Không Xong! Ngủ Quên Rồi!! - Chương 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
115


Không Xong! Ngủ Quên Rồi!!


Chương 1



Bên trong huyệt động đóng băng dưới nền đất, tại phòng nhỏ băng tuyết mềm mại phủ kín đang dần tan có một con chim giống loài kỳ quái đang nằm. Bộ lông của nó đa phần đều là màu xám nhạt, chỉ có điểm cuối mới xuất hiện chút màu đen.

Chiều dài của nó ước chừng khoảng hơn một thước, thể tích cái đuôi lại chiếm hơn một nửa, bộ dáng tương đối giống chim trĩ.

Bộ dạng của nó quả thực vô cùng kỳ quái, nói nó là chim, nhưng chỉ cần hơi mở miệng là lại lộ ra một loạt răng nhỏ sắc nhọn, cái đuôi phía sau cũng không giống loài chim bình thường, tuy rằng mặt trên mọc đầy lông đuôi, kết cấu bên trong lại tương tự loài bò sát, từ nhiều đốt xương gắn liền với nhau tạo thành, trên cánh cùng hai chân của nó cũng có một loạt móng vuốt dài sắc nhọn.

Đây là một con chim thủy tổ, tuy rằng được gọi là “chim”, nhưng thực tế nó lại là một loài khủng long loại nhỏ.

Lúc này con chim thủy tổ đang nhìn quanh huyệt động bị tuyết trắng bao phủ, bộ dáng sống không còn gì luyến tiếc.

Lại một lần nữa, Tổ Vũ xác nhận rằng vận khí của mình thật không xong.

Mỗi lần tỉnh lại đều phát hiện quanh mình cảnh vật thương hải tang điền, vạn vật đổi thay khiến hắn không thể lại mộng bức hơn được nữa.

Tổ Vũ cũng không biết làm cách nào bản thân lại thành tinh, dù sao chờ đến khi hắn phát hiện, hắn đã so với đồng tộc không còn giống nhau.

Sinh ra là một con khủng long có lông vũ tại cuối thời kì Jurassic- chim thủy tổ, có thể nói tuổi tác của Tổ Vũ là lớn nhất trong số các yêu quái, phía chính phủ đã chứng thực một con có số tuổi vượt qua một tỷ năm thì chân chân chính chính là một con yêu quái cấp hóa thạch.

Cố tình chuyện chỉ có hắn biết, tuổi tác chân chính của hắn hoàn toàn không vượt quá hai trăm năm.

– -đến nỗi những năm còn lại kia, đều lạ bị hắn ngủ ngủ liền trôi qua hết! =_=

Cũng không phải Tổ Vũ là thần ngủ chuyển thế, chỉ là, mỗi khi hắn ngủ đều xảy ra một chút trạng huống.

Tổ Vũ ra đời vào cuối thời kì Jurassic– đương nhiên cụ thể vào thời điểm nào thì hắn cũng không biết, chỉ là sau đó nghe khoa học nghiên cứu của nhân loại nói như vậy, hắn liền tin.

Hắn sinh ra thời điểm liền không gặp chúng ngày lành, ngay lúc đó đại lục cổ đại đã từ một khối đồng nhất, bắt đầu phân chia thành các khối đại lục lớn lớn bé bé khác nhau, cho nên các nơi sẽ thường thường suất hiện động đất hay núi lửa phun trào.

Khi đó Tổ Vũ đã phát hiện bản thân so với mặt khác chim thủy tổ không giống, ỷ vào bản lĩnh của mình bay loạn khắp đại lục, kết quả tình cờ thế nào, khu vực hắn đặt chân lúc ấy ở trong một lần động đất cùng núi lửa phun trào liền bị tách ra, trực tiếp theo dòng hải lưu trôi đi mất.

Khi đó trí thông minh của Tổ Vũ vẫn chưa được phát triển cho lắm, không phát hiện ra tình huống có chỗ nào không đúng, lúc ấy sự việc diễn ra đột ngột, cánh của hắn bị thương trong trận động đất, tuy rằng không đáng ngại, trong thời gian ngắn cũng không thể bay đi, vì thế sau khi xác định động đất cùng núi lửa phun trào đều kết thúc, hắn liền tạm thời tìm một chỗ ở tạm, chuẩn bị dưỡng tốt thương tích lại rời đi.

Kết quả trong lúc hắn dưỡng thương, khí hậu vốn dĩ ấm áp lại trở nên ngày càng lạnh, khí hậu biến hóa quá nhanh, Tổ Vũ bởi vì là yêu quái, đối với nhiệt độ biến hóa bên ngoài cũng không có cảm ứng quá lớn, chờ đến lúc nó bắt đầu cảm thấy lạnh, địa phương bên ngoài đã bắt đầu kết băng.

Bất quá Tổ Vũ lúc ấy mới thành tinh không lâu, trí thông minh so với trẻ em sáu tuổi còn không bằng, hoàn toàn không cảm thấy chỗ nào không thích hợp, chỉ cảm thấy nếu lạnh thì chạy đi tìm cái tổ ấm áp hơn là tốt rồi.

Vì thế hắn từ trong cái ổ chính mình dựng chạy đến bên trong một cái huyệt động, nơi đó bởi vì có dung nham lưu động dưới nền đất nên so với bên ngoài ấm áp hơn nhiều, chính thích hợp với yêu cầu của hắn.

Hơn nữa cái núi lửa kia vừa mới phun trào không lâu, hắn cũng không lo nó sẽ lại bùng nổ lần nữa, vì thế hắn thanh thản ổn định thu thập tài liệu một lần nữa làm tổ dưới lòng đất, chuẩn bị hảo hảo ngủ một giấc, chờ chiếc cánh bị thương hồi phục.

Từ khi thành tinh, thời gian ngủ của hắn so với những con khủng long khác liền dài hơn, ngắn thì một hai tháng, lâu thì nhiều mấy năm, hết sức bình thường.

Kết quả một giấc này, hắn ước chừng ngủ hơn mấy tỷ năm!

Xui xẻo! Ai biết mảnh rừng hắn chọn để dừng chân sẽ vẫn luôn trôi theo dòng hải lưu đến phụ cận châu Nam Cực, cuối cùng còn bị đông cứng, trở thành một bộ phận của khối đại lục rét lạnh nhất trên địa cầu.

Nhân tiện, Tổ Vũ lúc đó đang làm tổ ngủ dưới lòng đất cũng bị đóng băng.

Đây là lần đầu tiên hắn bị bắt phải ngủ đông.

Bất quá so sánh với đám động thực vật trực tiếp bị đông chết, Tổ Vũ thân thể cường hãn tuy rằng bị đóng băng, lại không có bị đông chết, ngược lại là tiến vào trạng thái chết giả, mãi cho đến ngàn vạn năm sau, dưới tình huống phi thường ngẫu nhiên khu vực hắn ở lại lần nữa bị tách ra khỏi châu Nam Cực, liền cùng những tòa núi băng giống nhau, bắt đầu tiếp tục phiêu lưu trong biển rộng.

Trôi trôi, khối băng giam giữ Tổ Vũ liền bắt đầu chậm rãi hòa tan, lớp băng một khi bị hòa tan, bộ phận thổ địa bên dưới liền có xu hướng bị chìm nghỉm, lượng lớn nước biển tràn vào hầm ngầm, trước khi làm Tổ Vũ chết đuối lại khiến hắn từ trong giấc ngủ say tỉnh lại.

Ít nhiều gì hắn cũng là một con yêu quái thành tinh, khi đó cánh cũng đã sớm dưỡng tốt, lúc này mới mạo hiểm chạy ra một đường sinh cơ, bằng không liền phải đi theo huyệt động cùng nhau chìm xuống đáy biển.

Sau khi ra tới, hắn dựa vào cảm giác hướng địa phương ấm áp bay đi, mới phát hiện thế giới đã thay đổi thật lớn, khủng long đã từng là chúa tể địa cầu đã sớm diệt vong, biến mất bên trong dòng thời gian dài đằng đẵng, thay bào đó là nhìn như nhỏ yếu lại sở hữu trí tuệ cực cao, giỏi về phát minh cùng sáng tạo- nhân loại.

So sánh ra, tuy rằng là khủng long trí tuệ của hắn đã có thể xem như thông minh tột đỉnh, đổi đến trên người nhân loại lại so với trẻ em mười tuổi cũng không hơn, lại không biết lúc ấy đã là thương hải tang điền thế giới biến thiên, đĩnh đạc nghênh ngang bay ra ngoài, suýt nữa bại lộ hành tung bị nhân loại bắt lấy.

Cũng may sinh hoạt trước kia làm Tổ Vũ phi thường có ý thức tự bảo vệ chính mình, hơn nữa bản thể của hắn nhỏ, màu lông cũng không thấy được, bay trên trời cao thường khiến người ta nhầm lẫn với mấy loài chim nhỏ như quạ đen, cũng không phát hiện nó kì thật so với mấy loài chim khác không giống nhau.

Bất quá tốt xấu gì cũng là yêu quái thành tinh, hơn nữa bản thân hắn cũng có thiên phú thần thông, sau khi ở cự li xa quan sát một chút nhân loại cư trú, hắn liền biến thành một con vẹt.

– -kỳ thật lúc ấy hắn càng muốn biến thành người, nhưng tiếc là ngôn ngữ của loài người hắn hoàn toàn nghe không hiểu, lại vừa lúc thấy một nhân lọai dạy con vẹt nói tiếng người, mới tuyển loại này cùng hắn màu lông gần giống loài chim.

Dựa vào vẹt bề ngoài cùng với đại não hơn xa trí thông minh của loài chim, Tổ Vũ phi thường thuận lợi đem chính mình thế chỗ con vẹt kia, biến thành một con cá chậu chim lồng.

Không thể không nói, Tổ Vũ lúc ấy kì thật phi thường hâm mộ những cái đó cá chậu chim lồng, không cần lo lắng dầm mưa đãi nắng, cũng không cần lo lắng về vấn đề đồ ăn, chỉ cần học nói mấy câu là có thể đạt được đồ ăn mĩ vị khen thưởng.

Có người dạy dỗ ngôn ngữ, so với tự học thì dễ dàng hơn nhiều.

Tuy rằng tôi tớ phụ trách dạy dỗ hắn tới tới lui lui cũng chỉ đơn giản như vậy vài câu, nhưng Tổ Vũ bằng vào trí nhớ xuất sắc, chỉ cần nghe được lời nói là có thể thuật lại một chữ không rơi, tuy rằng đối lập với các loài chim khác, cũng điều chỉnh tiến độ học tập của chính mình, hắn vẫn khiến người khác phải lau mắt mà nhìn.

Cho nên ngây người trong tiệm buôn bán thú cảnh không lâu, hắn đã bị người mua đi rồi.

Sau hắn mới biết được cái kia hắn đã sớm nhớ không rõ bộ dáng nhân loại là vì lấy lòng một vị thượng quan thích dưỡng vẹt, mới cố ý mua một con dạy dỗ tốt đưa cho thượng quan.

Tổ Vũ cũng không biết tâm nguyện của người nọ cuối cùng có đạt thành hay không, nhưng hắn sau khi bị đưa đến tay vị thượng quan kia, xác thực là bị coi như tiểu tổ tông mà cung phụng.

Chủ nhân của hắn trong số nhân loại cũng coi như lớn tuổi, nuôi hắn không lâu luền từ quan về nhà tĩnh dưỡng, vị thượng quan kia thực thích hắn, đi đâu cũng đều mang theo hắn. Đi theo hắn, Tổ Vũ không chỉ học xong tiếng người, còn biết chữ, thuận tiện còn hiểu biết tình huống của tân thế giới.

Quốc gia đó được gọi là “Nam Tống”, tựa hồ đang đứng ở thế mưa gió phiêu linh, nhìn như thanh bình, nơi nơi hoan thanh tiếu ngữ, trên thực tế thì triều đình hủ bại, ngoại tộc như hổ rình mồi, nguy cơ có thể tùy thời mất nước.

Bất quá mấy thứ này cùng Tổ Vũ đều không có quan hệ.

Dẫu vậy, chủ nhân của hắn cũng là một vị quan không tệ lắm, tuy rằng năng lực thường thường, nhưng xem lời nói việc làm thường ngày của hắn, thật không phải hạng gian thần lộng thần gì.

Hắn ở Thượng Quan gia ngây người gần 6 năm, chủ nhân của hắn tuổi tác vốn đã cao, 6 năm sau liền chết bệnh, lúc sau hắn cũng đi theo rời đi, từ đây trời cao mặc chim bay.

Thời điểm hắn ở trong nhà người nọ thường sẽ thừa dịp đêm tối mở ra thư tịch, cũng ở thời gian đó, Tổ Vũ mới ý thức được, hắn như vậy ở trong miệng nhân loại được gọi là yêu quái.

Sau lại, Tổ Vũ đã cố ý đi tìm qua, tuy rằng cũng từng tìm được không ít động vật có linh tính, nhưng giống như trong sách miêu tả yêu quái có thể biến thành hình người lại không có, đại bộ phận có thể nghe hiểu được chút lời nói, nhưng lại không nói được tiếng người, càng đừng nói giống như hắn tự thân mang thiên phú thần thông, có thể biến hóa hình thái.

Bất quá xuất phát từ ý muốn “đồng loại” có thể nói chuyện, Tổ Vũ có ý đồ dạy dỗ mấy cái yêu quái giống hắn.

Kết quả thật đúng là làm hắn thành công.

Tuy vậy, không bao lâu sau hắn lại tiếp tục muốn ngủ đông.

Nói đến lần thứ hai ngủ đông, đồng dạng cũng là một cái hố.

Khi đó, tình hình của Nam Tống càng ngày càng không xong, thế giới nhân loại nơi nơi dậy lên tiếng khóc, trăm họ lầm than, đồng thời thời tiết trở nên càng ngày càng lạnh— sau lại Tổ Vũ mới gặp tiểu băng hà kì của mình, liền tính là đã đến mùa hè, độ ấm cũng thấp hơn năm vừa qua, mùa đông càng lạnh tới nỗi có thể đông chết người.

Thời tiết biến hóa, Tổ Vũ liền có cảm giác mệt rã rời, lần này hắn học ngoan,tìm cái địa phương không có động đất, không có nguy cơ bị chia lìa hơn nữa mặt đất lại ấm áp, ngủ đi.

Kết quả, hắn lại lần nữa chọn sai địa phương.

Hắn lựa chọn chỗ đó lại xảy ra núi lửa bùng nổ, tuy rằng quy mô không lớn, thậm chí còn không ảnh hưởng đến Tổ Vũ đang ngủ say, nhưng quả núi lửa kia sau khi bùng nổ liền biến thành núi chết, sau khi dung nham dưới nền đất biến mất, địa phương Tổ Vũ ngủ độ ấm trở nên dị thường thấp, Tổ Vũ đã lâm vào ngủ say cũng không có tỉnh táo lại, ngược lại dưới nhiệt độ thấp, lần nữa lâm vào trạng thái chết giả.

– –điều này tựa hồ đã trở thành bản năng của hắn.

Sau đó Tổ Vũ lại đánh một giấc hơn bảy trăm năm, sau đó bị đánh thức bởi một tiểu đội thám hiểm.

Thời gian từ Nam Tống chuyển biến thành tân Trung Quốc, Tổ Vũ ở triều đại Thiên Hi thức tỉnh, trở thành một con yêu quái sinh hoạt ở thế kỉ 21.

May mắn là lần này thức tỉnh, mấy cái lão bằng hữu của hắn — mấy cái trước kia được hắn dạy cho yêu thuật — còn đều hảo hảo sinh sôi tồn tại, có này đó bằng hữu hỗ trợ, Tổ Vũ rất nhanh liền an ổn định cư tại xã hội nhân loại.

Bất hạnh chính là, theo Internet phát đạt, Tổ Vũ đã từng yêu thương khắp nơi phiêu du của chúng ta biến thành một người nghiện võng du, hoàm toàn trở thành một con trạch long.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN