Không Chê Nhiều Lão Công (Lão Công Sủng Thê) - Chương 109: Mỵ Mỵ bị bắt cóc (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
150


Không Chê Nhiều Lão Công (Lão Công Sủng Thê)


Chương 109: Mỵ Mỵ bị bắt cóc (2)


Edit: Eirlys

Beta: Mol

Thực ra người đầu tiên nhận được tin Mỵ Mỵ biến mất chính là Daniel!

Anh đến chỗ Tân Hân nhờ, cô nàng rất có trách nhiệm theo sát ba mình giở mọi trò chơi xấu, nũng nịu. Vậy nên ba của Tân Hân đã ra lệnh cho thuộc hạ theo dõi David sát sao, hơn nữa cũng không để hắn ta tìm ra tư liệu về Mỵ Mỵ. Hôm nay bọn họ theo dõi David, phát hiện hắn chiều đó một mình tìm đến một kho hàng bỏ hoang ở vùng ngoại thành, không lâu sau đó thuộc hạ của David lại mang một cô gái bị trói đến. Bởi vì khoảng cách quá xa, không thể xác định được liệu đó có phải mà cô gái Daniel muốn bảo vệ hay không cho nên họ vội vàng thông báo với Daniel.

Daniel hiểu rõ, gần đây công ty vì lo liệu chuyện của An Nhã mà sứt đầu mẻ trán, nên công ty đang lâm vào khủng hoảng. Vậy thì David nhất định sẽ không thả anh đi dễ dàng được, hơn nữa dạo này hắn còn cho người đi tìm tư liệu về Mỵ Mỵ, vì lý do đó mà anh chắc chắn rằng David sẽ ra tay với Mỵ Mỵ của anh! Daniel không lường trước được David sáng nay mới vì công ty thám tử bắt vô âm tín mà nổi cơn tam bành, vì cớ gì mà trong một thời gian ngắn như vậy có thể tra được thông tin về Mỵ Mỵ, còn tra được cả hành tung của cô!

Trêи đường chạy đến kho hàng, Daniel không ngừng gọi vào số điện thoại của Mỵ Mỵ, dãy số này là do hôm trước anh dùng điện thoại Mỵ Mỵ gọi vào máy mình mới lưu được. Vì vấn đề của bản thân vẫn chưa được giải quyết triệt để khiến anh chưa dám gọi cho Mỵ Mỵ, tuy nhiên mỗi tối anh đều sẽ nhìn chằm chằm dãy số đó thật lâu rồi mới đi ngủ.

Tại thời điểm đó, Phàm và Thịnh cũng biết được việc Mỵ Mỵ mất tích từ chỗ Dịch.

Sau nửa tiếng thì thí nghiệm của Dịch cũng đã hoàn thành, vậy mà vẫn chưa thấy Mỵ Mỵ đi dạo về. Dịch cũng không gọi được cho Mỵ Mỵ, tìm trong sân trường cũng chẳng thấy bóng dáng cô đâu. Mỵ Mỵ rõ ràng nói là muốn xuống lầu đi tản bộ, lát nữa sẽ về, ngoại trừ đã xảy ra chuyện gì đó hoặc gặp người nào đó, nếu không thì sẽ không có chuyện cô không nói một lời mà biến mất. Nhận được tin tức Phàm trước hết gọi cho Ngô Khắc Phỉ, hỏi xem có phải anh ta đưa Mỵ Mỵ đi không, lại nhận được một câu trả lời phủ định.

Sau khi trao đổi tin tức với nhau, bốn người đàn ông hoảng loạn phát hiện, Mỵ Mỵ mất tích!

Ngô Khắc Phỉ lợi dụng quan hệ với nhà trường lấy được video camera an ninh, nhưng mà ở vườn trường cũng chẳng bố trí nhiều camera mấy, cho nên chỉ có thể xác định nơi Mỵ Mỵ xuất hiện lần cuối chính là trước một tòa lớp học tương đối yên tĩnh.

“Tua lại, tua về trước một chút!” Đúng lúc mọi người đang định từ bỏ việc tìm kiếm manh mối của Mỵ Mỵ thông qua camera an ninh thì Thịnh đột nhiên kêu lên một tiếng, để cho hình ảnh trêи màn hình dừng lại. “Mọi người nhìn này, mấy người trong chiếc xe này… có phải vừa mới xuất hiện trêи màn hình không? Chỉ là hình như lần này khoảng cách có gần hơn chút thì phải!” 7 người ngồi bàn bạc trong chiếc xe màu trắng trêи sân trường mặc dù thấy không rõ nhưng lại cứ xuất hiện sau lưng Mỵ Mỵ cũng kì lạ quá đi chứ!

“Nhanh, phóng to biển số xe ra!” Nhìn thấy biển số xe, việc đầu tiên mà Ngô Khắc Phỉ làm chính là bắt đầu tìm kiếm chủ nhân của biển số xe này, mà Phàm thì liên lạc với người quen bên bộ Giao thông vận tải tra giúp hành tung của chiếc xe này.

“Tìm được chủ nhân của biển số xe này rồi, nó được đăng ký dưới tên một người tên là David, anh ta là một quản lý!” Ngô Khắc Phỉ nhận được báo cáo về chủ nhân biển số xe, anh không biết David là ai, nhưng Phàm đã từng điều tra Daniel thì vô cùng rõ ràng.

“David?” Gần đây Daniel không xuất hiện xung quanh Mỵ Mỵ cho nên Phàm cũng chẳng phí tinh lực đi điều tra anh ta. Nhưng mà hợp đồng của Daniel cũng đã sắp hết hạn, hơn nữa có Daniel mở miệng, David mới bắt cóc Mỵ Mỵ.

“Anh biết à?” Thấy vẻ mặt Phàm như là nhớ tới điều gì đó, Ngô Khắc Phỉ vội vàng hỏi.

“Hắn ta là quản lý của Daniel!” Liệu còn có một khả năng khác hay không, đó là Daniel mới là chủ mưu của vụ bắt cóc này, còn David chỉ là đồng lõa? Trong lòng có một giọng nói phủ định suy nghĩ này của anh. Căn cứ vào việc quan sát, tuy rằng không muốn thừa nhận nhưng Daniel thật sự thích Mỵ Mỵ. Hơn nữa nhìn vẻ mặt hôm anh ta rời đi, Daniel hẳn là cũng ý thức được tính uy hϊế͙p͙ của David mà sinh ra một chút cảnh giác và tâm phòng vệ.

“Daniel sao, là hắn bắt cóc Mỵ Mỵ?” Vừa nghe thấy tên Daniel, Thịnh và Dịch đều nhảy dựng lên. Khoảng thời gian mà tên đàn ông đó xuất hiện, thần kinh của bọn họ hầu như ngày nào cũng bị kéo căng, sợ Mỵ Mỵ không chịu nổi sức quyến rũ của hắn sẽ cùng tên đó bỏ trốn. Nhưng mà sau khi Phàm nói vài lời với tên đó, hắn lại biến mất bặt vô âm tín, không để bọn họ có cơ hội dạy cho tên đó một bài học.

“Không, anh nghĩ là không phải!” Mười mấy tuổi đã tiến vào công ty thực tập, ở trêи thương trường nhiều năm như vậy, năng lực nhìn người thì Phàm vẫn phải có! Daniel không phải loại người vì yêu mà điên cuồng, vậy thì vẫn còn một khả năng lớn hơn! “Hợp đồng của Daniel và David sắp hết hạn, có khả năng là David hắn ta muốn chừa lại một biện pháp cuối cùng!” Mặc dù anh biết nếu mình suy đoán sai sẽ đặt Mỵ Mỵ vào nguy cơ gặp nguy hiểm lớn hơn nữa. Chẳng qua nếu như Daniel đúng thật là một người vì yêu mà phát cuồng thì ít nhất Mỵ Mỵ sẽ không gặp nguy hiểm ngay, Daniel nhất định sẽ không thẳng tay giết chết Mỵ Mỵ.

Đúng lúc này điện thoại Phàm đổ chuông, là Daniel gọi tới.

Gọi liên tục nửa tiếng đồng hồ mà Mỵ Mỵ vẫn không bắt máy, Daniel biết khả năng cô gái kia chính là Mỵ Mỵ rất lớn. Nhìn tên “Đại lão công” được lưu trong điện thoại, Daniel cười tự giễu. Lúc ấy nhìn thấy mấy chữ “Đại lão công”, “Nhị lão công”, “Tam lão công” trong điện thoại Mỵ Mỵ, anh cũng chẳng suy nghĩ nhiều mà sao chép chúng vào điện thoại của mình, bây giờ nghĩ lại, đây chắc là Lâm Phàm rồi.

Bấm gọi dãy số, vừa đổ hai hồi chuông đã thông, quả nhiên là giọng của Lâm Phàm, “Mỵ Mỵ bây giờ ở chỗ anh à?”

“Ý anh là sao?” Câu hỏi của Daniel khiến cho thần kinh vốn đang căng chặt của Phàm như sắp đứt gãy.

“Tôi tra được David bắt có một cô gái, nhưng không thấy rõ là ai, tôi mới đoán có thể là Mỵ Mỵ!”

Nghe được giọng nói phát ra từ loa ngoài điện thoại, mấy người đàn ông nhìn nhau thoáng chốc, thở phào một hơi. Tốt quá, ít nhất Daniel biết bây giờ Mỵ Mỵ đang ở đâu! “Địa điểm ở nơi nào? Chúng tôi lập tức qua đó!”

Sau khi nói cho bọn họ biết địa chỉ, Daniel cúp máy, chân ga phía dưới càng bị đạp mạnh, Lâm Phàm bọn họ khẩn trương như vậy,chắc chắn là Mỵ Mỵ rồi! Lập tức gọi điện thoại cho người theo dõi David, nói bọn họ nhất định phải giám sát hắn ta cẩn thận. Nếu có thể thì hãy nghĩ cách nhìn xem cô gái kia có an toàn hay không, có cách nào có thể cứu cô ấy ra, ngoài anh ra còn một nhóm người nữa đang trêи đường đến!

Thế là hai nhóm người mang theo một đám cảnh sát đuổi tới kho hàng gần đó thì vừa lúc nhìn thấy bóng dáng An Nhã tiến vào kho hàng!

Cảnh sát nhanh chóng im lặng sắp xếp tốt cứu viện, vốn là định sẽ một phát bắt hết đám người David. Nhưng khi bọn họ im lặng tiến vào thì lại thấy An Nhã đãng dùng súng chỉ về phía Mỵ Mỵ, thế là cả cô ta và tang vật đều bị tóm gọn!

Vụ bắt cóc này cũng chỉ mất trong vòng hai tiếng để lập biên bản, cần chờ khoảng bốn tiếng là đã có phán quyết. Mặc dù lần này cảnh sát cũng chẳng bỏ ra bao nhiêu công sức nhưng họ vẫn cảm thấy vô cùng nở mày nở mặt, bởi vì đồng lõa phạm tội có “người đang đứng đầu ngọn gió” là An Nhã rất hot dạo gần đây!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN