Không Chê Nhiều Lão Công (Lão Công Sủng Thê)
Chương 93: Bí mật của Daniel
Beta: Cá Muối
Động tác đó của Daniel sao có thể lọt qua được ánh mắt sắc bén của Phàm chứ? Tuy rằng lòng tự trọng của đàn ông làm anh cảm thấy vô cùng kiêu ngạo với mị lực vô biên của người phụ nữ bên cạnh mình, nhưng nếu để thằng nhãi Daniel anh vô cùng ghét bỏ này chiếm được tiện nghi thì anh vẫn cảm thấy rất không thoải mái.
“Tôi hình như có nghe qua một ít tin đồn có liên quan tới cậu thì phải!” Tuy rằng anh không thích đọc mấy tờ báo lá cải đó bao giờ, chẳng qua là công ty giải trí dưới trướng Lâm thị đã từng hợp tác với Daniel trong vài bộ phim, cho nên anh vẫn nghe được một vài chủ đề mà cần lấy ra bàn bạc một chút ngay lúc này!
“Tôi nghĩ là, thông qua Mỵ Mỵ, Lâm tiên sinh hẳn đã biết rõ nhưng chuyện đó đều là vô căn cứ!” Tin đồn có liên quan tới anh? Không cần nghĩ cũng biết người đàn ông này định dùng kế sách gì để ngăn cản anh. Anh đã sớm chuẩn bị sẵn tâm lý rồi sao có thể dễ dàng mắc mưu như vậy chứ.
“Ồ? Nhưng mà nếu truyền thông có một ít bằng chứng thì sao?” Anh thực sự không ngại giúp cậu ta tìm một vài chứng cứ, cung cấp thông tin cho nhật báo* lá cải, tuần san* để đăng lên, thuận tiện cho nhóm chó săn* một vài thông tin nào đó để tham khảo.
*nhật báo: báo ra hàng ngày, có thể xuất bản buổi sáng hoặc buổi trưa, buổi chiều.
*tuần san: tạp chí hàng tuần
*chó săn: Thợ săn ảnh hay paparazzi là số nhiều của từ paparazzo để chỉ những người chụp ảnh chuyên nghiệp, chuyên săn ảnh của những người nổi tiếng (các ca sĩ, diễn viên…), thường là chụp lén (không xin phép, không được sự đồng ý) khi họ đang có những hoạt động công cộng hoặc riêng tư.
“Vậy thì sao? Mấy loại tin tức tiêu cực như vậy không thể làm khó được tôi!” Anh đã sớm chuẩn bị tốt tâm lý một ngày nào đó sẽ yêu một người đàn ông, cho nên anh đã sớm dự liệu trước hậu quả có thể xảy ra rồi. Kể cả vụ scandal tai tiếng* đó có truyền ra ngoài thì cũng không tạo thành đả kϊƈɦ quá lớn với anh.
*scandal: ở đây muốn nói về câu chuyện tình ái giữa các ngôi sao trong ngành giải trí với người khác giới hoặc cùng giới. Nói chung, tin đồn xảy ra chủ yếu là để quảng bá cho một tác phẩm mới sắp ra mắt của hai người (vd: phát hành bài hát mới)
“Cậu không sợ? Vậy quản lý của cậu thì sao? Anh ta cũng không sao cả?” Không chắc thắng thì không đánh*, cho nên từ lúc Daniel xuất hiện, Phàm đã tra xét rõ ràng từ đầu tới cuối rồi.
*không chắc thắng thì không đánh: “chắc thắng mới đánh, không chắc thắng thì không đánh” đại loại như “biết người biết ta, trăm trận trăm thắng”.
Daniel, cao 186cm, nặng 72kg, 27 tuổi, lai Trung – Hàn – Mỹ, cha mẹ mất từ nhỏ nên vào sống trong cô nhi viện, đến khi tốt nghiệp trung học cơ sở thì rời đi, bắt đầu cuộc sống vừa học vừa làm. Năm 2 đại học có đóng vai quần chúng trong một video quảng cáo được quản lý hiện tại tìm ra, thông qua quảng cáo tiến vào giới showbiz. Chỉ một cái quảng cáo kẹo cao su đã khiến cho nhân khí của anh tăng vùn vụt. Sau khi liên tiếp quay vài bộ phim truyền hình thì tỷ suất người xem đều đồng loạt đứng đầu bảng. Sau đó lại tiếp tục chiến đấu ở các chiến trường màn ảnh lớn với bộ phim《 Back Shadow 》một trận thành danh, không chỉ đạt kỷ lục phòng vé cao nhất trong vòng 10 năm trở lại đây, bản thân anh cũng nhờ bộ phim này thu được danh hiệu Ảnh đế vô cùng quan trọng trong nghề. Sau vài bộ phim liên tiếp được đón nhận rầm rộ, anh lại trở thành một ngôi sao phòng vé thứ thiệt.
*Ngôi sao phòng vé (bảo chứng doanh thu phòng vé): là những người được tin tưởng sẽ mang lại doanh thu, lợi nhuận hàng khủng cho nhà sản xuất trong một bộ phim.
Chẳng qua khi Phàm nhìn thấy bài giới thiệu rập khuôn này thì tức giận đến nỗi thiếu chút nữa sẽ ném báo cáo không có chút tác dụng lên đầu cấp dưới thì lại nhìn thấy một câu kết khá thú vị: Cuộc sống riêng vô cùng sạch sẽ, không kết giao hay có scandal với người khác/cùng giới nào. Nhưng có quan hệ khá chặt chẽ với người quản lý David, có tin đồn hai người đang yêu nhau.
Hiểu được trong lời nói của anh tuyệt đối không đơn giản như trêи mặt chữ như vậy, Daniel chậm rãi quay đầu nhìn về phía Lâm Phàm lúc này đang ngồi ở một bên vẻ mặt tự tin nhìn mình.
“Anh có ý gì?”
“Chẳng có ý gì cả! Tôi chỉ là không tin cậu và tên quản lý có một mối quan hệ bình thường mà thôi!” Làm sao có thể ngừng điều tra cậu ta sau khi thấy được phần báo cáo buồn cười kia chứ? “Nhưng mà có một số việc, không thể nào che dấu được!”
Không nghĩ rằng đến cả chuyện này Lâm Phàm cũng tra được, trong lòng Daniel có chút bối rối. Những giấc mộng cho là đã qua đi, bây giờ lại trở nên vô cùng rõ ràng. Đúng vậy nhỉ, có một số chuyện không có cách nào coi như nó chưa từng xảy ra.
“Dù có như thế nào, tôi cũng sẽ không buông tay Mỵ Mỵ!” Anh cũng đã sớm làm xong chuẩn bị để rời khỏi giới showbiz, chỉ cần Mỵ Mỵ không để ý, anh còn lâu mới sợ Lâm Phàm uy hϊế͙p͙. “Hôm nay tôi về trước, giúp tôi chuyển lời tới Mỵ Mỵ, sau này tôi sẽ thường xuyên tới hẹn gặp cô ấy!”
──────── tui là đường phân cách Daniel nhớ lại ───────
Daniel hiểu được nếu mình muốn có được Mỵ Mỵ thì phải vượt qua 3 tên tình địch mạnh đến mức nào, cùng với việc ngồi một chỗ chờ ba người đàn ông kia đến làm phiền mình, không bằng anh chủ động giải quyết xong vấn đề này, chuyện này cũng nên kết thúc rồi. “David, tới nhà tôi được không? Tôi có chuyện muốn thương lượng với anh!”
Ngắt điện thoại, có chút vô lực ngã xuống sofa, những hình ảnh tưởng chừng như đã biến mất lại dần dần hiện lên rõ mồn một trong đầu Daniel. Thực ra là đoạn ký ức đó cho tới bây giờ vẫn chưa bị lãng quên, chỉ là bị che lại trốn trong góc khuất như vi khuẩn, một khi để nó tiếp xúc với không khí bên ngoài, nó liền ngay lập tức khuếch tán chiếm trọn đại não.
Đã từng, không phải chịu cảnh đói khát là nguyện vọng lớn nhất của anh, cho nên sau khi anh bị nhân viên xã hội đưa vào cô nhi viện, anh biểu hiện vô cùng ngoan ngoãn, học tập cũng nỗ lực hết mình. Nhưng đến khi anh tốt nghiệp THCS vẫn chưa có gia đình nào muốn nhận nuôi anh khiến anh bị bắt phải rời khỏi cô nhi viện, lại một mình đối mặt với thế giới mà theo anh là lẻ loi hiu quạnh này. Anh nỗ lực kiếm sống, không bỏ qua bất kỳ một cơ hội nào để kiếm tiền, chỉ vì có thể tiếp tục sống cũng như có đủ tiền để mình có thể tiếp tục đến trường. Anh biết rất rõ, chỉ có cách này mới có thể giúp bản thân mình thoát khỏi cuộc sống khốn khổ này.
Năm hai đại học khi gặp được David, lúc cuộc sống sau khi tiến vào giới showbiz đang bắt đầu có chút khởi sắc thì việc anh xuất hiện trước mặt công chúng cũng đủ để người ông nội đã đuổi anh ra khỏi nhà năm anh 6 tuổi khiến anh trở thành một đứa trẻ lang thang tìm tới. Ông cụ từng dưỡng ɖu͙ƈ (nuôi dưỡng + dạy dỗ) anh 6 năm đến để đòi tiền, nhưng mà do trong một lần đánh bạc ông nội đã thua sạch từ đầu đến cuối, lại ngửa tay tham lam đòi tiền của anh.
Anh nhớ rõ ngày đó mưa rất to, ông nội đang tranh cãi ầm ĩ với anh thì ông cụ hơn 60 tuổi đột nhiên tái phát bệnh tim, ngã xuống đất. Anh rất rõ, thuốc có thể cứu được ông nội đặt ngay trêи bàn cơm, nhưng trong lòng không ngừng có một âm thanh nào đó văng vẳng: “Không cần mang thuốc cho ông ta, không cần mang thuốc cho ông ta! Như vậy thì thế giới của mày mới yên tĩnh được, sẽ không có người lòng dạ như cái động không đáy lấp mãi cũng không đầy!”
Lúc David tới thì ông cụ đã ngừng thở, mà Daniel đang suy sụp ngồi dưới đất, vô số suy nghĩ trong đầu óc rối như tơ vò, có mờ mịt, có sợ hãi, có áy náy, có thống khổ…
Một ông cụ hàng xóm mê bài bạc tính cách quái gở chết vì bệnh tim không ai phát hiện kịp là chuyện rất bình thường, hơn nữa nếu đi theo Daniel thì có thể cầm được nhiều tiền hơn, ông cụ cũng chưa từng nói với người khác ngôi sao mới nổi trong giới showbiz đó chính là cháu trai mình.
Anh cố gắng quên đi, muốn dùng sự tàn khốc của ông nội che dấu việc mình thấy chết mà không cứu. Nhưng mà, thực ra thì suy nghĩ của mình vẫn quá đơn giản, trêи thế giới này sẽ không có người thứ 3 biết được bí mật đó.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!