Khi Tiểu Sư Muội Cầm Kịch Bản Hãm Lờ - Chương 11: Vết nứt
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
47


Khi Tiểu Sư Muội Cầm Kịch Bản Hãm Lờ


Chương 11: Vết nứt


Editor: Trà Sữa Thêm Cheese.

Trong lòng A Tửu nghĩ không thông, trên mặt cũng mù mờ, sau khi giơ tay cầm chai nước Quý Lâm Xuyên đưa thì cô thấy Giang Tuấn đang nhìn mình chằm chằm, anh ta trợn to mắt, dường như khá sốc, cũng…

Quá phức tạp, cô không biết, cô hơi đấu tranh một chút rồi vẫn nhận lấy chai nước của Giang Tuấn…

Sáu giờ rưỡi chiều, thức ăn được bày lên bàn, trong đó A Tửu làm canh cá và đậu hũ Văn Tư, năm món còn lại đều do Diệp Doãn Đồng phụ trách, bảy món ăn đều đủ sắc, hương, vị.

Diệp Doãn Đồng vốn thích nấu nướng, có A Tửu làm gương, tài nấu ăn của chị ấy đã phát huy đến mức tinh tế, lúc sắp xong, chị có linh cảm nên cầm cà rốt tỉa hoa.

Một phen làm việc thuần thục khiến fans xem live stream kinh ngạc không thôi, thì ra Đồng Đồng là kho báu!!!

Bọn họ thấy Diệp Doãn Đồng tươi cười và bàn bạc về kiểu hoa với A Tửu, đột nhiên cảm thấy A Tửu cũng chẳng đáng ghét lắm, dù sao Đồng Đồng hiếm khi biểu hiện hăng hái lẫn vui vẻ như thế ở chương trình, cả người cứ như phát sáng.

Tống Dập nhìn thức ăn ngon trên bàn, lặng lẽ lấy điện thoại ra chụp bốn năm tấm, hít vào vài cái: “Em phải đăng Weibo cho mấy bạn thưởng thức, trong sáu người chúng ta có hai người là siêu đầu bếp!”

Vừa nói xong, Tống Dập đưa mắt về phía Diệp Doãn Đồng một cách tủi thân: “Chị Đồng, chị cứ lừa dối vậy ư? Chị muốn lười biếng đúng không!” Làm sớm vài ngày thì bọn họ cũng có thể hưởng thụ sớm vài bữa rồi!

Diệp Doãn Đồng liếc Tống Dập, trái lại cũng không đáp trước khi ăn cơm rằng ngày thứ hai thu hình, cô từng nói chuyện nấu ăn với Bạch Dao.

A Tửu thấy giá trị mong đợi của mọi người cực cao, tuy trên mặt không có gì nhưng trong lòng đã đứng ngồi không yên từ lâu, cô hơi lo lắng bọn họ hạ đũa chỗ canh cá và đậu hũ Văn Tư thì giây sau sẽ cảm thấy vô cùng dở.

Nhìn đến Giang Tuấn chuẩn bị kẹp thịt cá, A Tửu vội vàng duỗi tay ngăn cản: “Anh với Bạch Dao cùng nhóm, không, không kêu Bạch Dao tới ăn à?”

Lúc A Tửu làm đậu hũ, Giang Tuấn cũng có đi xem Bạch Dao tách bắp, song bị cô ta cười khổ ngăn cản, bảo rằng nhiệm vụ của hai người, anh đã làm hơn phân nửa, còn lại để tự cô ta làm, như vậy sẽ không quá vô dụng?

Giang Tuấn ngó đống bắp còn lại, không tính là nhiều lắm, hơn nữa trong lòng nhớ thương món ăn A Tửu làm nên chẳng cố chấp nữa, để Bạch Dao ở đó một mình.

Trong phòng live stream hai người lúc ấy, cư dân mạng cũng cười nói #Trai thẳng Giang Tuấn#.

Giang Tuấn nhìn thời gian, thầm kỳ quái tại sao Bạch Dao vẫn chưa làm xong, anh ta vuốt cằm, chuẩn bị ra khỏi nhà đi kêu Bạch Dao.

“Huynh đến nhà vệ sinh.” Quý Lâm Xuyên cầm điện thoại, nói với A Tửu xong cũng rời chỗ ngồi.

A Tửu thấy Giang Tuấn và Quý Lâm Xuyên trước sau đi khỏi thì cầu nguyện với các vị thần tiên, hy vọng việc hành quyết công khai sẽ tới chậm một chút.

Thật ra A Tửu cảm thấy cô nấu nướng cũng ổn áp, sư huynh sư tỷ đều bảo không tệ, nhưng mấy quán ăn chưa bao giờ nhận đồ cô làm hết, thậm chí còn bảo chẳng khác rác rưởi là bao, sau đó A Tửu cũng không dám gửi món ngon qua bưu điện cho những người trong môn phái nữa, sợ bọn họ tủi thân dạ dày mà đến khen ngợi cô.

Quý Lâm Xuyên nhìn liên hoàn call đòi mạng trên điện thoại, sắc mặt hơi đổi, không đợi đầu dây bên kia nói đã lên tiếng trước: “Cậu để ý hướng gió trên mạng một chút, đừng để A Tửu dính scandal, hai chúng tôi? Đương nhiên là quan hệ anh em, tôi cũng không phải cầm thú.”

“Cậu đi kiểm tra chuyện công ty quản lý của A Tửu xem, ba ngày đầu tiên scandal của em ấy tung đầy trên mạng mà công ty vẫn mặc kệ, thật sự có mờ ám thì sao à? Cho A Tửu tới công ty chúng ta, trực tiếp đi theo hướng anh em luôn.” Quý Lâm Xuyên đưa tay nhéo sống mũi: “Chuyện thứ ba, cậu đi hỏi chương trình xem có thể tung video bẻ bắp của A Tửu sớm chút không…”

“Có người nói với đội ngũ chương trình rồi? Ai?”

Quý Lâm Xuyên nghe cái tên từ trong miệng người đại diện thì khuôn gặp thoáng chốc kỳ lạ: “Quan hệ giữa bọn họ? Hẳn là không quen biết đâu, vả lại, chuyện gì mà cậu ta không làm, chắc rảnh rỗi sinh nông nỗi thôi, được rồi, không nói nữa, tôi hơi đói.”

Chờ Quý Lâm Xuyên đi ra đã thấy Tống Dập một tay che miệng, một tay chống bàn, lại thấy chiếc đũa rơi xuống đất.

Anh nhướng mày, cả người ít đi sự từ chối người lạ mấy hôm trước: “Bé Dập, em ăn vụn à?”

“Khụ khụ!” Tống Dập bị sặc vì miếng cá cay, gò má và phần cổ cũng đỏ rực lên, thấy A Tửu đẩy ly nước đến, cậu cảm ơn rồi vội vàng uống hết nửa ly.

Tống Dập không trả lời Quý Lâm Xuyên mà giơ ngón cái về phía A Tửu, ánh mắt cực kỳ sáng, giọng hơi khàn do bị cay: “Tiểu, tiểu đầu bếp cung đình* 2.0!!!”

Chūka Ichiban: Câu chuyện kể về một cậu bé mong muốn trở thành đầu bếp giỏi nhất. Tại Việt Nam, truyện được xuất bản với tên Tiểu đầu bếp cung đình.

Nghe vậy, Diệp Doãn Đồng nhanh chóng hạ đũa kẹp lát cá nhét vào miệng mình, vị cay ngon miệng, thịt cá non mềm tươi sống, ngon đến mức chạm trời, cơ thể và tâm hồn đều nhận được sự hưởng thụ cực lớn: “Mùi vị tuyệt quá!!!”

Hiển nhiên Diệp Doãn Đồng tin tưởng tay nghề của mình, trình độ hoàn toàn có thể mở quán ăn, nhưng sau khi nuốt miếng cá, thoáng chốc chị ấy lại ghét bỏ thức ăn bản thân làm, lúc trước nên dụ dỗ A Tửu làm thêm vài món ăn mới đúng! Trăm triệu lần sai!!

A Tửu nhìn Tống Dập ở bên trái lại nhìn Diệp Doãn Đồng ở bên phải, vành mắt suýt đỏ, trong lòng cảm động không thôi, bọn họ thật lương thiện, thà tủi thân dạ dày cũng không khiến cô khó xử QAQ.

Lúc Tống Dập và Diệp Doãn Đồng mém không kiểm soát được đôi đũa mà ăn cơm trước khi Giang Tuấn, Bạch Dao về thì Giang Tuấn đã trở lại.

Vừa vào nhà, anh ta thấy A Tửu trước, nhìn vành mắt đỏ hoe của cô, trong một thoáng Giang Tuấn ngẩn người, phút chốc nói không suy nghĩ, trực tiếp hỏi: “Ai chê thức ăn cô làm nữa rồi?!”

“Hả??” Con ngươi màu nâu nơi đôi mắt hạnh tràn đầy mờ mịt, lát sau cô chớp chớp mắt, vẻ mặt kiêu căng vỗ bàn, khẽ hất cằm nhìn một lượt những người xung quanh: “Bọn họ không dám! Tôi, được tôi vinh hạnh nấu thức ăn cho, ai dám chê?!”

Coi có hãm hay không, hỏi mọi người đó, coi có hãm hay không!

Giá trị hãm lờ: 31/9999.

Lúc Giang Tuấn nhìn A Tửu, tâm lý người cha già lại trồi lên, thức ăn cô cũng làm rồi, sao cứ phải tỏ ra kiêu ngạo như thế? Thật sự muốn những người khác đội ơn cô hay gì!

Có bị ngu không!

Tống Dập sốt ruột nhìn canh canh cá trên bàn, cậu thò đầu nhìn Giang Tuấn: “Chị Bạch Dao đâu anh?” Chờ đủ người thì bọn họ sẽ được ăn cơm.

Giang Tuấn sờ mũi, đáp qua loa: “Dao Dao bảo không về, kêu chúng ta ăn trước.”

Lúc đi tìm Bạch Dao, Giang Tuấn thuận miệng nói A Tửu nấu cơm, chưa kịp mở miệng thêm gì là Bạch Dao đã bảo không về ăn cơm, ngay sau đó còn nói là trước đây ở nhà A Tửu không nấu nướng, mọi người thông cảm một chút, nếu thật sự không ổn thì buổi tối cô ta quay lại làm bữa khuya cho bọn họ.

Vì có lời của Bạch Dao nên khi Giang Tuấn thấy vành mắt đỏe hoe của A Tửu đã buột miệng thốt ra từ “nữa”.

Người không quay về, hiển nhiên họ phải chừa thừa ăn.

Diệp Doãn Đồng quyết định ngay và luôn, cầm một cái dĩa không, gắp món bắp cải xào và sườn xào chua ngọt ra: “Chừa đồ ăn cho Bạch Dao, còn lại chúng ta ăn!”

Gần như là vừa nói xong, Diệp Doãn Đồng cùng Tống Dập đã cầm đũa hướng về phía canh cá và đậu hũ Văn Tư, sợ bị Quý Lâm Xuyên, Giang Tuấn sẽ giành trước.

Vài giây sau, hai người kia cũng gia nhập cuộc chiến, một người gắp miếng cá, một người kẹp sườn xào chua ngọt, đợt đến khi nếm được hương vị, tất cả không khỏi dừng đũa, lưỡi sống*!

舌头活 chắc là nằm trong câu “死猫活舌头”: Mèo chết lưỡi sống, đại khái là nhìn im im mà làm nên việc, thường dùng để khen ngợi.

Trái lại A Tửu không gắp thức ăn mình làm, cô tràn đầy phấn khởi lấy món sườn xào chua ngọt của Diệp Doãn Đồng, vừa cho vào miệng, mắt hạnh thoáng chốc lấp lánh, hệt như một hamster nhỏ tìm được kho báu vậy, dáng vẻ ăn ngon lành như thế khiến những người khác vô thức tăng nhanh tần suất hạ đũa.

【Tài nấu nướng của Tang Tửu và Diệp Doãn Đồng thật sự tốt vậy hả? Dm dm dm, xem ánh mắt của Tống Dập kìa, cậu ấy đang suy nghĩ có nên húp canh cá luôn hay không?! Có độc hả trời!!!】

【Trước giờ chỉ thấy Tang Tửu ăn cơm ngon miệng, nhưng tối nay mị đã phát hiện rằng tất cả mọi người trong Dear Holiday đều là dân ăn hàng =)))))】

【Tâm trạng phức tạp ghê, Tang Tửu vẫn hãm nhưng hết lần tới lần khác mẻ lại có thể bắt cá có thể nấu cơm, có thể trèo cây có thể xuống sông, thật là một con hãm toàn năng.】

【Người nào coi trọng Tang Tửu tỉnh táo lại đê, không phải chỉ là một bữa cơm thôi sao? Bạch Dao nấu ăn suốt bốn ngày đó! Dù không ngon, không có công lao cũng có khổ lao, so với hai đứa làm biếng kia thì xuất sắc hơn nhiều!】

【Nói tới lười… Ngày thứ ba live stream, nhóm D đã tung tin Diệp Doãn Đồng hỏi Bạch Dao có cần giúp đỡ việc nấu nướng hay không, đợt đó mọi người toàn bảo là giả đấy, Diệp Doãn Đồng không biết nấu ăn, xem tối nay thì chắc không phải tin đó là thật ấy chứ?】

【Có lẽ không phải lười đâu, đơn giản là ai kia không chịu buông quyền thôi?】

【Bạch Dao quay về rồi!!! Tao lại hơi mong đợi á hì hì hì, Bạch Dao: Địa vị gặp nguy!】

Bốn ngày trước Bạch Dao chịu trách nhiệm làm cơm trưa lẫn tối, còn rửa rau, lau bàn, mấy chuyện vụn vặt đều có người khác lo, như lúc bẻ bắp vậy, cũng vì mọi người suy xét đến việc Bạch Dao nấu ăn nên đều san sẻ một nửa.

Một khi có cư dân mạng xem live stream bảo Bạch Dao yếu ớt không làm gì, fans cô ta sẽ xông lên nói Bạch Dao làm cơm vất vả, năm nghệ sĩ còn lại chẳng ai phân biệt nổi ngũ cốc, đều dựa vào Bạch Dao cả, giúp Bạch Dao làm chút việc không được sao?!

Vì thế khi phát hiện địa vị nấu nướng của Bạch Dao có thể bị lung lay, một số người không khỏi chờ mong!

Lúc Bạch Dao quay về, trên bàn dài chỉ còn A Tửu và Diệp Doãn Đồng ngồi, Quý Lâm Xuyên, Tống Dập và Giang Tuấn tự giác bưng chén dĩa đi rửa.

“Cô về rồi à.” Diệp Doãn Đồng chỉ chỉ chén cơm và một cái dĩa được đạy lại không nhìn được thức ăn bên trong: “Có chừa đồ ăn cho cô.”

Nói xong, Diệp Doãn Đồng quay về làm ổ với A Tửu tiếp, vừa tê liệt nằm trên ghế như cá mặn vừa xoa bụng, năm người bọn họ chả ma nào chống đỡ nổi.

Bạch Dao thấy dáng vẻ xoa bụng của hai người thì hiểu lầm rằng họ bị tay nghề của A Tửu tổn thương, hoàn toàn ăn chưa no, cô ta thầm giễu cợt, song trên mặt hiện lên nụ cười áy náy: “Xin lỗi nhé, vừa nãy tôi mong tách bắp nhanh để xong, cũng không nhớ về nhà giúp mọi người nấu cơm, từ nhỏ Tửu Tửu đã được bảo mẫu chăm sóc, có lẽ không phân biệt được gia vị, cực khổ cho em thay chị làm cơm rồi.”

Nói xong, Bạch Dao lên tiếng như đùa giỡn: “Còn dư nguyên liệu không Tửu Tửu? Em không lãng phí hết thì chị sẽ đi làm chút thức ăn cho mọi người.”

“Còn dư một ít cá, cần tây, trứng gà.” A Tửu chống cằm, hơi mệt mỏi, lúc trả lời cũng chậm chạp: “Em không lãng phí nguyên liệu, mọi người cũng ăn xong rồi.”

