Khuynh Thành Nữ Phụ - Chương 109: Nhân tố cuối cùng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
177


Khuynh Thành Nữ Phụ


Chương 109: Nhân tố cuối cùng


“Đặng đặng đặng.”

Bạch Băng Nguyệt mang biểu cảm hưng phấn chạy đến chỗ nam nhân to lớn trong bộ vest đen. Vì hắn quá cao mà mình thì quá nhỏ, cô bé chỉ còn cách giật nhẹ ống quần để thu hút sự chú ý.

Thấy cặp mắt kính đen cuối xuống nhìn mình, Bạch Băng Nguyệt nãi thanh nãi khí nói.

“Thúc thúc, muốn gặp A Ly.”

Nam nhân không biểu cảm gật đầu, cẩn thận ôm lên thân thể bé bỏng, lạnh lẽo ra lệnh cho nữ nhân phía sau.

“Cảnh Nghi, chuẩn bị xe đến công ty.”

Nữ hộ sĩ hô “Dạ” rồi biến mất.

Bạch Băng Nguyệt ngoan ngoãn ngồi trêи tay nam hộ sĩ, buồn chán chơi với tóc nam nhân. Tiếc là tóc quá ngắn, cô bé muốn thắt bím cũng không được, chỉ có thể nắm chơi.

Nam hộ sĩ mặc kệ cô bé nháo, mặt lạnh nhìn thẳng phía trước. Hắn dường như sẽ hóa thành tượng nếu không phải có một cục bột nhỏ đang loay hoay trong lòng.

Chơi được một lúc, nữ hộ sĩ rời đi đã quay trở lại, nghiêm túc báo cáo.

“Đội trưởng, mọi thứ đều đã chuẩn bị xong.”

Nam hộ sĩ cuối cùng cũng cử động, hắn ôm Bạch Băng Nguyệt trêи tay đi ra nhà để xe.

Bạch Băng Nguyệt trêи đường đi sẽ vẫy vẫy tay nhỏ chào người hầu đi ngang qua, cười đến hai mắt cong thành hai vần trăng.

Mọi người thấy cô bé hưng phấn chào mình cũng bỏ đi bộ dạng nghiêm túc thường ngày, ngọt ngào cười lại.

Đến xe, Bạch Băng Nguyệt bị đặt xuống giường nhỏ, nữ hộ sĩ ở phía sau cung kính dâng lên bình sữa cừu đen yêu thích của cô bé.

“Cảm ơn tỷ tỷ!”

Thấy nữ hộ sĩ gật nhẹ đầu tỏ ý không có gì, cô bé mới vui vẻ ôm lên gấu bông khủng long của mình, chú tâm uống sữa.

Sự kiện Bạch Băng Nguyệt một mình chạy đi dọa Lam Ly không nhẹ, khiến hắn ngày đêm đều chằm chằm nhìn.

Nhưng thân là người điều hành gia phả, Lam Ly mỗi ngày đều rất vội. Đặc biệt, hiện tại Bạch gia đang điên cuồng nhắm vào nhà hắn, khiến hắn tâm muốn nhưng vô lực, chỉ có thể giao cô bé cho người khác.

Mà người khác này chính là bọn họ, được gọi là hộ sĩ của tiểu thư, lại kiêm luôn chức bảo mẫu. Cả năm người được tuyển ra từ trong tổ chức, đều là tinh anh một trong một ngàn, có bốn nam một nữ, lần lược là số một, số hai, số ba, số bốn, và số năm.

Lúc đầu năm người rất bất mãn. Đường đường là những kẻ được tổ chức trọng dụng lại phải học giữ trẻ em, đúng là quá mất mặt, nhưng đây là lệnh của thiếu chủ, bọn họ chỉ có thể tuân theo.

Người làm ai ai cũng biết đến thân phận của năm người này, trong lòng không khỏi lo lắng với quyết định của thiếu gia. Đó là tiểu thư nha, tiểu thư mềm yếu, đụng vào cạnh bàn cũng sẽ thâm tím một mảng, làm sao có thể để tiểu thư ở cạnh những kẻ như vậy.

Người của Lam gia trung thành bậc nhất quy củ theo sau lại đi nghi giờ mệnh lệnh của chủ nhân, nói ra sẽ không ai tin. Chỉ là sức mạnh của Bạch Băng Nguyệt quá lớn, toàn gia hoàn toàn bị gác phục.

Sự thật chứng minh bọn họ lo xa, trong vòng hai ngày, năm người đều bị Bạch Băng Nguyệt nắm trong tay xoay vòng.

Đến nơi, Bạch Băng Nguyệt buông bình sữa, nhanh chóng mang giày chạy xuống xe, bộ dáng ngốc ngốc còn không quên cầm theo chú khủng long.

Nữ hộ sĩ phía sau thuần thục thu dọn giường, trong mắt là tia cam chịu.

Tiểu thư vẫn còn là trẻ con, lâu lâu lúc quá hưng phấn sẽ bỏ lại thứ mình đang làm, vụt đến thứ mình để ý.

Đương nhiên Bạch Băng Nguyệt sẽ không đi được quá bốn bước. Một cánh tay rắn chắc vớt lên cô bé, sải bước vào cửa công ty.

Bạch Băng Nguyệt ngoan ngoãn choàng tay qua cổ nam nhân, không vui lẩm bẩm.

“Thành Thành, Tiểu Nguyệt có thể tự mình đi…”

Đáp lại cô bé là tiếng “ừm” trầm thấp. Thanh âm nam nhân mê người pha lẫn kìm nén.

Lúc đầu khi nghe tên mã số của họ, Bạch Băng Nguyệt cảm thấy măn người này thật đáng thương, tên mới không phải số nha, cô bé hỏi họ muốn đổi tên hay không. Năm người không biểu hiện quá, cô bé cũng tự mình quyết định làm họ tên mới.

Sau này, có vẻ năm người cũng rất thích cái tên mới này.

Lần thứ một ngàn đi đến công ty của Lam Ly, cô bé theo con đường quen thuộc đến phòng phó tổng.

Cùng lúc đó, một nam nhân khác cũng đi vào thang máy. Thang máy là dành cho cấp cao, rất ít người có thể dùng, chứng mình được thân phận của hắn không nhỏ.

Nếu đây là Lăng Băng Nguyệt, cô chắc chắn sẽ biết đây là ai.

Dương Minh Hiên, vị hôn phu trước của Bạch gia tứ tiểu thư cũng là nhân tố cuối cùng tạo nên bi kịch của ngày hôm nay.

Anh cuối cùng cũng lên sàn rồi, sống sao mà giờ mới bắt đầu có đất diễn vậy anh? :)))

Vào năm học rồi, chương sẽ lâu hơn, cảm ơn mọi người đã ủng hộ
Hóng nha!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN