 – một đội không phải thuộc khu vực LCK– Nói thật thì, ngay cả hai đội mạnh nhất của LCK cũng lần lượt đánh bại được, nhịp bước hướng đến chức vô địch của ZGDX bây giờ căn bản là không thể cản phá được nữa!
“Màu chủ đạo của ZGDX là màu xanh trắng, ây da, skin LeBlanc mặc áo choàng màu xanh trắng chắc chắn là rất đẹp, ha ha ha ha ha, vậy được, skin quán quân chọn luôn LeBlanc…” Hàng ghế cuối của xe chiếc xe bảo mẫu, cô gái ngồi dựa vào lòng người đàn ông nhà mình– Một tay của anh ôm lấy cô, tay còn lại cầm điện thoại xem video của trận đấu ban nãy, còn đeo cả tai nghe…
Khoảnh khắc phá được nhà chính của TAT có lẽ vẻ vui mừng của anh cũng rất rõ ràng, bởi vì Đồng Dao có thể cảm nhận được khi anh đón lấy cô, lực cánh tay gần như muốn siết gãy eo của cô luôn vậy…
Sau đó, cả người anh lại nhanh chóng khôi phục lại dáng vẻ bình thản như cũ.
Trên đường về từng người trong đội đều hưng phấn nhảy nhót loạn xạ, chỉ có đội trưởng Lục Tư Thành đại nhân là ngồi yên ở đó, mặc kệ Đồng Dao có chọc ghẹo kiểu gì thì anh vẫn bất động như núi mà xem video– Mới đầu bản thân Đồng Dao cũng bận lướt Tieba xem xem người khác khen mình ra sao không có thời gian để ý đến anh, cũng không biết anh đang xem cái quỷ gì mà vẻ mặt lại nghiêm túc như vậy…
Cho đến khi Đồng Dao lướt Tieba lướt lướt lướt một hồi thì ra cái này–
[Ê mà vừa nãy ai cũng coi trực tiếp trên kênh của ban tổ chức hết hả? Vậy là mấy thím bỏ lỡ mất một màn kịch lớn rồi, lúc nãy Dương thần live stream tường thuật trực tiếp đấy… Trên đời này còn chuyện gì kích thích hơn chuyện tường thuật trận đấu của bạn gái cũ nữa chứ? Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha không biết có ai quay lại video không nữa!!!]
Đồng Dao: “…”
Gương mặt vốn đang cười phớ lớ bỗng chốc cứng đờ, Đồng Dao ngồi bật dậy, như chợt nghĩ tới chuyện gì đó, túm lấy cánh tay Lục Tư Thành rướn đầu qua nhìn vào điện thoại trong tay anh– Quả nhiên nhìn thấy video anh xem có một khung chữ nhật nho nhỏ dưới góc phải màn hình, trong khung chữ nhật đó, có một người đang ngồi, trên người còn mặc đồng phục thi đấu của CK.
Đồng Dao: “… … … … … … …”
Lục Tư Thành đang xem video Giản Dương tường thuật ván đấu sinh tử của họ.
Lúc này, video đúng lúc chiếu đến phút thứ 20 của trận đấu, chính là lúc ZGDX bước vào pha giao tranh Baron quan trọng căng cả bàng quang của ván đấu này… Đồng Dao nhớ pha này bản thân mình có đẩy lên hơi sâu, chưa đánh đấm được gì đã ngã xuống cùng với Braum–
Đồng Dao chớp chớp mắt, thò tay rút tai nghe của Lục Tư Thành, Lục Tư Thành kêu lên một tiếng, bàn tay to ấn đầu Đồng Dao vào ngực mình, cùng lúc đó Đồng Dao nghe thấy giọng của bạn trai cũ truyền tới qua một bên tai nghe–
Giản Dương: [Pha này Đồng Dao đúng là đã lên vào quá sâu, bị hạ gục mà chẳng gây ra được sát thương nào, có lỗi với số mạng hạ gục và điểm hỗ trợ đang có trên người, hoàn toàn buff lực cho TAT…]
Đồng Dao ngóc đầu dậy khỏi ngực Lục Tư Thành: “Cậu ta nói cái gì cơ?!”
Lục Tư Thành xoa xoa cái đầu chó của cô: “Chẳng lẽ không phải là em đẩy lên quá sâu?”
Đồng Dao: “Cậu ta nói em nhiệt tình buff cho TAT!”
Lục Tư Thành cười chế giễu: “Chẳng lẽ không phải là em với Tiểu Bàn nhiệt tình buff cho TAT?”
Tiểu Bàn: “Vợ chồng cãi nhau thì cãi về mình thôi, đừng kéo theo người qua đường bất hạnh… Ông đây là Braum, không đứng chắn đằng trước cho bọn anh chẳng lẽ đứng sau lưng AD quăng cái R rồi bỏ chạy chắc?”
Lục Tư Thành lười biếng quét mắt nhìn cậu ta một cái, thò tay định cướp lại tai nghe trong tay Đồng Dao, Đồng Dao duỗi cánh tay hết cỡ không cho anh lấy– Dù cánh tay cô không dài bằng Lục Tư Thành, hai người giành giật một hồi thì cùng nhau ngã lên ghế, một tay của Lục Tư Thành giữ lấy eo Đồng Dao: “Đưa tai nghe đây.”
Khi anh nói chuyện giọng trầm thấp từ tính, hơi thở thoát ra quanh quẩn bên miệng Đồng Dao… Đồng Dao ngẩng đầu hôn lên đôi môi hơi lành lạnh kia một cái, tiện tay nhét tai nghe vào túi của mình: “Không đưa.”
Lục Tư Thành im lặng, nhìn cô chằm chằm một hồi, dùng giọng nghiêm túc mà nói: “Đang ở nơi công cộng, sao em lại đùa giỡn lưu manh như thế?”
Đồng Dao hất hất cằm về phía cái điện thoại trong tay Lục Tư Thành: “Cùng nhau xem.”
Lục Tư Thành ngồi dậy, tay đang giữ lấy eo Đồng Dao cũng thuận thế kéo cô dậy– Hai người lại quay về tư thế dựa vào nhau như lúc đầu, sau đó là một câu kháy đều của đồng chí Tiểu Bàn: “Giờ bên ngoài đang ba mấy độ, hai người lạnh lắm hay sao mà ôm nhau chặt thế?”
Lục Tư Thành không thèm ngẩng đầu, nói: “Cậu có thể cân nhắc tới chuyện qua ôm Lục Nhạc?”
Lục Nhạc đang cúi đầu chơi game trong điện thoại, không thèm ngẩng đầu lên, nói: “Mơ đi nhé.”
Lúc anh đang nói chuyện, Đồng Dao thò tay điều chỉnh lại cánh tay anh, hai người cùng nhau xem Giản Dương tường thuật trận đấu vừa rồi của họ tiện thể rút kinh nghiệm luôn– Tuyển thủ bình luận chắc chắn chuyên nghiệp hơn nhiều so với những bình luận viên thông thường khác, bình luận viên bình thường nhiều lắm chỉ nói trong giao tranh ai đó làm cái gì đó hoặc trong vòng mấy phút tới người đó sẽ lại làm cái gì…
Nhưng một khi tuyển thủ chuyên nghiệp ngồi vào ghế bình luận viên, anh ta sẽ có cái nhìn toàn cục cực kỳ lợi hại– Giống như những gì Đồng Dao từng làm lúc cô ngồi dưới theo dõi trận chung kết giải mùa xuân: thông thường họ có thể thông qua một vị trí cắm mắt, đoán được hướng đi của hai mươi phút kế đó hoặc thậm chí là của cả trận đấu.
Giản Dương là người chơi ở vị trí đi rừng, việc nắm được tổng thể trận đấu càng vượt trội hơn so với các vị trí khác– Vì thế khi xem video, Đồng Dao và Lục Tư Thành thỉnh thoảng vẫn có thể cùng nhau thảo luận gì đó về những điều cậu ta nói…
Sự yên bình này kéo dài cho đến pha giao tranh cuối cùng, pha giao tranh được quần chúng ăn dưa của các khu vực lớn xếp vào hàng top 3 pha giao tranh có sự phối hợp toàn đội hay nhất dù cho chung kết thế giới vẫn còn chưa kết thúc–
Khi Twisted Fate của Đồng Dao quăng bài Đỏ lách qua từng chút khe hở của dàn chắn đối phương chuẩn xác nổ ngay tại vị trí AD của TAT, Giản Dương hét lớn một tiếng “nice” đồng thời cảm thán: [Lá bài đỏ này quả thực rất quan trọng, xuyên qua núi người biển người bay trúng vào AD, hoặc là khả năng phán đoán của Đồng Dao đã lên tới đỉnh cao, còn không thì chính là được nữ thần may mắn nhìn trúng, gọi tắt thì chính là vận cứt chó.]
Lục Tư Thành nghe vậy không kìm được mà bật cười, Đồng Dao đập một phát vào màn hình điện thoại: “Mẹ nó, thừa nhận bà đây rất mạnh khó lắm à?”
Vừa dứt lời, video chiếu đến đoạn Twitch một chấm máu của Lục Tư Thành rút lui, Đồng Dao tiến lên lấy được double kill thành công– tiếng reo hò tại hiện trường thông qua video truyền tới tai mọi người, Đồng Dao mấp máy môi đang định nói gì đó thì nghe thấy Giản Dương nói một câu: [Twisted Fate này mạnh thật… Ngày mai phải nhấn đầu đường giữa của bọn tôi bắt cậu ta luyện Twisted Fate mới được–]
Trong video, ZGDX tràn vào phá nhà chính.
Ngay khoảnh khắc nhà chính TAT phát nổ, đạo diễn ghi hình chiếu lên góc máy quay nghiêng mặt của 5 thành viên, vừa lúc quay được Đồng Dao quăng tai nghe đứng dậy nhào vào lòng Lục Tư Thành… Máy quay quay rõ được nụ cười trên gương mặt cô, và khi cô ngước đầu lên cười hì hì với Lục Tư Thành, con ngươi đen láy phản chiếu ánh đèn sân khấu, tựa như những vì sao…
Giản Dương khựng lại, sau đó cũng vui vẻ mà cười lên.1
Lúc này bình luận bất chợt tăng vọt–
[6666666666666]
[Đắng lòng hộ bạn tôi.]
[Đau không thở được]
[… … … … Thôi cậu đừng cười nữa, cậu cười mà tôi cảm thấy đau lòng thay.]
[Bạn gái cũ chơi game còn mạnh hơi mình là loại trải nghiệm gì @Dương Thần, cái ngày cậu thi đấu chuyên nghiệp chắc chắn không ngờ rằng, sẽ có một ngày mình ngồi trong trụ sở cô đơn tịch mịch tường thuật về trận bán kết thế giới cho bạn gái cũ…]
Bình luận cuối đó có lẽ Giản Dương đã đọc được, cậu ta trước tiên nói một câu [Chúc mừng ZGDX, chúc mừng LPL], sau đó im lặng mấy giây rồi mới tiếp tục thản nhiên nói: [Đúng thật là không ngờ tới– Tôi và cô ấy, hầy, là cái kỳ nghỉ hè đó, tôi dạy cô ấy chơi Liên Minh Huyền Thoại, chúng tôi dành cả kỳ nghỉ hè để đấu xếp hạng, cô ấy đường giữa còn tôi đi rừng… Đúng vậy, cô ấy ngay từ đầu đã chơi ở vị trí đường giữa rồi, bởi vì có một đi rừng rank Thách Đấu server 1 như tôi bảo kê mà, chơi đường nào mà chả phang nát đối phương?]
Đồng Dao: “…”
Giọng của Giản Dương rất bình tĩnh, khóe miệng thậm chí còn mang theo vẻ tươi cười–
Nụ cười ấy không hề miễn cưỡng.
Đã lâu như vậy rồi, người trưởng thành không chỉ có một mình Đồng Dao cô.
[Sau đó kỳ nghỉ hè kết thúc, tôi nhận được lời mời tới thi đấu chuyên nghiệp cho CK– Khi ấy rất hưng phấn, cũng không suy nghĩ gì nhiều… Tôi còn nhớ cái hôm kỳ nghỉ hè sắp kết thúc, cô ấy hăm hở chạy tới hỏi tôi đã làm bài tập xong chưa,] giống như nhớ đến chuyện gì đó, nụ cười của Giản Dương càng thêm rõ ràng, cậu ta đóng trang web coi trận đấu lại, ngồi dựa lưng vào ghế, [Tôi nói tớ không làm bài tập, bởi vì tớ sẽ đi thi đấu chuyên nghiệp… Khi đó cô ấy nhìn tôi như một tên thần kinh, vẻ mặt khó hiểu vô cùng ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha…. Không có, không có gì không thể nói cả– Dù sao cũng đã qua rồi, bây giờ cả hai lại còn cùng là tuyển thủ chuyên nghiệp, nói thật là, tôi còn cực kỳ tự hào đấy, không có tôi thì làm sao có smiling đường giữa số một thế giới, làm sao có được cặp song sinh Twisted Fate LPL của các bạn ngày hôm nay?]
Nhìn thấy đống bình luận “đau đến không thở được” “tôi mẹ nó muốn khóc quá” “đm chứ sao lại thảm như vậy, không nghe nổi câu chuyện này”… Giản Dương bất đắc dĩ cười ha ha—-
[Nhìn thấy cô ấy tỏa sáng rực rỡ trên sàn đấu quốc tế, tôi cũng rất vui, thật lòng đấy, LPL quả thực quá thiếu một cái cúp thế giới rồi rất lâu rồi,] Giản Dương bình thản nói, [Tuy rằng nếu đổi lại là một năm trước thì có đánh chết tôi cũng không nghĩ rằng nguyện vọng này của LPL sẽ phải gửi gắm Đồng Dao hoàn thành đâu–]
Giản Dương: [Có hối hận đã dạy Liên Minh Huyền Thoại cho cô ấy hay không á?]
Giản Dương: [Chắc chắn là không rồi.]
Giản Dương: [Mặc dù để Thành ca được lợi, nhưng đó là Thành ca mà…… Tôi mà là phụ nữ tôi cũng thích anh ấy, chuyện này đương nhiên quá đi ấy– Thật mà thật mà, chúc phúc cho người ta, chua xót thì đương nhiên cũng có chút, dù sao thì dạy sự phụ chết đói khi dạy xong đồ đệ, đồ đệ học thành tài thì đoạt được chức vô địch còn sư phụ thì bị loại từ tứ kết, đờ mờ đắng lòng ghê gớm ấy… Nhưng chủ yếu vẫn là chúc phúc!]
Cuối cùng Giản Dương cười, vẫy tay, nói bái bai với mọi người, sau đó tắt live stream.
Video kết thúc ở đây, Lục Tư Thành thoát ra, liếc nhìn tiêu đề, cái tên rất kêu [Bình luận viên đắng lòng nhất lịch sử LPL]…
Lục Tư Thành: “…”
Lúc này, Đồng Dao làm ổ trong lòng anh không nhúc nhích, Lục Tư Thành vỗ vỗ vai cô, cúi đầu nhìn cô, thấy hai mắt cô hơi hơi ửng đỏ… Dùng ngón cái thô ráp xoa xoa khóe mắt của cô: “Rất cảm động?”
“Đương nhiên rồi, ” giọng Đồng Dao khàn khàn, “Cảm giác như con trai mình đã trưởng thành vậy.”
“… … … …” Ngón tay đang đặt trên khóe mắt cô chợt khựng lại, sau đó anh bật cười, ôm cô lên kéo vào trong lòng mình.
“Anh cười cái gì hả?” Đồng Dao ngẩng đầu nhìn anh.
“Đau lòng cho Dương Thần, một màn diễn thuyết thâm tình, đổi lại được một tấm thẻ con trai.”
“…”
Đồng Dao trừng to mắt khinh bỉ, Lục Tư Thành vỗ vỗ đầu cô: “Chung kết cố gắng lên, báo thù cho CK và YQCB.”
Đồng Dao gật đầu, hai tay ôm lấy eo anh, mặt vùi vào ngực anh hít sâu một hơi, quanh mũi là hơi thở cô quen thuộc–
Giờ này phút này, nội tâm cô đột nhiên bình tĩnh chưa từng có còn lòng nhiệt huyết thì vẫn cháy bừng bừng, cả người như được lấp đầy, sự khát khao và sự kiên định giành được chiến thắng trong trận chung kết sắp tới.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!