A Tửu vừa dứt lời, trong lòng cũng không khỏi vui vẻ, mọi người không hổ là nghệ sĩ, từng lời tán dương ập đến, vẻ mặt cực kỳ chân thành, khiến cô suýt nữa phồng cả mũi, bay phấp phới luôn.

Diệp Doãn Đồng thấy Bạch Dao nhìn mình, thầm khó hiểu, song vội vàng xua tay: “Không cần làm thứ ăn đêm cho tôi.”

Bạch Dao mỉm cười: “Được.”

Chờ Bạch Dao tới nhà bếp, Diệp Doãn Đồng ngó sang A Tửu, con mèo hóng hớt trong lòng chui ra: “A Tửu này, chị vẫn luôn muốn hỏi, em với Bạch Dao có hiểu lầm gì sao?”

Mấy hôm trước, Bạch Dao vừa xưng “chị” là Tang Tửu lập tức nổi điên, chị ấy lẫn Tống Dập đều phiền muộn, khi không có ai bèn suy đoán có lẽ từ lúc bé hai người họ không hợp nhau? Rõ ràng đã không hợp thì sao tham gia cùng một show tạp kỹ, xem dáng vẻ của A Tửu ba ngày đầu là hoàn toàn chẳng muốn làm hòa.

Diệp Doãn Đồng thấy hai hôm nay tính cách A Tửu đã nền nã hơn, định để A Tửu nói trước ống kính, có lý do ghét vẫn ổn hơn ghét vô cớ, đỡ bị cư dân mạng suy đoán lung tung rồi cứ đồng cảm với Bạch Dao.

A Tửu chống tay lên bàn, tựa cằm vào, rũ mắt không để người khác nhìn thấy cảm xúc của mình, nhìn từ một bên thì vô cùng đáng thương, trông như mèo con bị chủ nhà vứt bỏ vậy.

“Có, Bạch Dao giành ba của em.” Giọng A Tửu rất nhỏ, lúc Diệp Doãn Đồng hỏi, tâm trạng còn sót lại của nguyên chủ cũng trào ra khiến A Tửu không thể kiểm soát: “Từ lúc Bạch Dao đến nhà em, ba em, em trai em đều thích chị ta, thầy cô, bạn bè, bạn thân cũng thế, người xung quanh đều…”

A Tửu nói tới một nửa, đột nhiên nhận ra có gì đó sai sai, biểu hiện của cô bị cảm xúc nguyên chủ ảnh hưởng nên chả hãm miếng nào hết! Không phù hợp với quy tắc về sự hãm!

Vì vậy ngay lúc Diệp Doãn Đồng đau lòng, mém nữa định xoa xoa cái đầu xù của A Tửu thì cô thẳng lưng, đột ngột đập bàn, ầm một phát khiến Diệp Doãn Đồng giật mình.

“Bọn họ thích Bạch Dao không thích em, sớm muộn gì cũng có ngày họ sẽ hối hận thôi! Bởi vì em đỉnh hơn Bạch Dao, đáng yêu hơn Bạch Dao! Cũng đẹp hơn Bạch Dao nữa! Bọn họ không thích em, em cũng chả thích bọn họ!” A Tửu nói một hơi, cảm thấy chưa đủ nên nhõng nhẽo bổ sung: “Chắc chắn tương lai em sẽ làm bọn họ không với tới, hừ!”

Giá trị hãm lờ: 32/9999.

Ném lời độc ác, nhận được điểm, A Tửu thấy mình làm xong nhiệm vụ rồi thì thô bạo gật đầu với Diệp Doãn Đồng đang sợ run, sau đó mất hết tính người nhịp chân, sải bước đi lên tầng hai, còn nhanh chóng đóng cửa phòng ngủ.

Trong mắt những người khác, họ cho rằng A Tửu không nhịn được mà quay về khóc lóc.

Diệp Doãn Đồng nhìn cánh cửa bị A Tửu đóng lại, chị ấy lặng lẽ kéo dĩa trái cây che đi vị trí A Tửu vừa mới đập, khi rũ mắt, có thể thấy một vết nứt ở trên bàn.

Bàn tay đang cầm dĩa trái cây, đang nhẹ nhàng run rẩy. 

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN