Khuynh Thế Hồng Nhan: Hoàng Huynh Nếu Muốn Xem Xuân Cung Đồ Thì Thỉnh Tự Nhiên!
Chương 26-2: Tiểu kịch trường
******
******
Tiểu kịch trường cầu vote…
Bạo Bạo *lắc lư*: Tác giả a di, khi nào nhân gia mới được lên sàn a?
Ta *gãi đầu*: Không biết a…
A Quân *tức giận chạy đến đá bay Bạo Bạo*: Xú tiểu trư! Lão tử là nam chính đây mà vẫn chưa được lên sàn, đầu heo như ngươi xứng? *chân chó quay sang Tiểu U pha trà* Ay da, công chúa điện hạ, cẩn thận nóng a ~
Bạo Bạo *khóc*: Đại ma đầu! Ngươi là người xấu! Ngươi dám đá Bạo Bạo! Ô ô… Nhân gia không phải là heo! Nhân gia là Thần thú a! Nhân gia sẽ méc chủ nhân! *lạch bạch chạy đến chỗ Tiểu U*
A Quân *cười mỉa*: Ngươi méc đi.
Bạo Bạo *nước mắt nước mũi dầm dề kéo gấu váy Tiểu U*: Chủ nhân, đại ma đầu kia bắt nạt nhân gia a~ Ngươi phải làm chủ cho nhân gia a!
Tiểu U *xùy Bạo Bạo đi*: Tránh ra cho bổn cung tính sổ sách! Ngươi tìm Nam Nam mà chơi!
Bạo Bạo *khóc lớn*: Ô ô… Ta mới không chơi với đại phôi đản đó! Chủ nhân…
Nam Nam *trừng mắt*: Ngươi nói ai là đại phôi đản? Nha đầu tác giả vô tích sự kia mới là đại phôi đản! *trỏ đuôi về phía ta*
Ta *hắt xì*: Cái gì a? Ta đã làm gì sai…
Tiểu U *liếc*: Xú tác giả, ngươi nghỉ hè ăn uống phè phỡn, Khuynh Thế Hồng Nhan chúng ta không viết lấy một chữ, lại còn nói không làm gì sao? Nếu lượt view tụt dốc không phanh, bổn cung trước tiên sẽ xử lí ngươi! *phất tay áo bỏ đi*
A Quân *chân chó chạy theo*
Bạo Bạo *khóc*
Nam Nam *trừng*
An Mẫn quận chúa và hàng tá diễn viên phụ khác *đứng xa xa mà nhìn*: Là do ngươi bỏ mặc chúng ta…
Ta *lau mồ hôi*: Không phải, không phải a~ Chỉ là dạo này ta chuẩn bị ra mắt tiểu Tuyết nhi a. Ta kì thực vẫn rất quan tâm tới các ngươi… Ách!
**Tiếng động đổ vỡ bàn ghế do ta bị Tiểu U gạt chân**
Ta *khóc*: Ngươi thật là nha đầu vô lương tâm…
Diễn viên quần chúng: Đáng – đời!
Ta: T_T
Ta thực thương tâm a…
Lạp lạp…
Ai đó đến đỡ ta đi… Đau a đau… *tổn thương một mình xoa mông*
*********************Welcome to Quỳnh”s Góc Xàm********
KYAAA~!
Là tui, Quỳnh đây! Bây giờ tui đã TRỞ LẠI đây!
Dĩ nhiên là ĂN HẠI hơn xưa rồi! 😆😆😆
Không biết mọi người nghĩ sao về tiểu kịch trường trên đây a?
Tui bị ăn hành ngập mặt luôn mà, mấy người không hả dạ sao được. 😒😒😒
Nhân dịp này, công bố luôn~ Sắp tới là kỉ niệm 1 năm tham gia Wattpad của Quỳnh, và Quỳnh “chân chọng chặn họng bà con” để được phép giới thiệu tân tác phẩm của Quỳnh a~
Tác phẩm là ~
MAO QUỐC PHƯỢNG HOÀNG: HOÀNG THÚC, CHÚNG TA LẠI CHƠI HÔN NHẸ! – Nhạc Hiểu Quỳnh
Thể loại: H văn – siêu sắc, 18+, cổ đại, xuyên không, giá không, nam cường, bán loạn luân.
Nhân vật chính: Nghinh Tuyết – Nghinh Giới Phong.
Văn án:
Trong đại chiến loạn giữa Trung Nguyên cùng các bộ lạc dị tộc, toàn bộ hoàng thất tại Đế đô Mao Phí Quốc già trẻ lớn bé bị giết sạch, thế nhưng phế sài Quận chúa Nghinh Nguyệt lại may mắn sống sót. Thất Vương Nghinh Giới Phong nhận hung tin gấp gáp từ Bắc ải trở về, tự mình thân chinh quét sạch phản tặc, thuận lý thành chương trở thành Hoàng Đế. Trên đường về, phát hiện một tiểu chất nữ như hoa như ngọc…
***
Đoạn trích:
Ba năm trước, Tẩm Tốc dị tộc dùng kế ly gián, gây nội chiến bất hòa trong hoàng thất Mao Phí quốc, lục đục nội bộ triền miên.
Lại nói, Thế tử Tẩm Tốc là kẻ quỷ quyệt, đa mưu túc trí. Hắn cho người cẩn thận tuyển chọn tám mươi tuyệt sắc mỹ nữ Tây Vực tinh thông cầm kỳ thi họa tặng cho Hoàng đế Mao Phí quốc mua vui, hứa hẹn giao bang thực hữu hảo. Kết quả, Nghinh Túc Khải đêm ngày trầm mê nữ sắc, lơ là chính sự, nịnh thần bên tai ba hoa chích chòe càng làm hắn phân tâm. Triều đình mục rỗng, đại thần bất tài lòng tham không đáy, vơ vét cho đầy hầu bao. Bần cùng sinh đạo tặc, cướp bóc cùng hạn hán mất mùa liên tiếp, nhân dân Mao Phí Quốc phải tha hương cầu thực sang các nước lân cận, quốc tình ngày càng thậm tệ.
Đệ đệ của Hoàng đế Nghinh Túc Khải, Thất Vương Nghinh Giới Phong can gián không thành, tuổi trẻ khí nhuệ lấy làm bất bình quyết định dời Vương phủ ra Bắc ải trấn thủ, Mao Phí quốc từ đó mà ly tán. Chiến thần Thất Vương rời đi, quân đội Mao Phí quốc cũng như rắn mất đầu, dần dà lơi lỏng phòng ngự. Đại hỗn chiến xảy ra, Tẩm Tốc tộc liên minh với tam quốc còn lại, Thiết sát kỵ binh không kịp trở tay, trong một đêm tất thảy cư dân tại Đế đô Mao Phí Quốc đều bị tàn sát dã man.
Khi Thất Vương nhận được hung tin thì đã quá muộn, thủ cấp của các đại thần thân cận với Hoàng đế đều được treo ở bên ngoài Hoàng thành làm cửa, máu của các binh lính thì để nhuộm đỏ lồng đèn rồi thắp sáng quanh Đế đô, người đi ngang qua đêm về đều gặp ác mộng.
Nghinh Giới Phong tức tốc trở về, thế quân mạnh như vũ bão, đi đến đâu quét sạch dị tộc đến đó, một toán đón đường diệt sạch quân tiếp viện, một toán nghênh chiến tại chiến trường, khí thế khủng bố khiến Thế tử Tẩm Tốc Giả Cát Đàn phải kinh hồn bạt vía cho người mở đường máu rút về Nam Tẩm Tốc, đồng thời thừa nhận Tẩm Tốc tộc và các tiểu dị tộc khác trở thành chư hầu của Mao Phí quốc, sau cùng bản đồ Mao Phí quốc nới rộng thêm một phần đại lãnh thổ.
Về phần hoàng thất, tuy rằng Thất Vương đã đánh bại dị tộc, bài trừ một đại phiền toái luôn lăm le xâm lược cho Mao Phí quốc, uy danh vang chấn thiên hạ khiến các địch quốc khác phải e sợ tám phần, nhưng người đã chết cũng không thể sống lại, dù cho có tru di cửu tộc Tẩm Tốc tộc cũng không thể khiến hoàng thất tái sinh, khăn trắng tang thương ảm đạm bao phủ toàn bộ Đế đô.
Kỳ lạ nhất chính là trong thiên la địa võng của Tẩm Tốc tộc, phế sài Quý Thanh quận chúa, nữ nhi duy nhất của Trưởng Công chúa, lại là người duy nhất sống sót.
Thiên hạ đồn đãi rằng, tận mắt chứng kiến hoàng thân chết thảm, bản thân bị địch nhân làm nhục, Trưởng công chúa thương tâm quá độ mà phát điên. Nàng ta đánh đổi sinh mệnh của chính mình, liều mạng ôm nữ nhi lao ra khỏi Đế đô, vì Mao Phí quốc lưu lại duy nhất huyết mạch vương tộc mà chấp nhận táng thân nơi biển lửa, một đời hồng nhan kim chi ngọc diệp chịu lấy kết cục tàn khốc.
Quý Thanh quận chúa xem ra vận khí không nhỏ, toàn mạng sống sót trong biển lửa, sau lại được Thất vương tìm thấy, mặc kệ nàng thần trí không bình thường, đem về chăm sóc yêu thương như trân bảo, nhất định là phúc mạng lớn.
Trở về kinh thành khi chỉ còn lại tro tàn, Thất Vương để cáo thị chịu tang hoàng tộc hơn một tháng ròng, sau đó chiêu cáo thiên hạ, danh chính ngôn thuận trở thành Hoàng đế, trị quốc bình thiên hạ, đại tái phục Mao Phí quốc.
Lão thiên không phụ lòng người, nhờ cơ duyên xảo hợp, Thất vương thị sát tại Trung Nguyên tình cờ gặp gỡ “Thiên hạ đệ nhất mỹ nhân” Tây Vực nữ vương Trình Thứ Lam, tiên đồng ngọc nữ nhất kiến chung tình, một tháng sau đó Nghinh Giới Phong sắc phong Tây Vực nữ vương làm Hoàng hậu, hiệu là Phi Linh Hoàng Hậu, sáp nhập thêm Tây Vực vào lãnh thổ Mao Phí quốc, trở thành đệ nhất cường quốc, hỉ khí dương dương mở đại tiệc đến ba tháng. Song hỷ lâm môn, Đế đô từ chỗ cô tịch tang thương mà thành vui nhộn phồn hoa bậc nhất.
****
He he~ Các nàng thấy sao hở? Cam đoan siêu kích thích luôn!
Yah, chúc các nàng lọt hố thành công 😌
*******
Nghinh Giới Phong *cốc đầu ta*: Vì sao không thêm ít cảnh H cho nóng hử?
Ta *chép miệng*: Tuyết nhi không cho viết cảnh giường chiếu a…
Dù độc giả đều mong chờ…
Nghinh Tuyết: Hoàng thúc, ngươi thật xấu xa… *kéo vạt áo xuống trễ ngang vai* Người ta muốn ở trên!
Ta *đỉnh đầu thật sáng, chí ít cũng mấy vạn kW rồi…*
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!