Không Thể Ký Hiệu - Chương 85
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
22


Không Thể Ký Hiệu


Chương 85


18/04/2021

Edit: Nhật Nhật

Đường Á bên ngoài so với trong ảnh trông lại càng đẹp trai hơn, khí chất cũng vô cùng nổi bật xuất chúng, lông mi thật dài tô điểm thêm cho đôi mắt sâu, mang theo ý vị ngây thơ thuần khiết, giống như hoàng tử bé không rành thế sự, không biết sao lại đi tới nơi trần thế này. Là một người mẫu, đương nhiên Đường Á lớn lên không hề thấp, tỷ lệ dáng người cũng không có gì để xoi mói, chính là cái móc áo trời sinh, mặc dù bây giờ chỉ đang mặc một chiếc áo lông màu nâu đơn giản phối cùng quần bò màu xám khói cũng có cảm giác như mặc lễ phục sang quý vậy. Cho nên mới nói, cái việc mặc quần áo này ấy mà, người so với người chỉ có tức chết thôi.

Nếu nhất định muốn moi ra một khuyết điểm trêи người Đường A, Túng Phồn cảm thấy bản thân vắt hết chất xám trong óc ra cũng chỉ có thể nói một câu —— quá gầy.

Nhưng mà kiểu nghề nghiệp như của Đường Á thì gầy là yêu cầu của công việc, không thể nói là sai hay không tốt được.

Đường Á ấn giữ thang máy, đề phòng thang máy đột nhiên đóng lại, chờ Geoff đi ra trước xong cậu ta mới đi theo.

Geoff có một mái tóc màu nâu, xoăn tự nhiên, lẫn trong đó có vài sợi bạc, trông không hề lạc quẻ mà còn có cảm giác như người được năm tháng lắng đọng lại, không cố ý nhuộm lại tóc cũng là một loại tự tin từ trong nội tâm, đối với giới thời trang mà nói, tóc bạc cũng không phải là chuyện xấu gì.

Geoff có phong thái quý ông phương tây rất điển hình, hẳn là kiểu đàn ông rất được phái nữ yêu thích, mặc dù tuổi tác đã lớn vẫn rất có sức quyến rũ. Chỉ có điều Đường Á thực sự quá thu hút, ai đứng bên cạnh cậu ta cũng sẽ bị lu mờ đi.

“Ôi, Phồn, rất vui được gặp cậu.” Geoff nhiệt tình bắt tay với Túng Phồn.

Geoff là một omega, nhưng nhìn qua trông ông rất cường tráng, nếu không phải có tin tức tố, có lẽ người khác sẽ nghĩ ông là một beta.

“Xin chào, ngài Geoff, rất hân hạnh được gặp ngài.” Túng Phồn mỉm cười nói. Ấn tượng đầu tiên của cậu đối với Geoff không tệ chút nào, ít nhất đối phương thoạt nhìn cũng có vẻ là người hiền lành.

“Tôi rất nóng lòng được xem thiết kế của cậu.” Geoff vẫn nắm chặt tay Túng Phồn không buông, trong mắt ông Túng Phồn chính là thế hệ trẻ đang chờ được tỏa sáng.

Nụ cười trêи mặt Túng Phồn rạng rỡ hơn: “Đã chuẩn bị xong hết rồi, ngài muốn xem bất cứ lúc nào cũng được.”

“Quá tốt rồi.” Geoff đáp lời, ông sốt ruột muốn đi xem thiết kế ngay lập tức nhưng vẫn không quên phép lịch sự tối thiểu, giới thiệu Đường Á và trợ lý của mình cho Túng Phồn trước.

Lần này Geoff dẫn theo hơn một nửa nhân viên của studio của mình đến, chẳng qua hôm nay tới văn phòng của Túng Phồn chủ yếu để bàn bạc về thiết kế, cho nên chỉ mang theo có hai người.

Túng Phồn bắt tay chào hỏi với hai người, trêи mặt không lộ ra quá nhiều cảm xúc. Suốt thời gian đó, Đường Á cũng không lộ ra vẻ gì, nhìn có hơi lạnh lùng, nhưng mà cậu ta lớn lên đẹp mắt, có lạnh lùng thì vẫn rất đẹp trai.

“Tôi có chuẩn bị một chút đồ ăn nhẹ cho ngài Geoff, chúng ta có thể vừa ăn vừa nói chuyện.” Túng Phồn nói.

“Được, đã làm phiền cậu rồi.” Geoff cười nói. Ông vừa xuống sân bay đã tới thẳng đây, lúc trêи máy bay cũng chỉ ăn lót dạ, bây giờ quả thực là có hơi đói bụng rồi.

Túng Phồn dẫn cả ba người vào phòng làm việc của mình, để đón tiếp bọn họ, trong phòng cậu còn đặc biệt kê thêm mấy cái ghế dựa ở chỗ sofa, không lo không có đủ chỗ ngồi.

Trêи khay trà bày đầy món ngọt, trà đen mà Geoff thích cũng đã pha sẵn, sữa và đường được để riêng trong đĩa nhỏ, để mọi người có thể thêm vào trà tùy theo khẩu vị của mình. Geoff càng vui vẻ hơn, cảm giác xa lạ trong lòng cũng tan biến, ông cười nói: “Ở đây thấy được trà và đồ ngọt yêu thích của mình, tôi thực sự cảm thấy rất vui.”

Túng Phồn cũng không giả đò, thành thực nói: “Thực không dám giấu, để ngài có cảm giác thoải mái như ở nhà, trước đó tôi có nhờ người nghe ngóng qua về sở thích ăn uống của ngài.”

Sở thích của Geoff cũng không phải chuyện bí mật gì, Túng Phồn để tâm như vậy, ông chỉ cảm thấy vui vẻ hơn, luôn mồm nói cảm ơn, sau đó bèn bắt đầu ăn.

Túng Phồn quay sang nói với Đường Á cùng trợ lý: “Không biết hai người thích gì, chỉ có thể mời hai người dùng tạm mấy món này vậy.”

Trợ lý tự mình thêm sữa vào trong tách trà, mỉm cười nói: “Ngài Túng khách sáo quá, khẩu vị của tôi và ngài Geoff không khác nhau lắm, không cần quá để ý đến tôi đâu, còn phải cảm ơn ngài đã tiếp đãi chu đáo như này.”

“Đây là chuyện nên làm mà.” Nghe trợ lý nói vậy thì cũng không giống như người chỉ biết có công việc, trong lòng Túng Phồn cũng thấy tốt hơn.

Trái lại, Đường Á có vẻ rất kiềm chế, cậu ta chỉ nói cám ơn một tiếng, rời bưng tách trà lên uống, trong trà cũng không bỏ thêm đường hay là sữa, bánh mì cũng chỉ ăn một miếng nhỏ, còn là loại bánh nguyên cám, ngay cả bơ cũng không dùng.

Túng Phồn vẫn luôn lặng lẽ quan sát Đường Á, đối phương ăn không nhiều, nhưng mà bộ dạng lúc ăn nhìn rất đáng yêu, giống như đang nghiêm túc thưởng thức món ngon vậy. Cậu ta ăn ít, Túng Phồn có thể hiểu được, dù sao cũng là người mẫu, phải luôn để ý giữ gìn vóc dáng, đúng là không dễ dàng gì.

Trước mắt đúng là không bới ra được một chút khuyết điểm nào của Đường Á, tâm tình Túng Phồn có hơi phức tạp. Nói thật, omega giống như cậu ta, nếu Túng Phồn mà là Phí Hành Phong, cũng khó mà thấy không thích cho được! Hơn nữa còn là kiểu đặc biệt thích cũng nên! Mà nếu không có cái vấn đề “Thụ chính” này ở đây, cậu cũng muốn kết bạn với Đường Á, ít nhất người này khi không muốn cười sẽ không cười, trước mặt người khác không cố tình giả tạo thân thiết, cũng không hành động kiểu ngông cuồng kiêu ngạo, giống như bình thường thế nào thì trước mặt người khác cũng sẽ y như vậy, không phải loại người lật mặt như quạt chả.

Dạ dày đã được lấp đầy, Geoff quay lại nói về chương trình hợp tác liên doanh lần này với Túng Phồn trước.

Hoạt đồng lần này không phải chỉ trình diễn sản phẩm mới, mà có gần một nửa là các sản phẩm đã ra mắt. Buổi diễn thời trang lần này chủ yếu là để quảng bá các mặt hàng sẽ được bày bán trong cửa hàng đại diện của họ, dự định khai trương vào đầu hè năm nay. Cho nên sự kiện này sẽ có một chút khác biệt đối với sự kiện thời trang thường niên khác của Geoff Studio, mục đích chính là để giới thiệu rộng rãi việc cửa hàng đầu tiên trong nước sẽ chính thức ra mắt. Mẫu thiết kế hợp tác với Túng Phồn cực kỳ phù hợp với show diễn lần này, nhưng vì vấn đề thời gian nên thiết kế liên doanh lần này chủ yếu nhắm vào thị trường trong nước, chờ đến bộ sưu tập thu đông mới hợp tác ra mắt thêm sản phẩm để bày bán ở cả các thị trường khác nữa.

Đối với việc này, Túng Phồn không có ý kiến gì. Cậu biết rõ các quy trình chế tác quần áo cần có, có thể trong một khoảng thời gian ngắn, cung ứng đủ sản phẩm cho thị trường trong nước đã rất không dễ dàng rồi, thời gian quá eo hẹp.

Sau đó, Geoff lại xem bản thiết kế của Túng Phồn, hầu như không do dự chút nào đã quyết định xong, hoàn toàn không cần Túng Phồn phải chỉnh sửa gì thêm, chỉ thảo luận tiếp về vấn đề các nguyên phụ liệu sẽ sử dụng, có thể thấy ông rất hài lòng với trình độ thiết kế của Túng Phồn.

Mọi chuyện diễn ra suôn sẻ như vậy, Túng Phồn đúng là không ngờ tới, trong lòng còn có chút kiêu ngạo. Đây là lần đầu tiên cậu ra mắt sản phẩm liên doanh, ý nghĩ hoàn toàn khác biệt, cậu không muốn qua loa một chút nào, nên đã chuẩn bị rất nhiều mẫu vải cho Geoff xem thử.

Hai người bàn thảo hơn một giờ mới xác định được loại vải sẽ dùng.

“Lần hợp tác này thực sự quá là nhẹ nhàng.” Geoff vui vẻ ăn một miếng bánh mì, “Cảm giác như không phải tôi đến để bàn chuyện hợp tác mà là để dùng bữa nhẹ vậy.”

Túng Phồn sảng kɧօáϊ cười: “Có lẽ là do ý tưởng thiết kế của chúng ta tương đối hợp nhau đó.”

Geoff đặc biệt phấn khởi, vốn còn định bắt tay với Túng Phồn, nói mấy câu tâm đắc. Nhưng mà nhìn lại thấy mình một tay trà một tay bánh, có vẻ không thích hợp, nên chỉ đành bỏ qua phân đoạn này, đôi mắt màu xanh xám dịu dàng nhìn Túng Phồn, nói: “Chúng ta làm thiết kế thời trang, nhất định phải kiên trì đi theo triết lý sáng tác của mình, như vậy sản phẩm làm ra mới sống động, có phong cách cá nhân. Trêи con đường này, chúng ta sẽ gặp phải vô số mê hoặc, cũng sẽ có lúc tụt dốc, nhưng mấy cái đó đều không có gì quan trong, chỉ cần lý tưởng của chúng ta còn đó, lo gì không thể đứng lên lại từ đầu. Nhãn hiệu của cậu vừa mới bắt đầu xây dựng, nhưng tôi hi vọng nó có thể phát triển vững vàng, đi được càng xa hơn.”

Túng Phồn trịnh trọng gật đầu: “Tôi nhất định sẽ nỗ lực hết sức mình. Cũng hi vọng một ngày nhãn hiệu của tôi có thể tìm ngài hợp tác ra mắt sản phẩm.”

Geoff cười ha hả: “Được, tôi thực sự mong đến ngày đó.”

Geoff dù sao cũng đã có tuổi rồi, ngồi máy bay thời gian dài như vậy, ăn uống trễ giờ, người đã bắt đầu mệt rã rời. Trợ lý đưa ông về khách sạn nghỉ ngơi trước, Geoff hẹn hôm nào sẽ quay lại từ từ tham quan studio của cậu sau, khi đó hai người lại ăn trưa với nhau một bữa.

Túng Phồn vui vẻ đáp lời.

Thay vào đó, Đường Á vốn nên cùng Geoff rời đi lại nói muốn ở lại tham quan phòng làm việc một chút, tiện thể chờ người tới đón, hỏi Túng Phồn như vậy có được hay không.

Túng Phồn không có lý do gì để từ chối cả, Geoff cũng biết Đường Á có thân thích bên này, không cần ông phải bận tâm, cho nên bèn giao cậu ta lại cho Túng Phồn, bản thân mình thì cùng trợ lý rời đi trước.

“Có làm phiền cậu không?” Đường Á hỏi.

Câu này đối phương hỏi hơi muộn, nhưng mà Túng Phồn thấy cũng không vấn đề gì, dù sao hôm nay cậu cũng không có công việc nào khác nữa.

“Không đâu, đi thôi, tôi dẫn cậu đi nhìn xung quanh một vòng.”

“Được.”

Khu văn phòng không có gì hay ho, cho nên Túng Phồn bèn trực tiếp dẫn người sang khu chế tác. Lúc này mọi người bên trong đều đang bận rộn công việc, khoảng thời gian này mọi người cũng đã quen thuộc hơn với Túng Phồn rồi, nên cũng không đặc biệt dừng công việc trêи tay để chào hỏi cậu. Túng Phồn bèn dẫn theo Đường Á từ khu may vá sang khu thêu xem.

Bởi vì hai người đi khá gần nhau, Túng Phồn tình cờ cũng ngửi được mùi tin tức tố của Đướng Á, cũng có lẽ vì mùi hương tin tức tố của hai người có điểm tương đồng, cho nên Túng Phồn đối với Đường Á giống như có cảm giác vô cùng quen thuộc, cảm giác này cũng không tệ, tựa hồ hai người nên sớm quen biết nhau mới phải.

“Chỗ của cậu cũng thật là nhỏ.” Chỉ có mấy phút là đã xem xong hết khu chế tác rồi. Đường Á đánh giá một câu như vậy, sau đó lại nói tiếp: “Nhưng mà cái gì cần có thì đều có hết, rất tốt.”

“Studio của các nhà thiết kế nước ngoài đều rất lớn à?” Túng Phồn tìm một đề tài để tán gẫu với đối phương.

“Cũng tàm tạm, cũng có người phòng làm việc chỉ lớn như văn phòng của cậu thôi, ngoại trừ thiết kế thì những cái khác đều thuê bên ngoài hết.”

“Studio của ngài Geoff thì sao?”

“So với chỗ cậu thì lớn hơn, nhân viên cũng nhiều hơn nhiều.” Đường Á thẳng thắn nói.

Cái này cũng không bất ngờ cho lắm, dù sao thì thương hiệu của họ cũng là thương hiệu lớn, studio không thể chỉ bé tin hin được.

“Hợp đồng cậu ký với Geoff Studio là theo mùa à?” Túng Phồn hỏi.

Bởi vì đối phương thực sự là không có khuyết điểm nào, Túng Phồn lại bắt đầu cảm thấy muốn mời người này chụp ảnh mẫu cho phòng làm việc của mình, dù sao cũng khó mà tìm được ai trông hợp mắt hơn người này.

Đường Á tự mình đi về phía văn phòng của Túng Phồn, tựa hồ không còn hứng thú tham quan thêm nữa: “Ký theo năm.”

Nói đến đây, Đường Á dừng lại một chút rồi mới nói tiếp: “Nếu cậu muốn ký với tôi cũng được, hợp đồng của tôi với Geoff không phải hợp đồng độc quyền, cũng không phải là gương mặt đại diện. Nể mặt mũi anh họ của tôi, tôi có thể giảm giá, 50% thì không được, tôi còn phải ăn cơm nữa, nhiều nhất là 20%.”

Thấy Đường Á thẳng thắn như vậy, Túng Phồn cũng bị chọc cho bật cười: “Giảm 20% rồi mà tôi vẫn không đủ tiền trả thì làm sao bây giờ?”

Đường Á nhíu mày, không trả lời ngay.

Trở lại văn phòng, Đường á hỏi: “Có còn trà không?”

“Có, chờ một chút.” Túng Phồn tự mình đi pha trà cho Đường Á, vừa từ trong phòng giải khát đi ra, đồ ăn của Amo cũng được ship đến, bởi vì hôm nay là ngày Amo mở bán sản phẩm bánh ngọt mới nên đưa đến sớm hơn mọi khi, là Mạc y dặn nhân viên cửa hàng tự mang tới.

Túng Phồn một tay cầm túi đồ ăn, một tay bưng trà quay trở lại văn phòng, bèn thấy Đường Á đang cầm một cái bánh Scone lên gặm.

Túng Phồn để ly trà xuống bên cạnh tay cậu ta, mình thì mở túi đựng, lấy trà sữa và bánh socola lên trong ra.

Đường Á chớp chớp đôi mắt xinh đẹp của mình, hỏi: “Đây là cái gì thế?”

Túng Phồn nói là sản phẩm mới ra mắt của Amo xong bèn dứt khoát cắm ông hút vào cốc trà sữa, đang định uống thì lại nghe Đường Á nói: “Nếu cậu nhường cái này cho tôi, tôi giảm giá thêm cho cậu, 30% nhé?”

_______________________

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN