Kho Sách Của Trời (Dịch) - Vương Dĩnh chấn kinh
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
206


Kho Sách Của Trời (Dịch)


Vương Dĩnh chấn kinh



Dịch: Mựp

Sau khi Diêu Hàn nghe được tiểu thư của mình dự định bái Trương Huyền làm lão sư, hắn cũng không biết Trương Huyền đã thu được mấy người học sinh.

Lúc này mới vừa nói Trương Huyền không thể thu được người học sinh thứ hai xong, hắn liền thấy một đám người Vương Dĩnh, phảng phất như chúng đang tát vào mặt hắn mỗi đứa một cái, sắc mặt hắn trở nên khó coi.

-Lão sư! – Triệu Nhã cảm thấy da mặt nóng hừng hực, hận không thể có cái lỗ cho nàng chui xuống.

pbhG{display:inline-block}-NgườkvUpczhuḱihoEMgMPMAḶ hOJ{display:inline-block}không JdUKsg{display:inline-block}sHPBDMKḃao Pms{display:inline-block}chứ?jftPLSeppGỐ

Một lát sau, Diêu Hàn tỉnh lại, nhìn Trương Huyền cách đó không xa, nhịn không được sững sờ.

Ngày hôm qua tên kia đối với mình ác liệt như vậy, vốn cho rằng hôm nay tới có thể thấy Trương Huyền coi như không biến thành đầu heo thì cũng biến thành tàn phế, làm sao mà đến cả da cũng không có lấy đến một vết thương?

Kỳ thật hắn đi theo Triệu nhã không phải đến xem Trương Huyền dạy như thế nào, trên thực tế là muốn nhìn thấy thảm cảnh đối phương bị đánh… Kết quả là bản thân đường đường là một cường giả Ích Huyệt cảnh tầng sáu, đi đánh lén người ta lại bị người khác đánh như đầu heo… Hắn có cảm giác mất mát không thể tiếp thu được.

-Ta có thể có chuyện gì?

Trương Huyền biết đối phương nghĩ cái gì, trên mặt không biểu lộ bất kì cái gì, nhìn về phía Triệu Nhã:

GPdv{display:inline-block}-NgaHIuYqCGmEṫười DBMyIZ{display:inline-block}nhZsgaVwKdBẖân zOHVLX{display:inline-block}sĩtkCzkẏ bnDRwX{display:inline-block}tàn uaTn{display:inline-block}tậBlzKqnḈt ZFvzil{display:inline-block}nrrUAvwVaxRằàvJJMUolwnTḖy qrqnIr{display:inline-block}leVLCJkvlWgỴà aHUrt{display:inline-block}…FvJNgeṴ

KyaZ{display:inline-block}-NktewYỗhân fgQO{display:inline-block}sĩ pfj{display:inline-block}tànEiQNḆ hrIaE{display:inline-block}tậJYwGSyaYzỈt? SgIc{display:inline-block}-QnhFjliBKrỲ vWJl{display:inline-block}Triệu PMr{display:inline-block}Nhã ZRC{display:inline-block}cảmXmezrṸ mAAZMi{display:inline-block}thấxSGsdṈy REHt{display:inline-block}cIwjWaRfBữổShpBjQHggỏ oqeWI{display:inline-block}quái, jYoxFf{display:inline-block}bấtIHkpọ ORWs{display:inline-block}quá JbL{display:inline-block}còFEvLDRCCDuḙn JqE{display:inline-block}chưa Aoh{display:inline-block}lêncwQBPHẦ wBQK{display:inline-block}tiếngLlUBouẆ UEmK{display:inline-block}lqeCKửiềBHlSPvSḉn JluQn{display:inline-block}bị XNv{display:inline-block}mộdFjLẉt wUXq{display:inline-block}thanh HBCeyF{display:inline-block}âkLVCOkMXjṛmoCIgcSCKndḗ ukXj{display:inline-block}cokmQLotḖắt tkM{display:inline-block}ngang.

-Ngươi mới là nhân sĩ tàn tật, cả nhà người mới là tàn tật!

slNG{display:inline-block}DfYsUmNḟiêu JBy{display:inline-block}HDQzXỗàn SZKwV{display:inline-block}cIwJHZṩốUyPJkeUẞ WVlkO{display:inline-block}nén bDPnS{display:inline-block}xúc RvLKrE{display:inline-block}đvnautfṁộqNaWEVVBkẁng nxerf{display:inline-block}muUFUWIPySờốnlJXxptWokḖ PaEWm{display:inline-block}hkhGvqaKYdDỴộc sJuWBt{display:inline-block}máu, pZL{display:inline-block}lông pyitcp{display:inline-block}màQTNeuPStZlḛyFurpWnẖ WxY{display:inline-block}giương HGECX{display:inline-block}lên,LlYJMYEwwoỨ jVtSLy{display:inline-block}ốngMdzWḐ xiUIez{display:inline-block}tAlIZnuWṠaylMGIGLtừ mar{display:inline-block}áo UXjnX{display:inline-block}hấtxTfcMtclEỻt TKxo{display:inline-block}lêTkeXoẄn jiCXSg{display:inline-block}cODAOCusRṣaoyRqtJyIxḊ EVw{display:inline-block}giọRhuqwTfcẢng kYPD{display:inline-block}nói:seqQMtḚ

-Ta chính là quản gia của Bạch Ngọc thành phủ thành chủ, Diêu Hàn!

-Nếu là nhân sĩ tàn tật thì nên đi về đi, miễn cho việc nằm vạ chết tại đây, ta cũng không biết phải giải thích như thế nào. – Trương Huyền giống như không nghe thấy hắn nói, – Tiễn khách, đóng cửa!

-Ngươi…

Diêu Hàn nắm chặt tay, kém chút đã tức điên tại chỗ.

Hắn là ai?

Quản gia của Bạch Ngọc thành phủ thành chủ, đức cao vọng trọng, đi vào Hồng Thiên học viện, coi như là chủ nhiện phòng giáo dục cũng phải cẩn thận phối hợp với hắn, thế nhưng tại đây bị tên lão sư này gọi là tàn tật lại còn đuổi ra ngoài, làm sao hắn không giận được.

-Ta muốn nhìn xem người dạy bọn hắn như thế nào! – Diêu Hàn ngạo nghễ đứng thẳng nói.

qUWyKM{display:inline-block}-HNeHIbNBṘáVoGKfyrlẴ vEhtx{display:inline-block}há, XbUx{display:inline-block}ciaBsJaPḼhúoiRUPUỘnhMTTzFwiywởg ehcHy{display:inline-block}taVwgdtfqxṢ AycPi{display:inline-block}dcymmABpCsyỆạyfTVhWVKFḘ hZs{display:inline-block}học hYRXCB{display:inline-block}cần NEABM{display:inline-block}tuyhsYzẟệtuFmpUḣ xjodP{display:inline-block}đối XSPFOT{display:inline-block}yên EKaOhj{display:inline-block}tĩYycbUGTrQừnh, CPIHg{display:inline-block}khônBIMQqKQṄg DnC{display:inline-block}pAajUEHlẖhải zRMgpX{display:inline-block}chópJtyaHwKXUṓ qHxIy{display:inline-block}mèodIcFHṕ mzo{display:inline-block}ndagdKjmsṡào WUNxmf{display:inline-block}cũng XgaQiO{display:inline-block}cóVjMnṿ pzc{display:inline-block}thqqtYxpXṷể Duj{display:inline-block}đi VDPPjg{display:inline-block}vàOHvdXLWhznẵo!

Trương Huyền cũng không quan tâm người này địa vị cao ra sao, cái gì nghe cũng không lọt, lần nữa khoát tay.

-Ngươi nói ai là chó mèo? – Lửa giận quá lớn, vết thương của hắn không ngừng rỉ máu, Diêu Hàn toàn thân run rẩy: – Ngươi có tin hay không ta hiện tại một chưởng phế người…

-Triệu Nhã, đem hắn đuổi ra ngoài thì ta mới có thể giải quyết được vấn đề của ngươi!

Lười với việc cùng đối phương đôi co, Trương Huyền khoát tay chặn lại.

-Diêu thúc thúc, người nên ra ngoài đi! Ta lập tức phải học rồi!

DnwyWh{display:inline-block}NghzJqvjvUẏe fEB{display:inline-block}nóipFufnẴ MyQ{display:inline-block}như rdIipT{display:inline-block}tuGXdSEṏhLBFxDzPRẎế, OAmYx{display:inline-block}TFznrZkhUẖriwuHLUắệu qJu{display:inline-block}NhBVRuIOZMqḓãTlLkktỸ uzVmls{display:inline-block}mắtSCwSbtṜ zJidCF{display:inline-block}sáng fsNJA{display:inline-block}lênwEhjXqtOỤ.

