Khi Em Mỉm Cười - Chương 37
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
54


Khi Em Mỉm Cười


Chương 37


Edit + Beta: Tiểu Vũ

Sau khi nghi lễ bốc thăm kết thúc, Đồng Dao thật sự bắt đầu khẩn trương, giống như là có chút lạc quan, phóng túng của mấy ngày trước khi thi đại học, cho đến khi bắt đầu vào trường thi rồi mới muốn vùng lên “Mẹ ơi, chết rồi, mình sắp phải thi đại học rồi, làm sao bây giờ làm sao bây giờ, ai đến cứu tôi”.

Đồng Dao: “Chiến đội Huawei chúng ta đã đánh qua rồi, đường trên của bọn họ thỉnh thoảng còn có thể khi dễ Lão Miêu một chút khiến anh ấy không thể tự lo được, rất lợi hại đó…”

Đồng Dao: “Hồng Tiến tiền thân là quân ám sát đó, aaaaaaaaaaa, em biết đội ngũ ám sát này, họ cũng từng là á quân S3 đấy, cũng rất lợi hại!”

Đồng Dao: “King thì sau khi thi đấu giải thứ cấp mùa xuân năm nay đã thăng lên làm trực mã rồi, nghe nói người đi rừng của bọn họ là một tay đoạt rồng cừ khôi, luôn theo kiểu 5 trận thắng 3, tỷ lệ ngược gió lật bàn đến 80% đó…chậc chậc chậc, em thật sự rất hoảng đó.”

Đồng Dao: “Lam thì lại là câu lạc bộ lâu đời có uy tín, đã gắn bó với rất nhiều thế hệ người chơi Trung Quốc, thành viên luôn rất ổn định, từ S3 đến S6 chưa từng thay đổi một người nào hết, em cảm thấy lúc họ thi đấu có khả năng còn không cần người chỉ huy, chỉ cần cá nhân một người cũng có thể hoàn thành việc đẩy tháp giết người đoạt long với thao tác có độ khó cực cao —— “

Đồng Dao: “Hắc Diệu và chiến đội sát vách mùa xuân năm nay tuy là thi đấu bảo cấp, thế nhưng chiến đội cách vách bây giờ đã có thể đánh thắng CK rồi! Còn có một vị thần mới vào bên đấy nữa đó!!!!!”

Mọi người: “………….”

Lục Nhạc: “Huawei bị chúng ta hành hung lúc huấn luyện thi đấu cô cũng sợ?”

Lão Miêu: “Hồng Tiến tiền thân là á quân S3 thì sao? Cũng không phải là đội ngũ tranh quán quân lần nay, em hoảng cái gì mà hoảng…”

Lão K: “Thứ cấp lên trực mã em cũng sợ thì chịu rồi.”

Tiểu Bàn: “Lam là chiến đội lâu năm không sai, nhưng mà bọn họ trình độ rất tệ nhé!”

Tiểu Thụy: “Hắc Diệu mà có thể mang ra so sánh với hàng xóm của chúng ta à? AD của bọn họ là Giáo Hoàng đấy, cùng với Thành ca của chúng ta ngang nhau, ID của đội viên Hắc Diệu anh còn chưa từng nhớ hết toàn bộ, em tỉnh lại ngay cho anh, tỉnh ngay!”

Lục Tư Thành hít mũi một cái, cau mày vùi nửa mặt trong chiếc áo khoác rộng thùng thình, lời ít ý nhiều tổng kết: “Ầm ĩ muốn chết, lăn xuống xe.”

Đồng Dao: “… … … … …”

Đồng Dao: “Em chỉ là có chút khẩn trương, các anh có thể có một chút tình thương được không?”

Tiểu Thụy: “Suốt cả đường trở về chỉ nghe thấy một mình em nói linh ta linh tinh, ai không biết còn tưởng là chúng ta bị phân đến bảng chỉ có đường chết thôi đấy —— Mấy đội hơi khó giải quyết một chút thì đều bốc thăm hết vào bảng B rồi, em hoảng cái gì mà hoảng hả… Tôn trọng Thành ca của chúng ta một chút đi, anh ấy bốc thăm cực kỳ tốt đấy!”

Lục Tư Thành cười lạnh một tiếng.

Đồng Dao đem thái độ này hiểu thành “Kiêu ngạo”.

… Nhưng có lẽ là “Khinh người” thì đúng hơn.

“Đưa điện thoại di động cho anh, “Tiểu Thụy đoạt lấy điện thoại của Đồng Dao, nhìn thoáng qua màn hình, sau đó làm vẻ mặt “Anh biết mà” trào phúng cô, “Em quả nhiên là lên Baidu tìm những tướng mà đường giữa của các chiến đội kia hay sử dụng.”

Đồng Dao: “…”

Nếu không phải bên trong xe bảo mẫu ánh sáng hơi tối thì tất cả mọi người đã có thể dễ dàng nhìn thấy tuyển thủ đường giữa của bọn họ đang xấu hổ đỏ hết mặt… Lục Nhạc cười giễu cợt một tiếng, duỗi đôi chân dài ra: “Nếu đã sợ thế thì để tôi lên cho.”

“Đừng mơ, cậu cứ ngồi đấy chờ bị ghẻ lạnh đi!”

Đồng Dao trừng mắt liếc hắn, đòi Tiểu Thụy trả lại điện thoại cho mình, Tiểu Thụy giơ cao cánh tay lên không cho Đồng Dao lấy được: “Em muốn xem những tài liệu này có thể về hỏi Minh thần, anh ấy có video những trận đấu kinh điển của các chiến đội này đấy, có thể nhìn ra được phong cách phương pháp của cả chiến đội hoặc của cá nhân, còn có cả tài liệu ghi lại chiến thuật của từng trận nữa… Tối nay lúc bốc thăm chia tổ xong anh ấy đã bắt đầu thu thập mấy cái này rồi.”

Đồng Dao ngẩn người, hai mắt sáng lên: “Minh thần thật là lợi hại!”

Vẻ mặt Tiểu Thụy đắc ý: “Thế nên là, đừng có mà Baidu nữa! Em thật sự cho rằng Baidu cái gì cũng biết à?”

“Cái này không phải là do người làm phân tích số liệu làm à? Hai người đừng có nhược trí như thế có được không?”

Thanh âm khàn khàn vang lên, đội trưởng đại nhân lúc này đang ngồi giữa Đồng Dao và Tiểu Thụy giật giật, tay dài duỗi một cái lấy điện thoại của Đồng Dao về rồi ném cho cô. Sau khi cô luống cuống tay chân tiếp được điện thoại thì yên lặng ngồi xuống, dè dặt từng li từng tí nghiêng đầu liếc nhìn người bên cạnh: “Thành ca, anh thật sự không uống thuốc cảm sao?”

“Không uống.”

“Giọng của anh đều khàn lắm rồi, ngày kia chỉ huy thế nào?”

“Ngày kia sẽ khỏi…Hắt xì.”

Vẻ mặt Đồng Dao kiểu “Em không có nhìn ra anh có xu hướng sẽ khỏi vào ngày kia đấy” rồi quay đầu ngồi thẳng người. Tiểu Bàn la hét nói không muốn bị lây cảm đâu rồi mở cửa sổ xe ra. Khoảng một giờ sau, mọi người về tới căn cứ ZGDX, lúc này đã là 11 giờ đêm rồi, Đồng Dao trở lại liền đi an ủi Bánh Lớn bị cô để ở nhà một mình lẻ loi, sau đó muốn hỏi Minh thần tư liệu về các đội cùng bảng với bọn họ và cả chiến đội CK liền xoay người đi lên tầng.

Rửa mặt xong nằm lên giường, bởi vì lo lắng ngày kia phải đánh với CK, Đồng Dao đương nhiên là ưu tiên xem tư liệu về CK trước.

Đường trên của CK là tuyển thủ “Vận may đến”, từng cùng hỗ trợ Lương Sinh của chiến đội hàng xóm được mọi người gọi là hoàng đế gia hỏa của giải đấu thứ cấp, hai người từng là đồng đội. Sau một năm, Vận may đến được chiến đội hàng đầu của giải đấu chuyên nghiệp là CK mời tới, Lương Sinh cũng nhanh chóng gia nhập câu lạc bộ 

tầm trung là YQCB… Sau đó Vận may đến ở CK vững vàng đi lên, am hiểu nhất là tướng các tướng tank Maokai, Trundle, Gnar. Đặc biệt chơi Gnar rất cao tay, thường xuyên dùng một bàn tay cực đại đập xuống ba bốn tướng của đối phương, hành động này được mọi người xưng là Như Lai Thần Chưởng.

ADC của CK là Hồ Điệp, người cũng như tên, dáng dấp không tệ, lớn lên có hơi thấp một chút nhưng cũng không trở ngại đến việc anh ta có rất nhiều fan hâm mộ nữ, bản thân anh ta giỏi nhất là làm nũng bán manh, phong cách chơi trò chơi cũng là phái cấp tiến, rất thích kiểu một câu không hợp liền đánh. Trên bảng xếp hạng tuyển thủ ADC cũng là một người nổi tiếng, am hiểu nhất là tướng Sivir, Ashe, Kogmaw.

Hỗ trợ của CK là lão Vương, id trong trò chơi lại là “Tây Môn Khánh”(1), tuy rằng không biết vì sao vị tuyển thủ này lại có thể lấy một cái id trò chơi cợt nhả như thế nhưng bởi vì tất cả mọi người đều trêu đùa rằng hắn là “lão Vương sát vách nhà Võ Tòng” (2) thế nên cuối cùng thì mọi người đều nhất trí gọi hắn bằng cái tên thân mật “lão Vương”. Cùng ADC Hồ Điệp hợp tác hơn hai năm, hai người đường dưới này phối hợp cực ổn gần như có thể khi dễ mọi đôi đường dưới của những đội khác, tất nhiên là ngoại trừ bộ đôi đường dưới nhà cô Lục Tư Thành và Tiểu Bàn. Sự hiểu biết về các tướng sâu không lường được, tướng gì cũng có thể lấy ra chơi một chút, dùng tốt nhất chắc là Thresh.

(2): Võ Tòng là chồng Phan Kim Liên, Tây Môn Khánh là người tình của Phan Kim Liên đó mọi người =)))

Đi rừng của CK là Giản Dương… bla bla bla, lược bớt không xem (khinh thường).

Đường giữa của CK là Tiểu Hoa.

Đồng Dao từ trên giường ngồi xuống, thành thành thật thật bắt đầu mở tài liệu ra xem hẳn hoi.

Đây là đối thủ trực tiếp cô ngày kia cô phải đối mặt.

Tiểu Hoa là người hơi mập mạp, mắt một mí híp híp lại, nhìn bên ngoài thì không có một chút dáng dấp công kích nào… Nhưng mà anh ta giống với Đồng Da, cực kỳ am hiểu tướng ám sát, Leblanc cũng là tướng sở trường của anh ta. Ngoài Leblanc thì anh ta còn là một cao thủ chơi Ahri, Fizz. Hai tướng này Đồng Dao chơi không tốt lắm, thế nhưng đại khái cũng biết phải làm thế nào khi đối đầu với chúng làm chúng không lấy được ưu thế nào…

Ở ván cuối cùng trong trận chung kết mùa xuân năm nay, Tiểu Hoa lấy Fizz. Đây là lần duy nhất Fizz gặt hái được thành công trong cả giải đấu mùa xuân. Đây là ván cực kỳ quan trọng quyết định sinh tử ai là quán quân ai chỉ là á quân. Cũng không biết là anh ta hoàn toàn không đem đường giữa thay thế bổ sung của ZGDX để vào mắt hay là vì anh ta quá mức tự tin nữa…

Đồng Dao chỉ nhớ rõ Fizz của anh ta đánh hai bên trái phải được 15 phút thì liền phối hợp với đi rừng Giản Dương hai đường đánh đến sảng khoái, sau đó ZGDX đưa đường giữa bổ sung vào, lúc này anh ta bắt đầu điền cuồng chạy khiến ưu thế của hai đường còn lại cũng tan vỡ…

“…”

Nhớ đến đây, Đồng Dao rũ mắt xuống, đồng thời âm thầm thề trong ngày thi đấu nhất định sẽ không cho Tiểu Hoa có cơ hội này, cho dù là đường trên có gặp hoàn cảnh xấu, cô cũng sẽ tranh thủ quấn Tiểu Hoa thật chặt ở đường giữa…

Rừng giữa phối hợp?

Nghĩ cũng đừng nghĩ.

Lên mạng tìm một số video CK thi đấu, tùy tiện nhập vào mấy từ khóa liền ra một đống tin tức, nào là trận nào có nhiều fan xem nhất, trận nào là trận kinh điển nhất…

Sau khi xem xong một vài video của CK, Đồng Dao không có việc gì làm bỏ ipad xuống, cầm điện thoại tiện tay mở lung tung, lúc nhìn đến phần trực tiếp thì rất kinh ngạc phát hiện ra người đang bị bệnh Lục Tư Thành thế mà không ngủ còn đi phát trực tiếp, chỉ là không bật âm thanh không bật webcam. Một đám fan xem trực tiếp gào khóc, một loạt “Bạn cùng phòng trước khi chết muốn nhìn thấy Thành ca mở webcam”…

Nếu như bình thường mà thấy fan gào khóc hàng loạt kiểu như này thì gặp phải lúc Lục Tư Thành tâm tình tốt, tâm huyết dâng trào chắc chắn sẽ chiều fan mà mở webcam.

Thế nhưng gánh nặng thần tượng cái loại này… là vấn đề nguyên tắc rồi.

Đồng Dao để điện thoại xuống đi ra ngoài nhìn thử, hai bên trái phải Lục Tư Thành đặt hai hộp khăn giấy, còn có một cái thùng rác dưới đất đã trắng xóa đầy khăn giấy bỏ đi.

Đồng Dao ghé vào lan can cảm thán hết nói nổi một chút, xoay người về phòng nhắn cho Lục Tư Thành ba chữ [uống thuốc đi] suy nghĩ một chút liền bổ sung thêm một câu: [Anh xác định thao tác bị ảnh hưởng khi uống thuốc lớn hơn vừa chơi vừa lấy tay rút giấy lau nước mũi?]

Đồng Dao gửi tin nhắn xong rồi quay lại xem trực tiếp, thấy tướng Lục Tư Thành đang hăng say chém chém đột nhiên bất động vài giây, mấy giây sau mới chậm rãi tiếp tục chém, cô còn đang suy nghĩ xem có phải là anh lại đang rút giấy lau nước mũi không thì một giây sau trên màn hình điện thoại nhảy ra một hàng chữ…

[fhdjwhdB2333: Sao em còn chưa ngủ?]

Đồng Dao: “…”

Chơi trò chơi còn rảnh rỗi trả lời tin nhắn được à?

[fhdjwhdB2333: Người thật ở ngay trước mặt em, em còn chạy tới xem trực tiếp, em có bệnh phải không?]

Đồng Dao kinh ngạc, đi dép loẹt xoẹt loẹt xoẹt xuống tầng, đến bên cạnh Lục Tư Thành: “Sao anh biết em đang xem anh trực tiếp?”

“Lúc em vào hệ thống có thông báo, có fan nhìn thấy.” Lục Tư Thành thanh âm khàn khàn, đá chân vào thùng rác dưới đất, “Đến đây, thuận tiện đổ rác cho anh.”

“…”

Đồng Dao không nói gì xách thùng rác ra ngoài.

Tiểu Bàn đang trăm ngàn bận rộn bớt chút thời gian liếc nhìn Lục Tư Thành và Đồng Dao: “Cô ấy sao lại chạy xuống?”

Lục Tư Thành: “Nhắn tin xen vào việc của người khác, bảo anh uống thuốc.”

Tiểu Bàn: “…Tầng trên tầng dười còn nhắn tin, hai người có bệnh phải không?”

Lục Tư Thành suy nghĩ một chút, phát hiện thấy không khác lời anh nói với Đồng Dao lúc nãy, vì vậy mặt âm trầm không lên tiếng. Lúc này Đồng Dao đã mang theo thùng rác trống không trở về, khi nghe Lục Tư Thành lầm bầm nói cảm ơn, cô xoay người trở lại, sau đó ở trước máy tính của chính mình, ngồi xuống bên cạnh Lục Tư Thành.

Tiếng chuột kêu tạch tạch tạch.

“Không ngủ à?”

“Một lúc nữa, em đang xem một vài video thi đấu của CK, xem xong rồi ngủ.”

“Tiểu Hoa rất lợi hại.”

“Đúng đấy, Fizz em không chơi được, ít nhất cũng phải biết chơi như thế nào chứ.”

Đống Dao hắt xì một cái, cúi đầu tiếp tục xem trực tiếp… Lục Tư Thành nhìn màn hình điện thoại của cô, đang muốn nói là người thật ở ngày bên cạnh còn xem trực tiếp làm quái gì thì ánh mắt liếc thấy góc phải cuối màn hình đang mở webcam.

… Cô không phải đang nhìn anh trực tiếp.

Lục Tư Thành thu hồi tầm mắt, không chớp mắt nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính của mình: “Đang xem trực tiếp của ai đấy?”

Đồng Dao ngẩng đầu, nháy mắt mấy cái: “Đại Vương.”

Đại Vương chính là “Weixiao”, phiên bản chính của “smiling”, ADC tiền nhiệm của chiến đội WE, là người khiến Đồng Dao thề muốn đem id “weixiao” này trở về với sân khấu của thế giới thể thao điện tử.

Weixiao rất mạnh, đã từng được các công ty chuyên nghiệp hàng đầu công nhận là đệ nhất ADC trên thế giới.

Lục Tư Thành: “…”

Lục Tư Thành: “AD tốt nhất đang ở trước mặt em đây này, em ngồi bên cạnh người đó mở điện thoại xem trực tiếp của AD khác?”

Vẻ mặt Đồng Dao mơ màng, ngẩng đầu lên, nháy mắt liền phản ứng kịp. AD tốt nhất? Ai? Chẳng lẽ không phải Đại Vương nhà cô à?

Mấy giây sau, cô bỗng nhiên tỉnh ngộ!

Đồng Dao: “… Thành ca à, anh không mở webcam, cũng không mở âm thanh không có nghĩa là anh có thể không biết xấu hổ nói ra như thế chứ.”

Lục Tư Thành “Vù” rút ra một cái khăn giấy, một quả đấm lấy đầu chó của kẻ địch, nhân vật trong trò chơi hiện lên chữ tiền thưởng “300”, anh nhìn màn hình không rời mắt: “Em cút đi ngủ cho anh, hơn nửa đêm rồi còn xem trực tiếp cái gì nữa.”

ToHy: trời ơi chết tui rồi!!!!  Lúc trước lúc chuyển truyện sang nhà mới bị loạn các phần lên. Mình vốn định đăng một mạch thêm mấy chương nữa tạ lỗi vì chuyển nhà và beta lại quá lâu. Nhưng mà mình lỡ tay xóa chương 38 rùi aaaaaaa. Bây giờ phải edit lại. 

Mong các nàng thông cảm. (✖﹏✖)(✖﹏✖)(✖﹏✖)

Share this:

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN