Không Chê Nhiều Lão Công (Lão Công Sủng Thê) - Chương 117: Điên cuồng trước ngày khai giảng 5
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
187


Không Chê Nhiều Lão Công (Lão Công Sủng Thê)


Chương 117: Điên cuồng trước ngày khai giảng 5


Edit: Eirlys

Beta: Mol

Cú đâm mạnh bạo này khiến Mỵ Mỵ như một du khách trêи sa mạc gặp được ốc đảo xanh biếc, khuôn mặt khô nóng đói khát bỗng chốc mi phi sắc vũ*. Hai chân cô kẹp chặt eo Thịnh, hai tay háo hức nắm lấy côn thịt bên miệng, chủ động ma sát lên xuống, và tất nhiên là đôi khi sẽ vì quá hưng phấn mà không khống chế lực tay khiến cho Dịch phải liên tục nhăn mày. “Hức…, lớn quá đi…, tiếp tục…, chồng giỏi quá…, ưm a…, mạnh lên…, nhanh, mạnh lên…, a…, lớn quá a…”

(*) mi phi sắc vũ: cười tươi như hoa, mặt mày hớn hở

Thịnh nhìn báu vật trời sinh ɖâʍ đãng dưới háng càng thêm đắc ý, từng cái đâm chọc càng thêm mạnh bạo, “Tiểu lẳng lơ, thế nào hả, chồng em lợi hại không!” Vừa dứt lời, anh tiếp tục dùng lực đâm mạnh xuống tiểu huyệt được nâng cao kia, khiến ɦσα ɦuyệt vốn bị nhét đầy bị căng ra hết cỡ.

“A…, lớn quá…, ƈôи ȶɦịt lớn của chồng lợi hại quá…, a…” Mỵ Mỵ bị đại nhục bổng đâm sướиɠ hết cả người, trêи khuôn mặt đỏ bừng mang theo nụ cười mê hoặc, đôi môi đầy đặn hé mở phát ra cảm nhận của mình. Chân ngọc duỗi thẳng rồi lại nhanh chóng kẹp chặt trêи eo Thịnh, giục anh đâm mạnh tiểu huyệt của mình mạnh hơn nữa.

Ai mà có thể chịu được giọng nói mềm mại thì thầm bên tai được, Thịnh tất nhiên là không cầm được, càng gắng sức đâm chọc, lần nào quy đầu cũng đâm thẳng tới t.ử ƈυиɠ làm cô vừa đau vừa tê ngứa. Động tác của Thịnh càng nhanh thì tiếng rêи rỉ của Mỵ Mỵ cũng ngày càng to: “A…, chồng em giỏi quá ư…, đại nhục bổng thật lợi hại…, chọc vào người Mỵ Mỵ, sướиɠ quá…, a…, mạnh nữa lên…”

“Ha…, tiểu lẳng lơ em cũng lợi hại không kém nha, tiểu huyệt kẹp anh thật là chặt! Ha…, tiểu ɖâʍ đãng em cũng không tệ đâu nha…” Cảm giác tư thế này chưa tận hứng lắm, Thịnh đặt hai chân Mỵ Mỵ lên vai mình để mỗi khi anh đâm xuống thì có thể đâm mạnh hơn. Mỗi lần anh rút ra, hoa huyệt mê người lại co lại thành một đường nhỏ, tiếp tục đâm chọc mạnh mẽ thì nửa thân dưới của hai người lại không ngừng phát ra tiếng bạch bạch.

Dịch ở bên cạnh chứng kiến tất cả máu nóng đầy mặt, khổ nỗi tư thế này của Mỵ Mỵ chẳng thể phục vụ anh với cái miệng nhỏ nhắn kia được, chỉ có thể dùng đôi tay non mềm không xương kia xoa dịu phần nào ɖu͙ƈ vọng nóng bỏng của anh. Cuối cùng khi đã mất hết kiên nhẫn, Dịch vỗ nhẹ vào Thịnh đang chuyên tâm cày cấy để hai người đổi tư thế khác. Sau đó quy đầu cực đại của Dịch không nói trước cứ thế thâm nhập vào đôi môi hồng nhuận của Mỵ Mỵ.

“Ưm…” Đối sang tư thế nữ trêи nam dưới, cô chỉ vừa mới nhét cây đại nhục bổng ngập tràn ɖâʍ thủy về lại tiểu huyệt thì đã phải đón nhận một đại nhục bổng khác vội vã chui vào trong miệng mình, khiến cô vì chưa chuẩn bị tâm lý mà bị sặc. Nhưng mà quy đầu lại quá to làm cô không tài nào ho nổi, chỉ có thể nhanh chóng dùng mũi hô hấp, cô cố nhịn ngứa ngáy trong cổ họng.

Thịnh thoải mái nằm dưới, hưởng thụ cặp ʍôиɠ trắng tuyết lắc lư, eo nhỏ từ từ chuyển động, hoa huyệt nóng ẩm chủ động nuốt nhả ƈôи ȶɦịt của anh. Mặc dù không sướиɠ bằng lúc anh tự mình đâm chọc trong tiểu huyệt mê người lúc nãy nhưng cũng có một cảm nhận khác. Mỗi lần Mỵ Mỵ ngồi xuống, quy đầu của anh theo phản lực chọc vào cái miệng nhỏ dường như là cửa t.ử ƈυиɠ của cô. Mà khi quy đầu định mở cái miệng nhỏ kia ra thì Mỵ Mỵ lại sợ tiểu huyệt bị đâm thủng nên nhanh chóng nâng người dậy, rút quy đầu trong tiểu huyệt ra.

Dần dần, Mỵ Mỵ không hài lòng với tốc độ không nhanh không chậm như vậy nữa, ôm chặt ʍôиɠ Dịch làm bệ đỡ, cặp ʍôиɠ tròn lên xuống càng lúc càng nhanh. Cái miệng nhỏ bên trêи cũng dần quen với côn thịt của Dịch, theo động tác thân người mà không ngừng ngậm vào nhả ra. Cái lưới ẩm ướt không ngừng ɭϊếʍ láp lỗ nhỏ trêи đỉnh côn thịt, sướиɠ đến nỗi Dịch phải dùng hết sức bình sinh mới có thể không tự mình đâm chọc cái miệng của cô. Hai иɦũ ɦσα dụ hoặc nẩy lên nẩy xuống tạo thành từng đợt sóng lăn tăn, đong đưa qua lại làm Dịch hoa cả mắt. Mỵ Mỵ làm được một hồi cũng bắt đầu đổ mồ hôi, thân thể cô tỏa ra mùi hương càng thêm nữ tính, gợi cảm, mê hoặc đàn ông.

Theo động tác lên xuống của Mỵ Mỵ, hai cái miệng nhỏ bυ” ʍút̼ ngày càng nhanh, ɖu͙ƈ vọng trong cơ thể cô dường như gấp gáp chịu không nổi khiến cô không nhịn được kéo tay Dịch xoa bóp bầu ngực, lôi kéo núm иɦũ ɦσα của mình. Bàn tay nhỏ nhắn nắm lấy đoạn côn thịt còn thừa ra của Dịch, trượt theo động tác trong miệng, mị nhãn như tơ*nhìn Dịch đầy khiêu khích, im lặng hỏi xem anh có hài lòng với sự phục vụ của cô không. Cái miệng nhỏ ɭϊếʍ ʍút̼ phát ra tiếng to không kém tiểu huyệt bên dưới. “Ưm…, ngậm sướиɠ lắm! Mỵ Mỵ ngoan, ʍút̼, đúng vậy, a…, em ʍút̼ anh sướиɠ quá…” Dịch luôn kiệm lời cũng vì kɧօáϊ cảm tràn ngập mà nhiều lời hơn, hai tay bám sau gáy Mỵ Mỵ, bắt đầu ra vào miệng nhỏ mê người. Dần dần thì tần suất ra vào của đại nhục bổng trong miệng Mỵ Mỵ ngày càng nhiều, căng đến mức Mỵ Mỵ phải há to hết cỡ, hai má hóp lại, căn bản là không kịp nuốt nước bọt làm chúng theo động tác của ƈôи ȶɦịt chảy ra ngoài, thấm ướt cằm Mỵ Mỵ, chảy xuống trêи bầu ngực trắng nõn!

(*) mị nhãn như tơ: đôi mắt khép hờ quyến rũ

Mỵ Mỵ ngoan ngoãn tùy ý Dịch thâm nhập vào miệng cô ngày càng sâu, tay nhỏ trắng mịn mò tới rễ ƈôи ȶɦịt, mơn trớn cặp tinh hoàn chứa hàng vạn con cháu, tùy thời còn nghịch ngợm nặng hay nhẹ tay. Nghe thấy Dịch kêu một tiếng, Mỵ Mỵ liền ném cho anh một ánh mắt quyến rũ coi như an ủi. Cuối cùng, khi phần lớn đại nhục bổng đã nằm trong miệng Mỵ Mỵ, cô thấy nó gần như chọc vào lưỡi gà của cô khiến cô phải nôn khan vài cái. Nhưng mà Dịch cũng chẳng định cứ vậy mà buông tha cô, Mỵ Mỵ của anh không tệ đến mức ấy!

“Mỵ Mỵ, ngậm hết vào đi! Em nhất định làm được mà!” Nửa khuyên nhủ nửa dụ dỗ Mỵ Mỵ ăn hết cây gậy của mình. Nhưng không đợi được câu trả lời của Mỵ Mỵ, ʍôиɠ Dịch chọc mạnh một cái, cả cây liền chui tọt vào trong miệng cô, quy đầu thô to căng hầu Mỵ Mỵ ra, đâm tới chỗ sâu nhất.

“Ọe…” Theo tiếng buồn nôn của Mỵ Mỵ, Dịch bắt đầu đâm chọc vào nơi sâu nhất kia, sau khi cơn buồn nôn qua đi, Mỵ Mỵ dường như là đã quen với cảm giác đau đớn đó. Mặc dù vậy, khuôn mặt Mỵ Mỵ đỏ bừng lên và bị che phủ bởi nước mắt, cô bèn lấy 10 ngón tay sắc nhọn của mình cào khắp ʍôиɠ anh để trả thù.

“Dịch, mày làm vậy Mỵ Mỵ chịu không nổi đâu!” Chứng kiến em trai trước giờ luôn trầm ổn bây giờ lại như một gã điên nhét hết cây ƈôи ȶɦịt vào trong miệng Mỵ Mỵ để cô đau đớn, Thịnh nhìn mà đau lòng muốn chết. Bình thường tuy anh có thô lỗ nhưng cũng chẳng khiến Mỵ Mỵ khó chịu đến mức đấy để còn tiện “làm việc” tiếp! Nhưng thậm chí bây giờ Thịnh có thương tiếc Mỵ Mỵ thì có vẻ anh đã quên điều gì đó rồi. Lúc nãy khi cô chủ động nhấp nhô trêи người anh đến nỗi giờ cô chẳng còn sức nữa thì cô cũng có được ngơi nghỉ giây nào đâu!

“Yên tâm đi, em ấy làm được!” Anh sao lại không biết tình huống nào là nguy hiểm, tình huống nào an toàn chứ!

“Ưm…” Suy nghĩ của Dịch có vẻ là đúng đúng bởi vì sau khi chọc vài cái, lưỡi gà sâu bên trong bị qua đầu ma sát dường như lại sinh ra một kɧօáϊ cảm khác thường. Loại kɧօáϊ cảm này không thể nói rõ là đau đớn hay sung sướиɠ khiến thân thể cô hoang mang, không biết nên nghênh đón hay né tránh. Tiểu huyệt phía dưới lại bị Thịnh chọc đến tê dại hình như lại chảy ra càng nhiều ɖâʍ thủy…

“Lớn quá…” Cảm giác ʍôиɠ mình không còn ăn đau nữa, tay nhỏ mềm mại vẫn không ngừng xoa nắn bờ ʍôиɠ mình, Dịch biết Mỵ Mỵ đã cảm nhận được, thấu hiểu được kɧօáϊ cảm khi chọc sâu vào cổ họng rồi! Anh quả nhiên nghĩ không sai, cả người Mỵ Mỵ chính là ɖâʍ khí trời sinh, đúng là nữ thần ɖâʍ đãng tồn tại chỉ vì ɖu͙ƈ vọng của đàn ông mà!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN