Không Chê Nhiều Lão Công (Lão Công Sủng Thê)
Chương 15: Anh Phàm Dạy Học (H)
Sáng sớm ngày hôm sau, khi Thịnh với đôi mắt đen thùi không còn chút máu từ trong phòng Mỵ Mỵ đi ra thì khiến Phàm và Dịch vốn muốn trở thành người thứ nhất thực hiện kế hoạch bất mãn hết sức + phẫn nộ rồi!
“Cạch!” Thịnh bị hai người anh kéo vào phòng đọc sách, cửa phòng cũng bị hung hăng đóng!
“Nhóc con, đêm qua mày đã làm chuyện gì? Là mày chỉ trời đạp đất thề sẽ không làm Mỵ Mỵ bị thương nên bọn tao mới đáp ứng cho mày tới trước!” Phàm ngày thường nổi tiếng lấy bình tĩnh để kiềm chế nhưng lúc này đã không còn bình tĩnh!
“Em không có!” Thịnh cảm thấy mình thật TMD(con mẹ nó) oan uổng nha! Nhưng mà hắn có thể trách ai đây?
“Mày còn nói không có! Mày nhìn xem bộ dáng quỷ của mày bây giờ đi! Không phải là do túng ɖu͙ƈ quá độ sao?!” Dịch lão đại ít nói cuối cùng cũng nhịn không được mà mở miệng!
“Bộ dáng hiện tại của em sao? Em xảy ra chuyện gì!” Tâm tình Thịnh vốn đã thập phần buồn bực lúc này cảm thấy không ai hiểu rõ tâm tình mình nên khẩu khí cũng trở nên thập phần không tốt.
“Thịnh, chúng ta đã nói qua, giai đoạn đầu vẫn là cần Mỵ Mỵ chậm rãi thích ứng, như vậy thì từng bước một sau này làm mới có thể để Mỵ Mỵ sẽ không sinh ra phản cảm đối với chuyện tương lai sắp xảy ra, hơn nữa Mỵ Mỵ bây giờ còn quá nhỏ! Mày làm như vậy sẽ làm Mỵ Mỵ bị thương !” Nghĩ đến tiểu hoa huyệt mềm mại kia có thể đã bị người ngắt lấy mà bởi vì thân thể non nớt nên bị thương tổn, Phàm đã cảm thấy đau lòng không thôi!
“Em…”
Thế là thẳng đến trước khi Mỵ Mỵ 15 tuổi chính thức bị 3 anh em chiếm giữ lấy thì Thịnh đã thành đối tượng Phàm và Dịch cười nhạo giễu cợt!
Bởi vì Thịnh tự mình nghĩ dạy khoá giáo ɖu͙ƈ sinh lí khiến Mỵ Mỵ hỏi ra một cái vấn đề đủ để khiến Thịnh bất lực lâu dài. Mà người có thể chữa khỏi sự bất lực của Thịnh, ngoài bạn học Mỵ Mỵ thì còn có thể là ai?
───────── ta là phân cách tuyến anh Phàm bắt đầu dạy khoá giáo ɖu͙ƈ sinh lí ─────────
Hôm nay đến phiên Phàm ra tay!
Khi hắn còn nhỏ tuổi thì đã bắt đầu tham dự việc kinh doanh của tập đoàn Lâm thị, mới lên 19 tuổi liền nhảy lớp hoàn thành bài vở đại học và bắt đầu chính thức tiếp nhận quản lý Lâm thị. Tuy rằng bị cổ đông và truyền thông nhất trí phản đối, cho rằng hành động của ba Lâm quá mức điên cuồng nhưng chỉ một năm thời gian, công ty nhanh chóng lớn dần và phần trăm chia hoa hồng cũng làm cho những người này ngậm miệng lại, không thể không cam tâm tình nguyện công nhận năng lực của Phàm!
Mà bản thân Phàm cũng rất rõ ràng, thứ hắn dựa vào không phải là chỉ số thông minh thiên tài mà là sự nghiêm túc và cố gắng người khác nhìn không thấy nên mới có thể có được thành tích tốt ngày hôm nay! Vì có thể thành công nắm Lâm thị trong tay như bây giờ, hắn luôn phải đeo mặt nạ để mọi người chỉ có thể nhìn đến vẻ ngoài bình tĩnh cơ trí của hắn. Mà bộ dáng ôn hoà + ba phải ngày thường cái kia chỉ khi đối mặt với người nhà, đặc biệt là đối với Mỵ Mỵ mới có thể xuất hiện !
Thời gian tắm trước khi ngủ.
Ách… Phàm tại phương diện này đương nhiên cũng sẽ không có quá nhiều sáng ý, hơn nữa cũng sợ thực hiện quá mức không tầm thường sẽ doạ đến Mỵ Mỵ, vẫn nên tiến hành từng bước mới tốt.
Ở trong bồn tắm size lớn, Mỵ Mỵ ngồi ở cạnh Phàm, hai người song song cảm thụ công năng mát xa tốt đẹp của bồn tắm lớn. Mà Mỵ Mỵ cũng không có quên chuyện tối hôm qua Thịnh không trả lời vấn đề của bé, cục cưng tò mò đang chờ Phàm giải đáp nghi vấn.
Còn đối với Phàm đã hiểu rõ tình huống tối hôm qua nên sớm đã chuẩn bị tư tưởng Mỵ Mỵ sẽ hỏi, bởi vậy hắn đãnlàm công tác chuẩn bị suốt một ngày.
“Các bạn nữ tới 12 tuổi sẽ bắt đầu dậy thì lần thứ hai. Đặc điểm là vóc dáng chậm rãi cao lên, bộ ngực cũng sẽ thành lớn, chỗ phía dưới này cũng sẽ mọc lông, còn sẽ bắt đầu có kinh nguyệt.” Vừa nói Phàm còn rất đứng đắn chỉa chỉa bộ vị đuợc nhắc tới trong lời nói.
“Mà kinh nguyệt chính là một hoạt động trao đổi chất trong thân thể con gái, sẽ chảy ra thông qua chỗ này của Mỵ Mỵ, mỗi tháng chỉ có một tuần mà thôi. Cô gái nào trải qua lần đầu xong liền đại biểu thân thể của cô ấy đã trưởng thành, là một cô gái lớn.” Đối với việc dạy Mỵ Mỵ khoá giáo ɖu͙ƈ sinh lý khỏe manj, Phàm cảm thấy rất khẩn trương. Hiện tại hắn phải thừa nhận, biện pháp của Thịnh tuy không đủ hữu hiệu nhưng thắng ở chỗ trực tiếp, không cần như hắn phải cố nhịn ɖu͙ƈ vọng đến phát đau. Ban ngày hắn rõ ràng đã chuẩn bị bài học sẵn sàng, dự phòng sẽ bị Mỵ Mỵ hỏi tới, thế nhưng Phàm bị khẩn trương nên cơ hồ quên hết toàn bộ, đem những nội dung mình nhớ lại khi được học ở trung học nói một chút.
“Có thể…”
“Nước đã lạnh, nếu tiếp tục ngâm sẽ bị cảm! Mỵ Mỵ mau đứng dậy đi!” Thấy Mỵ Mỵ cư nhiên còn có nghi vấn, Phàm nhanh chóng tìm lý do cắt đứt Mỵ Mỵ tiếp tục đặt câu hỏi. Hay nói giỡn, nếu nói thêm gì nữa, hình tượng cao lớn của mình ở trong lòng Mỵ Mỵ sẽ bị hủy nha, cũng có thể là có vấn đề hắn giải quyết không được.
“Nga! Dạ!” Mỵ Mỵ thực nghe lời nên đồng ý, tý nữa tiếp tục hỏi cũng được nha.
Phàm sẽ cho Mỵ Mỵ có cơ hội tiếp tục đặt câu hỏi sao? Đáp án chắc chắn là sẽ không! Sau khi Mỵ Mỵ bị lau khô rồi mặc áo ngủ nằm ở trêи giường thì lại bị Phàm lấy lý do ngày mai còn phải đến trường bắt đi ngủ sớm.
Được rồi, nếu ngày mai phải đến trường, thì ngủ sớm là đúng! Nhưng mà…
“Anh Phàm, cây gậy của anh làm Mỵ Mỵ không thoải mái!”Ngày hôm qua nghe anh Thịnh dạy nên ít nhất bé còn có thể nhận biết được cây gậy chọt ʍôиɠ đít nhỏ của bé bây giờ chính là cây gậy của con trai.
“A… Mỵ Mỵ không cần!” Mỵ Mỵ vừa nói xong thì đã đem tay che ở trêи cây gậy sưng to của Liễu Phàm, muốn áp cây gậy cứng rắn kia xuống! Loại này đụng chạm đối với Phàm vốn định đem ɖu͙ƈ vọng áp chế mà nói tất nhiên là đau và kɧօáϊ hoạt! Nói không cần sao, ai có thể nói hắn không hi vọng Mỵ Mỵ tiếp tục, hắn còn muốn càng nhiều nha!
“Cây gậy của anh cũng sưng lên sao?! Anh không thoải mái phải không?” Tuy rằng anh Phàm đã nằm ngửa để cây gậy không đụng đến mình nhưng thấy cây gậy của anh Phàm vẫn là khởi động lều trại nho nhỏ ở đũng quần! Theo kinh nghiệm hôm qua của Mỵ Mỵ, bệnh trạng của anh Phàm vô cùng tương tự với anh Thịnh ngày hôm qua.
“Ân…” Phàm hừ ra tiếng trả lời. Bởi vì tay của Mỵ Mỵ còn không có lấy ra nên hắn khẩn trương đến mức không dám thở mạnh, sợ mình quá mức thoải mái rồi cứ như vậy bắn ra dưới sự trêu đùa như có như không của Mỵ Mỵ, như vậy thì tên tuổi anh hùng một đời của mình sẽ bị phá hủy.
“Anh Phàm, em giúp anh nha! Ngày hôm qua em đã giúp anh Thịnh, anh ấy khoẻ lên luôn!” Nhìn đi, bạn học Tiểu Mỵ của chúng ta rất có tinh thần cứu người nha!
“A…” Trong khi Phàm lo lắng thì Mỵ Mỵ đã vén chăn lên, đưa lưng về phía Phàm rồi ngồi ở trêи bụng hắn! Phàm nghe rõ tiếng rêи của mình thì lập tức hối hận ngậm miệng lại, TMD(con mẹ nó), vừa rồi hắn rêи giống như phụ nữ bị cưỡng gian, rất dọa người ! Hình tượng chói lọi không gì không làm được của hắn trong lòng Mỵ Mỵ trải qua đêm nay, không biết còn có thể còn lại không?
“A! Thật sự rất giống anh Thịnh nha, sưng to lên rồi!” Mỵ Mỵ đã mạnh mẽ lấy ra cây gậy từ trong qυầи ɭót của anh Phàm nên rất cao hứng vì mình phán đoán chuẩn xác. Cái này thì bé biết nên chữa thế nào!
“Nha…” Lần này Phàm không thể khắc chế thanh âm của mình bởi vì quá sung sướиɠ! Không ngờ cái miệng nhỏ nhắn của Mỵ Mỵ lại có thể ngậm vào nấm đầu của mình!
“Chậc chậc…” Mỵ Mỵ mải miết ɭϊếʍ ʍút̼ chỉ vì để anh Phàm hết khó chịu!
“Nha… thật là lợi hại… Mỵ Mỵ, lấy tay xoa xoa 2 Viên bi phía dưới, nha… , làm tốt lắm, Mỵ Mỵ, thấy cái rãnh nhỏ trêи cây gậy sao? Dùng đầu lưỡi ɭϊếʍ đi, a…” Trải qua sự cố gắng của Mỵ Mỵ, năm phút sau, Phàm nộp vũ khí đầu hàng.
“Anh Phàm còn cảm thấy khó chịu sao?” Mỵ Mỵ nhớ lại những việc ngày hôm qua Thịnh dạy nên tự động nuốt xuống tϊиɦ ɖϊƈh͙ còn chưa chảy ra từ trong miệng xong liền xoay người lại hỏi “Người bệnh” của mình.
Côn thịt vốn đã nửa mềm sau khi chứng kiến cảnh này lại chợt nhô lên.
Mỵ Mỵ giờ phút này nuốt xuống tinh hoa Phàm vừa mới bắn ra, quá nhiều chất lỏng bạch trọc xuôi theo cái miệng nhỏ nhắn hồng diễm của Mỵ Mỵ chảy xuống, giọt đến trêи bộ ngực chỉ hơi hơi phập phồng còn chưa dậy thì, ngón tay còn tham lam đem tϊиɦ ɖϊƈh͙ thấm đầy bỏ về trong cái miệng nhỏ, không muốn lãng phí từng giọt từng giọt.
Cũng khó trách Thịnh trộm gà không được còn mất nắm gạo , Mỵ Mỵ cứ hành động không tự biết nhưng thực tế tràn ngập mị hoặc như vậy khiến cho hắn cũng không thể khống chế được chính mình.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!