Khuynh thế thiên tài - Chương 62: Huyễn Vụ Lâm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
91


Khuynh thế thiên tài


Chương 62: Huyễn Vụ Lâm


Huyễn Vụ Lâm đúng là như tên gọi của nó, huyễn vụ màu trắng đục bao quanh khắp nơi, tuy là chỉ đang đứng ở cửa vào huyễn vụ tương đối loãng hơn khu vực trung tâm nhưng đã không thể nhìn rõ phía trước, chỉ thấy thân cây cổ thụ phía dưới tầm tám thước còn từ khoảng tám thước cho đến ngọn cây một chút mờ mờ cũng không nhìn rõ, như vậy chẳng khác nào người mù đi đêm, chỉ số nguy hiểm chẳng mấy chốc tăng lên gấp mười lần, lúc này các lão sư lại một lần dặn dò mọi người phải cẩn thận, đám lão sư bọn họ sẽ ở cửa vào của Huyễn Vụ Lâm còn lịch luyện của học viên bọn họ không nhúng tay trừ phi gặp nguy hiểm xé truyền tống phù khi xuất phát đã phân ra cho mỗi đệ tử thì bọn họ mới xuất hiện đưa học viên rời khỏi đợt lịch luyện này, như vậy tư cách cùng xếp hạng của đợt lịch luyện này liền vô duyên với đệ tử kia, bất quá viện trưởng còn đặc biệt căn dặn đám đệ tử đến ba lần rằng không được đến vùng trung tâm của Huyễn Vụ Lâm bởi vì bên trong có Thần thú sắp thăng lên Thánh thú trú ngụ có thâm niên hơn nghìn năm đóng đô ở khu vực này rồi chỉ là nếu không có kẻ mù mắt bước vào lãnh thổ vùng trung tâm của nó thì mọi chuyện bên ngoài nó không nhúng tay còn nếu ngược lại, bọn họ không chắc khi hợp sức lại có đánh bại Thần thú kia hay không, việc nguy hiểm như vậy tin chắc bất kì đệ tử nào cũng kiêng kị đi.

Bên kia đám đệ tử đã tự chia tổ đội, số lượng thành viên đều không đồng nhất với nhau, nữ đệ tử nhan sắc tương đối xinh đẹp liền hướng các học viên của bảng thiên tài cùng anh hùng đi đến chính là dùng mỹ nhân kế cầu bọn họ bảo hộ, một số đệ tử thực lực thấp một chút cũng rất chân chó tận lực vuốt mông ngựa đám người có thực lực cao hơn chỉ mong có một danh ngạch trong tổ đội, bên này đám người Vân Lam gồm có, Cảnh Thiên Dật, Cơ Phong, Thanh Tiêu, Dạ Minh, Táp Nhận, Tuyết Dao, Vân Lam còn có Hàn Liệt vô sỉ kia tổng cộng tám người, số lượng này nếu đem so sánh với các tổ đội khác liền ít đến đáng thương, bởi vì tổ đội bên kia đều từ mười lăm người trở lên hợp lại, bất quá chất lượng thắng số lượng đi, nhìn xem tổ hợp của tổ đội Vân Lam ai không trâu bò, một kẻ là đầu khôi bảng thiên tài thực lực Linh Huyền ngũ phẩm đỉnh, một kẻ đứng đầu bảng tân sinh thực lực lúc thi đấu là Thiên Huyền cửu phẩm đỉnh từ hôm đó đến nay đã qua hơn một tháng ai biết nàng có lại thăng cấp không, còn lại sáu người kia không cùng cấp bậc tu vi với hai yêu nghiệt này nhưng lúc thi đấu trên lôi đài ai ai cũng nhìn thấy thủ đoạn lẫn chiêu thức của bọn họ, phải nói là bạo lực, bạo lực, cực kỳ bạo lực, như vậy bọn họ có nhiều người hơn đi nữa cũng không thể so sánh với tổ đội biến thái này.

– Hàn biểu ca, muội cùng Văn tỷ tỷ có thể chung đội với ngươi không ?

Hàn Ngữ Yên lôi kéo Tuyết Ngọc Văn đi đến chỗ Vân Lam đang đứng, ánh mắt như có như không liếc xéo Vân Lam, giọng nói nũng nịu đến sởn gai ốc kia hướng về phía Hàn Liệt, Tuyết Ngọc Văn im lặng trưng ra gương mặt dịu dàng hiểu chuyện, đôi mắt xinh đẹp nhìn thẳng Hàn Liệt đầy trông chờ, đôi môi ướt át vểnh lên một chút, hôm nay Tuyết Ngọc Văn cũng một thân áo trắng trong sáng xinh đẹp giống như hoa lan, đôi tay như ngọc kia vươn ra muốn chạm vào tay áo của Hàn Liệt, thì thấy hắn lưu loát lùi lại một bước, không thèm liếc mắt nhìn hai nàng một cái quay đầu cười cười với Vân Lam. Hàn Ngữ Yên một thân tử sắc y phục ôm trọn dáng người linh lung kia tức giận rồi, trong mắt có hai đốm lửa nhỏ gắt gao trừng mắt nhìn Vân Lam như muốn ăn tươi nuốt sống nàng, nội tâm không ngừng phỉ nhổ Tuyết Ngọc Văn, đường đường là vị hôn thê của Hàn Liệt nhưng lại không có một chút địa vị cùng tiếng nói gì trước mặt vị hôn phu của mình, thật chê cười, bất quá Hàn Ngữ Yên chỉ dám khinh thường trong lòng thôi còn không dám biểu hiện ra mặt bởi vì Tuyết Ngọc Văn tuy có vẻ ngoài dịu dàng động lòng người này nhưng nội tâm chính là con rắn độc, ích kỷ cùng ghen ghét làm người ta chết khiếp, thủ đoạn tàn nhẫn, một lần chỉ vì một nha hoàn thô sử xách nước tắm cho Hàn Liệt vô ý nhìn thấy được tấm lưng của hắn mà đem lòng ngưỡng mộ thiếu chủ của mình nói cho tỷ muội tốt nhất, bị Tuyết Ngọc Văn phát hiện không nói hai lời cho người móc mắt, cắt lưỡi sau đó ném nha hoàn kia vào xà động, Hàn Ngữ Yên là vô tình chứng kiến được cảnh tượng kia liền âm thầm sợ hãi, sau này nịnh bợ nàng ta nhiều lần mới lôi kéo được quan hệ với Tuyết Ngọc Văn, bây giờ nhìn Tuyết Ngọc Văn vô dụng như vậy nàng thật sự hối hận rồi.

– Vị hôn thê cùng tiểu tam của ngươi đến tìm kìa.

– Mới không phải vị hôn thê cùng tiểu tam của ta, từ đầu ta chưa hề đồng ý các hôn ước này.

Vân Lam trêu chọc âm dương quái khí phun ra một câu liền rước đến cái nhìn bất mãi của Hàn Liệt, hắn không chần chờ liền bác bỏ câu nói kia của nàng, trong lòng hắn chỉ có hứng thú với mỗi nàng, nữ nhân khác hắn không quan tâm một cái liếc mắt cũng lười bố thí.

– Tổ đội chúng ta đã đủ người, hai người các ngươi thông cảm đi tìm tổ đội khác đi.

Vân Lam cũng không quên nữ tử bạch y kia là kẻ muốn hạ sát nàng trên lôi đài lần trước đâu còn nữ tử đi chung với nàng ta cũng không phải người tốt lành gì cho kham nàng còn lâu mới đồng ý cho bọn họ vào tổ đội, ơ từ khi nào nàng đã xem tên vô sỉ lẳng lơ kia là người trong tổ đội nàng rồi ?

– Này, ngươi mang hai cái nữ nhân của ngươi cút xa ta một chút.

Hàn Liệt kinh ngạc nhìn Vân Lam đang tức giận với mình, hắn là nằm cũng trúng đạn đi, muốn đuổi hắn đi, nằm mơ, nếu đi rồi nương tử tương lai của hắn bị bắt đi thì làm sao, hừ không có cửa đâu, cửa sổ càng không có.

– Hai nàng không phải nữ nhân của ta, chúng ta không chào đón hai người mời đi cho.

– Hàn đại ca, ngươi!

Hàn Ngữ Yên tức đến giơ chân, ánh mắt vẫn dõi theo Hàn Liệt đang quay lưng cùng đám người Vân Lam tiến vào Huyễn Vụ Lâm, đến khi huyễn vụ kia bao trùm lấy cơ thể bọn họ làm thân ảnh cũng trở nên mơ hồ không rõ, nàng ta mới nóng nảy lay động cánh tay của Tuyết Ngọc Văn.

– Văn tỷ tỷ ngươi xem, Hàn đại ca hắn bị tiện nhân kia câu dẫn đi mất rồi.

– Thời gian còn dài, mệnh của nữ nhân kia cũng không kéo dài được bao lâu nữa đâu.

Tuyết Ngọc Văn nhíu đôi mày thanh tú lại dứt khoát kéo tay mình ra khỏi tay của Hàn Ngữ Yên, chán ghét quay người hướng một tổ đội đi tới, chỉ cần nàng ngỏ ý sẽ không có nam nhân nào từ chối nàng, tìm thời cơ thích hợp hạ sát nữ nhân kia tại Huyễn Vụ Lâm cũng là lựa chọn không tồi đi. Hàn Ngữ Yên thấy Tuyết Ngọc Văn không mất bao nhiêu lời nói liền được mời vào tổ đội do nam tử xếp hạng thứ hai bảng thiên tài làm đội trưởng, không nói hai lời Hàn Ngữ Yên cũng mặt dày đòi vào, nam tử kia cũng không có bất kì dị nghị gì bởi vì hiện tại hắn đang dùng ánh mắt mê đắm nhìn chằm chằm Tuyết Ngọc Văn chỉ là hắn ta không nhìn thấy sự âm lãnh cùng xem thường của nàng ta mà thôi. Ai ~ lại một tên ngốc tử bị vẻ ngoài của Tuyết Ngọc Văn lừa.

Quay trở lại với tổ đội Vân Lam, khi vừa xâm nhập vào Huyễn Vụ Lâm, Hàn Liệt liền cho Vân Lam cùng đám người bọn họ một viên đan dược màu xám tro.

– Đây là Bảo Hoàn Đan, đan dược cấp ba tuy phẩm cấp không cao nhưng nó có công dụng là bảo vệ cơ thể khỏi huyễn vụ của Huyễn Vụ Lâm.

– Huyễn Vụ này có vấn đề sao ?

– Phải, nếu tiếp xúc với huyễn vụ trong thời gian ngắn thì chỉ cảm thấy choáng nhẹ không ảnh hưởng gì đến cơ thể, nhưng nếu là tiếp xúc thời gian dài thì nó chẳng khác gì độc dược mãn tính, huyễn vụ càng đậm càng lấy mạng người nhanh hơn, nhẹ thì phát độc đau đớn như bị ngàn con độc trùng cắn, nặng thì một thân tu vi bị giảm, huyền khí bị ăn mòn sau đó phát độc mà chết.

– Lợi hại như vậy ? Vậy đan dược này có tác dụng bao lâu ?

Thanh Tiêu nuốt nước miếng, đùa gì chứ lịch luyện này nghe đồn phải mất một hai tháng mới kết thúc, như vậy bọn họ phải ăn bao nhiêu đan dược để bảo mệnh đây, quan trọng là bọn họ có bao nhiêu viên đan dược loại này lại là một vấn đề nan giải.

– Kéo dài không đến một ngày.

– Nhanh như vậy ? Vậy ngươi còn bao nhiêu viên.

– Hai viên.

– Cái gì ? Vậy tiếp đến chúng ta phải làm sao ?

Cơ Phong cũng lo lắng nhìn sang, huyễn vụ khiến nơi này như một mê cung, linh thú cùng ma thú tùy thời có thể xuất hiện bất kì nơi nào, bọn họ không thể biết trước được sau một giây bản thân có còn giữ được mạng nhỏ hay không đâu.

– Yên tâm còn có một cách.

– Cách gì ?

– Chính là trước khi đan dược hết tác dụng tìm được U Diệp thảo.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN