Không sao đâu,tình yêu của anh. - Chương 3
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
93


Không sao đâu,tình yêu của anh.


Chương 3


Mỹ Mỹ đứng bên cạnh Duy Vũ giật mình.Chưa từng nghĩ đến cậu ấy lại lạnh lùng như thế.

Ngay cả lời nói cũng rất thờ ơ.Nhưng tại sao lại có phần tức giận.

Mỹ Mỹ suy nghĩ gì đó, quay đầu nói :

-Cậu cố lên nhé.

Duy Vũ mỉm cười.

-Ừ,chắc chắn tớ sẽ không thua.

Hừm,tên con trai này ,vừa mới chuyển tới mà có vẻ gan dạ nhỉ? Chẳng lẽ hắn không biết mình là đội trưởng đội bóng rổ hay sao?

Duy Vũ đã chẳng thích Cửu Thiên từ cái nhìn đầu tiên , tên này quá đẹp , đẹp trai và khí chat làm cho hắn phải ghen tị.

-Được,tôi nhường cậu một bước.

Cửu Thiên bật cười thành tiếng , ánh mắt sắc lạnh :

-Không cần , chơi hết sức của cậu đi.

Chả hiểu sao , kiêu ngạo như hắn mà con nhỏ kia lại thích.

Hừ! để tôi xem hắn có tài cán gì ngoài khuôn mặt lãng tử.

Trầm Giai cau mày , rõ rang cậu ta đã nói sẽ không nói cho ai biết cô thích Duy Vũ,nhưng vẫn đâm ra lo lắng.

Mà rốt cuộc tên này muốn làm gì.

Trận đấu diễn ra nhanh chóng , Cửu Thiên chơi bóng năng nổ ngay từ phút đầu tiên.

Tỉ số 1-0.

Duy Vũ đổ mồ hôi lạnh , sao hắn lại nhanh thế ,vượt ngoài tầm kiểm soát của cậu ta.

Không được , có Mỹ Mỹ ở đây , không thể mất mặt được.

Cậu ta định mở mồm biện lí do , nhưng Cửu Thiên đã lên tiếng :

-Không cần phải biện minh , chơi vài hiệp nữa chẳng phải biết rõ được thực lực rồi hay sao?

Duy Vũ ngậm ịiệng , không nói gì được nữa.

Hai bên thi đấu khá căng thẳng , nhưng Cửu Thiên hoàn toàn chiếm được ưu thế.

Mẹ nó ! Cứ như thế này mình sẽ thua mất.

Cậu ta quay đầu nhìn sang Mỹ Mỹ , mình mà thua thì thật mất mặt.

-Sao lại dừng lại? Chơi tiếp đi chứ_Cửu Thiên nở nụ cười mỉa.

-Cậu ấy thua rồi.Không cần chơi tiếp đâu._Trầm Giai bước đến nói.

Cửu Thiên nhìn Trầm Giai , nụ cười mỉa biến mất. Nhưng nói châm biếm:

-Cậu ta chưa nhận.

Đến mức này , Duy Vũ như bị ép vào đường cùng , nếu chơi tiếp thì càng mất mặt,vì càng làm tỉ số chênh lệch.

Nhưng nếu nói đúng thì cũng mất mặt.

Đằng nào cũng mất mặt,hắn căm phẫn cắn môi ,ngẩng đầu nhìn Cửu Thiên :

-Tôi thua rồi.

Mặt Cửu Thiên giãn ra , nhưng vẫn nói :

-Cậu nói trước thì có phải đỡ cực nhọc không?

Trầm Giai nhìn những giọt mồ hôi trên trán Duy Vũ , cậu ấy mệt quá rồi.Mà tên này càng nói càng khó nghe , nên Trầm Giai trực tiếp cầm tay Cửu Thiên kéo đi.

-Chuyện này kết thúc đi.

Hắn cau mày nghe câu nói của cô , nhưng nhìn bàn tay mình , cũng hài lòng,mặc cho cô kéo đi.

Duy Vũ đứng chôn chân dưới đất , cuộc đời hắn , chưa bao giờ nhục nhã như thế này,lại còn trước mặt người yêu của hắn.

Mỹ Mỹ lại chả liếc nhìn hay hỏi han bạn trai mình , ánh mắt từ đầu đến cuối đều gán chặt lên người Cửu Thiên.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

-Hóa ra người cậu thích chỉ có vậy.

Trầm Giai rất tức giận nói :

-Khi thương một người đâu cần người đó hoàn hảo?

Hắn cứng họng , thấy cô tức giận như vậy , trong lòng nổi lên cảm xúc gì đó.

-Thế cậu thích hắn ở điểm nào.

Điểm gì? Trầm Giai tự hỏi mình , cô chưa xác định được, đành trả lời bừa :

-Vì cậu ấy học giỏi.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Hắn nằm nhoài trên giường , ánh mắt khô khô , lẩm bẩm :

-Học giỏi? Hừ cũng chỉ có thế.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN