Khi Vật Hi Sinh Trở Thành Nữ Chính
Quyển 1 - Chương 39: Dùng dược cưỡng bức!
Phượng Khuynh Ca ra khỏi tập đoàn Phượng thị liền lên xe đi đến tập đoàn phong thị.
Nhìn nhìn toà nhà trước mặt mình cô không khỏi nhíu mày suy nghĩ. Phượng thị cùng phong thị là hai tập đoàn trên lĩnh vực kinh doanh hoàn toàn trái
ngược nhau cho dù có phát triển theo xu hướng thì cũng sẽ không phát
triển theo chiều hướng giống nhau. Chẳng lẽ có sự trùng hợp như vậy?
“xin chào, tôi muốn gặp tổng giám đốc của cô.” Phương Khuynh Ca vừa tiến vào đại sảnh tiến đến quầy tiếp tân đối với người trước mặt lạnh nhạt nói
Cô gái đứng trước nghe thấy âm thanh liền ngẩng đầu, trước mắt cô một cô
gái xinh đẹp đầy uỷ mị, làn da trắng tựa bạch ngọc không tỳ vết. cùng là phụ nữ với nhau nhưng khi nhìn thấy chỉ có cảm giác xấu hổ ngay cả ghen tị cũng không có.
“xin hỏi tiểu thư có hẹn trước không?” nữ nhân viên sau khi lấy lại tinh thần liền xấu hổ hướng cô hỏi. trong giọng
nói lại mang theo vài phần lấy lòng. Cô nhớ không nhầm thì từ trước đến
nay không có bất kỳ cô gái nào dám đến tìm tổng giám đốc của các cô. Hơn nữa theo cô thấy chỉ có người xinh đẹp trước mắt cô mới xứng với vị
tổng giám đốc yêu nghệt của các cô.
“Cần hẹn trước? Hắn không
phải nói tôi tùy thời có thể tìm hắn sao? Nếu không cô gọi điện thoại
hỏi một chút?” tên yêu nghiệt đó đã chụp được hình của cô, khẳng định sẽ chờ cô tìm tới cửa, mới không có chuyện đem cô gạc bỏ bên ngoài không
tiếp.
“vậy xin tiểu thư chờ một lát.. Tiểu thư họ gì, nếu tổng giám đốc có hỏi tôi có thể trả lời”
“chỉ cần cô nói…có một người đến lấy ảnh là được” Phượng Khuynh Ca thản nhiên lấy xuống kính râm trên mặt thản thản nhiên nói.
Nữ nhân viên lập tức gọi điện đến phòng tổng giám đốc nào đó. Cô nhẹ giọng nói:“tổng giám đốc có một vị tiểu thư nói đến lấy ảnh đã chụp. xin hỏi
ngài để cô ấy lên không a?”
Điện thoại vừa ngắt kết nói, thái độ
của nữ nhân viên càng trở nên cung kính: “tiểu thư, tổng giám đốc nói,
mời cô lên phòng gặp người”
Phượng Khuynh Ca thản nhiên gật gật
đầu, dáng người mềm mại tiến đến thang máy chuyên dụng dành riêng cho
tổng giám đốc. bước vào thang máy, ấn nút tầng cao nhất, cửa thang máy
đóng lại. cô đầu tiên thả lỏng cơ thể tiếp đến cởi bỏ cúc đầu tiên trước ngực áo.
Đàm phán là cần phải có kỹ nâng, cô muốn xem xem tổng giám đốc được mệnh danh là yêu nghiệt có bộ dáng như thế nào
Cộc! Cộc!
Phượng Khuynh Ca gõ nhẹ hai tiến trên cửa
“đi vào” một giọng nói trầm thấp lại mang theo cảm giác nóng ấm như buổi trưa hè từ bên trong truyền ra.
Phượng Khuynh Ca đẩy cửa đi vào. Trong phòng ánh sáng bị che khuất sau tấm màn che của cửa sổ. một nam nhân mặc hồng y ngồi sau bàn công tác đưa lưng
về phía cô, gương mặt lay động từng góc của quai hàm được nâng lên,
gương mặt nhìn về phía trước phía trước âm trầm.
Trước vách tường một đoạn phim đang quay lại cảnh của cô cùng Phượng Tử Thịnh đang ân
ái. Thanh âm yêu mỵ lại cao lại mang theo kích thích theo từng cử động
của người phía sau mà hưng phấn.
“A… nhanh..nhanh một chút…
Ô… A…” trên màn hình Phượng Khuynh Ca bị đặt phía trên thành ban
công, phía sau Phượng Tử Thịnh không ngừng chuyển động. mái tóc đen dài
tản ra mang theo cảm giác dụ hoặc. đôi mắt đen nháy lại mang theo vài
phần dư quang hấp dẫn, tựa như loại yêu hồ quyến rũ làm cho người khác
hung hăn muốn chà đạp.
Phượng Khuynh Ca ho nhẹ một tiếng. cô
đã đứng ở đây muốn rất lâu rồi, tên kia còn không có để ý đến cô đâu.
Tên yêu nghiệt này rốt cuộc muốn làm cái gì?
“Thật sự rất thoải
mái sao?” Nam nhân quay đầu nhìn cô, ánh mắt nóng rực nói:”chỉ cần theo
tôi một đêm, tôi liền đem ảnh đã chụp trở lại cho em.”
Phượng
Khuynh Ca nhíu mày. Cô nhíu mày lần lượt đánh giá tên yêu ngiệt này,
giọng nói mỉa mai: “đường đường là tổng giám đốc của Phong thị muốn có
cô gái nào mà chẳng được? muốn dùng loại cưỡng ép này chèn ép người khác chứ?”
“nếu em không đáp ứng tôi, không sao ngày mai tất cả báo
chí nhất định sẽ có được hình ảnh hấp dẫn nhất của Phượng đại tiểu thư.” Nam nhân tà ác nói.
Phượng Khuynh Ca sờ sờ môi, trong mắt hiện
lên lãnh ý: “Phải không? Bất quá ta tin tưởng bọn họ đối với chuyện này
không cảm thấy hứng thú.”
“Vì sao?” Nam nhân khó hiểu, khẽ cau mày.
“Bởi vì bọn họ sẽ thấy được dáng hấp dẫn của vị tổng giám đốc được mệnh danh yêu nghiệt như thế nào?” cô hướng về tên yêu nghiệt nào đó thả ra một
bột phấn màu trắng.
Đây là một thành phần trong “thoát y ma thảo” nha nếu so với trước kia thì tác dụng của nó còn mạnh hơn rất nhiều đó. Tên nào đó không hề có phòng bị chỉ cảm thấy một mùi thơm bay vào trong mũi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!