Kịch bản bạo lực học đường (9A)
Người mẹ thứ hai
-Mày , chính mày đánh con trai tao ra nông nổi này à?
Mẹ của Tuấn tức giận nắm mạnh cánh tay gầy gò của cậu.
Cậu vẫn im lặng , mi tâm hơi nheo lại , mồ hôi nhễ nhãi
-Chị này , chúng ta là người lớn , đừng nên như thế , bỏ tay ra đi rồi nói chuyện.
-Cô xem , cô là cô giáo mà không biết quản lí học sinh của mình . Để thằng nhóc này đánh con trai tôi ra nông nổi này , nếu nó có mệnh hệ gì thì cô không chịu trách nhiệm nổi đâu..
Đúng vậy , gia đình Tuấn giàu có , họ nhiều tiền thật , nhưng đâu phải cái sai vẫn sẽ bị che lấp bởi đồng tiền
-Vâng , tôi xin lỗi chị . Tình hình này có vẻ không ổn , việc này để gác lại phía sau , bây giờ chúng ta đưa bọn nhóc đi bệnh viện kiểm tra..
-Tôi nhất định sẽ không bỏ qua chuyện này
Mẹ Tuấn không nói gì , đẩy con trai vào trong xe rồi đến bệnh viện
-Duy à , em không sao chứ?
Cô giáo nhìn cậu đầy lo lắng
-Em không sao , không cần cô quan tâm..
Nói rồi cậu bỏ đi
-Đứng lại
Bạn lớp trưởng kéo tay cậu lại
-Á , bỏ tay ra..
Cậu nhăn mặt , cơn đau từ tay truyền đến các dây thần kinh
-Đưa cậu ấy đi bệnh viện đi cô
-Được rồi
Cô hiền từ nhìn cậu , cậu vẫn cúi gầm mặt không ngẩn đầu lên
Kết quả đã có . Tuấn chỉ gãy cánh tay trái còn Duy bị gãy tay phải..
Mẹ của Tuấn la hét làm ầm ỉ cả bệnh viện
Duy tránh đi rồi lên tầng trên của bệnh viện . Cậu dựa người rồi ngồi bệch xuống bên cạnh bức tường thạch cao trắng . Từng giọt nước mắt rơi xuống , cậu khóc nấc lên
-Không sao chứ?
Bạn lớp trưởng đứng bên cạnh , cậu vẫn không nói gì , vẫn im lặng gục đầu khóc
-Mọi chuyện sẽ qua thôi . Mình biết vì tức giận cậu mới làm như vậy , nhưng sử dụng bạo lực là sai . Cậu nên đi xin lỗi Tuấn
-Tại sao tôi phải xin lỗi khi bản thân không làm gì sai?
-Cậu sai , hoàn toàn sai . Không nên sử dụng bạo lực ở trường học , có gì thì cùng nhau giải quyết tại sao phải đánh nhau.
-Cậu nghĩ đơn giản quá rồi . Nếu tôi có thể nói ra cho họ hiểu thì tôi cũng đâu cần đánh nhau như thế này . Cậu tưởng tôi muốn như vậy lắm sao? Tôi đã nói rồi , tôi cũng đã cảnh cáo cậu ta cả trăm lần . Tôi làm sai sao? Mẹ tôi làm sai sao? Cuộc sống của gia đình tôi sao họ cứ thích chen chân vào . Những lời nói cay độc đó không phải dành cho tôi…Mẹ tôi hiện giờ nằm trong phòng đấy , cấp cứu đấy , nguy hiểm như thế . Cậu ta còn dám xúc phạm đến mẹ tôi . Phải rồi , gia đình cậu ta giàu , sống không cần lo nghĩ , còn tôi thì khác.
Cậu ngước ánh đầy thù hận lên nhìn bạn lớp trưởng
Có lẽ trong cuộc sống này vẫn còn điều đau thương hơn nữa , vẫn còn nhiều nỗi bất hạnh hơn . Những lời nói độc ác , những lời dèm pha , chỉ trỏ đã đè nặng lên tâm lí của cậu…
Lớp trưởng nắm chặt tay thành nắm đấm
-Xin lỗi , tầm nhìn của mình quá hạn hẹp rồi..Nhưng nếu cậu không chịu xin lỗi , cậu sẽ liên lụy đến mẹ của mình .
-Tôi đã nói là không cần mấy người xen vào , đi hết đi . Nói với cô ấy đừng lo chuyện bao đồng nữa , là cô giáo thì lo đi dậy đi đừng xen vào đời sống của học sinh
Lớp trưởng không nói gì , bạn ấy bỏ đi..
…. Ở nơi khác
-Thằng nhóc đó đâu? Không phải sợ rồi nên trốn đó chứ? Tại sao lại đánh con trai tôi gãy tay thế này..
-Chị ơi , làm ơn yên lặng đi , có gì chúng ta về nói chuyện . Đây là bệnh viện..
-Cô im đi , tôi sẽ kiện vụ này ra tòa
-Mẹ ơi , thôi không có gì đâu . Là lỗi của con , mình về đi
-Con im đi , bị đánh đến gãy tay thế này rồi còn bênh vực ai..
Mẹ Tuấn vẫn la hét mặc dù được mọi người nhắc nhở rất nhiều lần
-Nếu bây giờ cô không giữ yên lặng thì cô sẽ bị phạt theo Điều 6 của Nghị định số 167/2013/NĐ-CP ngày 12/11/2013 của Chính phủ về xử phạt hành chính trong lĩnh vực an ninh, trật tự an toàn xã hội quy định . Cô có thể ngồi tù vì việc này .
Lớp trưởng đi đến
-Mẹ , Duy bảo không cần lo việc bao đồng , chúng ta về , chuyện của cậu ta thì cậu ta tự giải quyết..
Cô giáo nhìn lớp trưởng rồi hiền hậu xoa đầu
-Con gái vẫn còn chưa hiểu chuyện , mẹ là cô giáo thì có trách nhiệm bảo vệ và dạy dỗ họ sinh của mình .
Nói rồi cô ấy quay lại nhìn mẹ của Tuấn
-Thưa chị , đây là học sinh của tôi đánh nhau . Chị là phụ huynh , chị lo lắng tôi có thể hiểu nhưng vì chuyện này chị gây ồn ào nơi công cộng , xúc phạm đến danh dự học sinh của tôi . Chuyện này tôi không thể bỏ qua . Hai học sinh đánh nhau tôi sẽ ra mặt giải quyết , vẫn chưa biết đúng sai , chị cũng không nên làm sai . Chúng ta là bậc trưởng thành nên làm gương cho con cái . Chị muốn kiện chuyện này , tôi chấp nhận ra làm chứng để chuyện này được minh bạch .
……
Duy bước đến
-Cô không cần quan tâm chuyện của tôi
-Em là học sinh của cô , cô có quyền
Lòng cậu bỗng dưng trở nên xúc động
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!