Không Chê Nhiều Lão Công (Lão Công Sủng Thê) - Chương 100: Phàm trả thù
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
228


Không Chê Nhiều Lão Công (Lão Công Sủng Thê)


Chương 100: Phàm trả thù


Edit: Min

Beta: Mol

Dịch dùng thang máy chuyên dụng của tổng giám đốc đi thẳng đến tầng hầm, cẩn thận đặt Mỵ Mỵ vào ghế phụ, sau đó anh mới quay về ghế lái rồi ngồi xuống. “Tỉnh rồi thì đừng giả vờ ngủ nữa!”

“…”

“Mỵ Mỵ, anh là bác sĩ, anh phân biệt được có em có ngủ hay không!” Nhìn bờ lông mi như cây quạt nhỏ không ngừng run rẩy, đôi mắt dưới mí cũng quay chuyển loạn xạ, cũng chỉ có Phàm lo lắng đến mức rối tung rối mù lên mới không phát hiện Mỵ Mỵ thật ra đã tỉnh lại từ sớm, thậm chí là chưa từng ngất đi!

“Dạ…..” Như đã bị nhìn thấu, sau đó cô chỉ có thể mở to mắt ra, nhìn gương mặt của Dịch to ra rất nhiều vì ở khoảng cách gần. “A…”

“Em dọa chết bọn anh rồi….” Thấy ánh mắt lúc mở ra của Mỵ Mỵ vẫn linh động như bình thường, lúc này Dịch mới đích thực yên tâm, ôm Mỵ Mỵ vào lòng. “Lần sau không được làm thế nữa!”

“Em không cố ý đâu, lúc ấy thật sự là em có ngất đi một chút!” Không dám nói thật ra cô là do bị bàn tay mạnh mẽ kia đánh có hơi choáng đầu, nhất thời đứng không vững nên mới té xỉu, trêи thực tế thì thời gian mà đại não mất ý thức cũng gần hai ba giây. Dù sao đó cũng là ngất mà, không tính là cô nói dối đâu ha!

Buông Mỵ Mỵ trong lòng ra, dùng đôi mắt của anh nhìn vào cặp mắt to đang nhìn lung tung kia, Dịch trừ việc cười cười bất đắc dĩ thì thật sự không biết anh nên nói gì nữa. Trách cô thì anh lại đau lòng, nhưng nếu không dạy dỗ cô một chút, sau này cô cứ làm trái tim bọn anh lên xuống bất chợt, thì tuổi thọ của ba người bọn anh sẽ rút ngắn lại mất!

“Dịch ~~~” Làm nũng ngân dài tên anh, không muốn để anh tiếp tục càu nhàu việc mình giả vờ ngất đi nữa, Mỵ Mỵ yêu kiều trốn vào lòng Dịch, ôm chặt người anh rồi lắc lắc, có ý là nếu anh cứ nói người ta thì người ta cứ tiếp tục quấy nhiễu để uy hϊế͙p͙.

“Ai…” Thở dài bất đắc dĩ, Dịch bị bộ dạng như con mèo nhỏ khi gặp rắc rối lại nấp trong lòng chủ nhân, làm nũng bán manh đến mức anh không còn đến nửa câu oán trách. Dù sao Mỵ Mỵ mãi mãi biết điểm yếu của bọn anh, mà bọn anh cũng rất vui vẻ cho Mỵ Mỵ biết thứ có tính uy hϊế͙p͙ bọn anh nhất chính là cô. Nhìn bộ dạng cô giảo hoạt như hồ ly tinh nhỏ, tâm trạng tức giận của Dịch cứ như bóng bay xì hơi, nhanh chóng xèo xuống. “Anh phải làm gì với em đây….”

“Hì hì…” Biết chắc chiêu này sẽ hiệu quả mà!

“Nghe thấy hết rồi à?” Lúc Phàm và Dịch nói chuyện với An Nhã, Mỵ Mỵ cũng đã tỉnh.

“Vâng!” Không rời được cái ôm ấm áp của Dịch, Mỵ Mỵ vẫn chôn khuôn mặt nhỏ nhắn vào ngực anh, nghe thấy mùi hương tươi mát của đàn ông trêи người anh, giọng nói cũng trở nên rầu rĩ.

“Tức giận à?” Dù rất muốn mình độc chiếm Mỵ Mỵ, nhưng không phải anh không biết rõ rằng Mỵ Mỵ cũng coi trọng Phàm và Thịnh như thế! Ba người bọn anh có thể đoàn kết chống lại người bên ngoài đến xâm nhập, ví dụ người như Daniel, dù bình thường đôi khi cũng cãi nhau, tranh giành nhưng tuyệt đối sẽ không hãm hại nhau, như khi đã quyết định sẽ cùng ở bên cạnh nhau, thì lúc đó ba người đàn ông vẫn cần phải che chở, bảo vệ nhau.

“Không giận!” Dù đã được Phàm báo trước về cái tát đó của An Nhã, cô đã nhanh chóng đoán ra được tình huống cơ bản rồi, lúc ấy thật sự trong lòng cô rất tức, bất mãn tại sao Phàm không bảo vệ cô, hại cô bị đánh, bất mãn Phàm tại sao không giải quyết chuyện của An Nhã sớm chút, nhưng khi cô nghe Phàm hoảng hốt gọi tên cô, tức giận làm cha của An Nhã phải bảo đảm sẽ mang An Nhã về, Mỵ Mỵ thấy cô không nên trút giận hết lên người Phàm như vậy. Nhưng nếu chuyện này sớm muộn gì cũng phải giải quyết, thì không bằng cô đổ dầu vào lửa, làm Phàm dứt khoát hạ quyết tâm xử lý tốt chuyện của An Nhã đi!

“Tiểu hồ ly!” Qua lần này, An Nhã có muốn tiếp cận Phàm cũng không thể! Hơn nữa, anh tin rằng sau này An Nhã sẽ gặp rất nhiều phiền phức! Xem ra hồ ly tinh nhỏ này cũng rất có tiềm năng phúc hắc, không cần nói câu nào cả, đã tự động để Phàm xử lý hết tình địch nhưng thật ra cũng không phải tình địch!

“Không có ~~~” Lại dùng đến chiêu làm nũng của cô. Cô phát hiện rằng nếu cô làm nũng với ba người đàn ông như vậy, bọn anh sẽ không làm được gì mình nữa, xem ra sau này nhất định phải dùng nhiều mới được.

Vì vậy, hôm sau Phàm liền giải thích với chủ tịch của An thị, nói rằng ngày đó vì em gái của mình bị đánh nên nhất thời mới nói những lời không tốt với An Nhã, mong ông không tính toán. Nhưng đến ngày thứ ba, tờ báo hằng ngày lại tuôn ra một tin tức độc nhất vô nhị ── người mẫu An Nhã vì bị bị tình nghi hút thuốc phiện nên vào sáng sớm đã bị cảnh sát bắt đi, còn kèm theo hình ảnh An Nhã bị cảnh sát mang đi.

Tiếp theo, tin tức tiêu cực đó của An Nhã đã bắt đầu truyền đến khắp nơi, khắc họa cực kỳ rõ nét đặc điểm kéo chó xuống nước của truyền thông, các tờ báo, tạp chí, mạng internet và các phương tiện truyền thông khác cũng bắt đầu đào móc lên những tin tức tiêu cực trước kia của An Nhã. Lập tức, hình tượng cô gái ôn nhu động lòng người của cô ta trêи màn ảnh đều là giả dối, thực thế, cô ta nói chuyện bất lịch sự, động tác thô lỗ, hút thuốc uống rượu, làm gì cũng được; lại còn bắt nạt những người mẫu mới, những người đó cũng cùng nhau lên án cô, điều này cũng có thể lấy làm bằng chứng; sau đó lại là tin cô là phú nhị đại của một tập đoàn giàu có, trong lúc đi du học ở Mỹ từng tham gia những bữa tiệc thác loạn, những bức ảnh khiêu ɖâʍ được tung ra; còn được vị đạo diễn tài năng, nổi tiếng chịu trách nhiệm ở phần chọn diễn viên và sản xuất bao ăn, bao uống, bao ngủ, ngay cả khi ở studio sản xuất cũng ăn đậu hủ trước mặt các nhân viên làm việc, làm họ chịu không được mà chụp trộm lại nên rơi vào tay cư dân mạng…

Vốn đang đưa ra việc Lâm Phàm chủ động xin lỗi, thừa nhận kết giao với An Nhã, nếu vậy thì sau khi truyền thông biết được thì cổ phiếu An thị sẽ phình to ra như ý hai cha con cô ta, thế mà lúc này lại bị những đả kϊƈɦ đó quay đầu đánh úp. An Nhã vốn là người mẫu có tiềm năng phát triển lớn, đã lập tức trở thành đối tượng các nhà sản xuất né tránh, các nhà quảng cáo và phim truyền hình đã nhận trước đó cũng kết thúc với cô ta, thậm chí có vài công việc đang tiến hành cũng vì chuyện này mà có thể bị bắt dừng lại, tố cáo cô ta với tòa án, yêu cầu bồi thường.

Ngay lập tức, hình tượng tượng gà nhà đang nổi đẹp đẽ của An Nhã đã biến thành món đậu phụ chiên hư thối ven đường đã ảnh hưởng đến người cha vốn rất nuông chiều cô ta. Ra đường thì không hề nói chuyện với cô ta, hận không thể làm người khác quên rằng cô gái này là con gái của ông, An Nhã cũng mệt mỏi ứng phó, không còn sức lực đi dây dưa Phàm!

Tác giả có lời: Cô An Nhã này vẫn chưa được nhận cơm hộp ăn đâu nha! Cô ấy còn mấy cảnh nữa đó! Hi hi hi….

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN