Khi Thiên Sứ Biết Yêu - Khi Thiên Sứ Biết Yêu - Chương 04
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
129


Khi Thiên Sứ Biết Yêu


Khi Thiên Sứ Biết Yêu - Chương 04


Nhân Duyên
Các ánh đèn rực rỡ đủ màu sắc,rồi sự nhộn nhịp bao trùm lên cả thành phố tấp nập này khi màn đêm buông xuống.Ở các rạp hát lớn,tiếng dương cầm,vi-o-long,…vang lên vừa trầm vừa bổng ;ở các quán ăn,tiếng của những đứa trẻ cười vui dắt ta bố mẹ bước ra;…Đủ mọi màu sắc,âm thanh khác nhau vang lên ở nơi đây.Thật khác với Thần Giới .Họ không dùng ánh sáng của vì sao sáng về đêm,thế giới của họ đầy những âm thanh,màu sắc khác nhau.Thế giới của họ thật tuyệt vời!
“ Này chị Yến Oanh,sao lại ngẩn người ra thế chứ!?”_ Hạ Vy hỏi nhỏ
“Nàng ta dù sao cũng mới đến Trần Giới lần đầu”_Thụ Nhân nói,rõ ràng là có ý trong lời…
“À à”
Nửa giây sau,Hạ Vy khó hiểu cất tiếng
“Nhưng không phải ở Bách Toàn Thư có quyển sách giới thiệu về con người và thế giới họ sống sao!?Với lại công việc của các người chẳng lẽ không xem qua bao giờ à!?”
“Nàng ta là trường hợp đặc biệt”_ Hơ hơ,ý trong lời rõ ràng là…
“Này này,2 người ngồi đấy nói xấu ta đây đủ chưa,ta đây có biết nhưng chưa từng thấy tận mắt thôi!”_ Yến Oanh tức giận minh oan cho chính mình.
“Được rồi,bây giờ định đứng ở đây bao lâu nữa đây.Chúng ta đến đây không phải chơi đùa”_ Nói rồi, Thụ Nhân cất cánh bay đi trước.Hạ Vy liền bay theo sau







“A,đợi ta với”_ Yến Oanh phát hiện mình bị bỏ rơi,nói gấp,sau đó đuổi theo.
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
. Trường THPT White
Hazz,rốt cuộc là đưa hay không,mi làm ơn ,nghĩ nhanh đi,…
“Này Dương Dương,cậu ngồi đây chi thế,mặt lại đỏ như quả ớt đỏ thế kia nữa…”_ Một chàng trai tuấn tú,quan tâm hỏi.Có điều,giọng điệu không hê có 1 chút gì là quan tâm!!!Hơhơ
“Cái gì mà quả ớt đỏ hả,cút ngay cho nhờ…”_Người bị gọi là “quả ớt
đỏ” tức tối mắng anh chàng kia
Hu hu.tên chết tiệt,ta giết ngươi bây giờ,còn bức thư này…thôi…bỏ đi…
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Cách đó không xa,Yến Oanh lên tiếng
“Cô gái này là…”
“Mục tiêu của chúng ta tên Bạch Dương,hiện đang học lớp 11 trường THPT White,thích người bạn tên Tuấn Anh học cùng lớp nhưng không dám tỏ tình.Nhiệm vụ của chúng ta là giúp Dương Dương,giúp cô ấy có đủ tự tin để bày tỏ lòng mình.”_ Thụ Nhân đọc trôi chảy những thông tin cần biết.
“Để tôi giúp cô ấy a!”_Nói rồi,cô bay xuống
“Nè nè…Chị có biết…”_ Hạ Vy chưa nói hết câu ‘chị xuất hiện như thế họ sẽ kinh ngạc không’ thì cô đi mất.Thụ Nhân thì lắc đầu bó tay,cô gái này suy nghĩ sao đơn giản thế!?
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _





Bạch Dương đang ‘đấu tranh’ với suy nghĩ của mình thì sau lưng Tuấn Anh,một luồng sáng như ánh mặt trời bỗng nhiên xuất hiện.Kế đó xuất hiện 1 thiếu nữ xinh đẹp.Nhất thời cô bị kinh sợ!
“Bỏ a,tại sao chứ!?Nếu muốn thổ lộ tình cảm thì cứ nói,đây là 1 việc trong sạch mà,sao phải xấu hổ cơ chứ!?_ Cô gái kỳ lạ đó lên tiếng,Dương Dương bây giời mở to mắt nhìn cô
“AAAA…”
“Chuyện gì thế Dương Dương”
Không trả lời câu hỏi, Dương Dương nắm lấy tay Yến Oanh bỏ chạy.
.Sau sân trường
“Cô…cô…rốt cuộc là ai!?”_Vừa thở gấp,Dương Dương hỏi cô.
“Tôi là ai à!?Tôi chính là Thiên Thần Tình Yêu”_Yến Oanh đáp lại,sau đó cười tươi như ánh mặt trời.

Bình tĩnh lại,Dương Dương nhìn kỹ lại cô gái đang đứng trước mình.
Từ đôi mắt tím bạch kim,mái tóc nâu hạt dẻ xoăn nhẹ,làn da trắng sáng đến đôi cánh thiên sứ…Quả là đẹp a…Quà là giống mỹ nhân a…
“Chị Yến Oanh,đừng chạy lung tung chứ,làm em và cả anh Thụ Nhân mệt chết vì kiếm chị a!”_ Từ xa,Hạ Vy và Thụ Nhân bay đến.
“A…A…A”
“Im ngay”_ Giọng nói lạnh băng của Thụ Nhân vừa lên tiếng không gian bắt đầu im lặng đến đáng sợ.
5 phút sau
“Thôi,sắp tới giờ tôi vào học rồi,chút các người phải giải thích cho tôi đấy.Cấm bỏ trốn!”_ Bình tĩnh lại, Dương Dương nói,sau đó chạy gấp vào lớp.Bỏ lại Yến Oanh bị ‘giáo huấn’ 1 trận
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
. Tại nhà Dương Dương
“Rốt cuộc các người là ai?Ở đâu?Tại sao lại bám theo tôi!?”
“Bám theo!?Chúng tôi đâu phải bảo vệ của cậu,bám theo cậu làm gì!?”
“Thế các người chẳng lẽ là vong hồn bám theo tôi,tôi có làm các người chết à!?”_Dương Dương bực tức nói.Nhớ lại cái khoảng khắc họ bám theo cô từ trường về tới nhà.May là họ vô hình,không chắc cô lại gặp rắc rối.
“Tôi nói lại lần cuối nha,tôi là Thiên Thần Tình Yêu.”






“Thôi,các người là gì cũng đước biến ra khỏi nhà tôi.Tôi cần yên tĩnh học bài!”
1 tiếng sau
Ngoài trời màn đên buông xuống,phố cũng bắt đầu lên đèn.Nhà của Dương Dương nằm ngòai trung tâm thành phố nên khá yên tĩnh.Lại gần công viên nên không khí rất trong lành,hương hoa Lài Nhật cũng nhẹ nhàng lan tỏa.
À…Trong khung cảnh này,có 3 người lạnh lẽo đứng trước 1 căn nhà khá đẹp và tinh tế.Có 1 thiếu nữ và 1 tinh linh nhỏ như hóa đá đứng đơ người ra.Chàng trai bên cạnh mặt vô cùng bình tĩnh như chẳng có gì xảy ra.
Xác định là họ bị đá ra khỏi nhà gia chủ đây mà
“Mẹ ơi!Con ra ngòai 1 tí nha!Con đi tập thể dục 1 tí!”_Bổng trong nhà vọng ra tiếng Dương Dương
“Được rồi,đi nhanh về nhanh con nha”
“Vâng ạ”_Sau đó cửa mở ra,Dương Dương chạy ra
“Đến công viên nói chuyện với tôi một tí”_Nói rồi Dương Dương bước đi đến trước,gần đến đọan rẽ thì đi chậm lại như đang chờ ai đó.Thấy thế,3 người bọn họ cất cánh bay đến
Trên đường đi,Dương Dương đi chậm trãi.Ý muốn chờ họ đi,dù sao chỗ ỡ đây chưa chắc gì họ đã quen
.Ở công viên
“Được rồi,bây giờ nói đi”
“Nói gì?”_ Yến Oanh mỉm cười,tỏ vẻ khó hiểu nhìn Dương Dương
“Các người nói các người là Thiên Thần Tình Yêu.Vậy các ngừoi đến đây làm gì?Tại sao lại đi theo tôi?”
“À,như đã nói,chúng tôi là Thiên Thần nên chúng tôi đến để giúp cậu bày tỏ tình cảm của mình với Tuấn Anh”
“Sao…Sao cô biết tôi thích…”_Mặt Dương Dương bây giờ như quả ớt đỏ vậy.Khó trách Tuấn Anh nói cô là…
“Chúng tôi là Thiên Thần mà!”_Cô nói,sau đó nháy mắt tinh nghịch
“Với lại nhìn biểu cảm khuông mặt của cô cũng đủ biết!”_ Hạ Vy cất tiếng,cười tinh nghịch trêu chọc Dương Dương
“Vậy có nghĩa là nếu chưa hoàn thành nhiệm vụ thì các người vẫn bám…à không đi theo tôi à!?”
“Ừ,cô cũng thông minh đấy”
“Vậy…Vậy các người giúp tôi 1 chuyện đựoc không!?”_Dương Dương đỏ tía mặt ấp úp nói
“Việc gì?”
“Giúp…Giúp tôi…trở nên…trở nên…”_Khuôn mặt cô càng lúc càng đỏ hơn
“Trở nên?”
“Xinh xắn và duyên dáng hơn”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN