Khí Trùng Tinh Hà - Chương 24: Đại phóng kỳ quang
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
212


Khí Trùng Tinh Hà


Chương 24: Đại phóng kỳ quang


Người đông nghìn nghịt đi lại trong Đại quảng trường La Giang, chật ních những Võ đồng lần đầu tham gia sự kiện mỗi năm một lần này.
Khảo nghiệm Võ Đồng, đã chính thức mở màn!
Tần Vô Song ở trong đám người, không hề bắt mắt, cũng không có vẻ nghèo túng. Trên thực tế, khảo nghiệm cỡ này, đối với hắn mà nói, thật là quá ấu trĩ. Ở giữa một đám nhóc con, chung quy cũng không phải là chuyện gì hay ho.
Bất quá nhập gia tùy tục, quy tắc thế giới này chính là như vậy. Ngươi không thông qua Khảo nghiệm Võ Đồng, muốn đạt được danh hiệu Chân Võ Cảnh, hay thậm chí là danh hiệu Lực Võ Cảnh, căn bản là không có khả năng.
Khảo nghiệm Võ Đồng, là cánh cửa thứ nhất của tu luyện võ đạo, hơn nữa là cánh cửa không thể không xông vào. Trừ phi ngươi có quyền thế nghịch thiên, có thể bật đèn xanh cho ngươi.
Đầu tiên là tuyên bố quy tắc, tràng giang đại hải, Tần Vô Song cũng không nghiêm túc nghe. Hắn lúc trước khi đi đã đem quy tắc nắm giữ rõ ràng từng chi tiết.
Hạng mục của Khảo nghiệm Võ Đồng, tổng cộng có ba cái: thi thể lực, thi thân pháp cùng với thi năng lực thực chiến.
Thi thể lực cũng có nhiều nội dung: thi lực tay, lực thắt lưng, lực chân, cùng nhiều phần khác. Lực tay và lưng dùng phương pháp nguyên thủy – Nâng thiết cầu! Chân và sức khỏe dùng phương pháp càng nguyên thủy hơn – Chạy cự ly dài!
Giám khảo ra lệnh một tiếng, mấy vạn Võ đồng dự thi đồng thời xuất phát. Nội dung cụ thể là ra khỏi thành, chạy vòng quanh tường thành năm vòng. Tổng lộ trình ước chừng hai mươi vạn thước cả thảy, tương đương với hai trăm dặm đường.
Mỗi khi chạy xong một vòng thì đến chỗ giám khảo lãnh một dấu hoa chứng tỏ là chạy đủ một vòng. Nếu ăn gian sẽ bị loại không được tham gia các hạng mục sau nữa.
Tần Vô Song không có cắm đầu chạy, nhưng cho dù hắn chạy không nhanh lắm, nhưng người có thể đuổi kịp hắn cũng thật sự rất là ít ỏi.
Sau khi chạy xong một vòng, Ngưu Đấu tụ tập cùng vài tên Võ đồng, cố ý chặn đường Tần Vô Song. Tần Vô Song bất động thanh sắc, lướt lên điểm nhẹ vào người Ngưu Đấu một cái. Cái mà hắn điểm chính là những huyệt vị mấu chốt bên hông Ngưu Đấu, cười lạnh một tiếng, chạy luôn qua. Ngưu Đấu còn không biết gì, nghĩ đến Tần Vô Song sợ hắn, ngạo khí bốc lên cực kỳ, lại không biết Tần Vô Song đã ở trên người hắn động tay động chân, khiến cho hắn ngay cả năm vòng cũng chạy không xong.
Hai vòng, phía sau Tần Vô Song đã không thấy người nào nữa.
Ba vòng, hắn đã vượt trước người khác một vòng.
Năm vòng, hắn nhìn thấy Ngưu Đấu đang bước nặng nề ở vòng ba.
Đến khi hắn hoàn thành năm vòng trở về, vị giám khảo bên trong thành tại quảng trường đang ngủ gật. Thấy hắn trở về, giao ra năm dấu hoa nhỏ, vị giám khảo quả thực có chút không thể tin nổi. Kiểm tra dấu hiệu, phát hiện hàng thật giá thật, tuyệt không có giả. Lại nhìn thời gian, hắn đã lập kỷ lục mới ở quận La Giang!
Tới trước thì kiểm tra trước, kế tiếp là thi nâng thiết cầu. Một loạt thiết cầu được đặt trước mặt Tần Vô Song.
Ba trăm cân, bốn trăm cân, năm trăm cân, sáu trăm cân, thẳng hàng đến một ngàn năm trăm cân. Khoảng cách đều là một trăm cân.
Tần Vô Song xác thực không muốn làm náo động, nhưng đối với thực lực hiện tại của hắn mà nói, thiết cầu nặng nhất lại là có vẻ vẫn còn rất nhẹ.
– Mấy cái này là nặng nhất?
Tần Vô Song cẩn thận hỏi.
– Thế nào? Đây là Khảo nghiệm Võ Đồng! Ngươi không được cậy mạnh, đừng tưởng rằng đây là đang tham gia Khảo nghiệm Lực Võ Cảnh, ở đó cao nhất chính là thiết cầu năm nghìn cân đấy!
Vị giám khảo nhìn người trẻ tuổi rất kiêu ngạo, đúng lúc dội liền cho một bồn nước lạnh.
– Được rồi! Ta đây bắt đầu rồi!
Tần Vô Song không nghĩ tới bị người ta hiểu lầm vì thể hiện, cười khổ ngồi xổm xuống, hơi vươn tay nhấc lên, một bên là thiết cầu một ngàn năm trăm cân, hô hấp không đổi, mặt không đỏ, lập tức nâng chín lần, khiêng trên vai, hỏi:
– Đúng rồi, mạo muội xin hỏi một câu, phải nâng bao nhiêu lần mới được?
– Đủ rồi đủ rồi…
Vị giám khảo vẻ mặt vô cùng quái dị nhìn Tần Vô Song, nhịn không được lại nhìn một chút phiếu báo danh:
– Nói thật đi, ngươi thật sự chỉ có mười sáu tuổi sao?
– Khai tuổi giả không phải đặc quyền của hào môn quý tộc sao? Ngươi thấy con cháu hàn môn cũng có loại đãi ngộ này à?
Tần Vô Song mỉm cười hỏi lại.
– Thật dị thường!
Vị giám khảo nhẹ nhàng nói, lập tức khôi phục thái độ nghiêm trang:
– Khí lực tốt không nhất định các mặt khác cũng tốt, tiếp theo là thi thân pháp! Đi tìm sân đi!
Chờ Tần Vô Song đi xa, vị giám khảo mới lau mồ hôi, kích động bắt lấy tay của vị giám khảo bên cạnh, lập tức hô:
– Ta có dự cảm, quận La Giang sắp có một thiên tài!

Thi thân pháp ở sân, vị giám khảo ngồi ở chỗ kia, rảnh đến độ có thể chụp ruồi bọ giết thời gian.
Bởi vì chưa hết thời gian thi chạy cự ly dài, theo lệ thường chưa tới lúc bọn họ làm việc. Nhìn thấy Tần Vô Song lỗ mãng xông vào, cả đám trừng mắt dòm hắn.
Tần Vô Song bị bọn họ nhìn có chút chột dạ, nhíu mày nói:
– Chẳng lẽ ta đi nhầm chỗ?
– Ngươi là thi phần nào?
Một vị giám khảo cả người hóa đá một lát, nhịn không được hỏi.
– Thi thân pháp!
– Không đi nhầm!
Một vị giám khảo râu hoa râm lên tiếng, cười với đồng bạn:
– Sớm như vậy đã hoàn thành phần thi thể lực rồi? Xem ra quận La Giang này tuy nhỏ nhưng cũng có thiên tài!
Tiếp nhận phiếu kết quả của mấy phần thi trước, liếc mắt, biểu tình khẽ rùng mình, lập tức khôi phục thái độ bình thường, vẫy vẫy tay:
– Cùng lão phu đến đây đi!
Đến sân thi, vị giám khảo râu bạc giới thiệu:
– Thi thân pháp có ba mức độ, dễ, vừa, khó. Ngươi chọn bậc nào?
– Khó!
Tần Vô Song không suy tư nói ngay.
– Ân, mức độ dễ là né phi thạch, một lần né mười phi thạch, tránh được sáu khối là qua. Mức độ vừa là bắt phi điểu, năm con bay đến, bắt được ba con là qua. Còn mức độ khó… Ha ha! Chẳng những bắt phi điểu, còn phải đón đỡ phi đao nữa. Bắt được hai con phi điểu, hai thanh phi đao là qua. Hiểu không?
Tần Vô Song gật gật đầu, tỏ vẻ hiểu được.
– Tốt lắm! Ngươi đứng ở khoảng trống kia, bảo trì cảnh giác. Chúng ta sẽ bất ngờ thả ra con phi điểu thứ nhất. Nhớ kỹ, mỗi một lần phi điểu bay ra là một thanh phi đao cũng được phóng tới sau lưng ngươi. Phi đao là do cao thủ Lực Võ Cảnh phát ra, tiếp nhận không được, cũng đừng cậy mạnh!
Vị giám khảo râu bạc này vẫn còn tương đối có tinh thần trượng nghĩa.
Tần Vô Song đứng trên mặt cát, giống như một gốc cây cổ thụ thả lỏng, cao ngất mà trang nghiêm! Đứng thả lỏng, ngồi như chuông, đối với Tần Vô Song mà nói, hoàn toàn là thói quen.
Chíp chíp!
Một con chim hoàng oanh sau lưng Tần Vô Song bay ra. Tần Vô Song xoay người một cái, đột ngột từ mặt đất bay lên, tay quơ ra, đã đem con chim hoàng oanh bắt được trong tay.
Viu~~
Tiếng xé gió truyền đến, đánh thẳng dưới sườn của Tần Vô Song, góc độ thực xảo quyệt!
Tần Vô Song nhìn cũng không nhìn, dùng hai ngón liền đem thanh phi đao vững vàng kẹp lấy. So với diều hâu bắt lấy gà con còn chuẩn xác hơn!
– Được! Lần đầu tiên thông qua, thỉnh nộp lên.
Lúc rơi xuống đất, thanh âm vị giám khảo đồng thời vang lên. Tần Vô Song phát hiện chuôi phi đao này phần lưỡi vẫn còn chưa khai phong.
Sau khi nộp lên, quay lại sân. Lần này, phải khiêu chiến đồng thời hai con phi điểu, hai thanh phi đao!
Chíp chíp…
Tần Vô Song bên tai vừa động, trước tả sau hữu, hai tay mộng ảo luân phiên, vừa dò vừa bắt, hai chim hoàng oanh đã bị bắt. Đồng thời, thuận tay, đem hai thanh phi đao trái phải đồng thời kẹp lấy.
– Giỏi!
Ngay cả giám khảo cũng nhịn không được vì thân thủ Tần Vô Song mà phấn khích trầm trồ khen ngợi.
– Võ đồng Tần Vô Song, thi thân pháp của ngươi đã thông qua. Nếu có hứng thú, có thể khiêu chiến ba con phi điểu, ba thanh phi đao, không có hứng thú, có thể đi tiếp!
Tần Vô Song một khi đã đã quyết định toàn lực thi thố, có cơ hội, đương nhiên không buông tha.
Ba con phi điểu, ba thanh phi đao, đối với Tần Vô Song mà nói, chẳng qua là nhiều thêm một cái. Làm tiếp vẫn là thoải mái hoàn thành. Nguồn truyện: Truyện FULL
Vị giám khảo râu bạc tiếp nhận bài thi của hắn nộp lên, tại phiếu kiểm tra của hắn phết một cái thật to rồi lấy ấn đóng lên.
– Võ đồng Tần Vô Song, lão phu có thể đảm bảo! Lần Khảo nghiệm Võ Đồng này, ngươi khẳng định là thành tích cực cao. Thân thủ của ngươi này, ít nhất là Lực Võ Cảnh Lục đẳng! Khảo nghiệm Võ Đồng đối với ngươi mà nói rất đơn giản! Sau khi thi xong có hứng thú cùng lão phu ăn một bữa cơm không?
– Trưởng bối mời, không dám không theo!
Tần Vô Song đối với vị giám khảo này có chút hảo cảm.
– Ừ, đi tiếp đi!
Vị giám khảo râu bạc vỗ vỗ vai Tần Vô Song, đối với thái độ khiêm nhường của người trẻ tuổi, hảo cảm càng tăng.
Phần thi cuối cùng là thi năng lực chiến đấu thực chiến, khảo sát tu vi vũ kỹ của Võ đồng. Cái này đối với thi đấu vũ kỹ của Võ đồng yêu cầu rất cao. Nếu không học qua vũ kỹ tinh diệu, chỉ với kiến thức cơ bản dù cho hạng nhất cũng sẽ thực có hại!
Phương thức là – Phá trận mộc khôi lỗi!
Giám khảo tiếp nhận phiếu thành tích của Tần Vô Song liếc mắt nhìn, cũng có chút kinh ngạc, chẳng qua đều là giám khảo đến từ Chân Võ Thánh Địa tại Vương đô, gặp qua thiên tài nhiều lắm, mặc dù có chút giật mình, nhưng cũng không ngạc nhiên.
– Có tổng cộng ba cấp bậc, là khiêu chiến ba mộc khôi lỗi, sáu mộc khôi lỗi cùng với chín mộc khôi lỗi. Chín mộc khôi lỗi là cấp cao nhất, chỉ cần ngươi có thể kiên trì hết mười phút, là thông qua!
Tần Vô Song sớm nghiên cứu qua quy tắc, đương nhiên không hề bất ngờ chọn độ khó nhất.
Mộc khôi lỗi là loại trang bị khảo nghiệm đặc thù thuộc loại tốt, chỉ cần đi vào giữa sân, mộc khôi lỗi tự nhiên sẽ dũng mãnh tiến ra, bao vây tấn công Võ đồng.
Năng lực của mấy mộc khôi lỗi này, đại khái cũng là cỡ Võ đồng Lục đẳng.
Cửa ải cuối cùng này, rất nhiều Võ đồng đều là lấy mặt xám mày tro mà kết thúc. Ở cửa này, đại bộ phận Võ đồng cũng không qua được nhiều. Vì cửa này cản trở, rất nhiều Võ đồng có thành tích xuất sắc cũng bị suy giảm thành tích lớn.
Tần Vô Song mới vừa tiến vào sân, sau lưng một trận quyền phong đánh úp lại.
Không ngờ đã bắt đầu đánh rồi!
Tần Vô Song đầu cũng không quay lại, trực tiếp đá ra sau. Chỉ nghe phịch một tiếng, cả con mộc khôi lỗi bị hắn một chân bổ ra, trực tiếp vỡ trên mặt đất.
Tình hình này khiến vị giám khảo cũng trợn mắt há mồm.
Mộc khôi lỗi này được tạo ra dựa vào nghiên cứu tham khảo năng lực trung bình của Võ đồng, cho dù là Võ đồng cực mạnh, cũng không có khả năng đem mộc khôi lỗi phá hư.
Nhưng là Tần Vô Song chỉ dùng một chân, trực tiếp đem mộc khôi lỗi đá vỡ. Tu vi này… Ít nhất phải Lực Võ Cảnh Đỉnh phong mới làm được a! Vị giám khảo nhịn không được hướng cột đề tuổi Tần Vô Song nhìn lại, đây thật sự là Võ đồng mười sáu tuổi sao?
Quy tắc không có nói không được phá hư mộc khôi lỗi, Tần Vô Song tả một quyền, hữu một chưởng, chín con mộc khôi lỗi trong phút chốc bị hạ đo ván, thành một đống gỗ vụn.
– Quấy rầy một chút, giám khảo đại nhân. Ta có phải là phải ở đây ngồi đủ mười phút mới được cho qua?
Tần Vô Song khó xử. Chín mộc khôi lỗi toàn bộ đã bị thu phục, trước sau chưa tới một phút. Người ta quy định là kiên trì hết mười phút!
Vị giám khảo bình tĩnh lại, tình huống này bọn hắn chưa từng gặp qua, ha ha cười nói:
– Cái này… không cần, ngươi ra đi!
Xoát xoát xoát, trên phiếu điểm lại thêm một dấu hoa trọn vẹn.
Ba hạng khảo nghiệm hoàn tất, Tần Vô Song khiến một đám giám khảo mỗi người trợn mắt há mồm, vội vàng đi tìm quan chủ khảo báo cáo tình huống. Võ đồng thiên tài như vậy, Chân Võ Thánh Địa có thể nào bỏ qua?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN