Không Chê Nhiều Lão Công (Lão Công Sủng Thê) - Chương 105: Là hình phạt hay phần thưởng? (1) (H)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
154


Không Chê Nhiều Lão Công (Lão Công Sủng Thê)


Chương 105: Là hình phạt hay phần thưởng? (1) (H)


Edit: Eirlys

Beta: Mol

“Các anh lại bắt nạt em…”

“Mỵ Mỵ à, đây đâu có phải là bắt nạt, đây là hình phạt do hôm nay em làm bọn anh cả ngày khó chịu!” Phàm đang ra vào từ hậu huyệt chợt mở miệng, cắn nhẹ vành tai mẫn cảm của Mỵ Mỵ, thanh âm gợi cảm, hấp dẫn mang theo hơi nóng phả vào tai cô. Tay anh giữa hai chân cô càng thêm cuồng nhiệt, đồng thời cũng không ngừng khuấy đảo huyệt nhỏ gần đó, mật ngọt không ngừng chảy ra khiến Mỵ Mỵ mê loạn nhắm mắt lại, không nhịn được rêи rỉ thành tiếng.

Trừng phạt? Vì cớ gì lại trừng phạt mình? Mình đã làm gì sai? Mỵ Mỵ cực kì muốn hỏi thành tiếng nhưng cả ba miệng trêи thân đều bị sáu bàn tay nhiễu loạn khiến cô chẳng còn sức cũng chẳng muốn hỏi gì, cam chịu bị ba người họ trừng phạt. Cả ngày nay chưa bị họ trừng phạt, cô đã có chút nhớ mong rồi! Cô đã hoàn toàn quên mất sáng nay khi bị Ngô Khắc Phỉ đưa đi, nghĩ đến tình cảnh có thể thoát khỏi ba con sói đói suốt một ngày làm tâm trạng cô không ngừng nhảy nhót, nhưng bây giờ lại rất nhớ cái cảm giác được kɧօáϊ cảm lấp đầy như thế này. Kɧօáϊ cảm ơi hãy đến nhiều hơn đi!

Nhìn dáng vẻ Mỵ Mỵ chủ động dâng hiến, ɖu͙ƈ vọng của ba người đàn ông lập tức đứng lên, kêu gào đòi được giải phóng!

Xoẹt một tiếng, chiếc áo phông làm ba người đàn ông chướng mắt theo tiếng kêu bị xé rách. Mỵ Mỵ vừa định khóc thương cho chiếc áo yêu thích của mình đã bị hai người bạn đồng hành mỗi người chiếm lấy một đỉnh иɦũ ɦσα, cùng nhau ɭϊếʍ ʍút̼ khiến cô quên trời quên đời, chỉ lo hưởng thụ kɧօáϊ cảm đầu lưỡi bυ” ʍút̼ đầu иɦũ ɦσα, lúc cắn lúc day.

“A…, Thịnh…, sướиɠ quá…, Phàm, bên dưới nhanh lên chút nữa…” Mỵ Mỵ không ngừng rêи rỉ, vòng eo nhỏ nhắn không ngừng uốn éo, giãy dụa như con rắn nhỏ.

Mấy người đàn ông nghe được lời mời gọi của cô càng thêm dốc sức lấy lòng cô. Phàm ʍút̼ đầu иɦũ ɦσα được bộ áօ ɭót ren tơ tằm đẩy cao lên, một tay không ngừng xoa nắn bầu ngực thành đủ loại hình dạng. Ngón tay bên dưới đồng thời cũng đâm vào rút ra tiểu huyệt đẫm nước, ngón cái không quên niết chặt âm hạch vì hưng phấn mà sưng lên, cảm nhận ɖâʍ thủy của Mỵ Mỵ chảy ra làm qυầи ɭót và quần ngoài của cô ướt sũng, thấm ướt bàn trà dưới ʍôиɠ. Mà Thịnh đang chiếm cứ một bên đỉnh núi cũng mạnh mẽ tấn công, hai tay không ngừng vuốt ve da thịt mẫn cảm của Mỵ Mỵ.

“Hôm nay thử chơi cái này đi!” Dịch không biết rời đi từ lúc nào lại quay về, trong tay có thêm mấy thứ đồ lặt vặt, dùng ánh mắt chờ mong được thử nghiệm nhìn vật thí nghiệm của mình. “Em sẽ thích thôi!”

Trong nháy mắt, đồ vật trong tay Dịch đã bị bọn họ dùng trêи người Mỵ Mỵ. Ba người chia đều hai viên trứng rung, mỗi huyệt một cái, nhìn tiểu huyệt tham lam hút lấy trứng rung rồi khép lại, chỉ để lại một đoạn dây ngắn làm người ta không khỏi đoán ra bên trong đang có bảo bối gì.

Thịnh còn tà ác lay lay đoạn dây, lôi kéo trứng rung chạm đến mị thịt mẫn cảm bên trong, kϊƈɦ thích cô không thể không cầu xin tha thứ. “A…, không được, em chịu không nổi, tắt nó đi, lấy nó ra luôn a…, này nha…”

“Làm sao được, em đang bị trừng phạt mà! Phải ngoan ngoãn nghe lời mới được!” Anh không những không tắt mà anh còn muốn tăng tốc độ trứng rung lên mức cao nhất, khiến mật ngọt của Mỵ Mỵ bắn tung tóe, rơi xuống người bọn họ.

Không muốn lãng phí dòng nước thơm ngọt này, Dịch ghé sát vào giữa hai chân Mỵ Mỵ hút hết mật dịch chảy ra. Mỗi lần nuốt vào, răng nanh còn như có như không cắn nhẹ lên âm đế sưng to như ngón út kia. “Ngọt thật đấy…”

“Ưm a…, sướиɠ quá đi…, ưm…, Dịch, cắn mạnh lên…,a…, nhanh…, em sắp đến…” Sắp bị kɧօáϊ cảm do cao trào mang lại nhấn chìm, Mỵ Mỵ rêи rỉ đến mất cả lý trí, hai tay ôm chặt lấy cổ Phàm, toàn bộ sức nặng của nửa người trêи đều đè lên người anh, nửa người dưới không nhịn được vặn vẹo.

Thịnh và Dịch nhìn nhau một cái, chạy nhanh tới kéo trứng rung trong thân thể Mỵ Mỵ ra, chọc cho thân thể Mỵ Mỵ mãnh liệt run rẩy, chưa thỏa mãn ɖu͙ƈ vọng bất mãn kháng nghị: “Đừng có dừng chứ…, đừng lấy ra mà…, em còn…, này a…”

Không đợi Mỵ Mỵ yêu cầu, Dịch cầm hai cây ƈôи ȶɦịt giả nhanh chóng lấp đầy tiểu huyệt và cúc huyệt, tăng đến mức ra vào lớn nhất, sau đó dùng trứng rung khiêu khích tiểu hạch run run. Nhìn thấy quả trứng rung trơ trọi một mình ở bên cạnh, Phàm cầm lên đặt xuống trêи đỉnh núi ướt át, miệng cũng ki rảnh rỗi ngậm chặt đầu иɦũ ɦσα bên kia, học theo tốc độ của trứng rung di chuyển đầu lưỡi.

“A…, sao vậy nhỉ…, a…, em không chịu được…” Sao trêи ƈôи ȶɦịt giả lại có nhiều chỗ gồ lên như vậy chứ, giống như là nhét cả cái chày gỗ vào tiểu huyệt cô vậy. Vô số điểm gồ lên chỉ cần tiện tay xoay tròn một cái sẽ gây ra cả đợt sóng cuộn, chui vào trong thân thể cô, khiến cả người cô tê dại, cánh tay mỏi nhừ sắp không bám được Phàm, chỉ có thể vô lực tựa vào lòng anh, chỉ biết mấy người đàn ông càn quét trêи người cô như mưa bom bão đạn.

S.εメ toys trong tay bọn họ lần lượt được sử dụng với đủ loại phương pháp, phát huy công dụng một cách tối đa trong thân thể Mỵ Mỵ. ƈôи ȶɦịt giả không ngừng ra vào mang theo mị thịt vì sưng huyết mà đỏ tươi, ɖâʍ thủy dính hết vào trêи người mấy người đàn ông, chảy xuôi xuống cúc huyệt đã bị ƈôи ȶɦịt giả ra vào đến trắng bệch. Nửa người dưới của cô lầy lội không chịu được, tỏa ra hương thơm sáng bóng mê người.

“A…, không được…, không được…, xin…, các anh…, dừng…, dừng lại đi…” Kϊƈɦ thích quá mãnh liệt khiến Mỵ Mỵ không thể nói được một câu hoàn chỉnh, chỉ có thể liều chết cầu xin bọn họ tha cho mình. Khi cảm giác cao trào quen thuộc ập đến, cánh tay Mỵ Mỵ sau gáy Phàm không hiểu vì sao siết chặt lấy cổ anh, eo thon tạo thành hình vòng cung hướng lên trêи, dừng tại đó, cảm nhận chất lỏng nóng ẩm không ngừng chảy ra từ trong cơ thể.

Dịch không để lỡ bất kỳ động tác cũng như biểu cảm nào của Mỵ Mỵ, đợi thời cơ “phốc” một cái rút ƈôи ȶɦịt giả ra làm cho chất lỏng cao trào bắn ra từ cơ thể xinh đẹp của cô, tạo thành một cái parabol, đúng lúc bắn vào miệng Thịnh đang đứng chờ. Thịnh lập tức há miệng, ừng ực nuốt xuống.

“A, ngọt thật! Quả nhiên là danh khí* của bảo bối Mỵ Mỵ chúng ta mà, ngay cả ɖâʍ thủy dường như cũng được ngâm mật!” Thịnh vô cùng hài lòng bản thân đã tính toán khoảng cách và thời gian Mỵ Mỵ triều xuy chính xác, uống được dòng suối ngọt này, chắc chắn sau này anh sẽ càng “hăng hái” nha!

*danh khí: bộ phận xinh đẹp, thần thánh của phái nữ, có những đặc điểm đặc biệt có thể khiến đàn ông ɖu͙ƈ tiên ɖu͙ƈ tử (bé nhà chúng ta là danh khí bạch hổ, hỏi bác google nếu muốn biết thêm chi tiết về “thập đại danh khí”)

Nhìn mật huyệt còn sót lại không ngừng chảy ra từ trong tiểu huyệt, Dịch thấy quá lãng phí nên lại ngậm chặt lấy, ừng ực nuốt xuống vài ngụm mới thấy Mỵ Mỵ ngừng triều xuy. “Ừm, đúng là rất ngọt!” Thịnh nói quả là không sai, tiểu huyệt Mỵ Mỵ còn ngọt hơn so với mật!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN