Không Chê Nhiều Lão Công - Chương 22: Cô gái đanh đá thu nhỏ thành mèo con (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
197


Không Chê Nhiều Lão Công


Chương 22: Cô gái đanh đá thu nhỏ thành mèo con (2)


Edit: Mờ

Beta: Ami Cuteo ><

“A!”

Hoa tâm bị mở ra một cách mạnh mẽ khiến Mỵ Mỵ thét lên, mà chỗ ngứa ở trong khe huyệt cư nhiên lại bị quy đầu của hắn hút chặt!

Đại nhục bổng gần 20cm của Phàm lúc này đã tiến vào vào khe huyệt của Mỵ Mỵ. Đỉnh quy đầu còn đâm vào hoa tâm lấp đầy tử cung nho nhỏ! Điều khiến Mỵ Mỵ cảm thấy quá mức chính là tại sao quy đầu thường bị cô hút lấy nhưng lúc này lại không chạm tới chỗ ngứa của cô mà còn làm cô càng ngày càng ngứa hơn!

“Ngứa quá! Mau, anh động đi a! Nhanh lên.”

Mỵ Mỵ có cảm giác mình đã bị dục hoả thiêu đốt thành tro rồi nhưng Phàm cư nhiên còn không nhanh chóng chuyển động! Cô luồn sâu tay nhỏ bé xuống dưới cầm bao tinh hoàn ở ngoài của anh rồi nắm chặt nó trong lòng bàn tay để uy hiếp Phàm rằng nếu anh không mau chuyển động thì cẩn thận nó sẽ bị bóp vỡ!

Phàm mừng rỡ chứng kiến Mỵ Mỵ chủ động, anh không những không tức giận mà còn cao hứng.

Hắn thật yêu cô gái nhỏ lúc bình thường thì đanh đá nhưng ở trên giường lại là bộ dạng nam nhân ưa thích nhất tựa như một con mèo con giương nanh vuốt doạ người vậy! Bộ dáng như vậy làm anh muốn càng dùng sức “yêu” cô để thoả mãn dục vọng của cô. Đáng yêu như vậy thì bảo anh làm sao để không yêu cô nhiều hơn được đây?

” Thật sự là một con mèo con a!” Anh hít một hơi chuẩn bị rồi kề sát tai cô và nói: “Mèo con, chuẩn bị tốt rồi sao? Anh đến đây!”

Lời còn chưa dứt, Phàm đã điên cuồng rút ra đút vào không chút lưu tình. Một lần so với một lần càng thêm mãnh liệt, một lần so với một lần đều làm cô điên cuồng, mỗi một lần đều mạnh mẽ xỏ xuyên qua cả hoa huy*t và đâm sâu vào hoa tâm kia. Lửa nóng như muốn hòa tan Mỵ Mỵ, mỗi một lần đều khiến cô muốn nổ tung vì tình dục trong cơ thể.

Ma xát điên cuồng như vậy khiến Mỵ Mỵ nhanh chóng cảm giác được sự tê dại tụ tập lại trong hoa tâm của nàng và lan tràn khắp tứ chi trong nháy mắt kích thích cô điên cuồng đến thét lên.

“A!”

Trước mắt cô như có vô số pháo hoa nổ tung khiến cô chỉ có thể nhắm nghiền hai mắt. Mà Phàm ở đằng sau còn liên tục trừu sáp không ngừng nghỉ làm cô không chịu đựng nổi mà kêu gào ra tiếng.

” Từ bỏ, A…. từ bỏ, xin anh đó, người ta…thực sự….chịu không nổi…”

Ngay lúc Mỵ Mỵ không chịu được cầu xin tha thứ thì Phàm lại càng dùng sức hơn nữa, cuối cùng mạnh mẽ đâm thẳng quy đầu vào sâu trong hoa huy*t khiến anh si mê. Khoái cảm như sóng triều thổi quét mà đến làm anh không kìm chế được ý muốn bắn tinh. Anh phun toàn bộ tinh dịch nồng đặc đã tích luỹ nhiều ngày vào trong tử cung của Mỵ Mỵ, một giọt cũng không dư thừa rồi ôm chặt Mỵ Mỵ ngã xuống chiếc giường lớn mềm mại.

Tuy rằng đã bắn nhưng bàn tay to lớn của Phàm vẫn đặt trên bụng Mỵ Mỵ, cự vật to lớn vẫn để trong hoa huy*t của cô. Cái mông của anh vì không ngừng bắn ra vài dòng tinh dịnh nên cơ thể run rẩy liên tục.

Cuối cùng, tình dục lần đầu trong đời của Mỵ Mỵ chân chính thành công hoàn mỹ.

Nhưng mà, thật sự đã xong rồi ư?

Đáp án là: Không hề!

────── Tôi là đường phân cách bị “Bắt gian tại giường” ──────

Giờ phút này, trong phòng ngủ của Phàm, Mỵ Mỵ vì vừa mới điên cuồng làm tình mà cả người đều tản ra hơi thở dâm mỹ. Trải qua một trận tình ái kịch liệt khiến cả hai người đều trở nên buồn ngủ.

“Cộc cộc.”

Cánh cửa vang lên hai tiếng gõ cửa tượng trưng rồi đột ngột bị mở ra ngay cả khi chưa có sự cho phép của chủ nhân căn phòng.

” Em biết mà!”

Thịnh nóng nảy đi lên phía trước và Dịch cũng đang đi theo từ phía sau.

Đã sớm qua thời gian Liễu Phàm rời giường mà bọn họ vẫn không thấy hắn dậy ăn bữa sáng, Thịnh và Dịch đã thấy không đúng lắm. Huống chi hôm nay còn là sinh nhật 15 tuổi và là lần đầu tiên Mỵ Mỵ đến kì kinh nguyệt. Hôm nay là một ngày vô cùng trọng đại a!

Tuy Mỵ Mỵ đã từng nói qua là không cần quá mức cầu kì phức tạp mà chỉ cần bốn người ở bên nhau là được rồi nhưng với tính cách của Phàm, tốt xấu gì cũng sẽ trang trí nhà thật tốt từ sáng sớm. Nhưng đã gần giữa trưa rồi mà hai người đó vẫn chưa rời giường vì hôm qua hai người đó (MM + P) ngủ cùng nhau nên hai anh em Thịnh với Dịch càng ngày càng cảm thấy không ổn và họ quyết định đứng ngoài cửa nghe lén.

Nhưng thời gian lúc hai anh em ở ngoài nghe lén thì “đại chiến” trong phòng đã tới hồi kết nên đều không nghe được cái gì. Đến khi Thịnh trực tiếp đẩy cửa vào, trước mắt liền hiện ra khung cảnh vô cùng dâm mỹ.

Thoáng chốc khi trông thấy, trái tim của Thịnh và Dịch như bị hàng ngàn mũi kim đâm vào, đau đớn không thôi. Cho dù sớm biết là cả ba đều sẽ cùng nhau có được Mỵ Mỵ nhưng tại sao trong lòng họ lại đau đến vậy?

” Đã nghe bao lâu rồi?”

Mỵ Mỵ trong lòng vì nghe tiếng mở cửa mà đột ngột giật mình, Phàm khẽ vỗ về dỗ cô ngủ tiếp. Vừa nãy anh làm cô mệt chết rồi, lần đầu tiên đã bị anh mất tự chủ mà điên cuồng đòi lấy nên trong lòng anh không khỏi thương tiếc Mỵ Mỵ nhưng bản thân cũng đạt được sự thoả mãn trước nay chưa từng có. Phàm đối xử ôn nhu với Mỵ Mỵ là vậy nhưng khi quay ra nhìn hai em trai của mình lại là nhàn nhạt lãnh đạm.

“Mới lúc nãy!”

Bọn hắn thực hận chính bản thân tại sao mình không tới sớm hơn.

“Mỵ Mỵ đã mệt lắm rồi, để em ấy nghỉ ngơi!”

Nhìn Mỵ Mỵ đã chậm rãi tiến vào mộng đẹp, cái miệng nhỏ nhắn đẫy đà khẽ nhếch thật đáng yêu.

“Anh Thịnh ca ca, anh Dịch, là em chủ động, Phàm không hề ép buộc em!” Trước khi chìm sâu vào giấc ngủ, Mỵ Mỵ cố giữ một tia lí trí cuối cùng giải thích thay cho Phàm. Cô rất hiểu Thịnh, với tính khí nóng nảy đó thì không chắc Thịnh chịu ngồi nghe Phàm nói mà trực tiếp xông vào đánh anh.

Sau khi nói xong, Mỵ Mỵ liền chìm sâu vào trong mộng đẹp. Ngủ là quan trọng nhất, mọi chuyện để sau khi cô tỉnh lại rồi tiếp tục giải quyết sau đi!

Nhưng cô không hề biết rằng xưng hô của bản thân đối với Phàm đã thay đổi nhanh chóng!

Chỉ có ba người đàn ông là để ý tới, Mỵ Mỵ thay đổi xưng hô như vậy là do Phàm đã trở thành người đàn ông của cô ư?

Đối với việc bản thân được Mỵ Mỵ đối xử đặc biệt như vậy, Phàm mừng rỡ như điên!

Mà Thịnh cùng Dịch đều ăn bình dấn chua! Tại sao Mỵ Mỵ lại thay đổi xưng hô với Phàm cơ chứ? Liệu cô có thể chủ động lên giường với họ hay không? Khi nào thì xưng hô mới được thay đổi chứ?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN