Chu Sưởng nhìn anh thật sâu rồi xoay người bước đi.
Trong tiếng nhạc, tiếng người và tiếng sóng biển xô vào, bọn họ quay lại bến tàu. Một bài hát nóng bỏng lại vang lên, mọi người lại bừng bừng sức sống, các cô gái quay thân xoay tròn, váy áo tung bay trong gió biển, đỏ và vàng hòa quyện động lòng người.
Kinh Hồng và Chu Sưởng lại không hề nán lại, bọn họ đi thẳng qua sàn nhảy để ra bến tàu.
Người lái thuyền biết mặt bọn họ, sau khi chào hỏi thì hai người lập tức lên thuyền máy.
Không gian thuyền máy nhỏ hẹp, Chu Sưởng cao gần mét chín cảm thấy cặp chân của mình hơi khó chịu, Kinh Hồng lẳng lặng nhìn hắn.
Tiếng động cơ khi thuyền máy chuyển động rất lớn, cả hai không ai nói chuyện mà chỉ nhìn vào bóng lưng người lái thuyền địa phương trong bóng đêm và hướng điểm đến ở nơi xa.
Con thuyền rẽ sóng, mặt nước tĩnh lặng bị quấy nhiễu dập dềnh mỗi nơi thuyền máy đi qua, bọt trắng xóa bắn lên tung tóe.
Cuối cùng cũng tới căn nhà trên đảo tư nhân mà Chu Sưởng đặt.
Chu Sưởng mở cửa để Kinh Hồng đi vào trước.
Tiếp theo Chu Sưởng gọi điện thoại yêu cầu tất cả phục vụ trên đảo rời khỏi đây, thậm chí còn nhìn theo bọn họ đến khi đi xa.
Rồi sau đó Chu Sưởng cũng không bật đèn, câu đầu tiên hắn nói sau khi rời bãi cát là, “Tôi đi lấy rượu. Cũng không có có gì quá ngon, Screaming Eagle* được không, sản xuất năm nay, xếp hạng đánh giá khá tốt. Vừa khéo còn là của California.”
*Screaming Eagle là một trong những “loại rượu vang đình đám” của California, được làm từ 100% Cabernet Sauvignon và được đánh giá rất cao.
Đầu óc Kinh Hồng vẫn đang chết máy, anh hỏi, “Xếp hạng đánh giá mấy điểm?”
Khách sạn có phục vụ rượu, trong danh sách rượu có rất nhiều lựa chọn, Kinh Hồng không gọi nhưng rõ ràng Chu Sưởng đã dùng dịch vụ, đúng là biết cách hưởng thụ.
Chu Sưởng nói, “Trong menu ghi là 99.”
“Thế là ngon rồi.” 99 là số điểm cực kỳ cao, thang điểm 100 là hệ thống đánh giá riêng của Napa* California, nhưng điểm trung bình của các nhà máy rượu tốt nhất trong nhiều năm qua cũng chỉ ở mức loanh quanh 90.
*Napa Valley, cách San Francisco, California một giờ lái xe về phía Bắc, là vùng sản xuất rượu vang danh tiếng và nổi tiếng nhất trong số các vùng/quốc gia làm rượu thuộc Tân thế giới.
Sau đó Chu Sưởng đi lấy rượu, Kinh Hồng thì bước tới cửa sổ kịch trần và kéo cửa trượt ra. Gió biển ùa vào, Kinh Hồng nheo mắt một chút rồi đóng cửa lại.
Căn phòng lại quay về với tĩnh lặng, Kinh Hồng nghe thấy tiếng Chu Sưởng khui rượu, cũng nghe thấy âm thanh trong trẻo khi rượu vang được rót vào ly.
Sau vài giây, Chu Sưởng cầm ly rượu đi tới sau lưng Kinh Hồng, Kinh Hồng không nhìn thấy người nhưng anh biết Chu Sưởng ở ngay sau.
Kinh Hồng muốn quay lại nhận rượu, Chu Sưởng lại vòng một tay ôm lấy hông anh chặn không cho anh xoay người. Chu Sưởng ôm Kinh Hồng vào trong ngực, đưa ly rượu lên môi anh rồi khẽ nâng tay lên đút cho anh uống.
Kinh Hồng đành phải túm lấy cánh tay Chu Sưởng, nương theo tay Chu Sưởng để nhấp một ngụm rượu ngon.
Nhưng Chu Sưởng vẫn không chịu đưa ly cho Kinh Hồng mà tiếp tục làm như vừa rồi. Hắn rất kiên nhẫn rót từng ngụm từng ngụm.
Nhưng rất nhanh sau đó, độ nghiêng của ly rượu trong tay Chu Sưởng ngày càng lớn, tốc độ cũng ngày càng nhanh hơn. Kinh Hồng muốn bảo hắn ngừng nhưng bàn tay bên hông lại lướt lên vuốt vẻ cổ anh, mơ,n trớn yết hầu anh, cuối cùng bàn tay nhẹ nhàng nắm lấy cằm Kinh Hồng để rót rượu vào.
Chẳng bao lâu sau, Kinh Hồng đã uống vào từng ngụm từng ngụm rồi lại biến thành không thể uống được nữa, rượu đỏ chảy xuống theo khóe môi rồi đọng lại ở xương quai xanh, sau đó lăn qua xương quai xanh xuống bờ ngực làm ướt cả chiếc sơ mi trắng của Kinh Hồng.
Nguyên một mảng nhoe nhoét đỏ nhìn mà giật mình.
Uống hết một ly, thậm chí Chu Sưởng còn không quay về bàn đặt lại ly rượu, thay vào đó hắn kéo cửa sổ kịch trần ra và ném thẳng ly rượu xuống bể bơi bên ngoài, ly rơi kéo theo tiếng nước bắn tung tóe. Chu Sưởng thuận tay kéo cửa, sau đó xoay người Kinh Hồng lại để hai người hôn nhau say đắm.
Sơ mi của Chu Sưởng cũng dính đầy rượu trên người Kinh Hồng, nhưng dường như hai người không cảm nhận được gì khác nữa. Chu Sưởng ôm lấy eo Kinh Hồng, Kinh Hồng ôm vai Chu Sưởng, một trong hai bàn tay còn túm chặt lấy nhúm tóc đen sau gáy hắn.
Đèn không bật, bên ngoài là trăng thanh gió mát và biển đêm, bọn họ cũng chìm trong ý loạ.n tình mê.
Nhiệt độ não dâng cao và trở nên hỗn loạn, tựa như có dung nham đang phun trào, trước ngực cũng được bao phủ trong hơi nóng.
Chẳng biết hôn nhau bao lâu, Chu Sưởng ve vuốt gáy Kinh Hồng, nắm lấy vài lọn tóc của anh rồi kéo nhẹ.
Thế là Kinh Hồng hơi ngửa cổ lên.
Chóp mũi Chu Sưởng trượt theo đường cong nơi cổ Kinh Hồng, ngửi qua môi dưới, cằm, phần thịt mềm bên dưới cằm rồi tiến thẳng đến yết hầu.
Mong manh đến vậy.
Chu Sưởng liếm lên yết hầu của Kinh Hồng, khiến toàn thân Kinh Hồng khẽ run rẩy
Rồi Chu Sưởng cởi hai cúc áo sơ mi của Kinh Hồng, hôn từng chút từng chút lên sườn cổ và bả vai anh. Vốn chỉ là ngửi nhẹ nhưng sau đó là m.út mát điên cuồng và mạnh mẽ liế,m láp.
Kinh Hồng không có tí sức nào, hai tay anh khẽ đẩy cơ ngực rắn chắc của Chu Sưởng.
Đương nhiên Chu Sưởng cảm nhận được, hắn cởi hết cúc áo sơ mi của mình rồi phanh vạt ra hai bên, một tay hắn ôm Kinh Hồng, tay còn lại thì đặt từng bàn tay của Kinh Hồng lên bờ ngực trần của mình.
Kinh Hồng co rúm lại trước sự kí.ch thích, nhưng vì rất thoải mái nên hai tay anh đã mềm oặt đặt trước ngực Chu Sưởng trong vô thức.
Ánh trăng rót vào đáy mắt Kinh Hồng, phản chiếu đủ màu sắc lấp lánh.
Chu Sưởng lại hôn lên môi Kinh Hồng. Cùng lúc đó, hắn vén sơ mi của Kinh Hồng lên, ban đầu còn dè dặt e ngại, ngón trỏ và ngón giữa của hắn tách ra cọ xát hai bên đầu.ngực của Kinh Hồng. Nhưng chẳng lâu sau, ngón cái và ngón trỏ của Chu Sưởng đã nhéo một bên nú.m vú của Kinh Hồng, ngón cái ấn vào rồi vân vê bằng hai ngón tay, Kinh Hồng cong eo lên theo bản năng lại bị tay còn lại của Chu Sưởng ghì chặt lên cửa kính. Anh không trốn được, chỉ có thể đón nhận tất cả một cách bị động.
Ngay đến từng thớ cơ nơi yết hầu cũng không thể cử động, sợi chỉ bạc chảy dọc theo khóe miệng.
Rồi sau đó, chẳng biết vì sao mà hai người đã ôm chặt lấy nhau, cơ thể áp sát dính chặt rồi hôn môi và cọ xát.
Dòng này là nước thịt thơm ngon mời bạn ăn nha
Hai chân Kinh Hồng mềm nhũn, dấu tay trên cửa kính cũng trượt xuống để lại dấu vết.
Có vẻ như Chu Sưởng còn chưa thỏa mãn, Kinh Hồng lại lắc đầu nói với hắn, “Không được… Không muốn nữa…”
Chu Sưởng khựng lại một chút rồi nói, “Được, vậy đi tắm nhé?”
Kinh Hồng lắc đầu, anh quờ quạng dưới thảm túm đại được áo sơ mi của mình, lau qua loa đùi trong rồi lảo đảo đi vào một phòng ngủ và ngã thẳng xuống giường.
Anh quá mệt mỏi.
Chu Sưởng nhặt quần áo dưới sàn lên và đuổi theo Kinh Hồng, hắn ném đống quần áo xuống sàn chỗ cửa sổ cạnh giường rồi định trèo lên, Kinh Hồng lại nhắm mắt nói với hắn, “Cậu ngủ ở phòng khác đi.”
Châu Sưởng không thể tin nổi, hắn hỏi, “… Gì cơ?”
Kinh Hồng say túy lúy, giọng điệu của anh vẫn mang theo thói quen ra lệnh thường ngày, “Cậu ngủ ở phòng cho khách đi, tôi không quen ngủ chung với người khác.”
Chu Sưởng bị Kinh Hồng làm cho tức đến bật cười, hắn hỏi, “Được hầu hạ xong thì đuổi tôi đi à?”
Sau khi bình tĩnh lại, Kinh Hồng cảm thấy đầu mình đau như búa bổ, anh lại nói, “Biến. Tôi không muốn nói lần thứ ba đâu.”
“… Được rồi.” Chu Sưởng chấp nhận số phận tủi buồn, hắn nói, “Đồ vô lương tâm.”
Có điều Chu Sưởng vẫn tắm rửa trong phòng tắm bên Kinh Hồng trước khi đi, sau đó hắn quấn khăn tắm bước ra, cuối cùng mới tắt đèn tường và khép cửa phòng lại cho Kinh Hồng.
Chu Sưởng đi rồi, cảm giác rã rời vừa dịu dàng vừa tinh khiết như nhung chậm rãi buông xuống từ trần nhà và khẽ khàng phủ lên người anh, Kinh Hồng cũng chìm vào giấc ngủ.