Không Chê Nhiều Lão Công (Lão Công Sủng Thê) - Chương 11: Một Quyết Định Quan Trọng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
602


Không Chê Nhiều Lão Công (Lão Công Sủng Thê)


Chương 11: Một Quyết Định Quan Trọng


Edit & Beta: Ami Cuteo •^•

3h30′ chiều, Mỵ Mỵ vội vội vàng vàng rời khỏi phòng học, hôm nay đến phiên anh Thịnh đến đón bé. Mỗi lần anh Thịnh tới đón, bé mà ra muộn chỉ nửa phút cũng sẽ bị hắn nhìn bằng ánh mắt đáng thương như 1 con chó nhỏ bị vứt bỏ thật lâu khiến bé luôn thấy nổi da gà.

“Ngô Mỵ Mỵ, tớ thích cậu! Cậu làm bạn gái tớ nha?!” Mỵ Mỵ vừa mới đi đến cửa phòng học đã bị một cậu bạn học mập mạp ngăn cản, cậu bạn kia đưa tấm thư tình trong tay lên trước mắt bé.

“Thực xin lỗi, phiền cậu nhường đường một chút!” Mỵ Mỵ 10 tuổi đã bị 3 anh em nhà họ Lâm bảo vệ rất chặt chẽ, giờ này khắc này Mỵ Mỵ đương nhiên không thể hiểu cậu bé mập mạp phải cố lấy bao nhiêu dũng khí mới dám chạy đến tỏ tình. Điều bé nghĩ đến chỉ là sợ lại bị ánh mắt đáng thương của anh Thịnh nhìn thật lâu nên mới không hiểu ra sao cả vẫn đáp ứng yêu cầu không hợp lý của anh í. Nghĩ đến đây, không đợi cậu bạn mập mạp tránh ra, bé liền tự mình vòng qua cậu bạn đi về phía cửa trường học.

“Bạn học Ngô…”

Giờ phút này Lâm Thịnh đích xác đang ở cửa trường học, bất quá trong đầu hắn bây giờ vẫn còn đang suy tư một vấn đề thực nghiêm trọng khác, bởi vậy không có chú ý tới Mỵ Mỵ ra về muộn hơn so với bình thường trong chốc lát.

Cho nên khi Mỵ Mỵ đến cửa trường học thì nhìn thấy chính là hình ảnh anh Thịnh đang ngồi trêи xe đạp, hai chân chống đỡ dưới đất, ánh mắt không hề tiêu cự nhìn về phía trước. Chẳng lẽ anh Thịnh bình thường vẫn luôn giả dối hôm nay lại có trò gian trá mới sao?

Hiển nhiên, Mỵ Mỵ đã bị hắn lừa rất nhiều lần nên có tính cảnh giác nhất định.

Lần trước Mỵ Mỵ ra trễ một tý đã bị anh Thịnh trừng phạt bằng cách hôn cái miệng nhỏ của bé làm hại bé không thể thở được. Việc tốt nhất là ɭϊếʍ ngón tay của anh và tưởng tượng như ɭϊếʍ kem cho anh nhìn, thật…

Tóm lại, mỗi lần anh Thịnh trừng phạt đều khiến Mỵ Mỵ cảm thấy thật kỳ quái, rồi lại không biết lạ chỗ nào. Mỗi khi muốn hỏi anh Phàm và anh Dịch thì lại bị anh Thịnh cảnh cáo không thể kể nội dung trừng phạt cho bất luận kẻ nào dù là người bạn tốt nhất của bé – Đại Tuyết!

Hôm nay, biểu tình của anh Thịnh hoàn toàn khác bình thường! Chuyện trừng phạt có thể càng thêm kỳ quái hay không đây?

Mà Thịnh giờ phút này đang tự hỏi một vấn đề có liên quan đến Mỵ Mỵ, không phải là việc bởi vì Mỵ Mỵ tới trễ mà là cuộc nói chuyện ngày hôm qua giữa 3 anh em bọn hắn.

Bọn hắn biết, Mỵ Mỵ đang bắt đầu chậm rãi trưởng thành, bắt đầu có thế giới riêng của bản thân. Mà các anh trai trong thế giới nhỏ bé kia không đáng nhắc tới. Mỵ Mỵ sẽ có bạn thân, thậm chí sẽ quen bạn trai. Mỵ Mỵ sẽ không tiếp tục mỗi ngày tan học ngoan ngoãn cùng bọn hắn về nhà, sẽ không tâm sự bất cứ chuyện gì với bọn hắn, sẽ không dành tất cả thời gian nghỉ ngơi ở bên nhau với bọn hắn! Rồi sẽ có một ngày, Mỵ Mỵ dẫn theo 1 người con trai khác về nhà, nói muốn gả cho tên đó, sau thì Mỵ Mỵ gả tới nhà người ta, rồi Mỵ Mỵ sẽ sinh con cho tên kia. Mỵ Mỵ sẽ sống cả đời với người đàn ông khác, khi về già sẽ nắm tay người đàn ông kia lên thiên đường!

Chỉ nghĩ như thế thôi, 3 anh em bọn hắn đã cảm thấy giống như máu của mình chảy không ngừng, thịt của mình bị cắt lấy từng miếng, xương cốt của mình bị đốt thành tro, rất thống khổ! Bọn hắn không muốn Mỵ Mỵ thuộc về người khác! Không thể, tuyệt đối không thể! Mỵ Mỵ là bảo bối của bọn hắn, là bảo bối tâm can bọn hắn bảo hộ từ nhỏ đến lớn! Cho tới bây giờ, bọn hắn đều luyến tiếc làm Mỵ Mỵ rơi một giọt nước mắt, chỉ cần Mỵ Mỵ muốn thứ gì bọn hắn cũng đều trăm phương ngàn kế đoạt lấy, bọn hắn sẽ thích những gì Mỵ Mỵ thích, chán ghét những gì Mỵ Mỵ chán ghét, coi Mỵ Mỵ thành trân châu để ở trong lòng che chở! Vậy nên sao có thể chịu được người đàn ông khác cứ như vậy cướp đi bảo bối của bọn hắn, nhường lòng của bọn họ mất đi viên trân châu này nha?

Cho nên 3 anh em đã quyết định một chuyện rất quan trọng ── Mỵ Mỵ chỉ có thể thuộc về bọn hắn!

Có lẽ quyết định này khi người bên ngoài nhìn vào sẽ nói làm như vậy là điên cuồng nhưng đối với 3 anh em bọn hắn tình cảm từ nhỏ cũng đã rất tốt, chưa bao giờ sẽ vì đoạt thứ gì đó mình thích mà cãi nhau, hơn nữa bọn hắn đều rất yêu Mỵ Mỵ. Bọn hắn đều biết nếu mất đi Mỵ Mỵ, bọn hắn sẽ có bao nhiêu sao thống khổ! Từ tình hình hiện tại xem ra, ở trong lòng Mỵ Mỵ, tình cảm đối với các anh trai có lẽ có bất đồng nhưng đều rất trọng yếu phi thường. Bọn hắn quyết định lợi dụng điểm này hoàn toàn trói buộc Mỵ Mỵ ở lại bên người bọn họ cả đời! Vì được đến Mỵ Mỵ, bọn hắn tình nguyện cộng đồng có được Mỵ Mỵ!

Đối với quyết định cộng đồng có được Mỵ Mỵ, Thịnh tuy rằng rất có phê bình kín đáo nhưng cuối cùng vẫn là đồng ý. Từ khi hắn ở ven đường thấy Mỵ Mỵ khóc, thế giới của hắn cũng đã nhìn không tới bên người có sự tồn tại khác rồi, mấy tờ thư tình bạn học nữ đưa cho hắn, hắn đều cảm thấy thực phiền.

Trước đó không lâu, bạn học cho hắn mượn sách cấm, cánh cửa ɖu͙ƈ vọng của hắn đã bị mở một khe cửa nhỏ. Hắn có một ý nghĩ chính hắn cũng cho rằng thực biến thái ── rất muốn làm thử với Mỵ Mỵ, không biết mùi vị có tốt giống trong sách ghi hay không! Nhưng Mỵ Mỵ còn nhỏ như vậy, hắn đương nhiên sẽ không dám thật sự làm chuyện xấu, vạn nhất bị Phàm bắt được sẽ bị đánh chết. Cho nên chỉ có thể mượn danh nghĩa đón Mỵ Mỵ tan học, nhân cơ hội chiếm một ít tiện nghi của Mỵ Mỵ.

Nếu như chỉ mình hắn, dù cùng anh trai hay em trai dành Mỵ Mỵ cũng sẽ không được! Dù sao lấy cá tính của hắn, Mỵ Mỵ có lẽ sẽ tìm hắn khi bé vui vẻ, nhưng khi bé gặp được chuyện thương tâm khó sống ngược lại sẽ tìm anh cả bao dung hoặc là sẽ tìm em trai yên lặng ủng hộ Mỵ Mỵ để tâm sự.

Cho nên cộng đồng dùng chung thì dùng chung đi!

Nhà họ Lâm bọn hắn có một người đàn ông vì cùng vợ yêu trải qua thế giới riêng của mình mà bỏ lại mấy đứa con nhỏ đang học tiểu học ở nhà một mình, hàng năm dùng gần 10 tháng thời gian bay vòng quanh thế giới với vợ yêu. Vậy thì có 3 đứa con trai tính toán cộng đồng cưới chung một vợ cũng không quá đáng nha! Trường Giang sóng sau dồn sóng trước, ba đã bị người ta nói thành điên cuồng, vậy làm các con sao có thể không điên cuồng, siêu việt hơn ba đâu?

Càng nghĩ càng cảm thấy quyết định của bọn hắn phi thường tốt, phi thường chính xác!

Lâm Thịnh cuối cùng cũng từ trong suy nghĩ của mình tỉnh lại, hắn phát hiện Mỵ Mỵ đứng ở trước mặt, trong ánh mắt mang chút hơi sợ sệt.

“Ai? Mỵ mỵ tan học khi nào vậy?! Cũng đã 3h45′ rồi sao! Ha ha, lúc nãy anh Thịnh bận suy nghĩ chuyện quan trọng yếu nên không chú ý tới Mỵ Mỵ ở chỗ này chờ nga, thực xin lỗi!”

Hiển nhiên, Mỵ Mỵ lần này tránh thoát được một kiếp, Thịnh hoàn toàn không chú ý tới hai mắt Mỵ Mỵ híp lại!

“Dạ!” Nếu không có bị phát hiện thì không nên dài dòng, vẫn là mau chóng tự động ngồi lên xe đạp của anh Thịnh đi.

“Mỵ Mỵ ngồi cẩn thận nga! Ôm chặt eo anh Thịnh! Chúng ta sắp xuất phát!”

“Chờ một chút, Ngô Mỵ Mỵ, cậu dừng lại một chút!” Cậu bạn mập mạp vừa nãy tỏ tình với Mỵ Mỵ mà bé chưa kịp để ý giờ phút này trong sự cổ vũ của bạn bè nên chạy tới cửa trường học tỏ tình tiếp.

“Mỵ Mỵ, mong cậu nhận lời làm bạn gái của tớ!” Kỳ thật, hắn cũng không biết nên theo đuổi bạn gái thế nào, hắn chỉ học theo cách tỏ tình của con trai với con gái trêи phim truyền hình mẹ hay xem. Bạn bè hắn cũng đều cảm thấy tỏ tình như thế rất lãng mạn nh!

Mà giờ khắc này bộ dạng của Lâm Thịnh thật sự có thể giết chết người chỉ bằng 1 ánh mắt! Tình địch của bọn hắn đã xuất hiện sao?

Thế là bạn học béo đã bị từ chối! Không phải là bị bạn Ngô Mỵ Mỵ xinh đẹp từ chối mà là bị anh trai của bạn từ chối nha!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN