Không Chê Nhiều Lão Công (Lão Công Sủng Thê) - Chương 65: Bữa cơm trưa điên cuồng trên cơ thể người (H)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
256


Không Chê Nhiều Lão Công (Lão Công Sủng Thê)


Chương 65: Bữa cơm trưa điên cuồng trên cơ thể người (H)


Edit: Eirlys

Beta: Cá Muối

“Làm cái này có vẻ được đó!”

Dịch là người thứ nhất phát biểu ý kiến, chết tiệt, con mẹ nó khá tốt đấy, không cần cưỡi đã có thể tiến vào thân thể của Mỵ Mỵ.

“Đã đẹp lại không có gì nguy hại! Dùng thì vô cùng hợp lý!”

“Đúng vậy!”

Trong mấy loại thì Dịch biết loại này tốt nhất! Không cần tốn sức cưỡi, mà kể cả cưỡi cũng bớt việc.

“Vậy nếu mọi người không ai có ý kiến gì, chúng ta bắt đầu đi!”

Cuối cùng Phàm cũng quyết định, anh thấy ánh mắt của mình tuyệt đối không sai!

“A, sao các anh cứ ném em, em cũng không phải bao tải! Em không đồng ý, việc này lộ liễu quá!”

Tuy rằng sau khi bị ném đến trêи giường có chút hoa mắt chóng mặt nhưng không quên đè lại áօ ɭót trước ngực, hai chân khít khao kẹp chặt, không để mình lộ ra ánh sáng. Ba nam nhân này rõ ràng đều ăn mặc chỉnh tề lại chỉ có cô lõa lồ không mặc gì, cô rất ngại ngùng đó!

“A! Đừng mà, không thể đút cà rốt vào đó, ăn không ngon đâu!”

Không nghĩ tới Dịch lại tách hai chân của cô ra, cọ xát một củ cà rốt trêи hoa khe của cô.

“A…, đừng, lạnh quá…”

“Mỵ Mỵ ngoan nào! Ủ ấm cà rốt thì bọn anh mới có thể lấy nó làm cơm trưa chứ! Chỗ nào của Mỵ Mỵ là nóng nhất nhỉ? A, chính là tiểu ɖâʍ huyệt nóng nhất nha, chia sẻ cho cà rốt chút nhiệt đi!”

Thịnh giống như con sói xấu xa giả dạng bà ngoại dụ dỗ cô bé quàng khăn đỏ cắn câu. Ôm Mỵ Mỵ vào trong ngực, nâng đầu của cô lên để cô có thể thấy rõ động tác của Dịch,đồng thời tay kia cũng không rảnh rỗi vuốt ve áo ngực màu đen ôm lấy đôi иɦũ ɦσα đầy đặn, xoa nắn đủ kiểu.

Phàm cách một tầng vải dệt ngậm lấy đầu иɦũ ɦσα đang cứng lên vì bị Thịnh xoa nắn, hung anh cắn ʍút̼, không quên nhìn Dịch “làm cơm trưa” giữa hai chân Mỵ Mỵ.

“A…, đừng cắm mà, lạnh quá…, ân a…, Dịch, đừng, cầu xin anh…”

Tuy rằng cảm giác lạnh lẽo như vậy, nhưng tại sao kết quả sau đó lại là một mảnh ấm nóng đây?

“A…ân ân…ân hừ…ân hừ…a ân…”

Động tác tay nhanh hơn khiến cà rốt chỉ còn bộ rễ bị Dịch nắm lấy mà lộ ra bên ngoài, dường như cả củ đều tiến vào trong cơ thể Mỵ Mỵ. Đầu cà rốt lành lạnh không biết Dịch làm như thế nào mà vừa vặn cắm vào t.ử ƈυиɠ của cô, kϊƈɦ thích phần eo của cô đều cong lên, muốn dịch ʍôиɠ để tránh cảm giác bén nhọn kia. Nhưng bên trong hoa huyệt vẫn chảy ra rất nhiều ɖâʍ thuỷ chứng minh Mỵ Mỵ nói “đừng” là nói dối.

“A…, đừng để ở bên trong, lấy ra đi, Dịch, cầu xin anh!”

Dịch lại có thể để lại cà rốt, dùng đỉnh một quả cà tím dài cắm vào trong cúc huyệt của cô.

“Đừng đâm vào đó, lạnh quá, phía sau sẽ hỏng mất…”

Nhưng Dịch nào có chịu nghe, quả cà tím còn dính chút ɖâʍ dịch đang chảy rì rì ở tiểu huyệt phía trước không chịu rút ra mà còn từ từ đâm vào càng sâu. Cuối cùng đâm mạnh, “hì hì” một tiếng liền đút toàn bộ vào.

“A…, lạnh quá…”

Vốn dĩ miệng nơi cúc huyệt đang bị hoa quả cọ xát mang lại chút kɧօáϊ cảm. Sau khi tiến vào liền đâm phải chỗ mẫn cảm của cô, xúc cảm lạnh lẽo lại chậm chạp đem lại kɧօáϊ cảm. Cảm giác nửa vời này khiến cô thật khó chịu. Cô không thích… vật lạnh này chút nào, cô muốn bị đại nhục bổng ấm áp cắm cơ!

“Dịch, đừng nghịch nữa được không? Tiểu huyệt muốn bị côn thịt thao thôi!”

“Không được, ăn cơm trưa đã!”

Hai cái tiểu huyệt trước sau đều bị nguyên liệu nấu ăn lấp đầy, hiện tại chính là quá trình chuẩn bị cơm trưa.

“A…, a a…, a, a a, a ân…, ân a…”

Hai loại rau củ lạnh lẽo theo động tác của Dịch mà thay phiên ra vào hai cái tiểu huyệt. Tuy không mang theo cảm giác ấm áp đã nghiền như đại nhục bổng nhưng lại có mùi vị riêng khiến cô không nhịn được kɧօáϊ cảm ập tới mà khóc lên.

Phàm và Thịnh lúc này đã sớm kéo tấm vải che chắn hai luồng nhũ thịt xuống, mỗi người một bên ngậm иɦũ ɦσα cô bằng phương pháp của Dịch mà cô thích nhất, ʍút̼ mạnh đầu иɦũ ɦσα cô, không ngừng làm động tác như đang nuốt xuống, dùng cổ họng kϊƈɦ thích đầu иɦũ ɦσα mẫn cảm. Cảm xúc ấm áp trong miệng các anh như đang hòa tan đầu иɦũ ɦσα cô.

Nhưng ở nửa người dưới thì hai vật thể lạnh lẽo đang điên cuồng cắm tiểu huyệt của cô. Tuy rằng cô không thích cái nhiệt độ này nhưng vì Dịch biết rõ từng điểm mẫn cảm của cô cho nên nhiều lần ra vào lại kϊƈɦ thích thần kinh khiến hoa dịch đồng thời tràn ra, cúc huyệt ở đằng sau cũng rỉ ra chất lỏng bôi trơn, làm cà tím óng ánh tỏa sáng.

“Ân hừ…, ân hừ…, a ân…, không được, em không chịu được…”

Kɧօáϊ cảm nóng lạnh đồng thời khiến Mỵ Mỵ cuối cùng vẫn không nhịn được mà khóc lên. Hai tay nắm đầu hai nam nhân ở trước ngực, khó chịu mà kéo tóc các anh, muốn dùng việc này để làm dịu cảm giác khó hiểu trong thân thể kia.

“A ──────”

Thân thể Mỵ Mỵ đột nhiên run rẩy kịch liệt, eo và ʍôиɠ cong phía trước, thật lâu vẫn chưa hạ xuống. Vốn cà rốt và cà tím đang bị huyệt thịt của Mỵ Mỵ kẹp chặt đột nhiên bị một lực lượng từ trong đẩy ra, rất nhanh sau đó một dòng nước xuất hiện tạo thành một độ cong tuyệt đẹp trêи không trung, bắn tới trêи mặt Dịch đang đối diện với hoa huyệt, có phần còn vừa lúc bắn thẳng vào trong miệng Dịch.

“Thật là ngọt!”

Dịch bị thủy triều của Mỵ Mỵ bắn trúng nhưng không tức giận, ngược lại còn vô cùng vui vẻ, nuốt toàn bộ chất lỏng trong miệng xuống bụng, con chặc lưỡi giống như vừa nếm được món rượu ngon.

Mặt khác, hai người đàn ông kia thấy hoa huyệt Mỵ Mỵ lại bắn ra từng luồng từng luồng chất lỏng trong suốt, vội vàng lấy ly rượu đỡ lấy, nhiều đến nỗi làm cái ly đầy một nửa.

“Ân, biểu hiện của Mỵ Mỵ đúng là không tệ, hiện tại món cà tím trộn ɖâʍ dịch (từ ʍôиɠ) và cà rốt ɖâʍ thủy có vẻ xong rồi. Vậy bây giờ làm món gì nữa đây? A, Dịch, hay là kế tiếp làm món nộm dưa chuột trộn hoa dịch đi! Đậu phụ phết bơ nóng bây giờ làm thì mới ăn ngon được!”

Trong bốn người thì Thịnh nấu ăn ngon nhất. Hôm nay có anh là bếp trưởng dẫn dắt việc học của học viên này (Dịch), chỉ dẫn cho Dịch nên làm “cơm trưa từ cơ thể người” như thế nào!

“A…, đừng, không cần đâu, hôm nay rút khỏi chỗ đó có được không, a…, đừng đâm bên trêи mà, đau em!”

Vừa mới trải qua cao trào khác thường khiến cô dường như không có năng lực phản kháng, nhưng mà cô rất sợ dưa chuột!

“Không đau đâu, Mỵ Mỵ ngoan, bọn anh sẽ không làm em đau! Em nhất định sẽ thật thoải mái!”

Phàm dùng âm thanh dễ nghe an ủi bên tai Mỵ Mỵ, vuốt ve bất an trong lòng cô mới khiến cô an tâm chấp nhận việc các anh đang làm.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN