Khuynh Thế Hồng Nhan: Hoàng Huynh Nếu Muốn Xem Xuân Cung Đồ Thì Thỉnh Tự Nhiên!
Chương 14: Tam kiệt hoàng tử
Đấu giá cũng sắp bắt đầu, đám nữ nhân nghiễm nhiên cũng đã gấp không chờ nổi, hối hả đặt phòng, khung cảnh thập phần náo nhiệt. Tuy còn chưa đến giờ đấu giá nhưng nhã gian cơ hồ đã bao hết, những nữ nhân tới trễ không còn phòng nén thương tâm trả thêm tiền cốt để có một gian phòng phụ nho nhỏ, thường dân không có tiền ngậm ngùi đứng bên ngoài khóc rống. Sức hút thật đáng sợ nga.
Trừ bỏ nữ nhân còn có không ít thiếu gia, công tử hào môn thế gia đi bồi mỹ nhân, tiểu thiếp mua sắm lấy lòng, kiều nữ rực rỡ như hoa có, công tử văn nhã lịch sự có, tiểu thư khuê các ôn nhu thục lương có, đến cả đại thần, quan lại mang phu nhân mua sắm cũng có, mỗi người một vẻ, làm không khí Cầm Tuyệt phường náo nhiệt hẳn lên không kém hội hoa xuân.
“Uy ~ Nhìn kìa, là Thái tử điện hạ a!”
“Đâu đâu a?”
“Thật sự là Thái tử điện hạ a! Thật soái ~”
“A~ Còn có An vương và Tấn vương điện hạ kìa ~”
“An vương cùng Thái tử điện hạ đều rất soái a ~”
“Tấn vương điện hạ cũng thực soái ~”
“An vương điện hạ vừa nhìn sang ta kìa! Ta có hay không nằm mơ?”
” A ~ Hạnh phúc chết mất ~”
….
Ngoài đại môn Cầm Tuyệt phường vừa xuất hiện ba cái thân ảnh, đám nữ nhân liền điên cuồng gào thét, so với người hâm mộ đại minh tinh ở thế kỉ 21 không sai biệt là bao.
Hai người đang đi tới, lần lượt là tam kiệt hoàng tử nổi bật ở Lương thành, Thái tử, An vương cùng Tấn vương, tình nhân trong mộng của vô số thiếu nữ tại Hoa Tường quốc, đồng thời cũng chính là ba vị ca ca của Tử U Băng.
Thái tử Tử Minh Phi một thân trường bào xám viền ngân long đại biểu cho thân phận hoàng thất của hắn, thân hình cao lớn tuấn lãng, tóc đen bới nửa cài một trâm ngọc bích cùng ngũ quan tuấn mỹ cương nghị càng tôn lên vẻ anh tuấn trời sinh.
Tử Minh Phi là trưởng hoàng tử, nhi tử đầu tiên của hoàng đế Tử Văn Hạo và hoàng hậu Hạ Thi, khí chất cùng dung mạo có mấy phần tương tự Tử Văn Hạo, tính cách từ nhỏ được bồi dưỡng cẩn thận theo phong phạm hoàng thất. Mới mười bảy tuổi nhưng lại có sự bình tĩnh, trầm ổn của bậc đế vương, từ nhỏ lại nổi danh là một thiên kiêu chi tử, mười tuổi đột phá Hoàng cấp Thập giai, mười bảy tuổi lại đột phá Huyền cấp Lục giai*, so với hoàng đế Tử Văn Hạo năm đó còn xuất sắc hơn mấy phần, quả thật là trường giang sóng sau đè sóng trước, chúng tinh phủng nguyệt, Tử Văn Hạo đối với hắn thực coi trọng. (*Mọi người thông cảm nhá, mấy chương trước ta nhầm, Tử Văn Hạo lúc đó là Huyền cấp Bát giai chứ không phải Lục giai nha, thực sự xin lỗi, ta hơi đoảng ^_^ Ta sửa lại rồi a)
An vương Tử Mạc Doanh đi bên cạnh cũng không thua kém, một thân cẩm y màu lục thêu nhánh trúc nhẹ nhàng, ngũ quan không giống Tử Minh Phi nghiêm nghị, thay vào đó có chút tinh ranh khả ái, đôi mắt hoa đào tràn ngập ý cười, tay phe phẩy chiết phiến, ra vẻ công tử phong lưu tiêu sái, ngọc thụ lan chi, làm cho các thiếu nữ một phen xuân tâm nhộn nhạo, hận không thể bay xuống ngã vào lòng ngực hắn.
Tử Mạc Doanh nhỏ hơn Tử Minh Phi hai tuổi, bên ngoài có vẻ tiêu sái ôn hòa nhưng kỳ thực lại láu lỉnh, quậy phá nhất trong số các hoàng tử, lại thêm tài ăn nói ngọt như mật, biết lấy lòng mẫu hậu Hạ Thi nên Tử Văn Hạo cực kì đau đầu với hắn, lúc nào cũng nghiến răng nghiến lợi hận không thể băm vành cái xú nhi tử này.
Chỉ riêng có Tấn vương Tử Du Tư là do Hiền phi sinh ra, tính cách có chút bình đạm. Không giống Tử Minh Phi lãnh khốc lạnh lùng, Tử Mạc Doanh tinh ranh lắm chiêu, hắn thủy chung một bộ dáng điềm nhiên thế sự không tranh, đường nét nhu hòa, ôn nhuận như ngọc, trường bào lam bằng lụa mềm La Hòa Vân thêu song long vô tình khiến hắn trở nên thần bí và nhã nhặn hơn.
Tử Du Tư nhỏ hơn Thái tử Tử Minh Phi một tuổi nhưng năng lực cũng không kém bao nhiêu, cũng là một đại thiên tài, mười sáu tuổi đã đột phá Huyền cấp Ngũ giai, là đối thủ cạnh tranh hoàng vị lớn nhất, không ít đại thần cũng ngấm ngầm ủng hộ hắn, chỉ tiếc, hắn đối với ngôi vị hoàng đế dường như không để tâm.
Ba nam tử, lớn lên tuấn mỹ, năng lực xuất sắc, gia thế cao quý, thê thiếp lại chưa có, dù là gả làm trắc phi cũng là ma tước bay lên đầu cành làm Phượng hoàng, chẳng trách đám nữ nhân ái mộ như vậy.
Nhưng có cần phải nháo Cầm Tuyệt phường của nàng đến như vậy không?
Tử U Băng nhìn cái cảnh này quả thực có chút đau đầu nha.
Ba người hắn dĩ nhiên không phải bồi mỹ nhân mua sắm, mà e rằng là đang tìm lễ vật cho sinh thần hoàng hậu Hạ Thi sắp tới đi. Thực nhanh tay nga, sinh thần Hạ Thi, gần một tháng nữa mới đến, bọn hắn quả thật phí không ít tâm tư như vậy, không biết lại là phúc hay họa.
Tử U Băng không những không thiên vị cho thân ca ca ruột thịt, ngược lại còn định nhân tiện chiếm một chút tiện nghi. Quản cái gì ca ca hay không ca ca, nàng có lợi là được. Cơ hội phát tài sắp tới, sao có thể cản?
Nàng không phải yêu tiền như mạng, thân là công chúa, tài phú không thiếu, nhưng kỳ thực nếu muốn xây dựng Tu Huyền vực thì phải nỗ lực kiếm tiền. Dẫu sao thì dùng tiền của người khác so ra đều rất không quen.
Tử U Băng tỉ mỉ kiểm tra lại lần nữa các trang phục đã may, xong hết thảy mới đưa cho nha hoàn bày lên khay đấu giá, bản thân cũng đi về một gian phòng nhỏ chuẩn bị xem náo nhiệt.
o(* ̄︶ ̄*)o Mỹ nam lên sàn ~ Ai thích có thể đăng ký, ta có thể làm mai nha ^_^ Mỹ nam quẹo lựa quẹo lựa, đủ loại cho các nàng chọn đây ^_^
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!