Không Chăm Chỉ Đóng Phim Là Phải Về Nhà Sinh Con
Chương 107: Sở đại tổng tài muốn được quy tắc ngầm
Chương 107: Sở đại tổng tài muốn được quy tắc ngầm
Thời gian tốt nhất để học hát kịch là khi còn nhỏ.
Lúc đó, khung xương của trẻ nhỏ chưa phát triển hoàn toàn, cơ thể mềm dẻo, dễ học những thứ như bước đi, tư thế tay cố định, quay người chuyển dáng trên sân khấu hơn.
Hơn nữa, thường thì khi nam diễn vai đán, thân hình sẽ thon thả và mềm dẻo hơn, nhưng những bé trai bình thường từ tuổi dậy thì sẽ bắt đầu hoàn thiện khung xương, khung xương sẽ lớn hơn, cơ thể cũng cứng hơn, đã không còn phù hợp để học hí kịch nữa rồi.
Kỳ Liên tuổi dù đã gần bảy mươi nhưng cơ thể vẫn rất mềm dẻo, động tác nhấc chân, thả bước rất vững, phong thái vững vàng.
Tống Thanh Hàn đến tận cửa nhờ vả, sau khi Kỳ Liên kiểm tra độ mềm dẻo của cậu, liền trực tiếp lập ra một kế hoạch học tập cho cậu.
Sáng sớm cùng ông học cách mở giọng, nâng giọng, trưa thì học cách tạo dáng, tối lại học cách di chuyển trên sân khấu.
Xem sơ qua hình như cũng không có gì bận rộn, sau đó, khi vừa mới học tới bước mở giọng, Tống Thanh Hàn phải nghiền ngẫm cả mấy ngày mới miễn cưỡng tìm được một chút điểm mấu chốt, càng khỏi nói đến tạo dáng và di chuyển trên sân khấu, chỉ dáng tay thôi mà vai đán đã có mười mấy loại, mỗi một dáng tay dùng trong cảm xúc nào, câu hát nào hết có yêu cầu nhất định của nó.
Ban ngày Tống Thanh Hàn theo Kỳ Liên luyện giọng trong vườn hoa nhỏ, buổi trưa lại học đứng dáng với Kỳ Liên trong phòng, tối lại học cách di chuyển của Kỳ Liên trên sân khấu.
Nếu như không có trà chuyên dùng để giữ giọng của Kỳ Liên, chỉ luyện tập như vậy thôi, cổ họng của Tống Thanh Hàn chắc chắn sẽ khàn nói không ra tiếng.
Cứ vậy, Tống Thanh Hàn nhanh chóng gầy đi thấy rõ, song song với đó, bước di chuyển trên sân khấu của cậu cũng tiến bộ đáng kể.
Sở Minh đến nhà Kỳ Liên thăm Tống Thanh Hàn vài lần, thấy Tống Thanh Hàn mồ hôi đầy đầu, sắc mặt trắng bệch trên sân khấu, trong lòng đau đớn không tả nổi.
Nhưng đây là lựa chọn của Tống Thanh Hàn, người anh yêu, cũng chính là một Tống Thanh Hàn như vậy.
Tống Thanh Hàn học với Kỳ Liên trên dưới sáu tháng, trông mèo vẽ hổ học được ba tháng, Kỳ Liên trông có vẻ không hài lòng lắm với kết quả, khi Tống Thanh Hàn sắp rời đi, xụ mặt đuổi cậu ra khỏi studio của mình: “Đừng tưởng là về rồi thì không cần chăm chỉ luyện tập.”
“Cổ họng một ngày không mở sẽ dính lại với nhau liền, còn di chuyển nữa, một ngày không luyện, trạng thái sẽ không đúng ngay.”
“Còn nữa, còn cả đống thứ khác cũng không được chờ tôi phải nhắc.”
Kỳ Liên nghiêm khắc nói, ánh mắt thỉnh thoảng lại nhìn về phía Tống Thanh Hàn.
Tống Thanh Hàn vừa buồn cười, vừa cảm động liên tục đáp lời ông, cứ như vậy cuối cùng cũng dỗ Kỳ lão gia vui vẻ hơn một chút rồi mới theo Sở Minh rời khỏi cổng Kỳ gia.
“Ông nội Kỳ rất thích em đó.”
(ở đây là gia gia, kiểu như gọi ông nội thân thiết vậy á, không phải ông nội ruột.)
Sở Minh khởi động xe, nhìn qua Tống Thanh Hàn vẫn đang nhìn về phía biệt thự Kỳ gia, đạp chân ga, “Ông ấy rất hiếm khi luyến tiếc người nào như vậy.”
Tống Thanh Hàn sống ở nhà Kỳ lão gia gần 6 tháng, trừ dì giúp việc thỉnh thoảng đến quét dọn ra, trong cả khu biệt thự cũng chỉ có hai người cậu và Kỳ Liên.
Mà bây giờ cậu đi rồi, Kỳ Liên có lẽ sẽ chỉ còn một mình.
“Ông nội Kỳ không kết hôn.”
Sở Minh suy nghĩ một lúc, “Khi còn trẻ ông ấy nhận vài đồ đệ, sau này những đồ đệ đó xuất sư rồi, ông ấy không còn nhận thêm đồ đệ nữa, cứ một mình như vậy đến tận bây giờ.”
“Thì ra là vậy.”
Tống Thanh Hàn khẽ rủ mắt, nhớ lại cảnh Kỳ Liên lúc trước pha trà giữ giọng cho mình, còn cứng miệng nói chỉ là tiện tay thôi, không nhịn được mà bật cười, sau đó lại bừng tỉnh.
Phía trước lại là đèn đỏ, Sở Minh dừng xe lại, giơ tay qua xoa đầu Tống Thanh Hàn: “Đừng buồn mà.”
“Sau này có thời gian anh lại cùng em đến thăm ông nội Kỳ.”
“Dạ.”
Khóe môi Tống Thanh Hàn khẽ cong lên, cười híp mí gật đầu.
Tâm trạng Sở Minh hơi thả lỏng ra, sáp qua hôn lên môi cậu rồi lại ngồi ngay ngắn, hòa vào dòng xe phía trước.
Tống Thanh Hàn trở về từ nhà của Kỳ Liên, vẫn chưa tới thời gian vào đoàn, nhưng lại nhận được tin tức định ngày công chiếu.
Thời gian công chiếu của muộn hơn so với tưởng tượng của Tống Thanh Hàn.
Chắc là do thái độ yêu cầu cực cao đối với tác phẩm của Khương Lăng, một bộ phim đáng lẽ ra đã sản xuất xong từ ba tháng trước, nhưng ông cứ mày mò mãi đến một tháng trước mới đem đi kiểm duyệt.
Phía đài truyền hình ém xuống một khoảng thời gian, sau khi Khương Lăng đến làm việc mới thông qua kiểm duyệt, mãi đến bây giờ mới lấy được tư cách công chiếu.
Khương Lăng quyết định thời gian công chiếu là ngày 03/11, cũng không cố tình chọn ngày công chiếu trùng với kỳ nghỉ đông hay gì cả.
Đề tài của vốn chẳng vui vẻ gì cho cam, nếu như công chiếu trong kỳ nghỉ đông, chỉ sợ những bộ phim bom tấn đoàn viên được quay riêng để đón không khí của kỳ nghỉ đông sẽ đè bẹp xuống đáy mất thôi.
Phía Khương Lăng cũng không có ý định quảng bá rầm rộ gì cả, chỉ đăng lên vài bài thông báo, đăng lên trước khi chính thức công chiếu rồi lại im như thóc.
Nhưng bản thân Khương Lăng là một đạo diễn đầy màu sắc thần bí, phim ông làm đạo diễn không nhiều, nhưng mỗi một bộ đều là tác phẩm kinh điển, nhiều bộ tích lũy lại, cũng tích lũy được một lượng fan trung thành và có tiếng nói. Mà với tư cách là nam thứ trong phim, Lương Vinh mặc dù trước nay không mấy tiếng tăm nhưng bởi vì hắn có đủ sự nỗ lực, chăm chỉ, vẫn còn chút ấn tượng trong mắt khán giả, vì vậy, nhờ quảng bá của bộ phim mà cũng có một lượng khán giả nhất định nói chắc chắn sẽ ủng hộ hắn.
Mà Tống Thanh Hàn thì không cần phải nói nữa.
Nếu như trước đây cậu miễn cưỡng thì cũng được coi như là đứng được ở vị trí sao hạng A, vậy thì sau khi phát sóng, cậu đã vững chân trên vị trí đó, danh tiếng tăng cao đến mức kinh người.
Cậu theo Kỳ Liên học hí kịch 6 tháng, biến mất khỏi tầm mắt của khán giả 6 tháng, nhưng mọi thứ vẫn vậy, danh tiếng của cậu trên mạng vẫn không chút nào giảm sút, chỉ mỗi một vai Arthur thôi mà đã thu hút được không biết bao nhiêu là fan rồi, càng khỏi phải nói tới những tác phẩm của Tống Thanh Hàn trước đây, bất kể là Phương Du trong hay Tề Thiên trong , và cả Vô Miểu Tiên Quân trong , đều khiến cho những fan chỉ vì mà sinh ra hứng thú, tìm xem những tác phẩm của cậu trước đây rồi bị lọt hố không lối thoát.
Lần này cậu đột nhiên biến mất 6 tháng, sau đó vừa quay lại liền nói với mọi người rằng phim mới sắp công chiếu rồi, trong phút chốc các Tiểu Hàn Giả kích động như bị tiêm máu gà.
Quả là Hàn Hàn năng suất cao mà!
Bởi vì thái độ thường ngày của Tống Thanh Hàn, các Tiểu Hàn Giả cũng rất tự nhiên mà xếp mình lên trên cả vị trí fan nghệ sĩ hay fan tác phẩm, chỉ cần có tác phẩm là xem!
Không có tác phẩm cũng sẽ không kêu ca!
Hàn Hàn là một diễn viên, hay là thần tượng gì đó, thì việc quan trọng nhất với cậu vẫn là đóng phim!
Các Tiểu Hàn Giả như những học sinh ngoan ngoãn để lại vài câu trong weibo của Tống Thanh Hàn, Tống Thanh Hàn cũng nhảy ra trả lời lại vài câu.
@Trăng rơi mặt băng: Hàn Hàn, lâu lắm rồi mới gặp!
-Sao lại biến mất lâu như vậy?
@Diễn viên Tống Thanh Hàn trả lời @Trăng rơi mặt băng: Đã lâu không gặp ~(≧u≦*)/ Biến mất lâu như vậy là để chuẩn bị cho một bộ phim mới đó ( ̄y▽ ̄)~*
@Trăng rơi mặt băng trả lời @Diễn viên Tống Thanh Hàn: !!!
-Hàn Hàn trả lời tôi kìa!
-Hàn Hàn còn dùng icon đáng yêu nữa kìa!
-Làm tròn lên có thể coi như tôi và Hàn Hàn đã khóa chặt với nhau rồi nhé!
-Hàn Hàn, anh yên tâm, em nhất định sẽ ủng hộ !
Tống Thanh Hàn ngoài lúc quay phim ra thì cảm giác mang lại cho người ta là dịu dàng nhưng xa cách, các Tiểu Hàn Giả ngay từ đầu đã hiểu rõ tính cách này của cậu, bình thường cũng không hề áp lực mà tiếp nhận chuyện này, kết quả nam thần lạnh lùng của bọn họ lại đột nhiên ra vẻ đáng yêu…!
Hu hu hu cái cảm giác nam thần lạnh lùng thật ra lại là một bé đáng yêu thích dùng icon đáng yêu khiến cho các Tiểu Hàn Giả bị đáng yêu làm cho chết ngộp qaq
Các Tiểu Hàn Giả vừa thể hiện sự ngưỡng mộ, ganh tị đối với “Trăng rơi mặt băng” khi được đích thân Tống Thanh Hàn bán manh, vừa điên cuồng bấm chia sẻ weibo của cậu, hi vọng mình cũng được Tống Thanh Hàn chú ý đến….
Tốt nhất là lại bán manh thêm cái nữa!
Tống Thanh Hàn tương tác với họ, chọn ra những bài chia sẻ thú vị nhất để trả lời, quả nhiên, bài weibo tuyên truyền của lại nghênh đón một đợt sóng chia sẻ lớn.
Sở Minh dựa đầu vào vai Tống Thanh Hàn, xem Tống Thanh Hàn để lại bình luận trả lời các Tiểu Hàn Giả, mím mím môi, cũng lẳng lặng lấy điện thoại của mình ra, bấm vào weibo, nhanh chóng gõ một dòng chữ.
@Sở Minh: Tôi cũng muốn được Hàn Hàn tra lời qaq// @Diễn viên Tống Thanh Hàn: sẽ công chiếu….
Muốn chết trẻ quá!
Gia chủ của tập đoàn Sở thị, vị tổng tài bá đạo, lạng lùng kia vậy mà lại bán manh!
Các Tiểu Hàn Giả khi nhìn thấy bài chia sẻ của Sở Minh liền thấy hoang mang, nhưng sau khi nhanh chóng phản ứng lại, liền không nhịn được mà bình luận một đống “2333333” (ahahahaha)
Bình luận của Sở Minh nhanh chóng được các Tiểu Hàn Giả đẩy lên đầu, Tống Thanh Hàn nhìn cái điệu bộ “qaq” của Sở Minh nằm trên vị trí top bình luận, không nhịn được mà mỉm cười.
Sở Minh giữ nguyên tư thế dựa đầu trên vai cậu, ngước cằm lên, nhẹ nhàng cắn một cái bên môi Tống Thanh Hàn: “Tống đại nhân còn không mau mau trả lời ta.”
Tống Thanh Hàn để điện thoại xuống, dùng tay nâng cằm Sở Minh lên, mắt cong cong: “Sở tiểu mỹ nhân muốn ta làm, còn không hiểu quy tắc sao?”
Mắt Sở Minh sáng lên: “Sở đại minh tinh muốn quy tắc ngầm với tôi sao?”
Tống Thanh Hàn: “…..”
Kịch bản này thay đổi nhanh quá đó, Tống đại minh tinh chịu không có nổi.
Nhưng Sở đại tổng tài lại nhanh chóng sáp qua yêu cầu Tống đại minh tinh “quy tắc ngầm” với mình!
Tống Thanh Hàn bật cười, hôn lên mặt anh, sau đó cầm điện thoại lên, trả lời lại Sở Minh một câu.
@Diễn viên Tống Thanh Hàn trả lời @Sở Minh: Muốn trả lời như thế này sao?
(*≧3)(e≦*)
Các Tiểu Hàn Giả đang nhìn chằm chằm weibo của Tống Thanh Hàn khi nhìn thấy câu trả lời này, trong nháy mắt mở một nụ cười như mẹ hiền, để lại một loạt câu “Muốn trả lời như thế này sao?” dưới câu bình luận trả lời lại Sở Minh của Tống Thanh Hàn.
(*≧3)(e≦*) cái trend này chơi càng lúc càng vui.
Tình cảm giữa Hàn Hàn và Sở tiên sinh thật là tốt!
Tình cảm anh em chân thành, thắm thiết nào có nhiều!
Các Tiểu Hàn Giả âm thầm đẩy thuyền cp, khu vực bình thuận liền rần rần lên với quy mô lớn.
Đường hôm nay thật là ngọt!
Mặc dù biết rõ Hàn Hàn và Sở tiên sinh chỉ là quan hệ bạn bè thôi, nhưng vẫn ngọt quá đi!
Sở Minh lấy điện thoại ra xem lướt qua câu trả lời của Tống Thanh Hàn, sau đó nghiêm mặt lắc đầu: “Không phải trả lời như thế này.”
Anh sáp qua, luồn hai tay vào vạt áo Tống Thanh Hàn, ấn lên eo Tống Thanh Hàn, vừa hôn vừa liếm từ cằm xuống cổ Tống Thanh Hàn, khàn giọng nói: “Là trả lời như thế này cơ.”
Cuối cùng, Tống đại minh tinh bị Sở đại tổng tài ép “được quy tắc ngầm” thành công, cắt đất trả nợ cả một đêm.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!