-Ta không đi, ta muốn tên này nói rõ cho ta hắn đang nói ai? Diêu Hàn ta đường đường là một cường giả Ích Huyệt cảnh tầng sáu, đi đến bất cứ nơi nào đều được người người kính trọng, dám nói ta là tàn tật, còn bắt ta ra ngoài…

Bành!

xBnFI{display:inline-block}LjNjtbhnUPẢờQmHHṢi kIpWgU{display:inline-block}nóiywTAqcexJoṍ sXVUGp{display:inline-block}còn phTL{display:inline-block}chdtIqQppscmṦưa GSQ{display:inline-block}nói mOIcC{display:inline-block}xoCMGVvnTvOṊng, bcF{display:inline-block}hENnHhiHaAḤắomLocṱn utJ{display:inline-block}liền PyHOw{display:inline-block}bBUlEcWdẍị HCAQvm{display:inline-block}Triệu rjBi{display:inline-block}Nhã mVmC{display:inline-block}đẩy MPwiG{display:inline-block}ra NOTH{display:inline-block}ngoài ZoxQnV{display:inline-block}cửxuCppuẍa, WjwND{display:inline-block}ngaydVAkRṄ JXUk{display:inline-block}sau aTfXAA{display:inline-block}đó SVmkZ{display:inline-block}tối cklIrg{display:inline-block}sầlhBrḫmxYPGWKmỎ UKf{display:inline-block}lại, Wfvh{display:inline-block}đại TxgJ{display:inline-block}mRpFvjqRbẔôDXYxCUZFtẤn mLrXbJ{display:inline-block}đóbjISdiaqvYṂng MXYSw{display:inline-block}lại. PQdJd{display:inline-block}NInrtqTUNipỜếu pugG{display:inline-block}khônZXqLẠgPKaYệ hdsH{display:inline-block}phải RRExbT{display:inline-block}heTjpGQẶắn uvJ{display:inline-block}tránhmGEMCVtmẢ BfHBJ{display:inline-block}nhanUSstuuXOuMṁh, BwVIGg{display:inline-block}khẳQogvsạng EGa{display:inline-block}địnshxHXjẳh EXKAMB{display:inline-block}sNPyjAuYoaḣẽOlXYẦ YmE{display:inline-block}bịYAfqPPṓ uhsbuu{display:inline-block}đậpLezIYXuEẒ ErXE{display:inline-block}trfzLAqḾúng FkxH{display:inline-block}nvSLHmGbḖgay uvuOg{display:inline-block}tạinWcnḟ nhwF{display:inline-block}chỗ.

IzSw{display:inline-block}-uYRQyềTizVNrYMrXjứểu uZxlab{display:inline-block}thư…

Đứng ở ngoài cửa, lông mày Diêu Hàn giật giật, da mặt run rẩy.

Nếu như hắn bị Trương Huyền đuổi ra ngoài, hắn khẳng định sẽ xuất thủ. Thế nhưng tiểu thư đuổi, đánh chết hắn cũng không dám hoàn thủ, bất quá tất cả phẫn nộ hắn đều chuyển sang trên người Trương Huyền.

Thật nghĩ không thông, tên này rốt cuộc có bản lĩnh gì? Có thể đem tiểu thư điều khiển như vậy?

-Diêu thúc thúc, làm phiền ngươi chờ ở bên ngoài, chúng ta phải lên lớp rồi!

Triệu Nhã biết bản thân mình như thế nào, bệnh của nàng không thể để cho bất cứ ai biết được, nhất là Diêu thúc thúc, nếu lão sư muốn giúp nàng giải quyết thì trước tiên đem người này đuổi ra ngoài.

TriM{display:inline-block}-Vậy ZyW{display:inline-block}thìFPfNLryQnồ DAhUV{display:inline-block}tốt, LdUXMB{display:inline-block}tiểu dmsr{display:inline-block}thư, JEcdql{display:inline-block}ta MhOHG{display:inline-block}ởZNQKỚ sUevU{display:inline-block}chỗ UVwgjp{display:inline-block}này dEyl{display:inline-block}ckmiedqIGSBồhờ EflIp{display:inline-block}ngườiYmItmObJAṚ, IqGdFu{display:inline-block}có KGbAX{display:inline-block}chuTWhKṘyệnJWLHRUJUBVẁ oXhlO{display:inline-block}gì HtXeFS{display:inline-block}thsjdHTsḷì JVpFy{display:inline-block}trựcgLxGkUpoặ pRNMu{display:inline-block}tiếp NNbixH{display:inline-block}gọi oERGI{display:inline-block}tQduYlpOmJḕa, GEDMS{display:inline-block}tqcATrLxYBḏaQALXFswDSgḕ meEvkF{display:inline-block}sẽfciwOoỨ boYVQ{display:inline-block}lậpuiEcUXbmYẵ xEqP{display:inline-block}tUlJuxbJzQGẵức LqttOH{display:inline-block}xônjeRaqẊg xcmWX{display:inline-block}vào!

Nghe được tiểu thư mở miệng, Diêu Hàn biết là không thể đi vào, tức giận muốn điên lên cũng không có cách nào, đành phải cắn răng nói vậy.

Diêu Hàn rời đi, trong phòng chỉ còn năm người học viên mới thu, Trương Huyền nhìn quanh một lần:

-Các người đều đã nhận ta làm sư phụ, sau này sẽ là đồng môn sư huynh muội của nhau, hai bên hảo hảo chiếu cố nhau, không nên hạ thấp uy phong của ta!

-Uy Phong?

Nghe nói như thế, năm người học viên đưa mắt nhịn nhau…

Lão sư ngươi có vẻ như không có gì là uy phong cả!

Khụ khụ, coi như chúng ta muốn hạ thấp, cũng không có khả năng rồi…

-Ta dạy học cùng những người khác thì khác biệt, chú trọng tài năng đến đâu thì theo đó mà dạy, cho nên cách dạy mỗi người cũng mỗi khác. Cho nên, giữa các ngươi cũng không có gì để phải so sánh với nhau cả!

Trương Huyền giống như không thấy được vẻ mặt của mọi người, bày ra đạo lý dạy học uy nghiêm:

-Bây giờ ta sẽ đi vào căn phòng nhỏ này, kêu đến ai, người đó liền tiến vào!

kYqDQU{display:inline-block}LớwHWyốpmzlZvXpṄ mzLtP{display:inline-block}họcefozKDkgjử xakoQ{display:inline-block}TrươnQUhSlBXwJẝg Gzq{display:inline-block}Huyền XSVO{display:inline-block}mặeKDyqớckjLOmPpạ QStc{display:inline-block}dJwMaMJJHẂù dwzze{display:inline-block}khQqYrḇông XMWecd{display:inline-block}qsiRRpẳuá szGGXm{display:inline-block}lQCjnNXnḏớNJWNjSKImuḘn, JIDLqX{display:inline-block}chhwyOvPwbḃỉ FLiVHD{display:inline-block}tầm ZsH{display:inline-block}mộtpIsDShJKoẄ GgHFsR{display:inline-block}triZfDLCTWaắăzoYMGtfấm GhG{display:inline-block}mét Ves{display:inline-block}vuông, Hocj{display:inline-block}tCpiYṉhế CiVYg{display:inline-block}nhLCmOKYciḣưng bIkb{display:inline-block}vẫn JZeK{display:inline-block}cóVSaLHgbnPxḉ oYr{display:inline-block}một CTBrQ{display:inline-block}cái VvKbOO{display:inline-block}gian OVAiNf{display:inline-block}phòYFheḱng, ZBFCnd{display:inline-block}lliivPṨàyvlaltḼ eSVKTz{display:inline-block}nơi aZL{display:inline-block}chuyêHEskrXEIIồnmXWDxOukầ fPX{display:inline-block}chhqILṙỉunEOPAUEṓ SitNj{display:inline-block}dạyvuSRVSkḘ Yfe{display:inline-block}chuyên oeA{display:inline-block}môn NNq{display:inline-block}cho KBMZHB{display:inline-block}hWTxVQỰọc UTct{display:inline-block}siDPNXếnBSLuRlBụh.YAvDwYMḔ

Năm học viên này, từng người cũng không giống nhau, chỉ điểm chung với nhau phiền phức không ít, cũng không có cách nào làm được.

njDXoG{display:inline-block}-Vương fVeXoq{display:inline-block}DBddYCovPṄĩjEopḁnh, VQFQP{display:inline-block}ngươimQUḯi koI{display:inline-block}làFWzkNyvṸ PrtGqh{display:inline-block}người TOBb{display:inline-block}học PZtJ{display:inline-block}viênjqzsYỾ gBQLUD{display:inline-block}đầu NLb{display:inline-block}tiên tGJhaN{display:inline-block}của JGwNZv{display:inline-block}ta, VSqOe{display:inline-block}đếgYhPẪn EYylf{display:inline-block}đUwRETEJḋâyUiGAaqkqTỮ hSNgf{display:inline-block}đi!

Nói xong, Trương Huyền dẫn đầu đi vào phòng nhỏ.

-Được! – Vương Dĩnh vồn là một cô gái ngoan ngoãn, không dám phản bác, ngay lập tức đi vào theo.

…………………

Trong lòng Vương Dĩnh có chút hối hận. Hôm qua nàng lạc đường, tói nơi này hỏi đường, kết quả bị lão sư này lừa gạt bái sư.

Vừa bắt đầu còn không biết rõ chuyện như thế nào, hiện tại suy nghĩ kỹ một chút, lão sư này có vẻ như không có bản lĩnh gì.

Các lão sư khác, chỉ cần đánh quyền liền có thể nhìn ra chân mình gặp vấn đề, tên này không những không nhìn ra, lại còn lừa gạt nói có thể chữa lành cho chân bị thương của mình…

kJgXt{display:inline-block}LúdoJjỗc rcQ{display:inline-block}tOWqlfrRkRyḅrước, FgA{display:inline-block}cáiarcpYwNxxUṸ WWRE{display:inline-block}chJJfVẐân grf{display:inline-block}bị iOg{display:inline-block}thươngnWXAWwGTXEỚ DLoWc{display:inline-block}này iIbzC{display:inline-block}đxXeKQlAPvmḺưkfhFyDDbḀợc QCF{display:inline-block}phụ SycpaZ{display:inline-block}thâMuDjununNṋn rxdOD{display:inline-block}tìNEBVDẐmeXrBpOề RURHA{display:inline-block}các foLK{display:inline-block}thầy Fpk{display:inline-block}tyhDsbḄhuốc Ljuz{display:inline-block}nDdNjcZfiỊổlVuDUỌi RcjLm{display:inline-block}daezbwFRTỌnh xQn{display:inline-block}nhất zJVWc{display:inline-block}cũng CwOiW{display:inline-block}khGVfOJXjOzhỸôngLHCyậ YCoRgY{display:inline-block}thểFrLqaTỳ Tcu{display:inline-block}chữa twdHR{display:inline-block}lànhnuIhwṜ wQs{display:inline-block}đtYYRewpHṎượtRoZwẄc, iIiU{display:inline-block}hắn NMe{display:inline-block}nvxzJrsVUṉói IabB{display:inline-block}có pVxHCn{display:inline-block}thể CRZ{display:inline-block}cbNIsOpQSFṊhữa, pclzf{display:inline-block}không idpse{display:inline-block}phảiOPOiAdJuPẽ hECBm{display:inline-block}lừa eYBo{display:inline-block}gạcGPhuccHYXḙtTLUixIKyHḳ dhrF{display:inline-block}thìgrMTmḆ BxvqmU{display:inline-block}là iQnNWu{display:inline-block}gìhsnHẏ?YgdrUbmJắ

Nhất là hôm qua Lưu lão nói không ít sự việc liên quan đến tên lão sư này với nàng.

Giờ mới biết được, lão sư này lại có sự tích “Huy hoàng” đến vậy, lão sư kém cỏi nhất Hồng Thiên học viện từ trước tới nay, khảo hạch thì bị không điểm, thực lực thì hạng bét trong tất cả lão sư… Bản thân làm sao có thể xui xẻo như vậy, bị hắn lừa liền tin tưởng hắn!

-Khó trách ca ca nói bên ngoài có nhiều người xấu…

Ca ca trước kia nói với nàng bên ngoài nhiều người xấu như thế nào, nàng còn không tin, ngẫm lại tên lão sư nay, liề cảm thấy mình bị lừa, trong lòng cảm thấy đầy ủy khuất.

Đang suy nghĩ làm thế nào để mở miệng xin rút lui khỏi lão sư này, cùng lắm thì bị mắng một trận, Hoa ca ca có thể hỗ trợ mình thay lão sư khác, liền nghe được âm thanh quen thuộc trước mắt vang lên.

-Đem võ kỹ diễn luyện lại một lần!

Trương Huyền đang ngồi giữa phòng, thần sắc lạnh nhạt nhìn qua.

Lần trước lúc Vương Dĩnh diễn luyện, Thiên đạo thư viện còn chưa được kích hoạt, cũng không biết đến cùng có khuyết điểm gì.

-Được ạ! – Vương Dĩnh mặc dù muốn rời khỏi khóa học, nhưng nàng vẫn là cô gái ngoan ngoãn, chần chờ một chút vẫn gật đầu lần nữa quyền pháp gài thét, rất mau đem một bộ quyền pháp đánh xong.

-Ừ!

Trương Huyền nhẹ gật đầu.

Mặc dù Vương Dĩnh này tính cách có chút ngốc nghếch, nhưng nói thật quyền pháp đánh thật là không tệ.

-Lão sư, kỳ thật ta nghĩ …

Vương Dĩnh chần chờ một chút, muốn nói ra mục đích muốn rời khỏi khóa học của mình, bất quá, nói còn chưa dứt câu, thiếu niên đối diện liền mở miệng.

-Chân của ngươi, nếu như ta nhìn không lầm thì đại khái hai năm về trước, cùng người khác đối chiên nên đã bị thương! – Trương Huyền nói.

-Người… Làm sao biết?

Vương Dĩnh sững sờ, lời nói muốn nói ra liền nghẹn lại, mắt trọn tròn.

LVQyKa{display:inline-block}NxlzNmAỖàngoBoKIOkṂ ZhiBY{display:inline-block}hôm rZIYz{display:inline-block}qua DHklt{display:inline-block}chỉ zclqsb{display:inline-block}nóickaPmvDuHoḻ qZbC{display:inline-block}quaqMRsCồ LYMjHU{display:inline-block}cFcICMṒhaNfUrCieqwṄânGbeCkTGkfHử FCW{display:inline-block}bịmLrRRdLỴ UiLJ{display:inline-block}thương, nFeB{display:inline-block}cũngHDfzpḼ nRiZz{display:inline-block}kZtgLxẋhôckfNZgRTVẛng JvKyu{display:inline-block}có yXy{display:inline-block}nóEGtkkaḲi YwaL{display:inline-block}qgWTObTwJqYỨua NxyH{display:inline-block}líHukiYlUmyGẲ eeeQ{display:inline-block}dCfbOcpXvSỏo GpSVhE{display:inline-block}bị AFN{display:inline-block}thương, lxfzD{display:inline-block}khôngwlpKOmgṕ hDdKo{display:inline-block}nghMyoOCẛĩ SEOA{display:inline-block}tới ENn{display:inline-block}đốqTZNlẊi LHdbC{display:inline-block}phươqSYWzNẋng yQeScY{display:inline-block}cCYHaNtEYỚhẳngTxQaFHEhEḮ kGMQfc{display:inline-block}những LHtG{display:inline-block}nlXIdWippioỖói qfGn{display:inline-block}ra nJZk{display:inline-block}được tWM{display:inline-block}làfyxpqQZSnủ RvPE{display:inline-block}bIUbQSLpṵị ZHh{display:inline-block}ngưCUXRMAAḫời OjWtcD{display:inline-block}đSlhviOẜánh, moOS{display:inline-block}còn zZVJV{display:inline-block}nóiBTShhsẜ eTNyZ{display:inline-block}ra zJOq{display:inline-block}thời NbGoV{display:inline-block}giamSkimPṓn RhK{display:inline-block}bị Wpadl{display:inline-block}tZYJmaḒhương, MAWPi{display:inline-block}đtcSYếểOFTPIorḥ CQCUN{display:inline-block}cNxpmPWIṂhodQUUtwḟ nnRfQa{display:inline-block}nàqkqMẓng cqs{display:inline-block}khqGgyṉông OVv{display:inline-block}nhịMAQVrMIUḶn vnldu{display:inline-block}được JCEh{display:inline-block}mUpxmnIỴà kFxqd{display:inline-block}kiiLDuwpYnMQḐnh HNCqz{display:inline-block}ngạc.cJCRWṃ

kfLTMZ{display:inline-block}-NgươihzdtHṕ mvVon{display:inline-block}trêrvHpbRfoỷn yhITf{display:inline-block}đsaJETRHḈùiCicWmGugỨ BpGel{display:inline-block}cKoiYTṰó xBtu{display:inline-block}bBDaqTmjzḬa lUS{display:inline-block}khuQWGbtyqcṰ Ocpa{display:inline-block}huEUsvCyổyệtAcUẨt DThDSb{display:inline-block}đMfNXvṟạo,dOVjKmẉ tPKlR{display:inline-block}phânjQbJḷ xtEj{display:inline-block}biệfSbFAtḩt JbCDp{display:inline-block}nắmwAnRỬ qpy{display:inline-block}giouFioTpḵữ IFfKj{display:inline-block}lực EerFY{display:inline-block}lAiUaUSapỦượGiWBFịnfhpXDḊg, HMp{display:inline-block}tốVYpUpỐcAxWxyWyṐ gjRtd{display:inline-block}đrqDpofwḲộ, gmTM{display:inline-block}nSFZqkdtyệhanhfrQUḪ BIMRSo{display:inline-block}nhfbUAḍẹnFTkfọ. CjHnC{display:inline-block}LúZtlOSṼc MNRQ{display:inline-block}ngườklowweṅiGWfxEBVlWẮ jXiSy{display:inline-block}cũbnHPHbỗng snX{display:inline-block}nHRMUḒgười oFedwL{display:inline-block}kgowfṭiaFeRfnTmnṁ XoEy{display:inline-block}giao Gwc{display:inline-block}chiếSygeZdoctMỞn, fImd{display:inline-block}đGjLCṁốeQNaVDRṯiINgBṞ KGDOf{display:inline-block}phương CfyC{display:inline-block}trongSeXKiSNWBOỸ nfNaq{display:inline-block}lúc rGbr{display:inline-block}vGKaBgbozgiểô JQk{display:inline-block}tìnhzbFiTLelxxṩ iJoHP{display:inline-block}đã XefVYH{display:inline-block}chạm PDcQmC{display:inline-block}đếzRlgkỞnqSksYazḫ bss{display:inline-block}hjQXZCvioYḻuyệt PxS{display:inline-block}đVVDBjDZiẊạo fKt{display:inline-block}lực uBvnFp{display:inline-block}lượnzrnMJVahsmẪg sZRU{display:inline-block}cqTWfḼủa IbBrhQ{display:inline-block}ngươPKYIGcYkHQḶi! YAaSxN{display:inline-block}Cái oECq{display:inline-block}huyệtzZcsdABộ xOeag{display:inline-block}đạo TpE{display:inline-block}này Gdx{display:inline-block}điAJFjNAcWtṰụng vBJ{display:inline-block}một IoL{display:inline-block}cái GFJSLk{display:inline-block}liền frKJ{display:inline-block}xuấAwTJoAỜt JzG{display:inline-block}hiAEnvCJVỊện gaOoST{display:inline-block}phgtmqoIBPXḤong wbW{display:inline-block}bế, miX{display:inline-block}dẫn xElZV{display:inline-block}đến OWao{display:inline-block}tinh VooEb{display:inline-block}huTgdMpOVCXẺyUGPryGkgMdẃếigtuCyvjpḠt JaT{display:inline-block}chHtBHbDJpdẌảFxqgxQRỗyRMUvPjktzxự OKiSu{display:inline-block}ngược nPY{display:inline-block}vwOCIQḢề,yEHxnvmḠ gLbVtO{display:inline-block}mớcNEiFDNNrJṑiTxnlFṐ Yli{display:inline-block}khiến zHK{display:inline-block}cho gAYG{display:inline-block}ngươi TBu{display:inline-block}khôGpKHslJoOmỮng sYea{display:inline-block}cásXjygbṌchwLDkCGẦ BJyR{display:inline-block}nào TKNb{display:inline-block}phát EaDfZE{display:inline-block}huyeMoKCNiHồ FPgn{display:inline-block}lựxCWRỴc iagKES{display:inline-block}lQRklcTyḀưHjrVẈợng KJQV{display:inline-block}gipTXnbcḞốEivhePJtṪng FdXXii{display:inline-block}nlgECyỽhfACIOmYSgṂư JaSK{display:inline-block}người xUq{display:inline-block}bìnTRyLEYLxLṆhYqAHmdYUvgṣ sGhyH{display:inline-block}thườnglxGdILcự.

Trương Huyền thản nhiên nói.

-Cái này… – Vương Dĩnh chấn động toàn thân, sắc mặt trong nháy mắt trở nên ửng hồng.

Phụ thân mình vì chân mình, đã từng mời qua tất cả danh y của Vương quốc, trong đó nổi danh nhất là Nguyên Ngữ đại sư, qua lời nói có vẻ như tương tự, chỉ là hắn cũng không biết cái huyệt đạo lực lượng này nằm ở đâu, nên không cách nào trị liệu.

Muốn chân chính chữa lành cho cái chân, trừ khi mời đến siêu cấp cường giả Tông Sư tầng tám tu luyện tam phẩm chân khí thì mới có thể giải quyết, nếu không, không có khả năng thành công!

yNeSGW{display:inline-block}VốFzdHBllṷnvuNQrAISZAṒ xPAhU{display:inline-block}cWJIoUḢhBZeCjẃo WklBc{display:inline-block}rằng, fnEdK{display:inline-block}luRpOeMRsPṼãoWkpmỹ Oykx{display:inline-block}sưCQZpoCMMcdỢ WcX{display:inline-block}này zFdZH{display:inline-block}cáiwZXwbỾ ZWud{display:inline-block}gjNTVFuụìMdJdṗ Apl{display:inline-block}crWoydLḍũng QMkt{display:inline-block}kjvdUjjvrễhông elcaN{display:inline-block}bidgsXkLPuqwỶết, omt{display:inline-block}nYUxLIwzNQBỻói vcwz{display:inline-block}có Qwslse{display:inline-block}thể KEm{display:inline-block}cRibpMḁhữa GFLJ{display:inline-block}lành zUBLs{display:inline-block}chân YEMOPs{display:inline-block}củaLDWcPề vHyAuG{display:inline-block}mình dWNHXa{display:inline-block}cũnHFtIDrịg iSN{display:inline-block}chỉQMCrQDgCḢ HUO{display:inline-block}lYjYqJuMḎà KDfgp{display:inline-block}thsaOkdṳuJFSFHHMỦận sdQvju{display:inline-block}mYYnfsUPDqhṵiệng qQlv{display:inline-block}lừorEgyUNẶa gyrURq{display:inline-block}gạtJqJzSỆ, mAeFal{display:inline-block}không ilqkn{display:inline-block}nSBBAṁgUWRMhmcệhĩ xoinR{display:inline-block}tớYaeJxCḗi wcHHW{display:inline-block}mCIQngmMlsMṗới VTeES{display:inline-block}mởOkHefố CiYKE{display:inline-block}miệngdSYilẠ omid{display:inline-block}liJwKjZHlSWṉền DbzYCo{display:inline-block}nói cdAVp{display:inline-block}gVeVbPvcKyấinLxPIcjtsẅốngQOffwYYyoể yOdGI{display:inline-block}như yyAWIK{display:inline-block}Nguyên UaE{display:inline-block}Ngữ IBpAm{display:inline-block}đại Mjfu{display:inline-block}sưMOVYPQoxằ, GsNOwg{display:inline-block}sao wRISI{display:inline-block}cOvETHJLBlỪó dCUVf{display:inline-block}thể IwGh{display:inline-block}ktGVHETṰhELCpLaRLḅôniBabQthṽg BVOD{display:inline-block}khfZbIảiếp VmBExH{display:inline-block}sợ zujuVU{display:inline-block}chEwEiếứ?

-Lão sư, người có thể chữa lành chân cho ta không? – Vương Dĩnh nhịn không được hỏi.

JRTd{display:inline-block}-VGvxYỏVTlhkgLIGvZḧiệADTwTGCỸc Mcidm{display:inline-block}nhuyxDẕỏ WNgQ{display:inline-block}mà UOVh{display:inline-block}thnOSeỆôi! nhd{display:inline-block}–brTjRzNỒ fNIYxc{display:inline-block}TpjlqỖrương qHp{display:inline-block}HuykHifFkKdoḍền OgSclt{display:inline-block}thản PgDtEK{display:inline-block}nhiên nydzKq{display:inline-block}nói.

-Việc nhỏ? – Con ngươi Vương Dĩnh co rút lại, hô hấp dồn dập.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN